“Eleanor bị bạn thuở nhỏ và chị gái của mình hãm hại ???? ”
“Vâng, sự thật là như vậy”
Cô ấy chạm vào chiếc vòng bằng sắt ở trên cổ mình.
“Ngài biết chiếc vòng này là gì không?” - Eleanor nói với tôi.
Tôi đã được tay buôn nô lệ giải thích về điều này.
“Nếu một nô lệ cố giết chủ nhân, chiếc vòng sẽ ngăn chặn điều đó bằng ma thuật và thắt chặt cổ nô lệ. Tôi vừa nghe nó từ tay buôn nô lệ lúc nãy.”
“Vâng. Từ lúc đeo chiếc vòng này, em trở thành một nô lệ, em không thể giết người có quyền sở hữu mình cho dù em có ghét hắn ta đến mức nào đi chăng nữa. Bởi vì nếu em cố gắng làm vậy, chiếc vòng này sẽ co lại và thắt chặt cổ em trong tức khắc. Tuy nhiên, khi bị chạm vào cơ thể thì em vẫn chống cự lại.”
“Eh, thế điều đó có ổn không?”
“Nếu em không đi xa đến mức giết hắn ta thì cho dù có không vâng lời cũng chẳng sao cả. Sau lần đó, tay buôn nô lệ không còn chạm vào em nữa.”
“Fufu” - cô ấy cười, nhưng, đó không phải là cách cư xử của một nô lệ bình thường.
Một khi công cụ nô lệ đã được đeo lên, chiếc vòng cổ sẽ co lại và họ - những nô lệ xấu số - sẽ mất mạng trong trường hợp cố gắng giết chủ nhân của mình.
Bên cạnh đó, họ không biết điều gì có thể đến với mình nếu không vâng lời. Tôi nghĩ rằng cho dù nó không có sức mạnh để buộc họ làm một điều gì đó, nhưng nó chắc cũng có thể khiến những nô lệ sợ hãi.
Đó chính là lý do, nhiều nô lệ vẫn cam chịu tuân theo chủ nhân của mình mặc dù không thích hắn.
Tuy nhiên, cô ấy không phải một nô lệ như vậy. Tôi cho rằng đó là bởi vì Eleanor không sợ chết nên mới có được những suy nghĩ kỳ lạ thế.
“Tôi thà chết còn hơn là bị chạm vào”. Do ý chí mạnh mẽ của cô ấy, có lẽ tay buôn nô lệ đã phải cân nhắc giữa『tiền』và『ham muốn』.
Đây chắc chắn không phải một cách hay để sử dụng. Nhưng nếu cô ấy chết, tay buôn nô lệ sẽ mất vật để giao dịch. Vậy ra đó là lý do tại sao hắn ta không dám động tay vào Eleanor hử.
“Thế tại sao cô lại rơi vào hoàn cảnh như bây giờ?”
“Ah,vâng. Một người bình thường thì chẳng bao giờ có vòng cổ nô lệ. Và rồi, mọi chuyện bắt đầu vào ngày sinh nhật của em….”
Eleanor đã nói cho tôi biết về lý do cô ấy rơi vào tay buôn nô lệ và bị bán đi.
Mặc dù Eleanor có hai chị gái, cha và mẹ của cô đều muốn một người con trai. Vì vậy, để tiếp tục duy trì vương quốc, có vẻ như ba cô con gái trong số đó có cả Eleanor buộc phải đính hôn với quý tộc ở đâu đó và có người thừa kế.
Cha mẹ cô đều nghĩ đến việc để Eleanor, ứng cử viên số một cho việc trở thành người kết hôn với tên quý tộc nào đó.
Eleanor cũng không biết lý do tại sao nhưng, theo lời đồn,dường như vấn đề là do nhan sắc của hai người chị gái.
Cho dù là loại đàn ông nào đi nữa, thì cũng đều mong muốn có một người phụ nữ xinh đẹp của riêng mình. Vì vậy, ở thế giới này, nơi mà đứa trẻ đầu tiên được sinh ra sẽ kế thừa toàn bộ tài sản của gia đình đó, thì để vị hôn phu của Eleanor, người con gái thứ ba của vương quốc, được kế vị là một điều quá kỳ lạ.
Eleanor hiểu điều đó nên cũng đã từ chối hôn ước.
Trở thành một mạo hiểm giả đã là mong muốn của cô ngay từ ban đầu, cô nói với cha mẹ rằng mình không hề có ý định kết hôn để có quyền thừa kế.
Và rồi một hội mạo hiểm giả đã được thành lập bởi con trai và con gái của những người lính đang phục vụ vương quốc Cornelia và những người bạn thơ ấu của Eleanor.
Tuy nhiên, vào ngày sinh nhật của Eleanor thì đã có một sự cố xảy ra.
Cô bị bịt mắt lại để nhận một món quà bất ngờ từ những thành viên trong Hội.
Sau đó, khi cô mở mắt thì chiếc vòng cổ nô lệ đã đeo trên cổ mình rồi.
Eleanor không biết làm thế nào họ có được chiếc vòng cổ nô lệ đó. Tuy nhiên, nó được đeo vào thật dễ dàng. Hơn thế nữa, cô không hề phản kháng với món quà bất ngờ đó – món quà từ những người cô tin tưởng.
Một chiếc vòng cổ nô lệ khiến cho người đeo không thể chống lại chủ sở hữu của mình. Eleanor, người vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nhìn vào các thành viên để tìm kiếm câu trả lời, nhưng không một ai trả lời cô ấy cả.
Nhưng cũng bằng cách này, Eleanor ít nhiều đã đoán được chuyện gì xảy ra.
Sau cùng, cha mẹ của cô có lẽ cũng không thay đổi quyết định chuyển quyền thừa kế vương quốc sang một quý tộc khác, người bị thu hút bởi Eleanor với ngoại hình quyến rũ, để gia tộc của anh ta được thừa hưởng mọi thứ .
Do đó, hai người chị của Eleanor đã nghĩ rằng vương quốc Cornelia sẽ thuộc về một trong hai khi Eleanor không còn ở đây nữa và họ đã hành động.
“ーーNhững thành viên trong hội mà em thân, dù họ có bị onee-sama đe dọa hay được thuê bằng tiền, em không biết lý do thực sự, nhưng vẫn không thay đổi được thực tế em đã bị lừa”
Eleanor kết thúc cuộc nói chuyện với điều đó và im lặng.
Mặc dù vừa nghe câu chuyện về quá khứ của cô ấy, tôi lại cảm thấy vô cùng bực bội.
“Những điều như vậy, nó không liên quan gì đến Eleanor cả. Đó chỉ là thứ mà cha mẹ cô tự quyết định và kéo cô vào thôi, phải không?”
“Eh, nhưng….cuối cùng, em đoán đó là do sự xa cách trong quan hệ của em với mọi người. Onee-sama cũng vậy, các thành viên trong hội hay cũng là bạn thời thơ ấu của em cũng vậy.”
Và rồi, Eleanor nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của tôi.
“Vì vậy làm ơn. Em không có ý định kết thúc mọi chuyện một cách dễ dàng cũng như quên nó đi bởi em rất vui khi đã sống sót và cũng không phải là một người có lòng vị tha quá lớn. Khi bị bán đi như một nô lệ, em thực sự sợ hãi. Nếu như em bị mua bởi một người không phải Egil-sama, một người đối xử với em bằng bạo lực thì --- Em, chắc chắn sẽ từ chối bị vấy bẩn mà thà chọn cái chết. Vậy nên Egil-sama, ngài có sẵn lòng giúp em trả thù chứ. Cầu xin ngài ! ”
Eleanor cúi thấp đầu xuống.
Thật vậy, chính vì lòng can đảm của mình mà cô ấy không gặp phải chuyện gì xấu cũng như không bị tay buôn nô lệ xâm hại.
Nhưng, nếu đó là một chủ nhân đối xử bạo lực với cô ấy, thì cô buộc phải lựa chọn giữa việc bị xâm phạm hoặc bị chết bởi công cụ nô lệ . . . , sau tất cả, tôi đoán rằng một người như Eleanor chắc chắn sẽ chọn cái chết để giữ phẩm giá của mình.
Vì vậy, không thể nào có chuyện Eleanor tha thứ cho họ, cả chị gái cũng như những người bạn thuở nhỏ trong hội mà cô đã từng tin tưởng.
“Nếu cô cảm thấy ổn khi nhờ tôi giúp đỡ thì tôi không phiền”
“”Thật, thật sao? Nhưng, có thực sự ổn không….? Mặc dù em là người ra lời đề nghị , nhưng nếu vương quốc Cornelia biết điều này, điều đó sẽ mang đến nguy hiểm cho Egil-sama.”
“Không sao cả. Đừng quên tôi là một mạo hiểm giả, nếu hai ta bị truy đuổi thì chỉ cần di chuyển đến một ngôi làng hoặc thị trấn khác, ngoài ra, tôi chưa có ý định để bị giết đâu”
Ngay cả khi đó là những hiệp sĩ vương quốc, tôi cũng không dễ dàng gì có thể bị hạ gục. Những con quái vật mà tôi đối đầu hàng ngày đều ghê gớm và mạnh hơn một hiệp sĩ nhiều. Bên cạnh đó,..........
“Anh đã yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên, Eleanor. Điều đó khiến cho anh không thể từ chối yêu cầu từ người con gái mình yêu.”
“Egil-sama…..”
“Có lẽ anh yêu người khác quá dễ dàng bởi từ trước đến giờ chỉ biết chiến đấu với quái vật nhưng… Anh cũng không biết nên nói thế nào nữa….. Chỉ là, với anh thì em rất đặc biệt.”
Vì có một chút lúng túng nên tôi nghịch tóc mình khi đang thổ lộ với cô ấy, Eleanor chăm chú nhìn tôi mà không hề di chuyển, cũng không nói một lời.
Chẳng lẽ nào, cô ấy nghĩ tôi là một chàng trai đào hoa không ?
“Đ, Đó không phải. Đó không phải là anh có thể yêu bất cứ ai. Không, đúng là anh đã nói rằng mình yêu một cách dễ dàng nhưng ------”
“Fufu, không phải vậy đâu. Chỉ là lần đầu em được ai đó tỏ tình nên hơi ngạc nhiên thôi.”
“Eh,……?”
“Một lời tỏ tình trực tiếp thật đặc biệt.”
“Nhưng, với một người đẹp tuyệt vời như Eleanor, thì đã được nghe rất, rất nhiều lời tỏ tình rồi phải không ?”
“Em không có lý do để che giấu nó nên em sẽ nói, thật ra em đã từng được nghe những điều như vậy rất nhiều”
Những lời nói thật lòng của cô ấy làm tôi thoải mái. Nó mang lại những ấn tượng tốt đẹp.
Nhưng rồi Eleanor tiếp tục.
“Tuy nhiên, em không vui chút nào. Em nghĩ rằng mình là công chúa thứ ba của vương quốc Cornelia nên mới nhận được những lời có cánh như vậy. Hoặc cũng có thể do bản thân em đã không còn tin vào những gì người khác nói nữa”
“Aa… Là vậy sao”
Tôi đoán cô ấy đã phải nếm trải quá đủ những điều mà tôi chẳng thể nào hiểu được.
“Đúng rồi. Bây giờ anh sẽ gỡ bỏ chiếc vòng cổ nô lệ này.”
“Eee, anh muốn gỡ chiếc vòng này ra sao ????”
“Nếu em muốn thì có thể rời xa anh. Nhưng, đeo chiếc vòng này chắc đau lắm phải không ?”
Có một cách để thoát khỏi công cụ nô lệ. Đó là thoát khỏi chủ sở hữu.
Chạy và chạy. Nếu họ tránh thật xa chủ nhân của mình, thì cho dù không thể loại bỏ nó bằng tay, họ sẽ tránh được cái chết và không cần tuân theo lệnh chủ nhân nữa.
Và sau đó, các phương pháp để loại bỏ công cụ nô lệ là, gặp pháp sư người đã tạo ra thứ này để nhờ giải phóng ma thuật ra khỏi chiếc vòng; hoặc, nếu họ nói dù chỉ một lần 『tôi sẽ là một nô lệ』 với người lập giao ước, quyền sở hữu của nô lệ sẽ được chuyển sang người đó.
Chà, dẫu vậy thì hầu hết nô lệ đều bị quản lý chặt nên rất khó thoát……
Và rồi tôi sẽ rất buồn nếu Eleanor trốn thoát nhưng, đó là một điều khó tránh khỏi.
Quan trọng hơn, nếu cô ấy phá luật và chết thì tôi sẽ càng đau khổ hơn. Đó là những gì tôi đang nghĩ, nhưng khi tôi định giải thoát cho cô ấy thì Eleanor đã đặt tay lên chiếc vòng nô lệ, xoay vòng eo thon gọn của mình và thoát khỏi tay tôi.
“Sẽ không sao cả nếu em tiếp tục đeo thứ này trên người.”
“Eh, nhưng không phải em sợ sao?”
“Không sao đâu. Em tin tưởng Egil-sama, nếu đó là những gì anh ra lệnh….em sẽ tuân theo tất cả chúng.”
“Điều đó có nghĩa là ……”
Sau một hồi im lặng, ánh mắt của chúng tôi chạm nhau.
Tôi đang nghĩ về một yêu cầu dâm dục.
Còn cô ấy? Khuôn mặt cô ấy đang nhuộm một màu đỏ, có phải cô ấy đang nghĩ tương tự tôi không?
Nhưng cô ấy không nói gì cả...
Trong trường hợp này, liệu đây có phải lúc tôi cần phải chủ động.
Chẳng phải tôi cần chủ động dạy cho cô ấy những điều thiếu sót của một nô lệ ーー dạy cho cô ấy cách để làm hài lòng chủ nhân sao ?
“Đ, đúng rồi. Tại sao chúng ta không đi mua một ít quần áo thay vì tiếp tục mặc những thứ cũ rích như này .”
“Eh,……ah, có ổn không ạ ?”
Tôi gật đầu.
Tôi đúng là vô dụng. Tôi không thể hành động ngay cả khi đã nghĩ nó về nó trong đầu ーー Có lẽ đây là lý do sau 25 năm trời mà tôi vẫn là trai tân.
“Anh muốn Eleanor mặc bộ trang phục thật đẹp. Hãy cùng nhau ăn một vài món ngon trong khi mua đồ nào.”
“Nếu Egil-sama cảm thấy ổn về điều đó….Em rất sẵn lòng được ở bên cạnh anh.”