Vấn Đề Nan Giải Khi Tán Đổ Công Chúa Của Trường

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 7

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 12

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 7

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 482

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

Vol 1 - Chương 6 - Quá khứ của Tiên nữ

Sự kiện về cùng là một trong những sự kiện kinh điển trong các game tình cảm.

Đấy là cơ hội để cả hai người có thể trò chuyện riêng tư và tăng độ thân thiết. Cảm giác thư giãn sau giờ học cũng góp phần tạo điều kiện để thảo luận những chủ đề hay hơn bình thường.

Tuy nhiên đây cũng có thể là một sự kiện dẫn đến thất bại.

Nếu cuộc trò chuyện dần trở nên nhàm chán và không có sự liên kết, chắc chắn sẽ bị đối phương đánh giá thấp. Dù nó thường xảy ra trong game, nhưng ngoài đời cũng chả khác là bao.

Thời tiểu học tôi cũng thường về nhà cũng bạn thuở nhỏ, vì thế nên tôi có thể coi đây là một sự kiện quen thuộc.

Nhưng khi đó tôi vẫn chưa nhận thức được cảm xúc yêu đương, nên việc đó không mang ý nghĩa đặc biệt nào.

Bây giờ khi không còn ánh mắt của người khác, đây chính là cơ hội hoàn hảo để hành động.

「Nhà của cậu gần đây không, Kanbara-kun?」

「Chỉ cần đi thẳng con đường này khoảng vài phút là đến」

「Gần thật đấy. Có phải cậu chọn trường Himegasaki vì nó gần nhà không?」

「Đúng, nó lý do chính của tớ」

Trong khi vừa đi vừa trò chuyện, chúng tôi đi ngang qua một công viên.

Đây là nơi tôi từng chơi khi còn nhơ. Một công viên nhỏ với chỉ vài chiếc xích đu và một bãi cát.

「Này, tạt qua đây nói chuyện chút đi」

Nghe lời Kazama, tôi bước vào công viên.

Cô ấy đi thẳng đến xích đu, bắt đầu đu qua lại với vẻ mặt thích thú. Tôi thì ngồi xuống chiếc xích đu bên cạnh.

「Lâu rồi tớ không chơi xích đu, vui thật đấy」

Kazama dường như đang cố ý thể hiện mặt trẻ con của mình, hoặc có lẽ cô ấy thật sự cảm thấy vui vẻ.

Được rồi, đây chính là cơ hội để quyết định tất cả.

「Cậu thấy đu xích đu vui hơn, hay là trò khiến mấy cậu con trai ngồi cạnh mình phải xiêu lòng?」

「Hả—」

Kazama ngừng đu xích đu, vẻ mặt như bị đông cứng.

「Sao tự nhiên cậu nói gì thế?」

「Xin lỗi, nhưng tớ đã thấy cậu được tỏ tình rồi」

「Tỏ tình?」

「Mấy ngày trước, trong phòng học trống, Yamada đã tỏ tình với cậu. Sau đó, tớ còn nghe cậu tự lẩm bẩm một cách vui vẻ nữa」

Kazama thở dài, có vẻ đã nhận ra mọi chuyện.

「...Ra là cậu đã biết rồi sao」

Cô ấy dài một hơi, gương mặt dần mất đi nụ cười.

「Hèn gì tớ tấn công mãi mà chẳng có hiệu quả. Chà, phí công sức của tớ quá. Nghe lén như vậy thì cậu đúng là không thể nào bị đánh bại rồi. Tớ biết mình hay nói nhiều khi hứng lên, nhưng cứ mãi mà vẫn không sửa được thói quen đó」

Cách hành xử của Kazama thay đổi hẳn. Cô ấy không còn giữ vẻ mặt vui tươi như mọi khi nữa.

「Nếu cậu đã biết, sao không nói ra từ đầu? Làm tớ phải tốn bao nhiêu công sức vô ích. Hay là cậu thích với "dịch vụ đặc biệt" của tớ? Trời ạ, Kanbara-kun là một nhân vật quầng chúng mà lại tệ hại như vậy. Đúng là tệ nhất luôn」

「Cậu không có quyền nói ai khác tệ đâu」

「Vậy bây giờ cậu định làm gì? Tống tiền tớ à?」

「Tớ không giống cậu. Tớ sẽ không hèn hạ đến mức làm chuyện đó. Dù sao thì, ngay cả khi tớ nói ra thì cũng chẳng ai ở trường tin tưởng tớ」

「Ừm, có lẽ vậy. Nhưng tớ nói thật nhé, những người tự nhận mình là "tốt bụng" như cậu thì thường chẳng ra gì đâu」

「Im đi」

Tôi không thể để cuộc trò chuyện biến thành một cuộc cãi vã đơn thuần.

Sau một tiếng ho khẽ để phá tan không khí, tôi thay đổi chủ đề.

「Này, lý do cậu nhắm đến những cậu con trai ngồi cạnh mình là gì?」

Ban đầu, tôi nghĩ đây chỉ là một trò đùa ác ý. Nhưng càng về sau, tôi càng cảm thấy sự kiên định và ý chí mạnh mẽ trong hành động của cô ấy.

Kazama không thể làm những chuyện này chỉ vì trò đùa đơn thuần được.

「Cậu muốn biết thật à?」

「Tất nhiên rồi」

「Mà, bị lộ hết rồi thì đành chịu thôi nhỉ」

Kazama đá một viên đá nhỏ nằm trước mặt, sau đó từ tốn mở lời.

「Hồi trước, tớ là một đứa rất u ám. Một đứa tẻ nhạt, chẳng ai thèm quan tâm. Lúc nào cũng chỉ ngồi im lặng trong góc lớp」

Thật khó mà tưởng tượng được từ dáng vẻ hiện tại của cô ấy.

「Ngạc nhiên lắm nhỉ?」

「Quá bất ngờ luôn」

「…Thế à. Cũng đúng thôi」

Vì lý do nào đó, Kazama có vẻ hài lòng.

「Một đứa con gái tẻ nhạt, u ám như tớ ngày ấy đã thích một cậu bạn ngồi cạnh. À mà, đây chính là mối tình đầu của tớ đấy. Cậu ấy là một người rất được yêu mến trong lớp. Cậu ấy không chỉ nói chuyện với mọi người mà còn quan tâm đến cả tớ nữa. Tớ thấy cậu ấy giống như mặt trời vậy vui vẻ, hòa đồng, lại còn rất đẹp trai."

Đúng là mẫu người "ngôi sao học đường" điển hình, loại người luôn tỏa sáng ở trung tâm, nói nhiều và tràn đầy năng lượng. Nhưng loại người này cũng thường dễ trở nên kiêu ngạo.

「Một ngày nọ, khi tình cảm trở nên lớn hơn, tớ quyết định tỏ tình. Hồi đó vẫn chưa có điện thoại thông minh như bây giờ, mà tớ cũng chẳng đủ can đảm để nói trực tiếp. Thế là tớ đã viết thư tình」

Kazama ngừng lại một chút.

「Kết quả ra sao?」

「Sáng hôm sau, tớ đến trường thì thấy lá thư của mình bị dán lên bảng đen」

「…Quá tàn nhẫn」

「Cả lớp cười nhạo tớ. Tớ đã thực sự rất đau đớn」

Có những kẻ rất độc ác.

Mà, những thằng đẹp mã thường chính là kẻ thù chung của tất cả.

「Tớ bị tổn thương đến mức trốn trong phòng cả ngày, chỉ nghĩ xem làm cách nào để trả thù. Ngày nào cũng mơ thấy ác mộng về chuyện đó」

「…」

「Nhưng rồi, mọi thứ đã thay đổi 」

「Thay đổi thế nào?」

「Bố mẹ tớ ly hôn và tớ phải chuyển nhà. Tớ coi đó như một cơ hội để tái sinh. Tớ bắt đầu học cách ăn mặc, cải thiện tính cách và cố gắng học hành chăm chỉ hơn. Khi nhận ra, xung quanh tớ đã có rất nhiều người. Họ còn gọi tớ là "mỹ nhân" và cả đám con trai thì vây quanh tớ. Đến mức, thậm chí các cô gái khác cũng muốn thân thiết với tớ để nhờ vả」

Cô ấy đã thay đổi bản thân để trở thành con người hiện tại.

「Thế, cậu có trả thù được mối tình đầu không?」

Tôi hỏi một cách rụt rè. Kazama gật đầu, nở một nụ cười không chút hối hận.

「Đến cấp hai, sau khi bố mẹ tái hôn, tớ quay lại quê cũ. Cậu ta không nhận ra tớ. Cũng phải thôi, họ tên và ngoại hình của tớ đã khác. Lại tình cờ ngồi cạnh nhau, thế là tớ dùng tất cả kỹ năng mình có để khiến cậu ta phải lòng. Chỉ mất vài ngày thôi, cậu ta đã đỏ mặt và tỏ tình với tớ」

Kazama nhìn xa xăm, như đang hồi tưởng lại.

「Phải nói là cực kỳ thỏa mãn」

Tôi có thể hiểu được cảm giác ấy.

Nếu mối tình thứ hai của tôi thành công, có lẽ tôi cũng cảm thấy như trả thù được mối tình đầu đã không thành.

「Tất nhiên là tớ từ chối rồi. Nhưng cái cảm giác thỏa mãn lúc đó thì không bao giờ quên được」

「Và đó là lý do dẫn đến tình hình hiện tại à?」

「Đúng thế. Mỗi khi có cậu con trai nào ngồi cạnh, tớ lại nhớ về cậu ấy. Tớ không thể cưỡng lại việc khiến họ phải tỏ tình. Và kết quả thì… tớ từ chối」

Vậy là từ chuyện trả thù mối tình đầu, Kazama đã cảm nhận được sự thỏa mãn của nó và duy trì điều đó đến tận bây giờ.

「Chỉ đơn giản thế thôi. Không phải vì tớ ghét hay có thù hằn với ai. Chỉ là… có lẽ tớ vẫn còn bị ám ảnh bởi mối tình đầu. Tớ còn chưa từng yêu ai khác」

Sau khi kể lại toàn bộ, Kazama trông nhẹ nhõm hơn hẳn.

Đây chắc chắn là sự thật. Cô ấy chẳng có lý do gì để bịa đặt cả.

Giờ tôi phải làm gì?

Từ chối thẳng thừng vì tính cách méo mó của cô ấy? Có lẽ đó là lựa chọn đúng đắn.

Nhưng tình thế hiện tại buộc tôi phải tìm cách "chinh phục" Kazama. Nếu tôi chỉ trích cô ấy, cơ hội tiến tới quan hệ lãng mạn sẽ hoàn toàn tan biến.

「Vậy… Cảm nghĩ của cậu sau khi nghe xong là gì?」

Tôi không thể để bí mật của mình bị cô ấy lật tẩy. Mọi thứ đều vì một cuộc sống yên bình ở trường.

"Nghe xong, tớ thấy cũng khá thuyết phục. Tớ nghĩ cậu chẳng làm gì sai cả, Kazama. Ngược lại, đó là một hành động đúng đắn mà tớ còn đang muốn khen cậu đây này」

Tôi dồn hết can đảm của mình để thốt ra những lời ấy.