What Came to Mind During My Third Time in Another World was to For Now, Get Naked

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 157

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 27

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 223

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7467

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 173

ARC 1: CUỘC HÀNH TRÌNH LẦN THỨ BA CỦA KAZUHA AXEPLANT - Chương 19: Những gì tôi nghĩ trong đầu tại cuộc sống thứ ba ở thế giới khác hiện giờ, phá luật

「Yotto」

『GUAAAAaaaa!!』

「Acho–!」

『GYAGYA!!!』

Sau khi rời thị trấn《Furthest》từ cửa Bắc, chúng tôi ‘dễ dàng’ vượt qua ngọn núi.

Cần thêm ít nhất là 2 ngày để tới được《Lâu đài Ma Vương》

Và chặn đường đau khổ vẫn tiếp tục.

「Hoi-tto. Ah, oh yeah, Tao?」

『GYAN!!!』

「DEYA!!Gì vậy!? CHÚNG TA ĐANG CHIẾN ĐẤU ĐẤY TẬP TRUNG GIÙM CÁI !!」

『GEEEEeee!!!』

Cô không cần la lên như vậy đâu…

「Tối nay chúng ta ăn gì vậy?」

「KU…….!! Acho—!! C-cô muốn nói về bữa tối trong lúc này á……!! Doryaa!!」

『GUHAAAaaa!!!』 『GYAGYAGYAN!!!』

Ooh, đòn combo đẹp đấy-.

Ngạc nhiên thật-.

「Cô biết đấy, lần trước leo núi tôi đã quên đem theo thức ăn...」

『GUHAAAAAaaa!!』

「……Giờ chọn đi, hai người muốn tán phét hay đánh nhau đây? 」

Ruru trốn sau lưng tôi, bé thò đầu ra để hỏi bọn tôi.

「Đi mà nói với con kỵ sĩ bên kia kìa!」

『GYAN!!』 『GUEEeee!!!』 『GYAGYAN!!!』 『GUOOoooo!!!』

「…… Sao mà cô còn nói được trong khi một mình cân 4 con quái vật kinh khủng kia vậy……」

「DAAAA! Mou! BỞI VÌ KAZUHA KHÔNG CHIẾN ĐẤU NGHIÊM TÚC NÊN MỚI NHƯ THẾ NÀY ĐẤY!!」

Này đừng có đổ tội cho tôi chứ-.

「AA~MOU! Ta triệu hồi những lưỡi kiếm hư không xé nát kẻ thù!《Wing Blizzard》!!」

Ooh!

Thanh kiếm đột nhiên phóng lên và cắt qua không khí cứ như bị kẹt trong một cơn bão tuyết-!

Uwaa, nhìn có vẻ đau đấy……

「Tôi từng là『Cựu』đạo tặc! Nhưng giờ, tôi tự hào vì đã trở thành một đầu bếp!!」

Cứ như vậy, chúng tôi tiêu diệt những con quái vật còn lại và tiến về phía lâu đài Ma Vương.

・・・

「Nếu cứ tiếp tục như thế này, chúng ta sẽ tới được lâu đài Ma Vương trong 1 ngày rưỡi nữa-」

Tao mạnh hơn so với tôi tưởng tượng.

Dù chúng tôi phải bảo vệ Ruru, chúng tôi vẫn sẽ đến được lâu đài sớm hơn dự kiến.

「A…… Không…… HAA…….HAA……. Chờ chút……Chúng ta nghỉ chân chút được không?」 (Tao)

「…… Chân mình mỏi quá…….」(Ruru)

Ruru và Tao đều đang thở dốc trong khi bám vào vai tôi.

Nó khó đi đến vậy à? Ngọn núi này ấy?

「Ka-kazuha cô……haa……haa……. Từ đâu…… Cô lấy đâu ra…… cái sức bền…… đó vậy……?」

「……Thật kỳ lạ. Dù cô không phải Anh Hùng, 《Sức mạnh》 của cô còn vượt trội hơn cả Anh Hùng……」

Huh? Mình bị phát hiện rồi à?

Tệ thật-.

Tôi sẽ bị hành y hệt cái lần tôi gặp Alzein…….

「Đó là sức mạnh của kẻ ngốc.」

「……Cô luôn nói ra những thứ vớ vẩn, như bình thường.」(Tao)

「……Một ngày nào đó, cô sẽ bị lũ quái vật làm thịt vì lợi ích của thế giới…..」(Ruru)

Cả hai nhìn tôi cứ như tôi còn tệ hơn cả một con chó.

TÂM HỒN TÔI SẼ BỊ TỔN THƯƠNG ĐẤY!

「Bây giờ thì nghỉ chút đã. Chúng ta thấy cây cầu kết nối lãnh địa của người và quỷ ở ngay trước mặt rồi.」

「Sao cô biết vậy? Kazuha?」(Tao)

Uh……

Nữa rồi, tôi đã sơ ý mắc lỗi……

「Cô dường như có kinh nghiệm làm Anh Hùng… Chẳng lẽ cô…」(Tao)

*Ực*

C-cô có thể nào thôi móc sâu hơn được không, Tao-san…..

「Điều đó là không thể. Theo những gì tôi biết, tôi《Tinh linh》Sứ giả của chúa trời, khẳng định điều đó là không thể.」

「Đúng vậyt~. Sứ giả của chúa trời, Ruru-chan, chúng ta đang……nói…….?……. Eh?」

「Hmm? Có vấn đề gì à?」

Ara~ara.

Tao vẫn chưa biết, huh? 『Hình dạng thật』của Ruru

「Tinh linh?」

「Ừ.」

「Ruru-chan?」

「Đúng.」

「Uhh, vậy …….? Chờ chút. ……… Nn?」

Vô ích rồi. Có cả trăm dấu ???????? hiện trên đầu Tao.

「Bé Ruru đã cố phong ấn tôi vào một cái hố. Nó nằm đâu đó gần cổng Nam của thị trấn《Furthest 》. Ngạc nhiên chứ?」

「Tôi sẽ cắn chết cô đấy? Kazuha?」(Ruru)

「Qua cổng phía Nam là…… Uh, chẳng lễ cô…… Đang nói tới 《Đồng cỏ Tinh Linh》?」

「Ừ.」

「…… 《Tinh Linh》đó là người bảo vệ của thị trấn《Furthest》và được người dân thờ phụng từ xa xưa có phải không?」

「Ừ. Giờ ẻm đang bị dính phép《Ràng buộc》của tôi.」

Tôi chỉ về phía Ruru.

「….Cô ta là loại người đó đấy…」

Haa, Ruru thở dài khi nói vậy.

「Ah…………Ah………..」

Ah?

「CÔ LÀ ĐỒ ĐẦN ĐỘNNNNNNNNNNNNN!!!!!!!!!」(Tao)

◆◇◆◇

「Ah……. Vô dụng thôi……. Vì tôi đã đồng hành cùng cô nên tôi cũng bị tính là đồng phạm luôn…」(Tao)

「XIN LỖI.」

「Sao tôi chả thấy cô hối lỗi chút nào vậy!!!」

……….TÔI XIN LỖI MÀ.

Người đã sống ở 《Đồng cỏ Tinh LInh》từ xa xưa, người bảo vệ của thị trấn《Furthest》và là người canh giữ biên giới giữa hai lãnh địa của người và quỷ. Đó là《Tinh Linh》.

Nói tóm lại, đó là Ruru, người đang đứng đây…

Người bị dính phép《Ràng buộc》của tôi và mất hết sức mạnh.

Bị trói kiểu mai rùa . ………… hoặc không.

「Sao cô còn bình tĩnh được trong tình huống này hảảảảảảảảảả!!!!!!」(Tao)

「Lỗi của tôi.」(Kazuha)

「……Thôi được rồi, Tao-san. Dù Kazuha giải thích bao nhiêu thì cô cũng không hiểu đâu.」(Ruru)

Cô nói cứ như tôi là một ông chồng trung niên đang cố giải thích với vợ mình vậy, tôi bị tổn thương đấy!

「Aaah……! Mình đang đi cùng cái loại lưu manh gì thế này…!」

Eh?

Lưu manh?

Có phải là hơi quá đáng rồi không?

Thật đấy?