Ultimate Antihero

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ankoku Kishi to Issho!

(Đang ra)

Ankoku Kishi to Issho!

Sasaki Sakuma

Với lối suy nghĩ được ông nội truyền lại, cùng bộ giáp đen tuyền và thanh đại kiếm nhuốm máu, Alba chấp nhận giúp họ chinh phục mê cung sâu thẳm ấy. Dựa trên truyền thuyết về Hắc Kỵ Sĩ, một huyền thoạ

21 1

Hôm nay cô tiểu thư ma nữ cũng đang cố gắng để sống sót.

(Đang ra)

Hôm nay cô tiểu thư ma nữ cũng đang cố gắng để sống sót.

总裁下放

Tôi xuyên vào thân một đứa con gái mồ côi ở khu nhà nghèo, ..."

11 4

Golden Time

(Đang ra)

Golden Time

Yuyuko Takemiya

Tada Banri, tân sinh viên của một trường luật tư thục tại Tokyo, đã hoàn toàn mất phương hướng sau lễ khai giảng khi đang cố tìm đường đến buổi sinh hoạt đầu khóa. Đúng lúc ấy, cậu bắt gặp Yanagisawa

79 1

The Young Lady Blessed By The Gorilla God

(Đang ra)

The Young Lady Blessed By The Gorilla God

Shirohi

Đây là câu chuyện kể về hành trình cô gái nhỏ giải quyết tất cả mọi vấn đề và sự cố chỉ bằng sức mạnh cơ bắp thuần túy.

3 1

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

98 2244

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

(Đang ra)

Kurasu no Hime wa Watashi no Wanko

Inukai Anzu

Chúng tôi, có phải là có chút gì đó không ổn rồi không?

12 36

Quyển 4 - Kẻ Mạnh Nhất - Chương 31: Lời bạt.2

Đáp chuyến trực thăng của <Chính phủ Liên hợp Thế giới>, Sumika trở về Tokyo, quê hương của mình sau khoảng một năm trời xa cách.

“Ôi… Tuyệt thật. Mới đó mà đã được tái thiết đến nhường này rồi.”

Khung cảnh thành phố trải rộng phía dưới hiện rõ sức sống mãnh liệt của con người, còn hơn cả những bông hoa đang bắt đầu khoe sắc trên nền đất mùa xuân này, khiến má Sumika bất giác nở nụ cười.

[IMAGE: ../Images/00001.jpeg]

Và sau một hồi được "du ngoạn" trên không, cô gái hạ cánh xuống sân bay trực thăng của Học viện Pháp thuật Tân Tokyo.

Ngay khoảnh khắc đó,

“Thủ lĩnh!”

“Kyah!”

Vừa nhìn xuống, cô thấy một lọn tóc đuôi ngựa xinh xắn đang cọ vào ngực mình, rồi…

“Lâu rồi không gặp ạ!”

[IMAGE: ../Images/00002.jpeg]

Một nụ cười quen thuộc rạng rỡ như đóa hướng dương.

“Chikori-san. Em vẫn tràn đầy năng lượng như mọi khi nhỉ… Ơ? Em cao hơn một chút thì phải?”

Chikori đáp lại “Dạ phải!” và vừa nói vừa nhún nhảy tại chỗ.

“Vì em ăn nhiều lắm ạ! Đồ ăn ở Bắc Kinh ngon tuyệt!”

“Xem ra Chikori-san sống ở chỗ mới rất vui vẻ nhỉ.”

“Vui lắm ạ!”

(Con bé đã hòa nhập tốt với nơi ở mới thật…!)

Sumika khẽ thở phào nhẹ nhõm khi thấy bạn mình vẫn khỏe mạnh, rồi cô chuyển ánh mắt sang một người khác – cô gái tóc đen đang chầm chậm bước tới từ phía sau Chikori.

“Shiori-san cũng không thay đổi gì cả.”

Shiori duyên dáng gật đầu và đáp lại lời chào.

“Thủ lĩnh cũng vậy, đã vất vả rồi. Gần đây tần suất xuất hiện của <Ma Vương cấp> cũng ngày càng tăng, chắc hẳn chị rất khó khăn.”

“Chắc là do ảnh hưởng của sự hỗn loạn ngày càng gia tăng ở Ma giới… Thật là một câu chuyện phiền phức.”

Nói rồi, Sumika than thở.

Shiori tạm thời rời mắt khỏi Sumika.

“...Ngươi cũng xem ra đã làm việc chăm chỉ nhỉ.”

Cô nói với một giọng hơi gay gắt với cô gái mặc váy đỏ đang nép sát bên Sumika.

Cô gái váy đỏ, Vel, chỉ khẽ nhún vai.

“Sumika đúng là vô dụng nên ta cứ phải ra mặt hoài. Ước gì cô ta đáng tin hơn một chút.”

Những lời nói đó như đâm thẳng vào tim Chikori và Sumika.

“E-Em xin lỗi… N-Nhưng mà, như vậy thì… bất ngờ chạm trán quái vật mặt trăng khi đang tắm, đúng là có hơi quá đáng mà, chị không nghĩ vậy sao?”

“Nếu là Chủ nhân thì dù trần truồng cũng có thể đánh cho nó tơi bời.”

“Em là con gái mà! Em còn chưa kết hôn nữa! Đừng có mong đợi những hành động tích cực như vậy từ em chứ!”

Shiori một lần nữa mở miệng khi nhìn Sumika và Vel đang trêu chọc nhau.

Với một giọng điệu không còn gay gắt như trước,

“...Thành thật mà nói, điều này thật bất ngờ. Ta cứ nghĩ ngươi sẽ không tin tưởng bất kỳ con người nào ngoài Homura.”

“Ngay cả suy nghĩ cũng sẽ thay đổi theo thời gian. Đó là điều tự nhiên khi ta sống. Hay não Shiori cứng như tấm thép vậy?”

Trên môi Vel khẽ nở một nụ cười nhỏ khi cô nhẹ nhàng đáp lời.

Thấy vậy,

“Không. Ta cũng vậy thôi.”

Shiori cũng đặt một nụ cười nhạt trên môi.

“Ta tự hỏi liệu chúng ta có thể dành chút thời gian khi Homura xong việc không nhỉ? Thỉnh thoảng ta cũng muốn được hoài niệm chuyện cũ với những người bạn biết về quá khứ.”

“Trùng hợp làm sao. ...Ta cũng có suy nghĩ đó.”

[IMAGE: ../Images/00003.jpeg]

――Kể từ cuộc nổi loạn của <Biệt đội Đốt sách>, Vel không chấp nhận việc Homura tương tác với bất kỳ con người nào khác.

Cô đã trở thành chiến hữu của Homura. Cô đã sống cùng Homura.

Nhưng những con người chẳng làm gì cả mà cứ gieo hy vọng cho Homura chỉ để rồi khiến cậu ấy đau buồn, cô gái đó căm ghét những kẻ đó tận xương tủy.

Ngược lại, Shiori lại vắt óc suy nghĩ làm thế nào Homura có thể sống giữa mọi người, bởi vì cô đau lòng khi thấy cậu ấy bước đi trên con đường của một anh hùng cô độc.

Hai cô gái đều yêu Homura nhưng với những suy nghĩ trái ngược nhau, có thể nói mối quan hệ của họ như nước với lửa.

Nhưng mà, ――mối hiềm hận kéo dài bấy lâu ấy, chắc chắn rồi cũng sẽ được hóa giải, giờ đây Homura đã trở thành một thực thể đứng giữa loài người và ma quỷ.

Và rồi,

"Mà khoan đã, rốt cuộc là có chuyện gì thế này――. Sao tự dưng tất cả chúng ta lại tụ tập ở học viện?"

Đúng lúc Chikori cất tiếng hỏi câu hỏi hiển nhiên ấy,

"Đương nhiên là vì có chuyện ta muốn các cô giúp một tay rồi."

Cánh cửa dẫn ra khỏi sân bay trực thăng mở ra, và người đàn ông đã tập hợp các cô gái đến đây hiện thân.

"Homura-san……"

"Sư phụ――!"

Chikori lao tới như muốn nhào vào Homura vừa bước vào, cô bé ôm chầm lấy cậu với sức va chạm mạnh mẽ, rồi dụi má vào ngực cậu, mái tóc đuôi ngựa ve vẩy sang hai bên, thể hiện sự vui sướng tột độ.

Trước cảnh tượng ấy, Homura mỉm cười với vẻ mặt không hề tỏ ra khó chịu như người ta tưởng.

"Con vẫn cứ như một chú chó lớn vậy."

"Meo meo?"

[IMAGE: ../Images/00001.jpg]

Thế nhưng, Shiori thông minh và Sumika lại cảm thấy một sự nghi ngờ lớn trước cuộc hội ngộ thân mật giữa thầy và trò này.

"……Khoan đã. Sao Chikori-san lại bám vào Homura-san như thế?"

Đúng vậy. Homura vốn dĩ là một vong linh không có thân thể vật lý, việc Chikori có thể ôm lấy cậu như vậy là điều đáng ngờ.

"Ơ ơ? Giờ Trưởng nhóm nói vậy, sao lại thế nhỉ?"

"Sư phụ, chẳng lẽ đó là……"

"Đúng như các cô nghĩ."

Trước nhóm người đang ngơ ngác nghiêng đầu, Homura khẽ mỉm cười, sau đó cậu chắp tay lại trước ngực nhưng không chạm vào nhau, ――giữa hai lòng bàn tay, một luồng ánh sáng đen kịt bắt đầu hình thành.

Thấy vậy, Sumika mở to mắt kinh ngạc.

Tại sao cô lại bất ngờ đến thế?

Đó là bởi vì hiện tại Homura đang sản sinh ma lực.

Homura, người đã trở thành vong linh và không còn <mạch ma lực> để sản sinh ma lực, vốn dĩ chỉ còn là một tồn tại tiếp tục tiêu hao chút ma lực còn sót lại.

Thế nhưng, ngay lúc này cậu lại chắc chắn đang sản sinh ma lực.

Câu trả lời mà hiện tượng ấy gợi ý là,

"Ngài, có thân thể……!?"

Trước câu hỏi đó, Homura gật đầu khẳng định.

"Con người là tập hợp của 96% vật chất hữu cơ và 4% vật chất vô cơ. Nếu nắm vững kiến thức về cấu trúc và thành phần của nó, thì hoàn toàn có thể tạo ra thân thể. Đó là thứ gọi là <cyborg>. Ta đã mượn sức mạnh của Elfiena để đưa nó vào thực tiễn và tạo ra một cơ thể nhân tạo cho riêng mình. Dù sao thì, cứ tiếp tục sống dưới dạng vong linh cũng bất tiện lắm."

Nhưng nếu điều này do chính Homura thực hiện thì việc <chuyển hóa cơ thể người> chỉ là chuyện nhỏ, còn đối với Elfiena thì đó là một loại ma thuật có độ khó khá cao. Cần phải đợi cô ấy luyện tập, và cuối cùng phải mất gần một năm để cô ấy có thể chế tạo một cơ thể đủ chất lượng để linh hồn của Homura có thể nhập vào.

Tuy nhiên, công sức dạy dỗ kiên trì của cậu đã không uổng phí.

"Nhưng cuối cùng――mấy hôm trước, cô ấy đã tạo ra được một cơ thể nhân tạo có thể sản sinh ma lực dù chỉ ở cấp E, ta đang định nhờ các cô giúp đỡ thử nghiệm nó."

"Thử nghiệm nghĩa là……"

"Chẳng lẽ Sư phụ muốn chúng con đấu tập sao?"

Trước câu hỏi này, Homura gật đầu. Rồi cậu nói tiếp,

"Đúng vậy. Các cô không phiền chứ? ――Đặc biệt là Sumika, cô cũng đã hứa sẽ đấu một trận sau một năm rồi còn gì?"

Cậu ném ánh mắt đầy thách thức về phía Sumika.

"……! Ngài vẫn còn nhớ ư."

"Cô đã nói mà phải không? Ký ức của ta rất tốt đấy, cô biết không."

Vâng. Chắc chắn Sumika đã từng hứa với Homura.

Sau một năm, họ sẽ có một trận đấu tập và cô sẽ chứng tỏ rằng mình sẽ giành chiến thắng.

Homura đang nói rằng, bây giờ chính là lúc thực hiện lời hứa đó.

Thôi nào, bớt chuyện phiếm đi, mau hạ hành lý xuống rồi xông vào ta đây. Cơ thể nhân tạo này tuy chỉ dùng được ma lực cấp E, nhưng dù vậy ta vẫn mạnh hơn các ngươi vạn lần. Đừng hòng nương tay, nếu không thì đừng trách bị thương đấy."

Những lời của Homura khiến ba người họ, ánh mắt lập tức bừng lên tinh thần chiến đấu mãnh liệt.

“ “ “VÂNGG-!!!!” “ “

Họ đồng thanh đáp lại đầy uy lực, sau đó vội đặt những chiếc túi xách tay xuống đất và khoác lên mình chiếc <Áo Khoác Pháp Sư> – nhanh chóng chỉnh trang lại thế trận sẵn sàng giao chiến.

Cả ba đều hiểu rõ.

Ngay cả trong trạng thái hiện tại, khi chỉ là một pháp sư cấp E, hắn vẫn tự tin nói ra câu "mạnh hơn vạn lần".

Đó là một sự thật không hề được tô vẽ hay phóng đại chút nào.

<Kẻ Sử Dụng Tà Thần> Kamishiro Homura quả thực là một Dũng giả ở đẳng cấp đó.

Chính vì lẽ đó, trái tim cả ba đập dồn dập.

Trong suốt một năm qua, họ chưa bao giờ quên đi mục tiêu này dù chỉ một giây.

Rốt cuộc họ đã tiến gần đến mục tiêu ấy đến mức nào. Giờ đây, câu hỏi đó sẽ được làm rõ.

Và rồi, trước tinh thần chiến đấu đang bừng cháy của cả ba,

“Hay là ta cho mỗi đứa một nụ hôn nếu các ngươi làm xước ta dù chỉ một chút thôi thì sao. Kiểu thế.”

“<Meteor Strike>-!”

“<Cocytus>”

“<Grim Bullet>――-!!”

“Các ngươi định xóa sổ Tokyo khỏi bản đồ à――-!?”

Homura vừa đổ thêm dầu vào lửa bằng một câu bình luận thừa thãi, và trận chiến quá mức quyết liệt để được gọi là diễn tập đã chính thức bắt đầu.

[IMAGE: ../Ultimate_Antihero_V4_288.jpg]