When I, a Mob, Saved the Heroine, I Got a Roundhouse Kick and Passed Out, and My Romantic Comedy Began

Truyện tương tự

Napoleon in 1812

(Đang ra)

Napoleon in 1812

아이시루스

Câu chuyện về Napoleon, người tỉnh dậy ở một thế giới song song ngay trước chiến dịch ở Nga.

4 3

Chuyện lạ quy tắc, chào mừng đến với ngôi nhà ngọt ngào

(Đang ra)

Chuyện lạ quy tắc, chào mừng đến với ngôi nhà ngọt ngào

Huyền Linh Hề

Tô Thanh Ngư xuyên vào cuốn sách "Kinh khủng giáng lâm", biết được ba ngày sau thế giới kỳ dị sẽ giáng lâm, liền tự đốt cho mình hàng tỷ tiền âm phủ và đồ cúng. Thế giới kỳ dị giáng lâm, cô trở thành

5 2

Tôi Đã Bị Bắt Cóc Bởi Hội Mạnh Nhất

(Đang ra)

Tôi Đã Bị Bắt Cóc Bởi Hội Mạnh Nhất

먼데용

Khi tôi mở mắt ra, tôi đã ở trong hang quái vật

125 721

Cái gọi là tình yêu, thật sự là ngu ngốc

(Hoàn thành)

Cái gọi là tình yêu, thật sự là ngu ngốc

Hibariyu

Dù biết rõ là không nên làm như vậy, nhưng họ vẫn bước qua giới hạn ấy. Cả hai người thỏa thuận với nhau rằng: cho đến khi gặp được "người mà mình thật sự yêu" mối quan hệ không trong sáng này sẽ kết

12 41

HIệp sĩ sống vì hôm nay

(Đang ra)

HIệp sĩ sống vì hôm nay

소울풍 | Soul Pung

Tôi đã trở thành một hiệp sĩ, kiên quyết và thông minh.

22 69

Các anh tôi không phải phản diện đâu!

(Hoàn thành)

Các anh tôi không phải phản diện đâu!

부앤피카

#NhữngNgườiAnhLàGiấcMơVàHyVọngCủaLụcĐịa #NữChínhLàChỗDựaTinhThầnCủaNhữngNgườiAnh #NữChínhLàThầnTượngCủaNhữngNgườiAnh #NgheNóiTrongNguyênTácBạnCủaNhữngNgườiAnhRấtBạoLực #NhưngGiờSẽChoThấyĐiềuNgượcLại #

116 316

Tập 01 - Chương 01

Sau khi đi học về và thay quần áo, từ chiếc chuồng trong vườn, “Gâu, gâu”, tiếng sủa của Dozle vang lên.

Dozle là một chú chó Beagle ba tuổi.

Tất nhiên, nó là con chó đực.

Dozle thúc tôi đi dạo ngay khi tôi về đến nhà.

Khi tôi đeo giày thể thao và đi đến chuồng với dây dẫn, Dozle đứng dậy bằng hai chân và bám vào tôi như thể đang đợi tôi.

Thật là một cậu nhóc dễ thương.

Tôi buộc dây dẫn vào cổ của một Dozle đang phấn khích rồi tháo dây xích cho nó.

Đúng lúc đó, Dozle lao ra.

Tôi chạy theo.

Lộ trình đi bộ là từ nhà tôi, xuyên qua khu dân cư, dọc theo bờ sông và đến trường tiểu học.

Khi chúng tôi đến trường tiểu học, tôi đã tháo dây dẫn và để nó chơi thỏa thích.

Lúc đầu, tôi dành thời gian chơi với nó, nhưng sau khoảng nửa tiếng, tôi kiệt sức và ngồi xuống để nó tự chơi một mình.

Khi trời bắt đầu tối, tôi nói: “Dozle! Về nhà thôi~” và nó buồn bã quay lại với tôi.

Khi tôi vừa vỗ đầu nó vừa nói “Ngoan, Ngoan”, nó đã cố gắng liếm mặt tôi.

Nhưng hơi thở của chó hơi nặng mùi.

Tôi không thể ngăn mình ngửi thấy mùi gì, ngay cả khi đó là người bạn Dozle duy nhất của tôi.

“Thôi nào!” Tôi vừa nói vừa lấy tay che mặt và nhanh chóng nối dây.

◇◆◇

Khi tôi đang đi bộ về nhà, tôi nhìn thấy một nữ sinh mặc đồng phục trường cao trung giống tôi đang đi bộ.

Nếu chỉ có vậy thôi thì tôi quay lưng lại và đi tiếp, tuy nhiên lần này tôi dừng lại và để ý

Bởi vì một người đàn ông khả nghi đang theo sau nữ sinh ấy.

Tôi kéo chiếc mũ xuống sâu và quan sát tình hình, có vẻ khoảng cách giữa hắn và cô gái không tự nhiên, và tôi nghĩ, 'Có lẽ hắn là một tên biến thái?' nên tôi đã đi theo cô ấy.

Bình thường tôi sẽ tránh rắc rối và giả vờ như không để ý, nhưng tôi không thể để yên được, có lẽ vì dáng lưng của cô gái đó giống với một học sinh mà tôi biết.

Cô gái tiếp tục đi qua khu dân cư và tiến đến một công viên nhỏ.

Tên rình mò đột nhiên bước nhanh hơn và tiến tới sau cô gái.

Tôi khẽ kêu, “A!” và không cần suy nghĩ, tôi buông dây dẫn Dozle ra và bắt đầu chạy.

Tôi tóm lấy vai tên rình mò vừa đúng lúc tên rình mò cố gắng đặt tay lên vai cô gái.

Hắn giật mình đến mức phát ra một tiếng động lạ và ngã dập mông xuống đất. 

Vào lúc đó, một cú đá vút qua trong tầm nhìn của tôi.

Rõ ràng, cô gái ấy đã quay lại và đá vào mặt tôi.

Do không phòng bị, tôi bị lãnh cú đá mạnh vào mặt và khuỵu xuống.

Trong ý thức đang mờ dần của mình, tôi biết lẽ ra mình không nên can thiệp.

◇◆◇

Tôi đang đứng ở hành lang.

Lớp học trước mặt tôi có tên là Lớp 2 - 3.

À, đây là lớp học sơ trung của tôi.

Có thể nghe thấy một số cô gái đang nói chuyện bên trong.

Có một giọng nói của một người mà tôi biết rõ.

“Kasumi-chan, hôm nay cậu không về nhà với Moriyama sao?”

“Không sao đâu, không sao đâu, để cậu ấy yên đi.”

“Ể.., chuyện đó không phải quá tệ sao?”

“Mặc dù cậu ấy rất yêu Kasumi~”

“Cậu ấy thậm chí không phải là bạn trai của tớ và cậu ấy lúc nào cũng làm phiền tớ.”

“À, nhưng tớ hiểu rồi! Moriyama là một chàng trai tốt, nhưng cậu ấy không đọc được bầu không khí, có vẻ là người dễ bị cuốn theo khi nói đến lòng tốt hoặc những điều tương tự.”

“Ừ, thế đấy! Cậu ấy luôn can thiệp vào việc tớ không yêu cầu và chuyện đó lần nào cũng khiến tớ khó chịu”.

Kasumi và tôi sống cạnh nhau và ở cùng nhau từ khi học mẫu giáo.

Tôi thích Kasumi nên tôi đã làm mọi thứ vì cô ấy. Không chỉ vì Kasumi mà còn vì bạn bè, bạn cùng lớp của tôi, tôi sẵn sàng làm những việc mà người khác không muốn làm.

Nhưng đó là lúc tôi phải đối mặt với sự thật rằng tôi chỉ là một kẻ phiền toái.