What If I Told Tomori-san, The Girl Who’s Cold Only Towards Me, That I Knew Her Secret Account?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

(Đang ra)

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

Ái Tiềm Thuỷ Đích Ô Tặc

Phần tiếp theo của tiểu thuyết Quỷ Bí Chi Chủ, một trong những tác phẩm văn học mạng nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Câu chuyện lấy bối cảnh vào khoảng 6-7 năm sau sự kiện cuối cùng ở Quỷ Bí Chi Chủ.

117 1175

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

577 30886

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

176 4643

Tập 01 - Chương 01: Bí mật thầm kín của [bộ trưởng bộ ngoại giao](Phần 2)

“Ồ, Kagisaka lại bị phán xét nữa à?”

“Thật là bất thường mà! Một người vốn tử tế như Azusa lại tỏ ra khắc nghiệt với mỗi mình cậu ấy.”

“Chà, tôi đoán là do Kagisaka không chịu hợp tác nên mới bị vậy thôi”.

Những lời thì thầm to nhỏ nổi lên xung quanh cuộc khẩu chiến của hai người. 

“Tại sao Kagisaka lại được chọn làm lớp phó nhỉ?”

“Chà, là do cậu ấy luôn đứng nhất lớp.”

“Đó là lý do cậu ấy được thầy Kuonjji chọn ư.”

“Trong khi Azusa xếp hạng hai làm lớp trưởng thì cậu ấy chỉ là..”

“Đó là nguyên nhân khiến Tomori không thích Kagisaka sao? Cậu ấy có vẻ gặp vấn đề trong việc hoà đồng với mọi người.” 

Lớp trưởng hoàn hảo được mọi người yêu thích và lớp phó cô độc không hoà hợp với người khác - đó chính là danh tiếng của Azusa Tomori và Kimitaka Kagisaka.

“Này, Bocchi-kun! (bocchi = cô đơn)

Tomori thì thầm với âm lượng chỉ mình tôi có thể nghe thấy.

“Cậu không bực bội vì ánh mắt soi mói của những người khác sao?

“Tại sao? Đó là sự thật mà. Chẳng phải cậu cũng không ưa gì tôi sao?”

“Dĩ nhiên rồi. Tôi ghét những người có khả năng nhưng lại thiếu sự tham vọng. Một người 

đứng nhất lớp như cậu lại đẩy hết trách nhiệm làm lớp trưởng cho tôi..”

“Chính cậu vẫn hay nói với mọi người ‘cậu không cần phải làm công việc của mình’ đó sao.”

“... đó là..” Tomori ấp úng không thể trả lời.

“Nếu cậu không muốn thì không cần phải làm công việc của lớp trưởng”.

Mới tháng trước sau khi tôi được bầu làm lớp trưởng không lâu chính Tomori đã nói với tôi:

 “Có vẻ cậu không thích làm việc với tôi nhỉ Kagisaka-kun?” - cô nàng mím môi tỏ vẻ hờn dỗi

“Công bằng mà nói thì làm lớp trưởng chả có gì vui cả”.

Chẳng phải là tôi không thích ở bên Tomori mà chỉ vì những chuyện xảy ra trong quá khứ 

khiến tôi nhận ra mình không hợp làm việc nhóm.

“Tôi không hề hối hận vì những gì đã nói. Sự thiếu tham vọng của cậu chính là vấn đề của tất cả”. - Tomori thở dài và quay mặt đi.

(Thật hâm mộ Tomori khi có thể thoải mái nói lên suy nghĩ của mình như thế)

Vì là [ bộ trưởng bộ ngoại giao] nên cô ấy thường tiếp cận tôi, muốn khiến tôi thay đổi nhưng nếu chúng tôi trở nên thân thiết thì chính tôi sẽ phải đối mặt với phản ứng dữ dội của bạn bè cô ấy.

Nên nếu cả hai chỉ giễu cợt nhau như thế này, sẽ không ai cảm thấy ghen tị với tôi cả. Có lẽ chính Tomori cũng tự nhận thấy điều đó.

Dù điều đó có thể để lại ấn tượng không tốt về tôi trong mắt bạn bè cô ấy nhưng ít ra tôi 

không thấy phiền vì chuyện ấy, không cần phải quan tâm đến ánh mắt của người khác.

Dù tôi khá cô độc hay việc không thể trở thành bạn của [ bộ trưởng bộ ngoại giao ] cũng sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống học đường của tôi.

..Ít nhất đó là những gì tôi nghĩ cho đến vài ngày trước..

<Tại sao cậu lại nói như vậy?>

Trong mấy ngày qua, mọi thứ bị đảo lộn cả lên.

<Khi tớ nói “cậu không cần phải làm công việc của mình” thì tức là tớ muốn thúc đẩy cậu đi làm nó chứ không phải đùn đẩy trách nhiệm cho tớ>.

<Tớ không thể thành thật với cậu được và lời tớ nói ra lại trở nên cay độc>.

<Thân thiện quá cũng là vấn đề sao, nhưng rõ ràng là mọi chuyện đi quá xa rồi.. Mình sẽ không thể trở thành bạn của K-kun nếu cứ thế này mất..>

Đây là những dòng trạng thái vô tình hiển thị trên màn hình điện thoại tôi mấy ngày gần đây.

<Chính là nó!>

Sau dòng tweet đó, một chiếc bút màu xanh da trời rơi xuống từ bàn Tomori. Hay đúng hơn là nó “vô tình” rơi về phía tôi.

<Nhặt lên, nhặt lên, nhặt lên!>

Tomori vờ như thể không nhận thấy chiếc bút bị rơi và liếc nhìn tôi đầy mong đợi.

Hành động ấy làm tôi liên tưởng đến cảnh một con chó ngậm đồ chơi trong miệng và dùng ánh mắt tha thiết cầu xin chủ nhân chơi cùng với nó.

“Này Tomori, bạn đánh rơi bút này”.

Nhưng.. chủ nhân của câu nói đó lại là cậu bạn thành viên câu lạc bộ bóng rổ ngồi phía sau cô nàng và nhanh tay nhặt bút đưa cho cô.

“À, cảm ơn cậu nhé, tớ không nhận ra luôn đấy!” - Tomori nở một nụ cười thân thiện

Nhưng ngay khi vừa quay về trước, cô nàng liền nhìn cây bút đầy ủ rũ. 

Trông thật giống một chú chó con mà. Giống một con chó đang hờn dỗi vì không được chủ cho chơi.

<Ngốc nghếch. Cậu đã có cơ hội nhặt nó lên mà>.

Ngay lập tức, một dòng tweet mới liền xuất hiện trong acc clone của cô nàng.

(Ôi vì chúa, đừng nhìn tôi như thế chứ.)

Mặc dù tôi cho rằng mình không nên giúp cô ấy nhưng cái bĩu môi dễ thương ấy làm tôi thấy tội lỗi quá đi mà và vô tình thay, tôi đã làm rơi cục tẩy của mình.

Ngay lập tức, cơ thể Tomori hơi rung lên.

‘Ồ cái gì vậy? Có vẻ cậu làm rơi cục tẩy kìa Kagisaka-kun. Cậu không để ý à?’

Tôi cảm thấy như cô ấy đang hỏi tôi điều gì tương tự thế bằng đôi mắt long lanh, nhưng tôi không vội mà im lặng chờ đợi.

Sau vài giây im lặng, không thể chịu được nữa nên Tomori miễn cưỡng cầm cục tẩy lên và hỏi

“Kagisaka-kun, cái này…”

“Ồ xin lỗi, tôi không tính nhờ cậu nhặt nó lên..”

“Tôi nghĩ tôi vừa nhặt được rác, để tôi vứt nó đi?”

“Xin lỗi nhưng có vẻ nó là cục tẩy của tôi.”

“Cái gì cơ? Không đời nào! Tôi đã lỡ chạm vào nó! Tôi sẽ bị vi khuẩn trên đó lây bệnh mất! Những người bạn trên LINE của tôi sẽ biến mất sao? Dù là tôi có hơn 300 người bạn trên đó!”

“Chúc mừng. Đây là cơ hội tuyệt vời để gỡ rối mạng lưới xã hội cồng kềnh của cậu đấy”.

Sau khi trao nhau những lời đùa cợt, tôi nhận lấy cục tẩy từ tay của Tomori. Tiếp đó, giả vờ đang đọc manga, tôi quay sang nhìn vào màn hình điện thoại của mình.

<Ốiii!>

Tài khoản của cô ấy đang nhảy chữ liên tục.

<Mình đã được chạm vào nó~! Chúa ơi! Đầu ngón tay của K-kun vừa chạm vào tay mình>.

<Oa, nguy hiểm quá! Mình vừa lỡ cười mất rồi>.

<Nếu bị K-kun nhìn thấy, cậu ấy sẽ nghĩ là mình bị điên mất!> - Thật không may, tôi cũng vừa mới nghĩ như vậy. 

Cuối cùng thì cô ấy cũng đã có thể thoải mái bày tỏ cảm xúc của mình trên mạng. 

Tên tài khoản của cô ấy là ‘tomochan’, không có người theo dõi và cũng không theo dõi ai. 

Tuy nhiên nó lại không phải là tài khoản riêng tư. 

Dù vậy cũng chẳng có ai lại sẽ đi để ý một tài khoản như vậy trong vô vàn tài khoản khác trên internet. 

Không hề có bất kì tweet nào nhắc tới tên thật hoặc để lộ thông tin cá nhân của cô ấy. 

Nói cách khác, đây là một tài khoản hoàn toàn ẩn danh - acc clone.

Vấn đề là, đó lại là acc clone của cô nàng có miệng lưỡi cay độc ngồi cạnh tôi.

“..KHÔNG.”

Không có vấn đề gì cả. Mỗi người đều có mặt khuất không muốn bị người khác thấy và chính tôi cũng không ngoại lệ.

Do đó, tôi chỉ đành xem như chưa có gì xảy ra.

Mặc dù hôm nay tôi đã xem và biến ước nguyện của cô ấy thành hiện thực, song tất cả 

những gì tối cần làm kế tiếp là tránh sang một bên..

<Aaaa, K-kun ơi, em yêu anhh!>

“???”

(Yêu em, anh cũng yêu em, anh rất yêu em! Anh là người duy nhất biết được con người thật của em.. một cô gái đáng tin cậy và tốt bụng..)

“...”

<Nếu lúc này em cũng có thể thành thật được như trên tài khoản bí mật của mình, em sẽ hét lên em yêu anh, sẽ cho anh thấy tình yêu của em dành cho anh rộng lớn như thế nào. Và em tự hỏi vẻ mặt anh lúc ấy trong sẽ ra sao?>

(..Biểu cảm ra sao ư? Em đoán xem?)

(Nếu em quay sang nhìn anh ngay lúc này, em sẽ có câu trả lời ấy.)\

“Huh? Kagisaka-kun, cậu ổn không đấy?”

Tomori - đã bình tĩnh trở lại sau khi bày tỏ tình cảm của mình với “K-kun” đột nhiên tỏ ra quan tâm bất thường đến tôi.

“Cậu cảm thấy không khoẻ sao? Mặt cậu đột nhiên đỏ lên.”

“Im đi.”

“Hở..”

“Đừng giả vờ tỏ ra quan tâm rồi ban cho tôi sự ưu ái đầy vẻ thương hại đó, đồ khốn!”

“Hở?! Thái độ đó là sao? Nhân cách của cậu vẫn mục nát như thường lệ, chẳng có gì thay đổi!”

<Đôi khi thật ước ao những người có thể thành thật với bản thân!>

Tomori lẩm nhẩm tiếng thì thầm chỉ mình cô nghe thấy.

Chà, nếu tôi có thể nói với cô ấy rằng “tôi biết acc clone của cậu” thì tốt biết mấy.

Nhưng tôi vẫn chưa thể nói ra được điều đó.

Mặc dù cô ấy luôn tỏ vẻ không thích tôi nhưng tất cả những cảm xúc chân thật ấy đều 

được phơi bày “không mảnh vải che thân” trước mắt tôi.

Nếu cô ấy biết được việc này chắc sẽ không dám đến trường nữa hoặc trong tình huống xấu nhất cô nàng thậm chí sẽ treo cổ tự tử vì xấu hổ mất.

(Làm thế nào những điều này lại xảy ra vậy chứ?)

Tôi muốn vờ như không biết nhưng tiếc thay, tôi lại biết nguyên nhân của nó.

Lúc đó là vào 58 giờ trước. Khi ấy tôi vẫn chưa biết bộ mặt thật của [ bộ trưởng bộ ngoại giao ] trông như thế nào