Vì được bố mẹ tặng nhà cho, tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện kết hôn. Khi đó, người bạn thuở nhỏ của tôi đã tự ứng cử, thế là chúng tôi kết hôn và tôi đã được sống cuộc sống như trong mơ!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2277

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

Gặp lại bạn thuở nhỏ - Prologue

“Nào, dậy đi, Takuya. Bữa sáng mà em cất công làm sẽ nguội mất đấy.”

“Ummm……? Miyu……?

Vào mỗi buổi sáng, tôi được đánh thức bởi giọng nói mà tôi nghe được nhiều nhất trong đời, chỉ sau mỗi bố mẹ.

Tôi từng ghét cay ghét đắng việc dậy sớm, nhưng giờ lại có thể dậy dễ dàng, chẳng chút nề hà.

Lý do rất đơn giản: Vì người đánh thức đó là vợ tôi, cũng là người tôi hiểu rất rõ.

"Vâng, vâng, Miyu đây. Nào, bữa sáng em chuẩn bị xong rồi, anh dậy nhanh lên."

"Được rồi. Cảm ơn em đã gọi anh dậy nhé."

Tên tôi là Takuya Muramatsu. Là một nhân viên văn phòng làm công ăn lương bình thường.

Và người phụ nữ đang mặc tạp dề đã đánh thức tôi là Miyu Muramatsu.

Miyu và tôi thân nhau trước cả khi vào mẫu giáo và cả hai cũng học cùng trường cho đến hết cấp ba. Cô ấy là mối tình đầu của tôi và bây giờ là vợ tôi.

Miyu là một người phụ nữ xinh đẹp, khuôn mặt thanh tú, mái tóc đen thẳng dài đến vai, khí chất điềm tĩnh. Bởi vậy mà thời học sinh, cô ấy thường được các chàng trai tỏ tình và săn đón.

Tôi rời phòng mình, đi xuống tầng, ngồi vào bàn để ăn bữa ăn mà Miyu dày công chuẩn bị.

"Chà! Bữa sáng hôm nay trông ngon quá."

Có súp miso ấm nóng, cá nướng mềm mại, trứng chiên thật đẹp mắt và cơm trắng!

Trông thật ngon làm sao, tôi háo hức.

"Itadakimasu!"

Đầu tiên, tôi uống một ngụm súp miso.

N-ngon quá...!

Miyu thực sự rất giỏi nấu ăn.

Đũa tự động di chuyển từ món này sang món khác.

Chẳng mấy chốc, tôi chén xong tất cả từ lúc nào mà không hay.

"Cảm ơn vì bữa ăn."

"Không có gì đâu. Fufu, Takuya lúc nào cũng ăn ngon lành như thế này nhỉ?"

"Thật sự rất ngon mà. Cảm ơn em nhiều lắm."

Kể từ khi kết hôn với Miyu, công việc của tôi cũng trở nên suông sẻ hơn.

Mỗi ngày tôi đều rất hạnh phúc.

"Hôm nay anh có tiệc rượu không?"

"Không, hôm nay anh không có kế hoạch gì cả, nên nếu không có gì đột xuất, anh sẽ về nhà đúng giờ như mọi khi."

"Em hiểu rồi. Tối nay em sẽ làm món thịt hầm khoai tây, nên anh đừng có ăn ngoài nhé?"

"Tuyệt! Hôm nay anh sẽ cố làm cho nhanh để về nhà sớm!"

Thịt hầm khoai tây là món yêu thích của tôi từ khi còn nhỏ.

Thật lòng mà nói, món thịt hầm của Miyu ngon hơn cả mẹ tôi làm.

Có bắt tôi trả tiền để được ăn, thì tôi cũng chịu.

"Anh nói vậy em rất vui, nhưng đừng vì thế mà làm việc cẩu thả nhé."

"Anh biết mà!"

"À, không phải đã đến giờ anh đi làm rồi sao?"

"A!? Toi rồi!"

Nhìn đồng hồ thì thấy thời gian còn lại không nhiều.

Tôi vội vàng thay đồ vest.

Nhân tiện, Miyu không phải thất nghiệp mà là một họa sĩ vẽ tranh minh họa, nên cô ấy không cần phải đi làm.

Công việc của cô ấy chủ yếu là làm theo yêu cầu và đăng manga lên các trang web.

Manga của cô ấy rất thành công, thậm chí cô ấy còn nhận được cả giải bạc nữa đấy.

Ở cửa, Miyu đưa tôi chiếc cặp đi làm.

"Đây, trong này có cơm hộp và bình nước."

"Cảm ơn em. Anh đi làm đây."

"Anh đi nhé. Hôm nay cũng làm việc tốt anh nhé."

Miyu hôn lên má tôi.

Chúng tôi đều đỏ mặt vì chưa có kinh nghiệm hẹn hò nào trước khi kết hôn.

Miyu dường như cảm thấy ngượng ngùng với việc mình vừa làm, nên cô ấy đẩy tôi ra cửa.

"Nào, đi làm thôi! Anh cố lên nhé!"

"À, ừ! Anh đi đây! Anh rất mong chờ món thịt hầm em làm!"

Bị tiễn ra một cách ép buộc, tôi hướng tới công ty.

...Môi của Miyu mềm thật đấy.

Để giải thích lý do tại sao chúng tôi kết hôn mà không hẹn hò, tôi cần quay ngược thời gian một chút.