Virus Girlfriend

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

(Đang ra)

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

Hitoma Iruma

Đây là spin-off light novel của bộ Manga "Bloom into you", kể về câu chuyện về nhân vật phụ trong câu chuyện chính là Saeki Sayaka, một cô bé nghiêm túc và từ nhỏ chỉ tập chung và

28 2488

Người bạn cùng lớp mà tôi thầm thích đã trở thành hầu nữ và đang làm điều gì đó mờ ám trong phòng của tôi ?

(Đang ra)

Người bạn cùng lớp mà tôi thầm thích đã trở thành hầu nữ và đang làm điều gì đó mờ ám trong phòng của tôi ?

Kagami Yuu 鏡遊

Keiji đứa con ngoài giá thú của một gia đình giàu có, hiện đang sống trong một căn biệt thự biệt lập. Những tưởng cuộc sống bình yên ấy sẽ tiếp tục mãi cho đến một ngày nọ, Sayaka, cô bạn cùng lớp xin

2 7

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

(Đang ra)

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

Mizuharu

- Từ ngày đó, Haruto nhận ra sai lầm của mình và bắt đầu dạy cho những cô gái mà đã làm cậu tổn thương cho đến tận bây giờ một bài học! ... Nhưng không hiểu sao, những cô gái mà cậu đã làm cho hiểu ch

29 445

Unbreakable Machine-Doll

(Đang ra)

Unbreakable Machine-Doll

Reiji Kaitou

Vào đầu thế kỉ 20, cùng với sự tiến bộ về công nghệ, các nhà khoa học bắt đầu quan tâm tới ma thuật cấp cao. Sự kết hợp giữa khoa học và ma thuật đã tao ra Makinot – những vòng phép có thể mang lại sự

38 1401

Tập 01 Web Novel - Chương 34: Có nên nhảy lầu hay không?

Chương 34: Có nên nhảy lầu hay không?

Thực ra thì lý do đám người sống sót này rút lui vào tòa nhà cũng không phải là khó hiểu và có lẽ lý do cũng giống với nguyên nhân Lăng Mặc lựa chọn nơi này. Đầu tiên là khoảng cách tòa nhà với cửa chính gần đây, thứ hai là điều kiện địa lý ở đây tốt nhất. Một bên là dòng suối nhỏ nhân tạo, một bên là quảng trường đài phun nước và với tòa nhà bốn phía đều có khoảng cách nhất định. Vì vậy sẽ không rơi vào vòng vây và còn có mấy đường để chạy trốn.

Phỏng đoán là đám người này định mượn tòa nhà tạm thời kéo dài thời gian và sau đó mượn cơ hội từ phía bên kia chạy trốn đi.

Nhưng đám người vừa mới chạy lên tầng 2, phía dưới liền phát ra một tiếng vang thật lớn và hiển nhiên là cửa đã hoàn toàn bị xô đổ. Động tĩnh này với tiếng bước chân của bọn họ cũng lập tức dẫn dụ đám Zombie ẩn nấp ở bên trong tòa nhà và trong chốc lát tiếng chém giết lẫn tiếng kêu thảm thiết vang lên bốn phía. Có nhiều lần cửa phòng đám Lăng Mặc ở cũng phát ra tiếng va chạm, nhưng họ cũng không biết là do Zombie hay người đụng vào.

Lăng Mặc lặng lẽ đi tới cửa, thông qua mắt mèo nhìn ra bên ngoài và thấy đám người này đã lui vào trong một phòng chéo đối diện. Hơn nữa, họ nhanh chóng khóa cửa lại, một đoàn Zombie chen nhau chi chít ở trong hành lang và điên cuồng xô vào cửa phòng. Nghe được âm thanh xé với tiếng nhai xen lẫn trong đó, Lăng Mặc suy đoán nhất định là phía bọn họ xuất hiện thương vong và trong hành lang bây giờ cũng đều là xác Zombie.

Lui vào bên trong phòng vốn không thể ngăn cản Zombie, phỏng đoán là đám người kia định nhảy lầu chạy thoát thân. Cái này lại là biện pháp hay, dẫn Zombie đuổi tới vào bên trong tòa nhà và sau đó nhảy lầu rời khỏi nơi này. Làm vậy thì không thể hoàn toàn bỏ mặc Zombie, nhưng cũng tranh thủ được chút thời gian để chạy trốn.

Thực ra nhảy xuống từ tầng 2 cũng rất nguy hiểm, nhưng Lăng Mặc biết được một vòng bên ngoài tòa nhà này đều là bãi cỏ và chỉ cần không phải cực kỳ xui xẻo thì cũng đến nỗi ngã gãy chân. Hơn nữa, xuất hiện loại tình huống khẩn cấp này, làm sao có thể dễ dàng tìm được phương pháp giải quyết vẹn toàn, nhưng nghĩ đến lợi dụng tòa nhà thì vẫn tốt hơn rất nhiều so với chỉ biết sợ hãi chạy thục mạng.

"Làm sao đây Lăng ca, chúng ta có cần giúp bọn họ một tay hay không?" Nghe động tĩnh truyền tới từ ngoài cửa, Lưu Vũ Hào lại gần bên cạnh Lăng Mặc với sắc mặt khó coi và thấp giọng hỏi.

Lăng Mặc liếc nhìn hắn và nói: "Ít nhất bên ngoài có hơn 30 con Zombie, mở cửa một cái là chúng ta sẽ bị chắn chết ở chỗ này, làm sao giúp được?"

Lưu Vũ Hào nhất thời không có lời nào phản bác được khi Lăng Mặc âm thầm lắc đầu ở trong lòng. Loại tính cách này của Lưu Vũ Nào nói hay thì là hiền lành, nói khó nghe là bất chấp hậu quả xe vào việc của người khác và đoán chừng là không có cách nào thay đổi trong 'một sớm một chiều'...

Nhưng nghe Zombie ngoài cửa càng ngày càng nhiều, thậm chí có Zombie bắt đầu đập vào cửa phòng mình, vẻ mặt của Lăng Mặc nhất thời trở nên hơi sa sầm: "Chỗ này của chúng ta không ở lại được nữa, phải đi thôi."

Zombie đụng vào cửa phòng, không nhất định là phát hiện ra tung tích đám người Lăng Mặc mà tạm thời mất đi mục tiêu, nhưng lại phản ứng với mùi máu tanh mà rơi vào trạng thái vô cùng cuồng bạo. Không chỉ chỗ Lăng Mặc, các cửa phòng khác cũng đang bị đụng vào.

Vương Thành đã sớm bị động tĩnh bên ngoài làm cho khiếp sợ và lúc này hỏi một câu theo bản năng: "Đi từ nơi nào?"

"Nhảy lầu!"

Tuy là nói như vậy, Lăng Mặc cũng không nắm chắc tình hình phía dưới mà tùy tiện nhảy lầu. Một khi đi đứng bị thương thì cũng chỉ có nước thật sự chờ chết. Cũng may là tối hôm qua hắn đã sử dụng vật dụng trong nhà lấp kín cửa và mặc dù lúc này cửa phòng bị đập phát ra tiếng vang 'bang bang', nhưng tạm thời vẫn không nguy hiểm đến mức hoàn toàn bị xô đổ. Mặc dù là vậy, thời gian còn lại cho đám người Lăng Mặc cũng không có nhiều lắm.

Lăng Mặc nhanh chóng lôi ra dây leo núi từ trong ba lô và đây là món hắn thu thập được ở một cửa hàng vật dụng bên ngoài nhà trước kia. Hắn vốn định dùng nó để đối phó với tình thế không lối thoát, nhưng hắn cũng không nghĩ tới phải sử dụng đến nó nhanh chóng như vậy.

Sau khi thắt nút lại và cố định xong, Lăng Mặc liền điều khiển Diệp Luyến với Hạ Na kéo sợi dây đi xuống trước tiên. Tầng 2 không cao và bên ngoài cửa sổ còn có cục nóng điều hòa có thể dùng để mượn lực. Cộng thêm hai cô em Zombie có thân thủ linh hoạt hơn rất nhiều so với người bình thường, vì vậy họ nhanh chóng nhảy xuống đất và lập tức bắt đầu dọn dẹp Zombie lân cận cho đám người Lăng Mặc.

Mặc dù Lưu Vũ Hào sợ hãi đến mức mặt không còn chút máu, nhưng hắn lại khăng khăng kohong chịu đi xuống trước. Lăng Mặc thúc giục hai tiếng liền kéo sợi dây nhảy lên cục nóng điều hòa bên ngoài và sau đó lại mượn lực đi xuống. Khi cách mặt đất còn khoảng 1 mét liền buông sợi dây ra nhảy xuống.

Theo sau chính là Vương Thành, cuối cùng là khi Lưu Vũ Hào nhảy xuống, cửa phòng đã bị Zombie xô đổ và mấy con Zombie vọt thẳng đến cửa sổ rồi không chút do dự nhảy xuống theo sau.

Nhưng Zombie nào biết sử dụng dây thừng, chúng vừa ra sẽ ngã sấp xuống dưới ảnh hưởng của quán tính thì Lăng Mặc với Diệp Luyến cũng không cho chúng có cơ hội đứng lên. Trường đao của Hạ Na cũng không phải là ăn chay, nhưng nhìn cô ấy sau khi động thủ thì đôi mắt bắt đầu ửng đỏ thì da đầu Lăng Mặc tê rần và vội vàng tăng cường khống chế đối với cô ấy trong khi không để cho cô ấy lại tiếp tục động thủ.

"Đi mau."

Trong nháy mắt, trên mặt đất càng ngày càng nhiều xác Zombie hơn và có thể tưởng tượng rất nhanh là khả năng rất nhiều Zombie bị thu hút mà chen chúc đến. Vì vậy Lăng Mặc lập tức mang đám người Diệp Luyến chạy như điên về phía cửa phụ tòa nhà nhỏ. Lý do tại sao không đi cửa chính là bởi vì cửa chính lúc này có không ít Zombie và đều là bị đám người kia dẫn đến.

Không ngờ tới vừa mới dọc theo tòa nhà chạy về đường xe chạy phía sau lại chạm mặt đám người còn sống kia!

Đám người kia nhảy lầu từ một bên khác và mục tiêu cũng là chạy trốn từ cửa phụ.

Lăng Mặc vừa nhìn thấy đám người này thì vô cùng buồn bực ngay lập tức. Bọn họ là mục tiêu lớn như vậy, bầy Zombie nhất định sẽ đến cùng!

Nhưng cứ như vậy chỉ trong chốc lát, bọn họ lại thiếu đi 3-4 người...

"Các người..." Một chàng thanh niên trong đó chạy ở đằng trước và phỏng đoán là đi trước mở đường, cho nên hắn liền hét lên khi vừa nhìn thấy đám người Lăng Mặc. Phỏng đoán là bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới bên trong tòa nhà nhỏ này vẫn còn người sống sót và còn chạm mặt bọn họ 'đúng lúc' như vậy.

Lăng Mặc liếc mắt, nhân lúc đám người này rớt ở phía sau bọc hậu thì nhanh chóng chạy trốn mới là chuyện đứng đắn. Cũng không biết bọn họ dùng thủ đoạn gì, đám Zombie kia trong chốc lát lại không xuất hiện. Lăng Mặc mang đám người Diệp Luyến đi một mạch chạy như điên lao ra khỏi khu tòa nhà nhỏ và ở xa xa mới nghe thấy động tĩnh của Zombie truyền tới.

"Này!" Chàng thanh niên phía trước vẫn không chịu từ bỏ theo sát phía sau và thở hồng học gọi đám người Lăng Mặc lại.

Mới sáng sớm như vậy đã phải vội vàng bỏ điểm dừng chân, vẻ mặt của Lăng Mặc có thể nói là không hề dễ coi chút nào và giọng điệu khi nói chuyện cũng mang theo mấy phần khó chịu: "Làm sao?"

"Cái đó..." Tên thanh niên đó cũng không ngốc và vừa lên tiếng là nhận lỗi đáp lại. "Thành thật xin lỗi, chúng tôi không biết mấy người ở chỗ này, liên lụy các người. Nơi này không phải là chỗ nói chuyện, nếu không chê thì trở về doanh trại với chúng tôi không?"

Doanh trại? Đám người này vẫn còn có doanh trại sao?

Lăng Mặc nhất thời lộ ra vẻ mặt kinh ngạc và hắn vốn muốn mở miệng cự tuyệt, nhưng lại liếc nhìn Lưu Vũ Hào sau lưng.

Đương nhiên là hắn không muốn đi đến nơi gọi là doanh trại của người sống sót và hắn chẳng hề quan tâm đến sinh tử của Vương Thành, nhưng Lưu Vũ Hào lại khiến cho Lăng Mặc rất có hảo cảm. Nhưng với tính cách của Lăng Mặc, hắn quyết định không thể giữ Lưu Vũ Hào ở bên người. Kết quả tốt nhất, đó là để cho Lưu Vũ Hào tìm được nơi có thể đi.