Raishin gục xuống cái sàn nhà đã lõm một phần.
Yaya lo lắng nhìn xuống chân họ. Sàn nhà vẫn đang sụp đổ, và nó sắp sửa chạm tới họ.
“Chúng ta nên làm gì đây, Raishin? Lối đi duy nhất để thoát khỏi đây đã…”
“Để xem… Chúng ta có thể phá một lỗ trên trần nhà…?”
Mặc dù nói vậy nhưng cậu không còn đủ ma lực để tiếp thêm cho Yaya làm điều đó.
Ngay cả khi cậu có kế hoạch trong đầu thì cũng không có cách nào để thực hiện. Raishin hít một hơi thật sâu, vặn cổ tay với quyết tâm.
Có một tiếng bốp vang lên khi cổ tay cậu trượt trở lại vào khớp.
“Raishin… Alice đã…”
“Cô có phá vỡ trái tim của Shin không?”
“À, không… Em không giáng một đòn chí mạng nào cả.”
“Vậy thì ổn thôi. Hai người họ có lẽ còn sống.”
Bóng tối bên dưới họ thật tối tăm. Tuy nhiên, hai người đó không phải loại người sẽ dễ dàng bị hạ gục như vậy.
Với một tiếng động nhỏ, phần sàn dưới mông cậu vỡ vụn, khiến Raishin phải nhanh chóng rút lui.
Cuối cùng cũng đến lúc. Ngay vào khoảnh khắc cậu lo sợ điều tồi tệ nhất, cậu đột nhiên nghe thấy tiếng gió.
Từ lối vào đại sảnh, một con rồng màu thép lượn đến trong không trung.
“Raishin! Ngươi ổn chứ!?”
“Charl! Cô đến thật đúng lúc!”
Hai người họ nhảy lên lưng Sigmund. Cùng lúc đó, sàn nhà đổ sụp hoàn toàn.
Charl bắn một phát Lustre Cannon lên trần nhà, tạo một lối thoát.
Cô đã chọn con đường ngắn nhất và trực tiếp nhất để trở lên mặt đất. Ngay khi họ bay ra khỏi tòa nhà, một tia sáng ma thuật chiếu thẳng vào mắt họ. Nó sáng như trời chiều. Ánh sáng đó đang chiếu sáng một khu vực hình tròn trông giống như nhà hát vòng tròn cũ, và bóng dáng của Loki và Frey có thể được nhìn thấy.
Với một cú vỗ cánh, Sigmund đáp xuống giữa khu vực.
Với sự giúp đỡ của Yaya, Raishin rời khỏi lưng Sigmund. Frey chạy tới, bộ ngực nảy nở của cô tưng tửng trên từng bước đi, để rồi cô lại đạp phải chiếc khăn quàng cổ và ngã nhào.
“Raishin… Cậu làm được chưa?”
“Ừm. Có vẻ như mấy cậu cũng thành công ở đây nhỉ.”
Đôi mắt của Raishin tập trung vào tay Loki. Có hai chiếc găng tay được nắm chặt ở đó.
“Rosenberg là hạng 74, phải không? Charl có hai, tôi có một, và hiện tại Giáo sư Kimberly có lẽ có bốn cái bên mình…”
Họ đã làm một pha càn quét sạch sẽ lên đến vị trí thứ 74. Đó là khoảng một phần tư số người giữ găng đã biến mất. Cùng với Frey và Loki, nếu cậu đánh bại bảy mươi tư người còn lại… cậu sẽ có thể tiếp cận được hắn ta!
“Đã mười giờ… Được rồi, chúng ta cần phải đến sân đấu. Frey cần phải hoàn thành nghĩa vụ về thời gian tối nay.”
Trước khi cậu nói hết câu, đất trời như đổi chỗ, và Raishin loạng choạng ngã xuống.
“Raishin! Anh ổn chứ?”
“Ừ… Xin lỗi, Yaya. Chúng ta nên nhanh chóng trở lại phòng khám thôi.”
Yaya liền trở nên u ám, rời khỏi vòng tròn người và quay lưng lại với mọi người.
“Có vẻ như Yaya thực sự nên rời đi… Yaya không nên ở bên Raishin thêm nữa…”
“Đợi đã, cô đang nói cái gì thế?! Cô nghĩ vì lợi ích của ai mà cả đám—”
Charl rất phẫn nộ. Cắn tóc cô, Sigmund kéo cô lại, bắt cô im lặng.
Raishin bước đến chỗ Yaya, chỉ điểm cái sự cố chấp của cô.
“Đừng lặp lại vấn đề tương tự, Yaya. Người cộng sự duy nhất của tôi là cô.”
“Nhưng… Yaya đã hoàn toàn mắc bẫy của kẻ thù… một người ngu ngốc như em cuối cùng sẽ trở thành nguyên nhân dẫn đến sự sụp đổ của Raishin…!”
“Cô đã hứa, phải không? Hai năm về trước.”
“Nhưng lúc đó—!”
Giọng cô nghẹn ngào. Những giọt nước mắt rơi trên má Yaya, và đôi vai gầy của cô run rẩy.
Charl và Frey hiện rõ sự tò mò trên khuôn mặt. Ngay cả Loki cũng liếc nhìn Raishin.
“Để bảo vệ Yaya, Raishin…! Lưng của Raishin đã…!”
“Đúng vậy. Tôi đã suýt chết. Nhưng cô đã lập lời thề. Cô sẽ luôn bảo vệ tôi. Bất kể khi nào, miễn là cô còn sống.”
“—”
“Cô phải thực hiện lời thề ấy.”
Từ từ quay lại, Yaya nhìn Raishin với ánh mắt mong cầu sự cho phép.
“Anh có thực sự… ổn với Yaya không?”
“Tôi đã nói với cô rồi. Cô là người cộng sự duy nhất tôi cần.”
Một Yaya nhẹ nhõm cuối cùng cũng thư giãn, bay vào vòng tay của Raishin trong khi nức nở.
“Hừm… Sau khi đã trải qua mớ rắc rối này, nếu hai người vẫn không làm lành được với nhau thì tôi sẽ xử cả hai người.”
Nhìn qua Charl, người đang cười gượng, Loki, người có vẻ mặt chua chát, và Frey, Raishin cúi đầu.
“Tôi nợ mọi người. Cảm ơn sự giúp đỡ của mấy cậu lần này.”
“Uu… cậu sẽ trả ơn bọn mình chứ?”
“Tất nhiên rồi.”
“Vậy… một buổi hẹn hò…”
“T-thật hèn hạ đó Frey! Tôi cũng đã cố gắng hết sức đó!”
“Charl… cậu đã có một buổi hẹn hò trước đó.”
Mặc dù lẽ ra họ đã phải khá thân, nhưng vì lý do nào đó mây bão lại kéo đến khi hai người họ trừng mắt nhìn nhau. Tuy nhiên Raishin đã chuyển sự tập trung của mình sang nơi khác.
Kể từ trước đó, Loki đã im lặng, hướng mắt nhìn xa xăm.
Thứ nằm trước mắt cậu ta, nếu có thể được gọi là vậy, là không gì cả. Chỉ là dấu vết của trận chiến và một vài bộ giáp hỏng.
“Sao vậy Loki, ngươi ăn phải thứ gì không ngon à? Ngươi đang kiếm thức ăn à?”
“Đừng có gộp ta chung với loại như ngươi, tên ngốc.”
Loki lạnh lùng nói, rồi tiếp tục nói nhưng giọng điệu sau đó lại giống như đang nói với chính mình.
“Nếu ta không phải người gặp cô ấy đầu tiên… nếu đó là ngươi…”
Cô ấy—?
“… Không. Không có gì.”
“Đừng có làm người khác tò mò chứ, tên ngốc.”
“… Ngươi nói đúng. Ta là tên ngốc.”
Cậu ta cười tự giễu. Nó khiến Raishin rùng mình nên cậu thì thầm với Yaya bằng giọng trầm lặng.
“Cô có nghe thấy gì không, Yaya? Có vẻ như hắn ta ăn dính cái gì đó gớm lắm thì phải…?”
“Đ-đây là— Đây có phải là bắt đầu của route Loki?!”
“Hả, cô vừa nói gì vậy? Một flag như thế mà khả thi á?”
Đôi mắt của Charl lấp lánh khi cô dường như đang dần hiểu ra điều gì đó mà cô đã nghe thấy. Raishin thì chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cuối cùng, tất cả bọn họ lê bước trở lại sân đấu nơi tổ chức Bữa tiệc đêm.
Bộ giáp vô chủ bị những cơn gió hành hạ, nhưng vẫn nằm nguyên tại chỗ.
Cuối cùng, Loki và Raishin tái nhập viện.
Loki ngủ say đến tận chiều tối ngày hôm sau. Frey, người đến thăm cậu, cũng nằm dài trên giường ngủ, mọi sự mệt mỏi của cô đã dồn nén lại suốt thời gian qua.
Yaya, người đã luôn để mắt đến Raishin, bước ra ngoài để lấy cho cậu một cốc nước.
Thần Cát đang quyến rũ Raishin, và cậu đang bắt đầu cảm thấy buồn ngủ. Bên ngoài bầu trời vẫn sáng. Mặt trời đã lên cao hơn trên bầu trời so với ở Nhật Bản— nhưng đã sớm đến lúc bắt đầu Bữa tiệc đêm.
Đột nhiên, mùi hương trầm xộc vào mũi khiến Raishin mở mắt.
Đây là mơ, hay là thật? Một người phụ nữ quyến rũ ngồi xuống trên giường cậu. Trước mặt cô là một thiếu nữ xinh đẹp với mái tóc bạc.
“Shouko… và Irori?”
Đôi mắt của Irori ngấn nước, nhưng chưa tới nổi tràn, có những giọt nước trong suốt có thể được nhìn thấy ở phần rìa.
“Raishin… Vì đã cứu Yaya, em, Irori, sẽ mãi mãi mắc nợ anh.”
Cô nắm lấy tay Raishin. Trái ngược với dự đoán của cậu, làn da của cô thật ấm áp, như thể nó đang bị thiêu đốt.
Irori mở miệng ra như muốn nói điều gì đó, nhưng lại không, và lặng lẽ lùi lại.
“Nhóc lại liều lĩnh nữa rồi, nhóc con.”
Thế chỗ Irori, Shouko lên tiếng. Cô nói một cách nghiêm khắc, nhưng tông giọng lại dịu dàng. Nó giống như một lời trách mắng nhưng không có sát thương. Raishin đã không nhìn thấy khía cạnh này của cô ấy một thời gian rồi.
“Nhóc đã bất chấp mệnh lệnh của ta chục lần rồi… Nhưng vì nhóc đã cứu được Yaya, ít nhất ta muốn cho nhóc biết rằng ta rất biết ơn.”
Đôi môi bóng mượt của cô cong lên một nụ cười thanh lịch.
“Đó là lý do tại sao, mặc dù ta sẽ thưởng cho nhóc— nhưng nhóc cũng phải bị trừng phạt.”
Đột nhiên, khuôn mặt của Shouko xuất hiện trước mặt Raishin.
Cô đã làm gì cậu?
Mặt Irori đỏ lên dữ dội, cô bắt đầu quơ tay tứ tung.
“Cố mà sống tiếp đi nhé, nhóc con.”
Nói xong, cô và Irori biến mất, như sương mù tan đi. Cứ như thể toàn bộ trải nghiệm vừa rồi chỉ là một giấc mơ phù du. Raishin ngơ ra một lúc, hít lấy mùi hương trầm còn sót lại.
Cậu chạm vào môi mình. Khi cậu đưa ngón tay mình ra, cậu có thể thấy đầu ngón tay mình phủ đầy vết son môi.
Ngay khi cậu nhận ra ý nghĩa của vết son, máu trong cơ thể cậu dồn hết lên não.
Tim cậu bắt đầu đập nhanh. Đỏ mặt, chỗ ấy của Raishin ấy lên khi cậu nằm trên giường, khổ sở trong một lúc.
“Hở… chờ đã, có gì đó không đúng. Nếu đây là phần thưởng, vậy hình phạt là gì—”
Đột nhiên, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, và cậu rùng mình.
Có một luồng khí lạnh phát ra từ ba hướng.
Frey đã dậy, và cô đang nhìn Raishin một cách không mấy vui vẻ từ giường của Loki.
Từ bên ngoài cửa sổ, Charl đang nhìn lén vào phòng.
Bên ngoài cửa vào phòng bệnh, Yaya đang đứng đó với chiếc cốc vỡ nát trên tay.
Raishin gãi đầu, quyết định tấn công kẻ đột nhập.
“Charl? Không phải nhìn trộm là một tội ác sao?”
“D-d-dù rằng, dù rằng ta đã rất lo lắng và đến để xem ngươi đang thế nào—!”
“Raishin… Mặc dù anh đã nói… rằng Yaya là người duy nhất của anh…”
“Raishin… Biến thái… Playboy.”
“Đợ-đợi đã, tại sao mọi người lại đoàn kết thế… Bình tĩnh đã!”
Thật không may, lối vào, cửa sổ đã bị chặn, đồng nghĩa với việc mọi lối thoát của cậu đều đã bị phong tỏa.
Vài giây sau, tiếng than khóc của một người sắp chết vang vọng khắp học viện.
Và một lần nữa, Bữa tiệc đêm sẽ bắt đầu tối nay—
Lời bạt
Xin chào, là Kaitou Reiji đây.
Điều này có hơi đột ngột, nhưng các bạn đó! Những người đang đọc lời bạt này bên trong hiệu sách!
Có một phiên bản đặc biệt đi kèm với một CD kịch. Các bạn đó! Vì các bạn đang có ý định mua cuốn sách này, bạn cũng có thể mua luôn cả phiên bản đặc biệt yo!
Giờ thì đến với thứ mà tôi nghĩ những người đã mua phiên bản đặc biệt sẽ đồng ý với tôi—
Dàn diễn viên thật sự phù hợp đến nỗi nó khiến tôi cảm thấy phấn khích đến tột cùng. Cho dù đó là Yaya x Raishin hay Loki x Raishin thì họ đều cực kỳ moe. Ngay cả Frey, người mới chỉ được ra mắt một phần nhỏ, cũng dễ thương đến mức Kaitou Reiji ở phòng thu âm cũng phải chết vì sự dễ thương đó. Ngoài ra, phần của Charl và Sigmund: [Xin đó!] thật tuyệt vời! Màn trình diễn của Nakata Jouji-san đó trong vai Sigmund ngầu đến không thể chịu được~
Một bài hát cảm động mang tên Mobius của Toku P-san, Linden-san và Harada Hitomi-san cũng đã được thu âm! CD này là phiên bản giới hạn chỉ được tặng kèm trong bản in đầu tiên, đây là một trò đùa tệ hại, đúng chứ? Thậm chí có thể là một vở kịch S&M hạng nặng. Nếu bạn muốn tránh phải rơi nước mắt, hãy nhanh tay lên và đảm bảo một bản cho mình ngay bây giờ.
— Và đó là phần quảng cáo. Xin lỗi vì đã đặt nó ở phía trước.
Và đây đã là tập thứ 4 của Machine Doll.
Nếu đây là Kaitou Reiji của ngày thường, thì đây đã là phần giữa của sách rồi, nhưng—
Thành thật mà nói, có cảm giác như câu chuyện thậm chí còn chưa bắt đầu. Hơn một nửa số người tham gia Bữa tiệc đêm vẫn chưa xuất hiện. Tất nhiên, những người xuất hiện sau này chắc chắn sẽ có sức nặng hơn những người hiện tại.
May mắn thay, không có bất kỳ mối lo ngại nào trong những thông báo như kiểu “Chốt lại hết trong X tập nữa!”. Thành thật mà nói, tất cả đều nhờ vào tất cả mọi người. Hãy tiếp tục ủng hộ tôi trong tương lai nhé!
À đúng rồi, về cảm nghĩ của lần này… Ah. Cảnh mà *ai đó* đến gần *thứ gì đó* của Raishin.
“HÃY LÀM NÓ SEXY VÀ D*M DỤC HƠN NỮA!”
Tôi đã ngạc nhiên trước những gì được viết trong tờ hướng dẫn sửa đổi bản thảo.
Những lời lẽ sắc thật sắc bén đó đã rào cản tôi lại. Quả thật, người viết những lời đó chắc hẳn đang gào thét bên htrong tâm trí.
Với bối cảnh đó, đây là cảnh mà biên tập viên Shouji-san của tôi đã dồn hết tâm huyết để thực hiện. Chắc chắn không phải vì ham muốn xác thịt của tôi bị rò rỉ ra ngoài đâu nhé. Xin đừng đưa ra giả định sai lầm.
Nói về bản thảo, một lần nữa tôi mang ơn Shouji-san và Ruroo-san. Nhờ có những lời khuyên tuyệt vời của họ, bản thảo cuối cùng đã có bước nhảy vọt về chất lượng so với bản thảo đầu tiên. Tôi hy vọng tôi cũng có thể tin tưởng vào các bạn trong tương lai.
Một lần nữa, những bức tranh minh họa của Ruroo-san thật tuyệt vời, vì vậy cảm ơn bạn rất nhiều. Irori rất dễ thương, thực sự đó. Ngoài ra còn có cặp song sinh. Mặc dù rất bận rộn nhưng bạn vẫn dành thời gian để vẽ bìa ngoài cho phiên bản đặc biệt cũng như nhiều quà tặng cho các đơn đặt hàng đặc biệt… Với bạn Ruroo-san, Machine Doll thực sự là một bộ truyện thú vị.
Ngoài ra, phiên bản truyện tranh của Unbreakable Machine Doll của Takagi Hakaru hiện cũng đang được bán, ra mắt sớm hơn cuốn sách này vài ngày. Các bạn cũng hãy ghé qua xem thử nhé. Chắc chắn các bạn sẽ được chữa lành bởi Yaya, người trông giống với một cô gái hơn là trong tiểu thuyết, và Sigmund, người thậm chí còn trông giống một con vật bé nhỏ hơn, vậy tại sao các bạn không ghé xem!
Ngoài ra, Magnus và phi đội của cậu ta, những người chưa được minh họa trong tiểu thuyết, sẽ xuất hiện ở đó. Tất nhiên, thiết kế nhân vật của họ đều sẽ do Ruroo-san phụ trách. Những người quan trọng đối với canon cũng đã được xem xét đến.
Hiện tại, Kaitou Reiji đang chăm chỉ viết Machine Doll tập 5. Lúc này tôi đang bị đau nửa đầu vì đang lo lắng không biết phải làm thế nào để câu chuyện này hay hơn, dù chỉ một chút. Trong khi đồng thời cố gắng chạy trốn khỏi thực tại… Câu chuyện chỉ mới bắt đầu, vì vậy hãy tiếp tục đón đọc các tập tiếp theo nhé!
Được rồi, chúng ta sẽ gặp lại nhau ở Machine Doll 5!
Tháng 10 năm 2010
Kaitou Reiji
Dịch trong ảnh:
Xin chào, là người vẽ minh họa đây.
Vậy đây là Unbreakable Machine Doll 4.
Lần này tôi đã có một khoảng thời gian khá vui vẻ khi vẽ nhân vật nam đó, bạn biết chứ?
Nói về nội dung, hoặc Loki lần này đã có một chút phát triển về tình cảm, hoặc một giấc mơ màu hường nào đó đã hạ thế xuống đầu tôi. (Note: Não tôi chứa toàn ngôn tình)
Giờ thì. Trong số ba chị em, người chị cả Irori đã được ra mắt.
Cô em út đã được lên lịch để khởi động vào một lúc nào đó trong tương lai.
Để tôi xem, nếu mọi thứ trở thành một bãi chiến trường, các bạn không nghĩ rằng nó sẽ cực kì thú vị sao?
Sandman - vị thần đưa mọi người vào giấc ngủ có thể tham khảo thêm tại