Chương 48: Đào hố chôn mình
" Kỳ quái, giống như có chút không đúng lắm." Lý Hoài Lâm từ khi tiến vào Nham vực sau đó chưa thấy một bóng người nào, đi tầm mười mấy phút đồng hồ, Lý Hoài Lâm cảm giác có gì đó sai sai.
" Chẳng lẽ bọn chúng đã đến lối vào chủ thành để chặn mình?" Lý Hoài Lâm suy đoán rồi lẩm bẩm," Cũng không đúng, đám thành viên bên thu thập sao mình cũng không thấy mống nào, chẳng lẽ đã an bài rời đi rồi?"
" Làm to quá cũng không tốt." Lý Hoài Lâm nhướng mày, đây không phải là đánh hỏng nhịp điệu cày tiền của mình sao.
"Bọn này không thể tìm thấy mình, mình sẽ trực tiếp thêm bạn bè để khiêu khích tiếp." Lý Hoài Lâm cảm thấy mình thực sự quá thông mình, lập tức ra tay bắt đầu gửi lời kết bạn tới Vấn Thiên.
Hệ thống thông báo: Người chơi bạn tìm kiếm hiện tại không online.
"A?" Lý Hoài Lâm hơi sửng sốt, Vấn Thiên đánh kiểu gì mà đã offline rồi, còn thêm Vấn Thiên sau khi chết chính ở chỗ này còn có một tên chỉ huy nữa, tuy nhiên cậu lại không biết hắn tên là Cửu Ca, cũng chưa từng có giết qua đối phương, bên trong bản ghi chiến đấu cũng không có.
"Thêm bừa một người vậy, không chừng bọn họ cũng đang ở đây tìm mình đấy, mình sẽ gửi địa chỉ cho bọn họ." Lý Hoài Lâm lướt qua bản ghi chiến đấu,sau đó tìm một cái tên người đã từng giết qua và gửi lời kết bạn.
" Phó hội trưởng, Ngưu Bức Ca gửi lời mời kết bạn cho em." Có một người chơi hô lên bên trong kênh chat Diệt Thế Công Hội.
" Đừng để ý tới hắn, trực tiếp cự tuyệt." Cửu Ca ngẫm chút rồi nói," Tất cả mọi người đều không được đồng ý, trực tiếp cự tuyệt cho tôi."
"Ừm." Người chơi đó gật đầu, sau đó từ chối lời mời kết bạn của Lý Hoài Lâm.
"Hả? Từ chối rồi?" Bên này Lý Hoài Lâm cũng nhận được hệ thống thông báo,"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Nghĩ ngợi một chút, Lý Hoài Lâm lại chọn bừa mấy người, sau đó gửi lời mời kết bạn qua, có điều không ngoài dự liệu toàn bộ đều toàn bộ đều bị từ chối cả.
"Hả? Chuyện gì thế này?" Lý Hoài Lâm gãi đầu," Chẳng lẽ đường phát tài của mình bị người phát hiện mất? Mình khó khăn lắm mới kiếm được mối thù này, Vấn Thiên ten này cũng có thể nhịn xuống được? Nếu là mình đã trực tiếp móc đao giết người lâu rồi."
Lý Hoài Lâm cảm thấy đau đầu, thật vất vả tìm được con đường phát tài, làm sao mới kiếm được hai chuyến liền chết yểu. Tất cả chi phí ăn uống sau này của cậu đều dựa vào Diệt Thế Công Hội, không ngờ ảo tưởng đẹp đẽ đó lại trôi đi nhanh như vậy.
" Con mẹ nó còn tưởng rằng bọn mày là người tốt chứ, ai biểu vất vả xử lý tao hai trận làm tao dâng lên cảm giác thân thiết chứ." Lý Hoài Lâm trở lên căm thù với Vấn Thiên, "Nơi này không phải là căn cứ của bọn mày sao, tao ở nơi này lang thang đấy, tao không tin một người cũng không gặp được, thấy một người giết một người, nhìn bọn mày nhẫn nhịn bao lâu."
Lý Hoài Lâm lên đường mà hoàn toàn không phát hiện ra sau lưng cậu có vài cái đuôi theo sau, bất cứ lúc nào đều đi theo hướng của Lý Hoài Lâm.
" Mọi người chú ý, Ngưu Bức Ca đi về phía đông bắc hẻm núi, những thành viên bộ hậu cần ở nơi đó yêu cầu lập tức hoàn thành công việc trong tay, sau đó đổi ca đến phía đông nam." Một đạo tặc đi sau lưng Lý Hoài Lâm nói trong kênh chat của Diệt Thế Công Hội.
" Hoàng Hà đã nhận, Hoàng Hà đã nhận." Một người chơi bộ hậu cần nói.
"Đầu má, mày mấy tuổi rồi con chơi cái trò Hoàng-Hà Trường giang thế." Một người chơi bên cạnh phá lên cười lớn.
"Đâu có sai chứ, tao cảm thấy vô cùng thú vị mà, lúc đầu chúng ta chỉ ngày ngày đi hái thuốc, đánh Hỏa nguyên tố, tán gẫu chán đến chết rồi, không nghĩ hôm nay thú vị như vậy, tựa như vừa chơi cho bịt mắt bắt dê vừa thu thập vật phẩm ý." Người chơi này cũng vừa cười vừa nói.
"Được mày nói như vậy tao cũng cảm thấy phần nào." Người chơi bên cạnh gật gù cái đầu,"Thú vị hơn nhiều so với công việc lặp lại mỗi ngày mà."
"Được rồi được rồi, đừng nói nữa, quỷ sắp tới rồi, mọi người đi cùng tôi nào." Một tiểu đội trưởng đi tới nói.
"Rõ đội trưởng." Hai người đó đồng thời đáp.
Lý Hoài Lâm hoàn toàn không biết mình đã biến thành vai quỷ trong mê cung rồi, đi dạo xung quanh Nham Vực tầm một giờ, Lý Hoài Lâm ngay cả một người cũng không thấy.
"Chuyện gì vậy?Tất cả chạy hết rồi sao?" Lý Hoài Lâm sờ đầu cảm thấy khó hiểu,"Không đúng, nhất định là đang đợi mình di chuyển, vừa thấy mình đi là bọn chúng chắc chắn lộn lại...Chuyện này trở lên không dễ làm đây, mình không học hái thuốc, nếu kêu bọn chị em Hồng Nguyệt tới hái, có lẽ sẽ bị người Diệt Thế Công Hội giết mất."
Lúc này đến phiên Lý Hoài Lâm buồn rầu, không nghĩ tới Diệt Thế Công Hội chơi một chiêu như vậy, thật khiến bản thân đau đầu mà.
"Mày kéo tao cũng kéo, tao không tin bọn mày thật sẽ không đến hái thuốc, xem tao tổn thất lớn như vậy thì bọn mày cũng phải tổn thất lớn như vậy." Lý Hoài Lâm không biết người Diệt Thế Công Hội vừa vòng qua cậu vừa hái thuốc, còn tưởng bọn này tạm thời rút lui cả rồi, chờ cậu rời đi mới trở lại cho lên muốn cùng bọn chúng hao tổn, xem ai trước tiên không chịu nổi đây.
Quyết định như vậy Lý Hoài Lâm liền bắt đầu đi lung tung vô mục đích trong Nham Vực, kết quả mới đi dạo được nửa giờ, Lý Hoài Lâm lúc này không chịu nổi nữa.
"Chán quá, chán quá!" Lý Hoài Lâm nãy vừa nói muốn cùng đối phương so độ kiên nhẫn, kết quả giữ được tầm nửa giờ,"Làm sao lại chán như thế, mình đã không thể đánh quái thăng cấp. ở nơi này đi tới đi lui làm gì chứ! Thật muốn sụp đổ quá...không được, mình không thể thua, cơ mà thật sự rất nhàm chán quá đi."
Nghĩ kỹ một chút đều là do Diệt Thế Công Hội làm hại, tuyệt nhiên không thể cho bọn chúng cảm thấy tốt hơn, Lý Hoài Lâm đang suy nghĩ phải làm để giết thời gian, đột nhiên giật mình, phát hiện bên cạnh có một cái hố dung nham đang tỏa ra hơn nóng cuồn cuộn.
Nham Vực vốn chính là khu vực nhiệt độ cao chủ yếu là vì có liên quan đến dung nham nóng chảy, đi vào trong hang núi một chút, cậu có thể trông thấy rất nhiều cái hố dung nham đang sôi sùng sục. Mà trong lòng hang có một cái hồ dung nham rất lớn, lớn tầm một sân bóng rổi vậy, bên trong là dung nham cuồn cuộn, sóng nhiệt phun trào, khiến cho người ta có cảm giác không thể đến gần. Dĩ nhiên đây chỉ là mô phỏng của trò chơi, sẽ không thật sự khiến cậu bị tổn thương, có điều kích thích thẳng não bộ cũng khiến cậu nhất định không dễ chịu.
"Đúng thế, mình trực tiếp nhảy vào dung nham không phải là tốt rồi sao!" Lý Hoài Lâm giơ bàn tay lên vỗ vào mặt mình một cái,"Đây không phải là đang luyện cấp sao, mỗi lần mình chạy tới tầm khoảng mười lăm phút, như vậy cũng chính là mỗi mười lăm mình hoàn thành một vòng, chẳng phải rất khó chết bởi bọn Diệt Thế Công Hội kia sao, đúng thế, cứ làm như vậy, mình thực sự cơ con mẹ nó trí."
"Đội trinh sát, đội trinh sát, Ngưu Bức Ca đi tới chỗ nào rồi?" Lúc này vẫn còn mấy người đi theo Lý Hoài Lâm đang trao đổi tình báo.
"Hắn hái bao nhiêu Hỏa Diễm Hoa rồi?" Cửu Ca cũng hỏi một câu, chủ yếu là xem công hội tổn thất bao nhiêu.
"Mục tiêu hiện ở trung tâm Nham Vực, cơ mà Phó hội trưởng này, em hoàn toàn không nhìn thấy Ngưu Bức Ca có động tác hái thuốc nào, một đóa cũng không hái." Một đạo tặc báo cáo.
"Một đóa cũng không hái?" Cửu Ca hơi kinh ngạc,
"Vãi cả l**." Đột nhiên tên đạo tặc này kêu lên thật thanh đầy sợ hãi.
"Chuyện gì? Cậu bị sao rồi?" Cửu Ca vội vàng hỏi.
"Vãi l**, Ngưu Bức Ca trực tiếp nhảy vào dung nham rồi." Tên Đạo tặc hô lớn.
"Nhảy.... Nhảy xuống dung nham?" Cửu Ca lắp lại lần nữa,"Không đùa chứ, người nầy nhảy xuống dung nham làm cái gì?"
"Thật mà, em thật sự thấy hắn nhảy xuống, chắc chắn không phải là vô tình trượt xuống." Tên đạo tặc vội vàng nói.
"Xong rồi, tên này có phải bị mắc bệnh tâm thần sao." Cửu Ca đột nhiên biết tại sao người nầy đến trêu chọc Công Hội mình làm gì, nói không chừng thật ra vì phương diện tật bệnh liên quan đến tâm lý, nếu không có thì sao nhảy xuống dung nham làm gì.
Mà lúc này, Lý Hoài Lâm bị người đời gọi là kẻ tâm thần đã bị hệ thống bẫy không nói ra lời. Bởi vì cậu thấy trong cột Buff thêm một cái Buff.
Bỏng dung nham: Mỗi giây gia tăng 1000HP
"Con mẹ nó, cái hệ thống hố cha này, mày không thể đem cái dung nham làm thành cái thương tổn trực tiếp sao, tại sao nhất định phải làm thành cái buff thế." Rơi vào hố dung nham Lý Hoài Lâm không nhịn được quát lên.
"Không được, cảm giác đéo ổn rồi." Lý Hoài Lâm mặc dù không rơi máu, có điều dung nham không chỉ gây cho cậu một cảm giác nóng, hơn nữa còn có một cảm giác vô cùng không thoải mái, đây hẳn là kích thích trực tiếp não bộ của cậu, khiến cho cậu không thể chịu nổi.
Dĩ nhiên cậu cũng không có kinh nghiệm bơi lội ở dung nham, chỉ có thể dựa theo kinh nghiệm bơi lội ở trong nước của mình, có điều tầm nhìn ở trong dung nham quá hạn hẹp, Lý Hoài Lâm hoàn toàn không thấy rõ mọi thứ xung quanh, chỉ có thể bơi lượn bừa một phen.
Nhưng một lúc lâu sau vẫn không bới tới bờ, Lý Hoài Lâm hoàn toàn không phân biệt đâu là đầu đâu là đuôi.
Ngay tại khi cậu muốn đăng xuất ra khỏi trò chơi, nghỉ ngơi một lát rồi lội tiếp, đột nhiên cậu giơ tay ra mò được một khối nham thạch.
"Đến mép bờ rồi." Trong lòng Lý Hoài Lâm trở lên mừng rỡ, vội vàng nắm nấy khối nham thạch này mà trèo lê, cả người liền lao ra khỏi hồ dung nham.
"Hôc....hộc....." Lý Hoài Lâm nằm trên mặt đất thở dốc,"Mày cơ trí cái cọng lông à Lâm, từ đầu tự đào hố chôn mình, mà đây là đâu vậy?"
Ngó nhìn xung quanh, Lý Hoài Lâm phát hiện mình hình như không còn ở khu trung tâm của Nham Vực nữa.