Violant of the Silver

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

51 115

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

23 538

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

3 15

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

204 5217

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

10 73

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

12 85

Arc 1 - Chương 6

Sáng hôm sau, Vio thức dậy trong ánh bình minh. Cậu ngáp dài, nhanh chóng mặc quần áo rồi rời khỏi phòng.

“Rốt cuộc lại đọc sách tới tận sáng.” Vio lẩm bẩm một mình. “Quả là nhẹ nhõm khi hôm nay không có ai lên lịch đến thăm.”

Cậu từ từ bước xuống cầu thang dẫn đến sảnh vào. Tối hôm qua có ý tưởng mới bật ra trong đầu, vậy nên cậu đã đọc sách để củng cố kiến thức của mình.

Tinh linh ma thuật thật sự đã thu hút Vio. Dùng một cái vòng tròn phép làm cơ sở, cậu chỉ cần thêm một chút cấu trúc trong công thức, thế là nó liền biến đổi. Sự biến đổi này có thể nhìn thấy được ngay lập tức. Nó giống như khoa học vậy, chỉ là không yêu cầu hoá chất.

Đối với phép tạo ra những con bướm từ các hạt ánh sáng. Đầu tiên, Vio vẽ một vòng tròn phép để triệu hồi ánh sáng làm cơ sở, từ đó thay đổi cấu trúc trong công thức để tạo ra một hạt ánh sáng nhỏ nhằm thay thế. Cậu tiếp tục đổi để hạt ánh sáng trôi nổi trong một khoảng thời gian cố định, sau đó khiến nó có hình dạng một con bướm, rồi làm nó tạo thành những cánh hoa khi con bướm đập cánh. Cậu có thể thay đổi cấu trúc của công thức vòng tròn phép tuỳ thuộc vào việc cậu muốn tạo ra các hạt ánh sáng lớn hay nhiều, ít hay nhỏ. Tất cả những điều này đã kích thích sự tò mò của cậu.

Nên thay đổi cấu trúc như thế nào để đổi màu sắc của ánh sáng đây?

Khi trầm mình trong không gian ma thuật vào đêm qua, cậu đã say mê tới mức quên ngủ đúng giờ.

Thời điểm Vio bước đến chân cầu thang với tâm trạng vui vẻ, cậu bắt gặp Ed qua cửa sổ lớn ở sảnh vào. Ed đang cúi người làm việc trong vườn. Vio mở cửa sổ, để bầu không khí se lạnh và trong lành của buổi sáng tràn vào. Sau đó cậu nói, “Ed, chào buổi sáng. Ngươi đã bắt đầu làm việc rồi?”

“Cậu chủ, chào buổi sáng.” Ed mặc một chiếc áo sơ mi và quần yếm. Ông nhanh chóng đứng dậy, cúi chào sau khi đã cởi cái mũ rơm ra. Một nụ cười ngượng nghịu xuất hiện trên mặt ông, “Tôi đã ngừng giữa chừng vào hôm qua. Nhưng nó cứ trằn trọc mãi trong đầu. Vậy nên tôi đã dậy sớm để hoàn thành phần việc còn lại… Tôi làm ồn lắm sao?”

“Không. Không hề. Ta mới đọc xong một cuốn sách không lâu.”

Hướng ánh mắt về phía bồn hoa, Vio phát hiện Ed đã trồng một cây bụi ở trung tâm, bao quanh là những bông hoa muôn sắc nhằm tạo ra sự chuyển màu. Chỉ còn một phần ba nữa là công việc của ông ấy kết thúc.

“Ed, ta hiểu cảm giác của ngươi, những hãy biết nghỉ ngơi hợp lý.”

“Vâng, cậu chủ. Tôi sẽ cẩn thận. Và tôi sẽ làm điều đó sau khi hoàn thành xong việc ở đây.”

Vio khẽ cười khúc khích, “Vậy thì tốt. Xin lỗi vì đã làm phiền. Ngươi có thể quay lại làm việc.”

“Không, cậu chủ không hề làm phiền tôi chút nào! Tôi chắc chắn rằng không một ai trong dinh thự này từng thấy cậu chủ làm phiền họ cả.” Nói rồi, Ed nhanh chóng cúi đầu. Sau đó ông khom lưng quay người về phía Vio, tiếp tục trồng hoa.

“Đẹp thật…” Cậu thì thầm.

Hẳn sẽ rất thú vị khi ra ngoài đi dạo. Cậu miết các ngón tay trái của mình lên tấm kính cửa sổ.

Có nên đi ra ngoài không? Ừ, một chút thôi. Chỉ một bước chân.

Cậu lặng lẽ tiến vì phía cửa. Tay trái đang nắm chặt lấy khung cửa sổ đóng chặt, bắt đầu run rẩy ngoài ý muốn. Vio lập tức rút chân về khi cậu chỉ vừa mới cắn chặt môi và nhút nhát đi một bước ra bên ngoài dinh thự.

Vio thở ra một hơi, cậu không phát giác mình đã bất giác nín thở. “Không ổn thật…”

Cậu cảm thấy đau khổ. Khi cậu vươn tay phải về phía chiếc cửa sổ đang mở, có tiếng ai đó gọi đến từ đằng sau. “Cậu Vionlant, chào buổi sáng. Cậu dậy khá sớm đấy.”

“Anh Legion…”

“Hãy gọi tôi là Legi.” Legion nở một nụ cười sảng khoái, anh đặt tay lên ngực và thực hiện động tác chào tiêu chuẩn của một hiệp sĩ. Vio đóng sập cửa sổ.

“Những bông hoa này rất đẹp, thưa cậu. Thảm hoa trong dinh thự thật sự vô cùng lộng lẫy. Ngay cả một kẻ nghiệp dư như tôi cũng bị mê hoặc.

Mặc kệ những lời hoa mỹ của Legion, Vio tiếp tục đi đến phòng nghiên cứu.

“Cậu Vionlant?” Legion gọi.

Nhưng Vio vẫn cứ phớt lờ anh.

Chết tiệt! Trong biết bao nhiêu người, tại sao lại gặp trúng anh ta!

Vio không thể để tên hiệp sĩ này nhìn thấy mình. Hiện tại sắc mặt của cậu tái nhợt, trái tim trong lồng ngực đập như nổi trống. Cả người ướt đẫm mồ hôi lạnh.

“Thằng con trai ngu xuẩn! Thậm chí đến thuộc hạ của mày cũng phản bội lại mày! Mày còn có thể nhục nhã đến mức nào nữa? Đáng thương hại!”

Giọng nói của cha vang văng vẳng trong đầu. Vio nhắm chặt đôi mắt trước ký ức cay đắng.