Watashi, Nouryoku wa Heikinchi de tte Itta yo ne!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 18

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7440

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 177

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 172

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 176

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2143

WN - 012. Người nhiệt huyết 1

12. Người nhiệt huyết 1

Một năm hai tháng trôi qua kể từ ngày tựu trường.

Không hề có thứ gì đáng chú ý xuất hiện, Adele tận hưởng cuộc sống học đường bình thường. Đa số bạn cùng lớp của cô giữ vị trí của họ trong lớp A với chỉ một ít trao đổi với học sinh từ lớp khác<ref>med: lên lớp và chuyển lớp.</ref>.

Vì sinh nhật cô gần ngày bắt đầu năm học, nên giờ Adele đã lên 12 tuổi.

Kết quả việc làm thêm của cô xuyên suốt năm ngoái là số lượng tiền lên tới 144 đồng bạc. Phân nữa số đó vào Hộp đồ của cô thành tiền tiết kiệm. Nếu mà Marcella không tặng cô nhiều bộ đồ nội y, thì cô sẽ không có tích lũy nhiều chừng này. Quần bí ngô<ref>med: https://www.google.com/search?q=%E3%83%89%E3%83%AD%E3%83%AF%E3%83%BC%E3%82%B9&source=lnms&tbm=isch&sa=X&ved=0ahUKEwiG5pSloMrPAhWIvY8KHd9CC1MQ_AUICCgB&biw=1336&bih=669 </ref> khá là mắc.

Đồ nội y mà Marcella đưa cô cách đây một năm có cả áo ngực, nhưng buồn thay là nó không có cơ hội tỏa sáng nào, yên giấc ngàn thu trong Hộp đồ của cô cùng quần áo bẩn và tiền.

Đâu có! Chúng đã lớn thêm một tí! Chỉ một tí…

Ở lớp lý thuyết, cô luôn đứng đầu lớp. Cô bù đắp sự thiếu hụt kĩ thuật bằng sức mạnh và sự lanh lẹ, củng cố vị trí cô như một cường địch trong lớp võ thuật. Giá trị của cô trong lớp thực hành ma thuật thì ở mức độ một pháp sư. Quả cầu nhỏ và yếu ớt mà cô phát ra không cần niệm chú hôm thi nhập học được xem là thành quả của việc tập trung đầu tư hết mình của cô chỉ vào phép ấy.

Đó là ý kiến chung về khả năng của Adele ở học viện.

Trái lại, mùa xuân đã đến với Marcella sau việc cô thức tỉnh ma thuật làm giá trị của cô trên thị trường hôn nhân tăng lên sau đó. Gia đình cô gửi vài lá thư cùng mấy lời kiểu “Đừng nóng vội đó!” hoặc “Đừng có giao thiệp với đám con trai quí tộc nghèo!” sau khi họ nghe rằng cô có năng lực pháp sư chiến đấu. Nhưng chẳng thấy có lời hứa hôn nào bởi vì họ muốn gả cô cho người càng cao càng tốt trong nấc thang xã hội trong khi Marcella từ chối kết hôn với người cô không thích.

“Và tất cả những điều này hoàn toàn là nhờ có cậu. Mình không bao giờ mơ có ngày mình được quyền quyết định hôn phu của mình.”

“Chẳng có gì to tát lắm đâu, hơn nữa tớ còn phải cảm ơn cậu vì đã đỡ hộ mấy cuộc tấn công của đám con trai.”

Marcella và Adele cười sung sướng với nhau.

Rõ ràng, Monika cũng đã nhận một mớ đề nghị từ những thương gia trẻ tài năng đang phấn đấu để tự lập hoặc con trai các gia đình buôn bán đối tác của gia đình cô.

Nhưng cô né tránh một đám cưới bằng cách nói “Thế giới một thương nhân đầy thăng trầm, vậy nguyên cớ gì để làm một lời hứa hẹn trong tương lai 5 năm tới nếu mà một bên xuống dốc cho tới khi đó?” Không hổ là con gái một thương nhân.

Do Orianna vào trường thông qua một học bổng và phép thuật cô chỉ ở mức độ làm cuộc sống hàng ngày dễ thở hơn, tương lại của cô chỉ hạn định không phục vụ cộng đồng thì cũng ở vị trí giảng dạy.

Dù cho như thế, Orianna vẫn vui vẻ vì cô dùng được ma thuật sau hết. Cô không bao giờ lo về nước uống suốt phần đời còn lại, kể cả khi cô bị mắc kẹt đâu đó. Adele cũng đã dạy cô [phép dễ làm lạnh nước]. Một phép hữu ích.

Tuy đã có phép làm lạnh, thì phiên bản của Adele hiệu nghiệm nhiều hơn, ở mức độ mà ngay cả người thấp kém tài năng ma thuật như Orianna cũng dùng được để uống nước lạnh hay bảo quản cá thịt.

--o0o0o--

“Này, cô tốt hơn là nhớ đấy!”

“À, ừa,…”

Kelvin tiếp cận nhóm Adele trước khi thình lình gọi cô ấy. Sau khi nghe cô đáp, cậu lon ton chạy đi với vẻ mặt cục cằn.

“Mà, không biết chừng nào cậu ta mới học được…”

“Ahaha, thôi đi…”

Adele chỉ đáp trả lại lời Marcella bằng một nụ cười chua chát.

Từ sau trận đấu tay đôi ở buổi học võ thuật đầu, Kelvin đã thách đấu Adele mỗi tháng một lần. Nó không thành vấn đề do cậu yêu cầu thầy Burgess tiến hành trận đấu của họ như tập luyện song đấu trong tiết học võ thuật. Với Adele, thiết lập này khá khổ sở.

Cô biết rằng cậu ấy đặt nhiều công sức và hiểu một phần cảm giác của cậu, nhưng cô đâu thích sự thù địch trực tiếp hướng tới cô trong mắt cậu hay biểu cảm câm nín trên mặt cậu mỗi lần cậu ta bị thua. Bởi cậu là bạn cùng lớp, Adele quyết định bắt cặp với cậu kể cả khi nó làm cô khó chịu.

Cậu ta dường như tiếp xúc với người khác bình thường và có vẻ khá được với các cậu trai, vậy làm sao mà cậu ấy đối xử với cô như vậy?

Dòng suy nghĩ này dần dà lớn lên một cảm giác khó chịu trong cô.

「Tuyệt đối không bỏ trận đấu, em hiểu chứ! Nếu em làm nó lần nữa, Kelvin sẽ gục ngã thực sự. Thiệt là, em nên nghĩ nhiều hơn về kiêu hãnh của một người đàn ông. 」

Vì thấy Burgess đã lên lớp riêng cho cô về bài học “tế nhị của nam nhân”, cô không thể cố tình thua được nữa.

Thấy biểu cảm đó trên mặt Kelvin mỗi lần thật khó với cô.

Tuy rằng “bài học về thứ được coi là nam nhân” là thứ thực sự có giá trị với Adele. Vô cùng giá trị, quả thật là vậy.

Thời gian cho tiết võ thuật đã tới.

Như mọi khi, trận bắt đầu luôn là trận của họ, và Adele luôn giành chiến thắng.

Kĩ năng của Kelvin dồn cô đến từng ly, nhưng mà vẫn vô dụng khi đối đầu với cách biệt tuyệt đối giữa sức mạnh và tốc độ.

Tất nhiên Adele không tung ra sức mạnh không phải người, nhưng không đời nào một cậu trai 11~12 tuổi đầu, bất kể thiên bẩm ra sao, có thể đánh ngã cô khi cô phóng thích chế độ “bình thường”. Đó miễn là cô không cố tình để thua.

Con đường đó đã đóng chặt bởi thầy Burgess và Adele nhận ra diễn xuất cô vụng về thế nào.

Khi Kelvin lườm cô như thường lệ, cô thấy mắc ói. Luôn luôn là cái nhìn đó.

(Mình đã làm gì mà luôn phải nhận cái lườm đó? Mình làm gì xấu à?)

Mặc dù đã chịu đựng nó hàng chục lần, cái trừng mắt thường lệ lần này, cảm xúc thường lệ này, làm cơn giận dữ sôi trào trong cô. Gần như là cái đập đang tích lũy chực bùng nổ cảm xúc.

“Tôi sẽ không đấu trận khác nữa đâu. Đây là lần cuối!”

“Eh…”

Trong thoáng chốc Kelvin há hốc miệng như cá chết trước khi cậu hiểu ra lời cô rồi cậu bắt đầu la lên.

“C-cô đang nói gì! Cho tới khi tôi thắng cô…”

“Đó chỉ là ảo tưởng ích kỉ mà cậu buộc mình phải tin vào thôi. Sao tôi phải quan tâm tới nó chứ?”

Adele ngắt lời Kelvin, tiếp lời của cô.

“Trước hết, cậu có thể mãn nguyện và tự bảo rằng “tôi làm được, tôi mạnh hơn cô ta” sau khi may mắn thắng một lần không? Cậu có thể gọi chính cậu là “mạnh hơn” sau khi cậu thua 12 trận và chỉ thắng 1? Cậu thiếu sữa à?”

“Ca….”

“Thậm chí nếu cậu xoay sở thắng tôi, một cô gái mà không có nhắm đến mục tiêu là một hiệp sĩ, vậy nó để cho cậu cái gì? Cậu sẽ kể chúng ra ở kì thi tuyển hiệp sĩ à? “Tôi dành toàn bộ ba năm ở trường để đánh bại một cô gái làm ở tiệm bánh. Cô gái đó giờ đang học cách trở thành mẹ hiền dâu thảo.”. Cậu nói thế hả?”

Pffft!

Một vài bạn cùng lớp bụm miệng. Giảng viên của họ, Burgess, cố ngăn nó lại như là sinh mạng ông tùy thuộc vào nó vậy. Là một giáo viên mà chăm lo cho học sinh, ông đâu thể cho phép mình cười ra ngay lúc này được.

“Chưa nói đến tôi là kiểu hình pháp sư, nghĩa là kiếm không phải thế mạnh của tôi. Cậu thực sự sẽ nói kiểu như vậy vào lúc kì thi? “Tôi thách đấu kiếm một pháp sư vụng về và cuối cùng có thể thắng sau 15 lần thử!” Thế hả?”

Buha! HAHAHAHA!

Cuối cùng, ngay cả Burgess cũng bò lăn ra cười.

“Ca—cái…”

“Đó là những gì cậu đang nói! Cậu chưa hề thách đấu tôi ở thế mạnh của tôi, ma thuật, chỉ tới với tôi trong lớp võ thuật khi cậu có lợi thế thôi. Cậu vui sướng khi đánh ngã một pháp sư trong trận ẩu đả hả.”

“Tôi…”

“Cậu làm sao?”

“Tôi, t, tôi… uaaaaa~~!”

Kelvin bỏ chạy.

“Adele, em thật…”

Burgess trông rất bối rối.

“Có những thứ trong thế giới này không nên nói to tiếng, kể cả chúng là sự thực đi chăng nữa…. Em chuẩn bị nói chuyện chút nhé?”

Kết quả trận đấu, thời gian còn lại được dùng cho một bài học chung bởi Burgess cho bạn học cô về đề tài “quan tâm tới tâm hồn một cậu trai”.

“….Bộ mình là người xấu à?”

Kiểu quần cột cả hai đầu gây phồng phần giữa. Thường dành cho con nít. Google để biết thêm chi tiết.