Wanwan Monogatari ~Kanemochi no Inu ni shite to wa Itta ga, Fenrir ni shiro to wa Itte nee!~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

89 854

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

147 785

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

63 667

Câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa tôi và đàn chị xinh đẹp, sống không lành mạnh và hút thuốc lá rất nhiều

(Đang ra)

Câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa tôi và đàn chị xinh đẹp, sống không lành mạnh và hút thuốc lá rất nhiều

Kametsu Tomohashi

Nam sinh cấp ba Enoki Yuito luôn cảm thấy mình lạc lõng giữa xã hội.Cậu làm thêm trong 1 cửa hàng tiện lợi, thầm thương trộm nhớ một sinh viên đại học.

3 19

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

Mizuguchi Takafumi

Một câu chuyện lãng mạn, ngọt ngào đầy rung động, bắt đầu từ những chiếc bánh ngọt đã gắn kết chàng trai và cô nàng "thiên sứ tinh nghịch" lại với nhau!

8 52

Web Novel - Chương 09

Nên làm một cuốc không?(´・ω・`)

____________

「wan wan!(Uuu, bánh quiche, bánh quiche!)」

Tôi là một con chó rất hào hứng trong ngôi nhà này, đứa thích bánh quiche。

Nếu tôi đặt đủ cố gắng vào tiếng sủa của mình, một tia sáng sẽ xuất hiện

Đó là lý do tại sao tôi trở lại đĩa ăn của mình ở trong nhà bếp

Khi đến nơi, tôi thấy mặt của đứa khác trên đĩa của tôi

「wan?!(Uhoo! Có kẻ xâm nhập?!)」

「Nya~n?(Arraa? Đây là bữa ăn của cậu à?)」

Kẻ xâm nhập đặt mặt mình vào trong thức ăn của tôi nhìn lên sau khi nhận ra sự hiện diện của tôi

Đó là một con mèo

Là một con mèo với bộ lông màu đỏ trông rất đẹp

Bộ mèo lông đỏ phổ biến trong thế giới này à?

Đôi mắt sáng bóng đó làm tôi nghĩ đến《《ngọc lục bảo》》

Con mèo đỏ quay về phía tôi và liếm môi của mình

「Nya~ mấy thứ cậu ăn rất tuyệt. Mùi rất ngon và tôi không thể dừng bản thân mình được……)」

「wa, wan!(Bánh quiche của tôi!)」

Tôi đã rất mong chờ nó!

Ý là! Ý là!

Tôi không nghĩ rằng nếu tôi bỏ đi, tôi sẽ mất hết mọi thứ, nhưng tôi quay lại để nhìn đầu của đứa đã đắm mình vào thức ăn của tôi

「Nyaa~ fufu, cảm ơn vì thức ăn nhé)」

Con mèo đỏ kỳ lạ lắc cái đuôi của nó

Thật dễ thương!

Tôi muốn vuốt ve và cạ mặt vào má nó

Anh chàng này có sức mạnh mofu

Nhưng tôi sẽ không để bị dụ đâu!

「Wan Wan!(Mi sẽ không được tha thứ dù có xin lỗi đâu! Trả lại! Trả lại đây! Bữa trưa của tôi! Bánh quiche! Bánh quiche mà tôi đã mong chờ!)」

Tôi sủa và dậm chân tiến tới con mèo

「Nyaa~ Nyaa~(Khoan đã khoan đã. Tôi xin lỗi vì đã ăn mà không được phép. Tôi xin lỗi. Vậy nên tôi cũng sẽ mang thứ gì ngon tới. Cậu đồng ý chứ?」

「Wan wan(……Ee?. Mèo à? Mi nói nó ngon nghĩa là không phải chuột đúng không?)」

「Nyaa~(Thật thô lỗ. Nó là một chiếc bánh rất ngon, tôi đặt hết sự tự tin vào nó!)」

「Wan....(Bánh à?……)」

「Nya~(Huh, cậu không thích đồ ngọt sao?)」

「Wan!(Tôi yêu chúng!)」

Tuy nhiên, nó là chiếc bánh được làm bởi con mèo à?

Thật là bí ẩn

Ý tôi là con mèo này từ đâu đến?

Nó có phải là con mèo hoang sạch sẽ, hay là con mèo sang trọng?

「Nyaa~(Huh? Trông cậu có vẻ hào hứng một cách kỳ lạ)」

Cặp mắt ngọc lục bảo đó thu nhỏ lại và tập trung vào tôi

「Wa, wafun!(Gì, gì chứ!? Không có kỳ lạ! Chó! Tôi là một con chó! Tôi rõ ràng là một con chó)」

「Nyaa~(Không đâu, dù cậu có nói vậy cũng không giống như thật…… oh cũng ổn thôi. Tôi và cậu, chúng ta cũng thuộc loại giống nhau. Sao chúng ta không trở thành bạn đi?)」

「Wafun(Bạn ư?!」

Một người ban! Thật là đột ngột!

Tôi đã không có một người bạn từ lâu rồi

Dù tôi cũng hòa hợp với Garo, nhưng nó giống như anh ta là cấp dưới hay là gì đó

「Wan(Cũng được thôi…… nếu cậu ổn với nó? Kết bạn với một con chó?)」

「Nyaa~(huh? Tôi muốn trở thành bạn với cậu mà không liên quan gì tới việc đó. Nhưng tôi không phải là mèo!)」

Không phải mèo?

Mặc dù bộ lông đỏ rất lạ, nhưng những gì tôi thấy là một con mèo

「Nyaa~(Xin tự giới thiệu! Tôi là phù thủy của rừng Ferutoberuku, Hekate Ruruarusu. Hân hạnh được gặp cậu.)」

Con mèo tự giới thiệu một cách thanh nhã

Một phù thủy?

Là phù thủy hả?

Hết quái vật giờ lại tới phù thủy.

「……………」

Tôi quan sát và chú ý con mèo

Ahh, tôi hiểu rồi

Anh chàng này

Một đứa trẻ đau khổ

Phù thủy tự xưng, một con mèo

Tôi hiểu rồi.

「Wan(Tôi là Routa. Thú cưng của ngôi nhà này và là một con chó)」

「Nyaa(Tôi không hiểu tại sao cậu cứ nhấn mạnh mình là chó…… Routa. Fu fu, thậm chí đến cái tên cũng rất thú vị. Sự kính trọng của tôi, Routa kun)」

Con mèo đỏ Hekate nhảy dễ dàng lên cái cây gần đó

Một cách di chuyển lộng lẫy và nhẹ tênh

「Nya~(Vậy thì, hẹn gặp lại. Routa kun)」

Với một tiếng cười bí ẩn và nụ cười của con mèo Hekate biến mất trong một làn khói

「Wafun!(m, ma!?)」

Một cái bánh làm bởi phù thủy mèo cũng là một con ma?

Quá nhiều thuộc tính

Tôi đã trở thành bạn của con mèo kỳ lạ này

Đó là lúc nửa đêm

Tôi ngủ như mọi khi với Ojou-sama bên cạnh tôi, qua cửa sổ, tôi thấy mặt trăng thật đẹp

Nhưng tôi không có ham muốn để tru

Đó chỉ là trăng tròn thôi

Nhưng tôi thấy ánh sáng kỳ lạ ở phía xa

「Wafu……(Căn phòng đó? Đó là phòng làm việc của Papa?)」

Đó là chuyện bình thường khi ông ấy thức vào giờ này

Tôi có nên đi chào hỏi không?

Ông ấy có bận không? Đã lâu rồi tôi không gặp ông ấy

Vậy thì tôi nên đi sau một thời gian dài

Tôi không quan tâm dù bị một người đàn ông mofu

Tôi rút khỏi cánh tay của Ojou-sama đang bám lấy tôi và lẻn ra khỏi phòng mà không một tiếng động

Dù đã muộn, tôi vẫn gặp người hầu

Tôi thường lấy trôm một ít xúc xích nhưng bây giờ họ đang cẩn thận theo dõi và bảo vệ

Giờ thì bỏ qua nó

Tôi đi qua cách hành lang và leo lên cầu thang lên tầng hai

Tiến đến phía trước, đó là phòng làm việc cùa Papa

「Kuun Kuun(Papa, ông có ở đó chứ?)」

Khi tôi gõ cửa với chân trước, Papa bước ra

「Oh, Routa mi không ngủ được à?」

Má của Papa hơi đỏ

Tôi ngửi thấy một ít rượu

Uống nó vào buổi tối à?

「Được rồi cứ vào đi」

Phòng làm việc của Papa toàn là sách

Ông ấy chắc rất thích đọc

Không biết công việc của một thương gia như Papa đang làm là gì nhỉ nữa

「Muốn uống chút không?」

Papa lấy trên kệ xuống một chiếc ly thật đẹp

Nút chai đã được mở ra và để trên bàn, nó được đổ vào ly

Một chất lỏng màu hổ phách được đổ đầy ly

「Đây, thử đi」

Papa-san à, không cho động vật uống rượu được đâu

Nhưng tôi vẫn uống!

Tôi không phải là chó!

Mặc dù tôi là một con chó (tự xưng)

Chiếc ly chứa chất lỏng màu hổ phách được đặt trên đất và tôi bắt đầu liếm nó

「Wafu~……(Thật tuyệt……gì thế này…… cái này ngon quá, ngon hơn 10.000 lần cái sếp đưa tôi ở Ginza……)」

Một đồ uống siêu sang trọng

Không có gì sai khi nói thế

Tôi chậm rãi uống rượu hổ phách

`「Muốn thêm gì nữa không? Vài món ăn nhẹ chứ? Dù nó đã được làm trước khi James đi ngủ」

Tôi ngửi mùi của thứ được đặt trước mặt tôi

Đi kèm với đó là hương thơm của mật ong và phô mai

Là phô mai được hâm nóng và bao phủ bởi khuôn trắng

Khi di chuyển, nó động đậy và trông như sắp tràn ra

Mật ong được rót lên trên một cách hào phóng và tiêu được rắc ở trên cùng để làm nổi bật hương vị

Tôi có thể biết trước khi ăn nó

Đó là một thứ rất ngon

「wan! (Ăn thôi!)」

Tôi cắt miếng phô mai và đưa nó vào miệng bằng lưỡi

「Wafu~!(Ngọt quáááááá! Thật là ngọt quáááááá! Vị của hạt tiêu đến liền ngay sau đó làm nó rất ngon! UHIYOOOOO!!)」

Tôi như đang trên thiên đường với mùi vị này

Trong khi huong vị phô mai vẫn còn trên lưỡi, tôi liếm một ít rượu hổ phách

「Wafuu……(Cái gì đây……Tôi muốn nữa……Thiên đường đây sao?…… Đây là thiên đường sao?……)」

「ku ku, gần đây không ai đến uống với ta. Ta rất vui vì mi đến đó, Routa」

Papa nở một nụ cười mệt mỏi trên khuôn mặt và lấy rượu hổ phách cho mình

「Cũng đã được thời gian nhưng có một tiếng gầm lớn được nghe thấy từ khu rừng」

Papa lẩm bẩm như vậy

「wagu(Nó bị nhận ra rồi à?!)」

Tôi sắp phun rượu ra vì ngạc nhiên

「Tuy nhiên, không ai nghe thấy, không biết nếu thật sự có chuyện gì xảy ra. Nhưng ta vẫn có chút lo lắng」

「Wa, wan(Là vậy à. Thật kỳ lạ……)」

Có lẽ là nó

Khi tôi bắn tia sáng phá hủy mê cung. Không chỉ tia sáng, mà còn các hang động sụp đổ nghe cũng rất lớn.

「Kể từ lúc đó ta đã không nghe thấy gì khác…… Routa mi có biết chuyện gì không?」

「wa, wafun?( ahh , cái gì nhỉ……)」

「…………」

「…………」

Cả hai chúng tôi nhìn chằm chằm vào nhau và Papa phó mặt cơ thể tựa lưng mình vào ghế

「hahahaha, mi đang nói gì thế?」

Papa cười vui vẻ với một tay đặt trên trán của mình

「Không thể là do mi được? Có vẻ ta đã quá mệt mỏi. Sau tất cả thì mi không thể làm ra âm thanh như vậy được. Tất cả là do mình tưởng tượng thôi. Nếu mình uống cái này chắc sẽ ngủ được đây」

「wa, wan wan(Đú, đúng vậy! Đúng rồi đó! Hãy ngủ đi! Hãy ngủ và quên mọi thứ!)」

Tôi là người tỉnh táo hơn thay vì Papa

Sau khi thưởng thức rượu và phô mai, đèn đã được tắt và chúng tôi chia tay

Nhưng cuối cùng vì đồ ăn không đủ nên tôi lẻn vào bếp để chôm thêm.

____________

Tôi không nghĩ ngày mai ông chú sẽ nổi giận đâu(´・ω・`)

Lại còn ly nữa?