Watashi no shiranai, Senpai no 100 ko no koto

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 18

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7440

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 172

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 172

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 175

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2143

Web Novel - Ngày 38: Senpai, anh thích ăn món gì?

「Senpai! Em quên hết chuyện hôm qua rùi!」

Ngay khi gặp nhau ở sân ga vào sáng hôm sau, Kouhai-chan đã tiến lại gần tôi.

Sau khi ăn súp Miso hôm qua, con bé đã chạy về ngay lập tức. Điều đó khiến tôi không thể nói chuyện đàng hoàng với nhỏ.

「Sau cùng, Senpai đã không nói cho em yêu cầu của anh.」

「Bởi vì hôm qua trường cho nghỉ. Em cũng đã đột ngột xâm nhập gia cư mà.」

「Mọi chuyện vẫn sẽ ổn nếu Senpai chỉ việc nói với em vào ngày hôm qua đó!」

Không phải điều đó là bất khả thi à? Tính ra thì lúc đó đầu cả hai đứa đều ngập trong Miso.

「Như một sự trừng phạt, em sẽ lấy đặc quyền của Senpai. Có nghĩa bây giờ em có thể yêu cầu Senpai.」

Như vậy có vô lý quá không vậy?

「Không em. Điều đó khác với thỏa thuận mà.」

Những lời tôi vừa nói ra mạnh mẽ đến bất ngờ, và đến chính bản thân tôi cũng ngạc nhiên.

Kouhai-chan đứng trước mặt tôi cũng có vẻ ngạc nhiên.

「Ah, xin lỗi. Nhưng anh nghĩ là, anh đã vắt óc nghĩ vì nó, nên…」

Trước hết, anh xin lỗi.

Ước muốn của tôi không phải quá cao sang, nhưng tôi đã nghĩ về nó một chút. Khi cô bé bảo tôi mất đặc quyền, tôi thấy khá lo.

「…Em hiểu.」

Kouhai-chan hít một hơi.

「Nếu Senpai đã nói vậy thì ok thôi. Anh có thể nói cho em biết yêu cầu của anh.」

Vì một lý do nào đó, phần sau lời nói của con bé có vẻ hơi kịch tính, và bầu không khí có bớt căng thẳng hơn, một chút.

…Tôi cảm thấy xấu hổ khi phải nói lại tất cả thêm lần nữa.

「Senpai?」

「Không, à, ừ.」

「Nhanh lên anh.」

「Ừm.」

Tôi hít một hơi thật sâu.

「Anh――」

***

Đến rồi,「Yêu cầu」của Senpai. Mình tự hỏi anh ấy sẽ muốn mình làm gì.

Sẽ không phải là một yêu cầu quá thô thiển, cũng không phải một yêu cầu quá nhàm chán. Anh ấy nói anh đã nghĩ về nó. Mình không nghĩ là anh ấy định tỏ tình. Nhưng nếu là tỏ tình mình phải trả lời như nào giờ? Mình nên trả lời cái gì giờ?

「――Sinh nhật anh, sắp đến đúng không?」

「Dạ?」

Cuộc trò chuyện đi theo hướng mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến, và vô thức tôi hỏi ngược Senpai.

「Tổ chức nó cho anh, hoành tráng vào.」

「Vậy thoi á hả?」

Vì hoàn toàn nằm ngoài dự đoán, tôi buộc phải hỏi lại ảnh.

「Ah, ngay cả khi anh bảo hoành tráng, những người tham gia cũng chỉ có Kouhai-chan và anh, umm…」

「Em không có nói về cái đó.」

Tôi ngắt lời Senpai.

「Kể cả vậy, em cũng vẫn sẽ tổ chức nó kể cả khi Senpai không yêu cầu.Tại sao Senpai lại đưa ra『Yêu cầu』như thế?」

Chúng tôi đã nói về ngày sinh nhật khi trò chuyện về những chòm sao cách đây khá lâu.

Kể từ đó, tôi đã nghĩ về cách tổ chức sinh nhật cho Senpai.

「Không. Em biết anh là con một, bạn bè thì ít, đến mức anh chưa bao giờ thực sự tổ chức một cái sinh nhật. Họ chỉ nói ‘Chúc mừng Sinh nhật’ vào sinh nhật của anh thôi à.」

「Anh hiểu.」

「Thật, nếu là Kouhai-chan, anh cảm thấy thoải mái theo nhiều cách.」

「Anh nghĩ cái gì thế…」

Tôi nghĩ hầu hết những bữa tiệc sinh nhật chỉ để phô trương.

「Sao đi nữa, mọi người tổ chức sinh nhật cho người khác như nào?」

「Chúng mình bắt đầu từ đó hỏ? Nhưng chắc chắn em chưa bao giờ nghĩ đến điều đó trước đây.」

Nói đến sự phô trương, mình đã nghĩ đến điều này.

「Đúng chứ? Họ sẽ nâng ly chúc mừng cách mình được sinh ra, anh được sinh ra và chúng ta có thể gặp được nhau trong cõi đời này.」

「Sai rồi. Họ chỉ muốn làm ầm lên thôi, phải chứ? Mấy người dư thừa năng lượng đó.」

「Mọi chuyện đã kết thúc ngay khi anh nói vậy, Senpai.」

「Chà, dù sao chúng ta cũng sẽ làm loạn lên dù chỉ có hai đứa. Ngày kia thì thế nào? Hôm đó được nghỉ, thật đáng mong chờ.」

Eh?

「Thứ Sáu được nghỉ á? Tại sao?」

「Eh, anh chưa nói à? Vì chúng ta sẽ có đại hội thể thao vào thứ Năm, hôm sau sẽ được ngày nghỉ để hồi phục.」

「Sau đó, em có thể dùng cả ngày để quẩy với Senpai đúng không?」

「Không, không phải là cả ngày, nhưng em có thể dùng ngày hôm đó.」

「Hỉu gòy.」

###

Tôi đã đưa ra「Yêu cầu」.

Nhìn vào cách cô ấy khoanh tay, tôi đoán con bé không nhiệt tình với việc đó, nhưng không.

「Nếu đó là yêu cầu của Senpai,vậy đây là『Câu hỏi ngày hôm nay』của em.」

Oh? Tôi tự hỏi cô nhóc sẽ hỏi tôi gì đây.

「Senpai, anh thích ăn món gì?」

「Không phải anh đã trả lời nó rồi sao?」

「Em nhớ khi em hỏi anh về『Món ăn』lúc đó, anh đã trả lời là dâu tây.」

Ah. Đó là khi tôi vẫn còn quá căng thẳng, hoặc đơn giản là cảnh giác ở mức tối đa.

Kouhai-chan nói với tôi rằng em thích ăn bánh kếp, nếu tôi không nhầm. Câu trả lời của cả hai không phải là đồ ăn.

「Đồ ăn, huh…」

「Senpai cũng trả lời những món mà anh muốn ăn vào sinh nhật mình.」

「Anh hiểu …」

Tất cả những món mà tôi ăn trong cả đời cứ bay vòng trong đầu tôi.

Tôi không thể quyết định được.

「Còn sở thích của anh? Senpai thích đồ Nhật hay đồ phương Tây?」

「Anh không thể chọn đồ Tung Của à?」

「Nó ở trên biển, nên nó là đố phương Tây.」

「Đồ của phương Tây là món ăn của phương Tây mà?」

「Nếu chúng ta đang nói về phần phía Tây ở bên kia đại dương, nó có phải là Tung Của không?」

Hmm.

「Nhưng điều đó không quan trọng. Vậy Senpai thích đồ Trung? Nhưng em không thể làm nó.」

「Eh? Em muốn làm cho anh à?」

「Senpai, sao trông anh ngạc nhiên thế? À, khi em làm Miso thì anh vẫn đang ngủ nhỉ.」

Con bé nháy mắt, và bảo không cần phải lo, vì con bé sẽ làm tất cả mọi thứ có thể

「Anh hỏi nhé, em có định cho dứa vào thịt chua ngọt không…」

「Em không cho nó vào đâu, phiền lắm.」

「Oh, nhẹ nhõm thật.」

Có vài người cho rằng enzym từ dứa sẽ làm mềm thịt, nhưng nó cũng làm đổi vị. Nhược điểm quá nhiều chỉ vì làm điều đó. Tại sao họ lại cho cái quả đó vào thịt chua ngọt? Buồn cười thật.

「Dù sao đi nữa, Senpai có thực sự thích đồ ăn Trung không?」

「Anh thích vì thịt của nó. Anh vẫn là một cậu nhóc đang tuổi ăn tuổi lớn, em biết đó.」

「Đó là điều anh nên nói một mình đấy, senpai…」

***

Vậy là đồ Trung nhỉ. Mình tự hỏi là mình đã làm điều món đó trước đây chưa.

Nhân dịp này, mình sẽ mua bánh cho Senpai.

「Vậy, đây là『Câu hỏi của ngày hôm nay』. Kouhai-chan, em thích gì? Không phải đồ ngọt, là đồ ăn bình thường.」

Ôi. Senpai, vậy là anh vẫn nhớ câu trả lời của em.

「Nếu phải chọn giữa đồ Nhật và đồ Tây, thì em sẽ chọn đồ Nhật..」

「Anh đã nghĩ là em thích đồ Tây kia.」

「Em thích, những em thích hương vị nhẹ nhàng của đồ Nhật hơn.」

「À, không thể nói là anh không hiểu điều đó.」

Với việc đó, chúng tôi có một cuộc trò chuyện ngẫu hứng nữa trong hôm nay, trên đường đến trường.

=========

Những điều mình biết về Senpai ㊳

Có vẻ đồ Trung sẽ ổn trong sinh nhật của anh ấy.