Wanwan Monogatari ~Kanemochi no Inu ni shite to wa Itta ga, Fenrir ni shiro to wa Itte nee!~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 229

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 106

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

98 2387

Web Novel - Chương 22: Trộm hả? Nhưng đó là bữa tiệc nhậu mà!

Bắt đầu chương mới như chưa có gì xảy ra (´・ω・`)

____________

Vào nửa đêm, khi mọi người trong dinh thự đang ngủ, tôi lén lút vào bếp lục lọi.

「Wafuu (Fuhihi. Mình tìm thấy nguyên miếng thịt giăm bông~. Mấy miếng được cắt lát mỏng cũng ngon nhưng ăn chả dính răng khi nó có hình dạng như vậy)」

Đối với hàm của tôi thì dù là thịt hun khói cứng và dai thì cũng dễ thôi.

Đúng hơn là tôi thích thế này hơn vì nó khiến tôi cảm thấy nó có trong miệng khi nhai.

Và dĩ nhiên tôi cũng có thể ăn được da và mỡ nếu muốn nhưng nó đã bị oxy hóa nên có vị đắng, tốt hơn hết là bỏ chúng ra.

Routa-kun thông minh suy nghĩ thật thấu đáo.

Toàn bộ thịt giăm bông được giấu trong tủ nên tôi dùng chân kéo nó ra.

Mấy cái chân lợn dùng để làm giăm bông này nhìn nó giống như dùi cui vậy.

Làm thịt giăm bông cần đến một năm nên đây không phải do ông chú James làm.

Có lần tôi đã ăn hết toàn bộ thịt trong dinh thự này

Nên đây có lẽ là được mua trong thị trấn.

Nhưng vậy cũng ngon rồi.

Quả nhiên là ông chú. Ngay cả nhà cung cấp cũng là hạng nhất.

「Wan wan (Fuhehe. Nếu trộm thêm ít rượu từ hầm của Papa-san, mọi thứ sẽ hoàn hảo)」

Tối nay sẽ ăn mừng bằng giăm bông và rượu vang.

「Chuー (Vậy ra anh thường làm như vầy à……?)」

Con chuột đang ngồi lặng lẽ trên đầu tôi thở dài vì sốc.

「Wafuu (Thì sao? Phàn nàn gì chứ?)」

「Chuー (Còn gì để phàn nàn nữa chứ? Chồng tôi lại là cái loại bí mật lén lút ăn trộm thức ăn vào nửa đêm đúng là sốc thật)」

Cô gọi ai là chồng hả?

Con chuột ra vẻ lên mặt đang ngồi trên đầu tôi là Renwowyrm.

Giờ trông thế thôi chứ cô ấy thật ra là một con rồng đã sống hàng ngàn năm.

Vì nhiều lý do, cô ấy hiện đang sống trong bộ lông của tôi.

Tất nhiên là cô ta sống trong đó mà không có sự cho phép của tôi nhưng vì cô ta nắm thóp được tôi nên không thể phản đối được.

Nhân tiện thì, vị trí ưa thích của cô ta là ở trên lông bờm trên lưng của tôi.

「Wann (Oi, Ren. Tôi sẽ không chia phần nếu cô cứ phàn nàn đâu)」

Gọi là Renwowyrm thì dài quá nên tôi quyết định gọi cô ta là Ren.

Cô ta không phản ứng gì với cách gọi đó nên chắc là không để tâm đâu.

「Chuー! (Em không muốn lấy thứ bị trộm đâu! Nếu anh là một người đàn ông chuẩn mực thì hãy lấy nó một cách trung thực đi!)」

Vậy đối với cô là lấy vẫn được nhỉ.

Tôi cảm thấy sự khác biệt thế hệ giữa chúng tôi.

「Wan wan! (Đồ ngốc! Nếu làm vậy tôi sẽ bị quăng ra ngoài ngay! Nhìn tôi giống thắng được ông chú James không! Tôi sẽ bị chặt làm ba khúc mất!)」

Tôi bỗng nhớ đến cảnh ông chú dễ dàng lột da con lợn rừng và chặt nó thành từng miếng……

Brrrrr. Đem so với Zenovia-chan, thì ông chú còn kinh khủng hơn.

Đó là tại sao tôi phải âm thầm đi trộm đó.

「Chuー (Đúng là thảm hại…… Vậy mà tự gọi mình là quỷ sói sao?)」

「Wafu (Không có nha, tôi là chó)」

Sống vì sự thoái hóa, đó mới là mục đích thật sự của thú cưng.

「Nya~n (Trễ quá đó, Routa-san. Tôi đã hoàn thành xong việc của mình rồiー)」

Nhìn về hướng giọng nói phát ra, một con mèo đang ngồi trên cửa sổ nhà bếp với ánh trăng đêm làm nền.

Một chai rượu và ly bay xung quanh cô.

「Wafuu (Ooohh! Tốt lắm Nafra!)」

Không như đứa ăn chực chỉ biết kêu chít chít.

Có thể lấy đươc rượu nhanh như thế, giao cho cô ấy quả nhiên là đúng đắn.

「Chuー! (Ra là con mèo ngu ngốc nhà ngươi! Đừng có dẫn anh yêu của ta vào con đường sai trái chứ!)」

「Nya, nyaーn! (Hiểu lầm rồi, Ren-sama! Là Routa-san đã mời tôi đến nhậu đó!)」

Con mèo thua cả chuột này là Nafra, sợ hãi vì lời mắng giận dữ của Ren chạy trốn ra ngoài cửa sổ.

「Chuー! (Dám chạy hả!? Mi phải bị trừng phạt!)」

「Nyaaaaaaaaaaan! (Iyaa! Đừng có cắn vào tai tôi mà iyaaa!)」

Hai con thú vật chạy quanh gốc cây trong sân.

「Wan wan……(Oooiii. Tôi ăn thịt giăm bông trước nhéー……」

Khi nhìn con chuột đuổi bắt con mèo trong sân dưới ánh trăng, tôi cắn vào miếng thịt giăm bông to bự.

「Nyaー (Routa-san này, sao cậu lại có thể cắn nó như vậy chứ? Cái gì cũng có giới hạn của nó ……giới hạn đó nya)」

Quá muộn để sửa lại rồi.

Cô nói chuyện kiểu bình thường một lúc rồi đó.

「Wan (Nếu chỉ có chúng ta thì không sao đâu mà)」

Tôi vẫn không thể nào hiểu được thêm ‘nya’ vào cuối câu làm gì khi lúc nào bắt đầu nói cũng nya nya rồi.

「Nyaー (Xin thất lễ, nhưng nếu là thịt giăm bông thì nên cạo lớp mỏng đi trước. Nó sẽ trở nên ngon hơn nếu biết cách ăn đấy)」

Nói như dân sành ăn vậy.

「Nyaー (Nên là cứ để cho tôiー)」

Nafra nâng bàn chân phải lên và làm kiểu vẫy gọi.

Sau đó một con dao bay ra khỏi bếp và bắt đầu khéo léo lột lớp da thịt giăm bông.

「Wafuu (Ohhh. Tuyệt thật! Cô đúng là khéo tay mà)」

「Nya~n (Ehehe. Điều khiển vật thể là khả năng đặc biệt của tôi mà)」

Cô ấy ngại ngùng dùng chân gãi phần tai sau của mình nhưng vẫn giữ cho con dao duy chuyển cực mượt.

Phần màu vàng bị mốc này là dấu hiệu của việc hun khói.

Cắt bỏ phần da, lớp mỡ trắng bên trong lộ ra.

Dù phần mỡ cũng rất ngon, nhưng thịt nạc mới là thứ tôi thích và chuẩn bị xuất hiện.

Con dao cẩn thận cạo từng lớp mỡ để lộ phần thịt đỏ bên trong.

Sau khi cạo đi lớp mỡ, Nafra đặt miếng thịt lên một dĩa khác.

「Nyaー (Quá trình hun khói không chỉ dừng tới lớp bên ngoài nên bên trong có hơi khô nhỉ?)」

「Wan wan (Cô biết nhiều thế. Cô mới đến dinh thự này gần đây thôi sao lại biết nhiều thế?)」

「Nya~n Nya~n (Không không. Tôi đã đến dinh thự này nhiều lần trước khi Routa-san đến đây. Giống như việc chữa trị cho Mary-ojousama vậy. tôi đã thấy chủ nhân ăn nó rất nhiều. Ufufu. Đây là lần đầu tiên tôi thật sự được ăn nên tôi rất mong chờ~)」

Tiếp tục cắt thành lát từng miếng thịt nạc đỏ, dần dần chuyển sang màu hồng, cho thấy có độ ẩm trong thịt.

「Nyaー (Phần này để ăn sau. Chúng ta sẽ ăn phần hun khói trước.」

「Wafuu (Được rồi! Itadakimasu!)」

「Nya! (Chưa! Khoan đã, Routa-san)」

Nafra nhấn bàn chân trước vào mũi tôi để ngăn lại.

Eh~.

Còn phải chờ nữa saoー?

Tôi nhíu lông mày không tồn tại của mình và nhìn chằm vào Nafra.

「Nyaー (Với thịt giăm bông khô thì, chúng ta sẽ dùng cái này)」

Nafra vẫy một lần nữa và lần này có hai cái lọ bay ra từ nhà bếp.

Giống như điệu nhảy vanxơ, khi đang quay vòng, nắp của hai cái lọ mở ra.

Bên trong là thứ chất lỏng đặc màu vàng.

「Wafuu (Mật ong? Và cái kia là dầu ô liu?)」

「Nyaー (Chuẩn. Và cuối cùng là……)」

Lần này, một cái lỗ xuất hiện phía trên đầu Nafra.

Cái này tôi thấy rồi. Là ma thuật không gian.

Khi đang suy nghĩ như thế, một cái hũ lớn rơi ra từ cái lỗ.

「Nyaー (Đây là mấy quả mâm xôi tôi hái sáng nay desu. Nó rất là chua đấy~)」

Chua thật đó.

Một vài quả mâm xôi đỏ được đặt trên thịt giăm bông để trang trí như bánh kem.

「Nyaー (Xong, xin mời! Nó rất là ngon đấy! Chắc luôn!)」

Giờ nghĩ lại thì, cô bảo rằng chưa bao giờ ăn nhưng tình cờ thay cô lại kêu tôi thử độc trước.

「Wan wan! (Mà kệ đi. Không biết vị của nó sẽ ra sao đây. Itadakimasu~!)」

Tôi ném vài lát thịt giăm bông lên.

Và khi đang rơi xuống, tôi dùng miệng bắt lấy nó và ăn.

「Wafuu (Ngọt! Chua! Mặn! Ngon tuyệttttttttttt!!!)」

Dầu ô liu được dùng để làm dịu đi vị mặn của thịt giăm bông.

Có thể nếm được vị ngọt của mật ong khi nó chạm vào lưỡi, nhưng khi kết hợp với vị chua của quả mâm xôi, nó biến thành hương vị của trái cây chín.

Cảm giác khi nhai hạt của những quả mâm xôi cũng rất thú vị. Nó làm tôi muốn uống thêm rượu.

Nó có vị phức tạp gấp nhiều lần so với giăm bông-dưa gang của ý mà tôi ăn ở kiếp trước.

「Wafu wafu (Ngon quá! Nafra, món này rất ngon đó!)」

「Nya~n (Vậy thì tôi cũng thử luôn. Ah, uống thêm chút rượu nữa điー)」

Nút chai tự động tháo ra sau đó rót vào cái ly mà miệng của chúng tôi có thể uống.

Đây là một loại rượu vang có nhiều ga nhưng khi uống rất sảng khoái và nó làm mới lại vị còn đọng trong miệng.

「Wan wan (Ohh. Lựa chọn tốt đó. Cô đúng là thấu đáo nhỉ? Khác biệt hoàn toàn như kẻ ăn chực kia)」

「……chuー (Oi. Anh ám chỉ em như kẻ ăn chực vô dụng hả?)」

Ren nằm dài trên đầu tôi hỏi một cách khó chịu.

「Wan (Eh? Gì cơ? Có ai nghe gì khôngー? Ngon quáー! Thịt giăm bông ngon quá trời luônー!)」

「Nyaー nyaー (Ah, đúng thật! Đúng thật là rất ngon nhỉ! Không thể tha thứ cho chủ nhân khi một mình độc chiếm món ngon như thế này )」

Nafra bắt đầu giận dữ nhồi đầy mâm xôi giăm bông vào miệng.

「Wan wan (Oohー. Tiếp đi. Chúng ta vẫn còn rất nhiều thịt giăm bôngー! Thật tệ khi Ren-tan không ở quanh đây để ăn món ngon này nhễ~)」

「Chuー! (Ý gì đó hả!? T-Tui không cần nhé! Mấy thứ đó tui không có cần nhé! Hmph!)」

「Wan Wa~n (Eh~? Thiệt hông~? Hông cần hả~? Vậy chúng ta nên tự mình ăn hết nhỉ Nafra?)」

「Nya~n (Vân~g!)」

Bỏ Ren qua một bên, hai chúng tôi bắt đầu ăn ngấu nghiến mâm xôi giăm bông.

「Ch-chuu…… (*sniff* Tui, tui…không……)」

Cô ấy bắt đầu khóc rồi.

Dù bà cô ngàn năm tuổi chưa chồng này thường cư xử kiêu ngạo, nhưng tâm hồn thì vẫn cứ như đứa trẻ vậy.

Ngay cả khi chúng tôi lẻn vào tổ của cô ấy, thay vì giận dữ, cô ấy lại chào đón chúng tôi như thể rất cô đơn.

「Wafu wafu (Xin lỗi nhé. Là lỗi của tôi. Đừng khóc nữa mà Ren)」

「Chuー! (Tui, tui, tui hông có khóc!)」

Một cái gì đó bao bọc lấy mâm xôi giăm bông và đưa đến Ren đứa đang trả lời với tiếng hét.

Là Nafra dùng ma thuật à?

「Nya~n (Xin lỗi, Ren-sama. Chúng tôi đùa hơi quá rồi)」

「Chuー (Hmph! Tui hông có khóc! Cũng hông có giận! Tui, tui chỉ hông muốn ăn cái đó thôi!)」

Ren ở trên đầu tôi đang quay mặt đi nhưng ánh mắt cô ấy lại hướng về phía mâm xôi giăm bông.

Đúng là dễ đoán mà.

「Nyaー (Đừng nói vậy mà. Tôi muốn Ren-sama ăn nó. Ngài có thể nghe theo yêu cầu của Nafra này không?)」

Như thể đang cầu nguyện, Nafra chấp hai chân trước vào nhau và bắt đầu vái.

Có vẻ như bạn tôi học được sự dễ thương từ tôi rồi.

Có nên để cô ấy gọi tôi là sư phụ không?

「Chuー (Mu, mumu. V-Vậy sao? Nếu đã như vậy thì tôi đành phải giúp thôi. Ngươi nên cảm ơn vì ta đã làm việc này cho người đi)」

「Nyaー (Vâng. Xin mờiー)」

Mâm xôi giăm bông bắt đầu bay về phía Ren.

Nếu tôi chộp lấy nó và ăn, cô ấy sẽ khóc mất.

Đúng là một ý nghĩ xấu xa mà, mình không thể làm thế được.

「Chuー (Ohhhh. Ngon quá! Không phải ngon quá sao! Nafra, ta có lời khen đó!)」

Ren vừa ngửi vừa gặm miếng giăm bông.

Nhìn vào Ren, cô ấy đang cho Nafra cái nhìn trìu mến.

Dù ở cách khá xa, nhưng cũng thật đáng sợ khi bị nhìn chằm như thế nhỉ?

Sau khi hòa giải, ba con vật chúng tôi thưởng thức bữa nhậu cho đến gần sáng.

____________

Ba tên ngốc này còn không nghĩ đến chuyện gì sẽ xảy ra vào ngày mai (´・ω・`)