Watashi no Houga Saki ni Suki Dattanode.

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3472

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1286

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 302

Tập 01 - Mở đầu

"Komugi-chan, hãy bắt đầu làm bạn nhé!"

"Điều đó nguy hiểm lắm đấy, Sakurako?" 

Komugi-chan thở dài.

Có vẻ như cậu ấy rất ngạc nhiên vì tôi bất ngờ xuất hiện và ôm lấy cánh tay cậu ấy từ phía sau.

Cậu ấy dễ thương thật đấy. Komugi-chan thường bị nói là người lạnh lùng và vô cảm, nhưng lại rất rễ nhìn thấu cậu ấy. Tôi nghĩ rằng điều đó có lẽ là vì tôi luôn ở bên cậu ấy và chúng tôi gặp nhau thường xuyên.

Có thể do tôi luôn ở gần cậu ấy và gặp gỡ cậu thường xuyên.

"Ừ, Mình hơi bất ngờ vì khi rời ga, trời đột nhiên đổ mưa. Cậu có thể cho mình đi cùng được không? Mình đi cùng cậu được không?"

"Tớ không thể từ chối được."

"Thật tuyệt!"

Dù giọng điệu hơi cộc cằn, cậu ấy vẫn nghiêng chiếc ô về phía tôi với vẻ thản nhiên.

Nếu làm vậy, vai của Komugi-chan sẽ bị ướt.

"Này, vào đây."

"Ơ."

Komugi-chan luôn làm những việc tuyệt vời.

Cậu ấy luôn vậy ngay cả khi chúng tôi đi chơi và đi ăn cùng nhau vào những ngày nghỉ.

Nếu tôi phân vân giữa hai món ăn và không biết chọn cái nào, cậu ấy sẽ gọi cả hai.

Và rồi cậu ấy luôn nói: "Nếu chúng ta chia đôi thì chúng ta có thể ăn cả hai, phải không?". Cậu ấy luôn nói như vậy.

Điều đó làm tôi vui, nhưng tôi không nghĩ rằng việc đặt mình ở vị trí thứ hai là ý hay đâu.

Dù tôi đã nói điều đó bao lần, cậu ấy vẫn làm như vậy. Tôi nghĩ rằng đó là tính cách của cậu ấy, nhưng với tư cách là bạn thân, tôi có hơi lo lắng.

"Ý cậu là gì khi nói 'bắt đầu làm bạn'?"

"Mình chỉ đang cố gắng bắt chước thôi. Giống như khi tỏ tình, đó thực sự là một cuộc đối thoại phải không? "Anh đã thích em ngay từ cái nhìn đầu tiên! Hãy bắt đầu làm bạn nhé!" nhưng mình không thích điều đó."

"Sao vậy?"

"Tại vì mình nghĩ rằng tình bạn ở dưới tình yêu, phải không?"

"Ừm... Mình tự hỏi liệu có đúng không?"

"Đúng vậy. Mình muốn tiến xa hơn mối quan hệ bạn bè và trở thành người yêu. Mình thất vọng vì cậu coi tất cả bạn bè như vậy."

"Vậy bạn bè không quan trọng với Sakurako à?"

"Hmm, mình không chắc vì mình chưa từng yêu ai. Nhưng mình tự hỏi liệu mối quan hệ tình yêu có kết thúc khi chia tay không."

"Còn với bạn bè với cậu thì sao?"

"Mình nghĩ rằng ngay cả khi họ tách xa một thời gian, họ sẽ quay lại với nhau."

"Vậy có nghĩa tình bạn sâu sắc hơn tình yêu?"

"Đúng vậy. Nhưng vì có câu 'hơn bạn bè nhưng ít hơn người yêu', nên có lẽ mọi người cho rằng tình yêu hơn tình bạn, phải không?"

Sau khi nghe câu hỏi của tôi, Komugi-chan suy nghĩ một lúc.

Thực ra, nếu cậu ấy phớt lờ cũng không sao, nhưng thay vào đó cậu ấy lại ngẫm nghĩ nó một cách nghiêm túc và suy nghĩ kỹ càng để không nói những điều khiến tôi tổn thương. Đây là điều tôi thích ở Komugi-chan.

"Có lẽ bởi vì, nói chung, có nhiều bạn bè là tốt, nhưng không có một người bạn thì bị coi là không đạo đức?"

"Ừ, đồng thời có thể họ sẽ coi bạn bè của nhau là số một. Nhưng người bạn số một không phải lúc nào cũng là chính bản thân người đó phải không? Họ có thể có những người bạn thân thiết hơn mình, hoặc cũng có thể chỉ người đó mới coi trọng thôi. Nhưng nếu họ là người yêu, họ có thể nói rằng họ là người tốt nhất cho cả hai. Vì vậy, có lẽ đó là lý do tại sao trên thế giới này, tình yêu lại quý giá hơn tình bạn rất nhiều."

"Hmm... Vậy nếu Komugi-chan hẹn hò với ai đó, cậu sẽ không chơi với mình nữa à?"

"Cậu không cần phải lo lắng về điều đó, vì ngay từ đầu sẽ không có ai quan tâm đến việc hẹn hò với tớ cả."

"Tại sao cậu lại giận thế?"

"Komugi-chan, cậu không nhận ra sức hút của mình đấy! Dẫu cho cậu là một cô gái xinh đẹp và sắc sảo."

"Tớ không hiểu cậu nói về điều gì khi cậu cô gái dễ thương nhất trường."

Komugi-chan có vẻ nghĩ tôi đang tâng bốc hoặc đùa giỡn cậu ấy. Nhưng đó là sự thật. Có rất nhiều người bị cậu ấy thu hút, nhưng cậu ấy dường như nghĩ bản thân bị cô lập.

Tôi thực sự vui mừng vì cậu ấy dành nhiều thời gian với tôi. 

"Mình vẫn sẽ chơi với Komugi-chan ngay cả khi hẹn hò với người khác!"

"Cậu có thể ưu tiên bạn trai hơn, không sao cả."

"Cậu có nghe mình nói không đấy?"

"Mình không thể nào diễn đạt được những cảm xúc mãnh liệt dành cho Komugi chút nào——!"

"Được rồi, được rồi."

"Mmm. Cậu có thích ai không, Komugi-chan?"

"……Tớ không muốn nói về chuyện đó."

Câu trả lời luôn giống nhau dù tôi có hỏi bao nhiêu lần đi chăng nữa. Tôi muốn nói chuyện đó với Komugi-chan.

"Cậu không quan tâm đến những thứ như tình yêu phải không, Komugi-chan?"

"Nói chuyện với Sakurako vui hơn phải không? Dù Sakurako không muốn?"

“Mồ..”

Khi cậu ấy tỏ ra xa cách như vậy, điều đó càng khiến tôi muốn nói về tình yêu bằng mọi giá.

Nhưng tôi không nghĩ việc ép buộc cậu ấy là đúng đắn. Tình bạn lý tưởng là tình bạn mà Komugi-chan nghĩ ra những câu chuyện khiến cậu ấy vui vẻ. Tôi tự hỏi làm thế nào có thể khiến cậu ấy làm điều đó.

Trong lúc chúng tôi đang trò chuyện, chớp mắt chúng tôi đã đến trường.

Tôi cảm ơn Komugi vì đã đồng ý đi chung dù và tôi chuẩn bị mở cửa tủ giày.

Thật không ngờ.

Tôi không biết tại sao, nhưng tôi có linh cảm. Tôi có linh cảm rằng nếu tôi mở cái cánh cửa ra thì sẽ có điều gì đó thay đổi.

Tôi đã mở cửa.

"Ừm, cái gì thế này?"

"Đây có phải là một bức thư tình hay gì đó không?"

Ánh mắt của Komugi-chan chuyển sang chiếc phong bì màu trắng mà tôi đang cầm trên tay.

"Cái gì vậy? Mình không thường xuyên nhận được thư tình.......? Ồ!"

Bởi vì nó không được dán bằng băng dính hay bất cứ thứ gì nên những gì bên trong đã rơi ra ngoài.

Đó là một tờ giấy viết thư màu trắng.

Khi nhặt nó lên, tôi chợt thấy đó là một mảnh giấy.

"Huh...?"

Tôi không thể nhìn thấy bất kỳ cảm xúc nào dành cho bản thân được viết trên đó.

Cái gì vậy? Ờ... Cái gì vậy? Tôi tự hỏi nó đang viết về cái gì.

Tôi bối rối, đúng như tôi đã dự đoán.

Tôi tự hỏi điều đúng đắn cần phải làm là gì.

Phản ứng của Komugi-chan sẽ như thế nào?

"Ừm, xin lỗi, cậu có thể xem cái này giúp mình được không?"

"Cái gì? Bức thư này là gì...?"

Giọng của Komugi-chan đầy căng thẳng.

Không biết ai gửi nó.

Nội dung thì không rõ ràng.

Trên hết, nó không được viết tay hay đánh máy trên máy tính.

Mỗi chữ cái được cắt ra từ một tờ báo hoặc thứ gì đó và được ghép theo kiểu cắt dán.

"...Sakurako, cậu có đang hẹn hò với ai à?"

Câu hỏi của Komugi-chan dựa trên nội dung của bức thư.

"Hả? Không, mình không biết. Nếu có chuyện như vậy thì mình đã nói với Komugi-chan rồi."

"Vậy gần đây có ai tỏ tình với cậu không?"

“Không có ai, kể từ năm thứ hai.”

"Vậy thì, ...Sakurako, cậu có thích ai không?"

"Ừm..."

"Là ai?"

"...Cậu biết không?"

Tôi dừng lại một lúc rồi nói tên một cậu trai.

Vào giây phút đó.

Komugi-chan ngạc nhiên đến mức mở to mắt ────.