Ngày 30 tháng 11, buổi sáng/ Dinh thự của Maria, phố Dị Nhân Quán, Kobe/ Kaina
“Cứ tiếp tục thế này thì Nhật Bản sẽ thua trận.”
Tại căn phòng tiếp khách bao phủ bởi mùi hôi khó nói của mật ong, vị sư phụ giả mạo Airam của Kaina___ nguyên Đại Quỷ Vương Beelzebub bị Behemoth đuổi khỏi ghế “Phàm Ăn”, đã cất lời như vậy.
“Hả!?”
Kaina và Lilith ngẩng mặt lên trời. Vì đã giúp cuộc chiến đạt được đại thành công nên hai người đến đây để nhờ Airam bói cho kết cục của trận chiến này.
Dù rằng đã bị Behemoth ăn đi phần lớn Ether, nhưng Airam vẫn là Đại Quỷ Vương từng kinh qua nhiều cuộc chiến. “Năng lực nhìn thấu quá khứ – hiện tại – tương lai” của vị Quỷ Vương có lịch sử lâu dài là điều được đảm bảo chắc chắn.
“Tại sao!?”
“Tại sao chứ!?”
“Theo dự đoán từ tương lai, vào ngày 10 tháng sau, hạm đội Lữ Thuận của Nga được bảo hộ bên trong bến cảng Lữ Thuận sẽ thoát khỏi vòng phong toả của hạm đội liên hợp Nhật Bản và cố gắng quay về Vladivostok. Tuy Nhật Bản đuổi theo, nhưng rốt cuộc lại để vuột mất chúng. Sau đó sẽ xảy ra một trận đại hải chiến được gọi là [Hải Chiến Hoàng Hải]. Đó là trận chiến bước ngoặt trong cuộc chiến tranh Nga Nhật. Hai người hiểu nó có nghĩa gì nhỉ?”
“Nhật Bản… sẽ mất đi quyền khống chế hải phận…”
“Ngay cả lúc này, vịnh Nhật Bản cũng đang bị hạm đội Vladivostok đe doạ và phá hoại thông thương nữa…”
Nếu hạm đội Vladivostok sở hữu chiến lực gấp bội bắt đầu khuấy đảo vùng biển gần Nhật Bản và bán đảo Triều Tiên, vậy thì tuyến đường tiếp tế liên kết Nhật Hàn sẽ bị chặt đứt, Lục Quân Nhật Bản chẳng mấy chốc sẽ gặp khó khăn. Cho dù có rèn luyện binh lính và thu mua đạn dược nhiều đến đâu, nếu chúng bị nhấn chìm trước khi đến bản đảo thì mọi thứ đều vô nghĩa.
❖ ❖ ❖
Cùng ngày, buổi sáng/ Hoàng cung – Hội nghị ngự tiền/ Kaina
“Chuyện là như vậy.”
“Lời dự ngôn đó là từ Bệ Hạ ư?”
“Thật đáng tiếc.” – Trước câu hỏi của Thủ Tướng Katsura, Lilith lắc đằu – “Ta vẫn chưa sở hữu năng lực dự đoán đến mức như vậy. Ta chỉ có thể nói rằng nó đến từ một vị cao quý hơn.”
Thủ Tướng Katsura lộ vẻ mặt khó xử. Kể cả Kaina ngồi ở ghế thấp nhất cũng có chút bất an.
Airam đang ẩn mình khỏi Behemoth. Một khi không thể ngăn chặn miệng lưỡi thế gian, bọn cậu vẫn phải tiếp tục giữ bí mật về Airam trước Nhật Bản. Trong những gương mặt tại nơi này, một số người đã bắt đầu lộ sắc mặt nghi ngờ trước việc bọn Kaina không lộ ra nguồn thông tin.
___Vào lúc đó…
“Hiện tại thì còn gì phải nghi ngờ nữa.”
Thanh âm của Thánh Đế Minh Trị vang vọng phòng hội nghị. Ngay lập tức, không khí xung quanh trở nên hoà hoãn. Kaina cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Cảm tạ ngài.” – Lilith gật đầu cảm ơn – “Ta thật sự cũng hết cách. Trên mặt đất thì không nói, nhưng ở biển thì… bọn ta cũng không thể nào đặt pháo 30.5 cm trên thuyền y tế rồi la lên ‘Chữ thập đỏ!’ được.”
“Bọn ta cũng rất cảm tạ vì nhận được lời dự ngôn đầy quý trọng.” – Thánh Đế Minh Trị mỉm cười – “Xin ngài hãy truyền đạt điều này với vị ấy.”
“Vậy… vậy chúng ta phải làm thế nào?” – Bộ Trưởng Hải Quân nói với giọng Satsuma – “Hạm đội đã không còn dư thừa thêm chiến thuyền nào. Vì thực hiện chiến dịch phong toả Lữ Thuận mà chúng ta còn phải trưng dụng cả thuyền vật tư nữa.”
“Hình như…” – Thủ Tướng Katsura nói – “Không phải có nước đang đàm phán thu mua của chúng ta sao? Đúng rồi, từ bên Argentina ấy.”
“Giờ lại đi quay mũi tàu thì không ổn lắm.”
“Vậy thì!” – Kaina luống cuống đứng dậy vì đụng đến chủ đề mình có thể tham gia – “Tôi có thể nhanh chóng dùng [Dịch Chuyển Tức Thời]___ Gya!?”
“Đã bảo là!” – Lillith cốc đầu Kaina – “Mấy chuyện rõ ràng như thế sẽ vi phạm luật pháp quốc tế, ta phải nói bao lần mới được hả!”
“Ưm….” – Mọi người đều rơi vào đường cùng.
Kaina xoa đầu bản thân, rốt cuộc…
“A, đúng rồi!” – Cậu bỗng nghĩ ra một thứ – “Hình như trong thành Asmodeus có tàu nhỉ?”
“Hửm? Ồ, chàng nói mới nhớ, đúng là chúng ta có khoảng mười mấy hạm đội kiểu cũ loại nổi trên biển. Mấy tàu kiểu cũ___ tuy sử dụng động cơ Ether___ nhưng ngoại hình thì không khác gì tàu tuần dương của Nhật Bản.”
“Ồ ồ ồ!?” – Thủ Tướng Katsura và Bộ Trưởng Hải Quân đứng dậy.
“Thật là một đề xuất tuyệt vời! Nếu có thêm vài tàu tuần dương thì chúng ta có thể bổ sung cho cuộc chiến rồi!”
“Thực tế thì vẫn còn mấy tàu tuần dương đang trong giai đoạn lắp ráp, mặc dù tiến độ thì vẫn là bí mật quân sự!”
“Tuy nhiên, chúng đều là vật đi kèm của Thành Trì Lưu Động Asmodeus. Nếu bản thể toà thành không thể vận hành thì chúng cũng không thể di chuyển.”
“Ài…” – Thủ Tướng và Bộ Trưởng Hải Quân ngồi trở lại.
“Đã vậy thì…” – Bộ Trưởng Lục Quân nói – “Bên này sẽ cho các vị mượn kỹ sư số một quân đội chúng tôi.”
❖ ❖ ❖
Cùng ngày, giữa trưa/ Thành Trì Lưu Động Asmodeus – Phòng máy/ Kaina
Và như thế, dù không cố ý, nhưng kế hoạch “ban ơn cho Nhật bản và mượn kỹ sư của họ” mà Lilith từng nói đã thành công mỹ mãn. Và người được phái đến chính là…
“Fofofo, đây chính là bên trong Thành Trì Lưu Động được đồn đại sao.”
Đó là một nam nhân trong bộ quân phục với dáng vẻ như lão già thân thiện.
Lilith thì nghiêng đầu thắc mắc.
“Đây là kỹ sư số một Nhật Bản? Không phải chỉ là một lão già bình thường___ Gya!?”
“Lilith!” – Hiếm khi nào mà Kaina lại đánh vào đầu Lilith – “Đây là ngài Thiếu Tướng Murata trong Thập Nhị Thánh Nhân đấy!?”
Kaina lấy ra giấy bút từ hư không, vừa rụt rè vừa nói.
“A… xin… xin phép! Tôi đã được cứu mạng biết bao lần bởi súng Murata mà ngài thiết kế! Nếu có thể thì mong ngài hãy ký tên cho tôi!”
“Fofofo, thật ngứa ngáy khi được người thứ mười ba và là Thánh Nhân đứng đầu nói vậy. Tuy nhiên…”
Thiếu Tướng Murata chăm chú lướt qua phòng máy bằng đôi mắt đang khoác một lớp Ether mỏng.
Là người đã rút ra vô số trí tuệ từ Văn Thù Bồ Tát bằng [Văn Thù Tuệ Nhãn], bởi vì sử dụng quá độ mà ông ấy không thể đình chỉ [Văn Thù Tuệ Nhãn] được nữa. Đối với chuyện ấy, vị Thiếu Tướng cười nói mình thật là kẻ vụng về, nhưng…
(Nếu ngài vụng về thì con người trên toàn thế giới đều vụng về hết rồi!)
Với người tôn thờ Thiếu Tướng Murata____ hay nên nói là súng Murata mà Thiếu Tướng đã thiết kế, Kaina đang nhìn chằm chằm khuôn mặt của ông ấy với đôi mắt như thiếu niên đang yêu.
“Ta có thể nhận ra câu lệnh hình thức bấm lỗ đã bị lấp đầy ở khắp nơi.” – Không cần phải mở nắp bàn điều khiển, Thiếu Tướng chỉ chạm vào cũng có thể nắm bắt được bên trong – “Ngài nói là kiểu Sabnace nhỉ? Nó được dùng ngôn ngữ độc nhất nhằm ngăn chặn việc giải mã, hơn nữa còn được mã hoá nhiều tầng. Thật đáng tiếc, ta không thể nào giải mã được chúng.”
“Một kẻ vô tích sự mà… Gya!?”
“Lilith!”
“Sao chàng dám ra tay với vua hả! Mà đã thế thì chỉ còn có thể dùng thủ đoạn cuối cùng.”
“Ngài sẽ làm gì đây?”
“Bọn ta sẽ đi vào Ma Giới và tìm ra Sabnace đời tiếp theo.” – Lilith cười – “Vẫn là quay về mục đích ban đầu rồi. Tuy phải đi đường vòng hết một tuần, nhưng cũng xem như là một dịp tốt để nghỉ ngơi vậy.”
❖ ❖ ❖
Cùng ngày, buổi chiều/ Phòng riêng của Kaina/ Kaina
“Bệ Hạ, Kaina, hãy nhận thứ này.”
Trong lúc đang sửa soạn thì Sear đưa cho bọn Kaina một chiếc dây chuyền. Nó được đính một viên đá quý xinh đẹp màu trắng bạc giống như tóc của Sear.
“Đây là gì?” – Kaina và Lilith cùng nhau nghiêng đầu thắc mắc.
“Là thần.”
“Hả?”
“Thần đã cắt ra một phần của mình bằng ma thuật [Transform] rồi tạo thành nó. Trong trường hợp phản ứng Ether của hai người đột ngột thay đổi thì thông tin về vị trí của cả hai sẽ truyền đến thần.”
Trong chuyến đi lần này, Sear là người ở lại. Họ không thể để trống thành Asmodeus trong thời gian dài được.
“Khi thứ này biến động thì thần sẽ không quan tâm số lượng Ether còn lại mà lập tức chạy đến. Hai người hãy nhớ lấy.”
Tổng lượng Ether của Sear bẩm sinh khá ít. Nếu sử dụng [Grand Teleport] của Sear thì cô ấy có thể dịch chuyển đến Vương Quốc của Lilith____ xét trên Assiah Giới thì nó là vùng tương đương với Pháp, nhưng nếu làm vậy thì Sear sẽ lập tức hao tổn đến mức gần như tiêu biến. Vì vậy, bọn Kaina sẽ sử dụng đường sắt Ma Giới cho chuyến hành trình lần này.
“Ngươi vẫn bảo hộ quá mức như mọi khi.” – Lilith vừa để Kaina nhận lấy dây chuyền vừa thở dài – “Đừng có dùng hết Ether mà biến mất đấy?”
“Ít nhất nó vẫn tốt hơn việc để mặc Bệ Hạ băng hà.”
“Hừ.”
Trong lúc họ đang vừa nói chuyện vừa đóng gói hành lý thì…
“Tôi đã nghe chuyện ấy rồi~”
Một giọng nói vừa trầm đục vừa nhũn ra vang lên từ bên kia cánh cửa. Và khi nó mở ra thì…
___Cơ bắp.
Cơ bắp… đã đi vào phòng. Chiều cao khoảng hai trăm mấy chục centimet. Cơ bắp cuồn cuộn mà cả đám Orc hay Ogre cũng phải chạy mất dép. Phía trên lớp cơ bắp là bộ quân phục Attila đang bị căng ra, cả phần dây áo cũng bị cong đi vì cơ bắp ở ngực.
Mái tóc được cắt sạch trừ phần đỉnh đầu và được nhuộm bảy màu, hệt như một con công đực đang trong thời kỳ tìm bạn tình. Trên khuôn mặt nghiêm nghị như võ sĩ là đôi môi màu đỏ cam. Đôi mắt lớn khác xa người Nhật Bản được tô điểm bởi phong cách trang điểm “eye shadow” loè loẹt được du nhập từ phương Tây, nhưng màu đỏ như máu ấy lại tạo nên sắc thái như diễn viên kịch Kabukichou.
Kể cả trong Thập Nhị Thánh Nhân, nơi nổi tiếng với việc tập hợp những kẻ quái dị, ông ấy cũng là người đứng đầu về chuyện đó. Nhân vật đứng đầu của lữ đoàn 7 – tập đoàn thầy trừ tà, Trung Tướng Kamui.
“Ôi chao, Nguyên Soái Danh Dự Kaina-chan hôm nay cũng đáng yêu quá đi~”
Trung Tướng Kamui ấy tiếp cận Kaina ở khoảng cách có thể chạm môi và õng ẹo nói.
“Híc…” – Kaina lui về đến tận mép tường.
Kaina rất ngại tiếp xúc Trung Tướng Kamui.
Tuy cũng e ngại diện mạo và hành động vượt khỏi thường thức, nhưng cậu còn thuần tuý e sợ vũ lực của Kamui hơn. Dù sao thì vào cái ngày của hai tuần trước, trong lúc tẩu thoát đến Tenjouji ở núi Maya, đối tượng đã chém đôi [Tường Thành của Dis], kết giới phòng ngự mạnh nhất mà Kaina tự mãn, chính là Trung Tướng Kamui này.
Cậu vẫn không thể quên đi nỗi sợ hãi trong khoảnh khắc ấy. Chính vì [Tường Thành của Dis] bị chém nát bởi Trung Tướng nên tình huống của trận chiến mới hoàn toàn biến đổi và Kaina phải nhận thất bại. Kết cục thì cậu vẫn còn sống, nhưng nếu cậu có chết đi vào trận chiến ấy cũng không phải lạ.
“Hai người sẽ đi sang Ma Giới sao~? – Trung Tướng mỉm cười như ma quỷ. Không, có lẽ bản thân Trung Tướng chỉ vốn định dịu dàng mỉm cười – “Bên này sẽ cung cấp hộ vệ cho các vị. Nếu lỡ hai người có việc gì thì Nhật Bản xem như xong đời rồi.”
“À… Kamui-dono.” – Lilith lộ vẻ khó nói – “Tuy biết là hơi thất lễ, nhưng bọn ta khá là mạnh đó? Ta không nghĩ sẽ có người đủ để làm hộ vệ đâu.”
“Vì vậy nên Nhật Bản mới chuẩn bị hộ vệ mạnh nhất có thể đó.”
“Là… là ai vậy? Daddy không phải đang bận việc ở Nasuno sao…”
Đúng vậy, việc cha của Kaina – Anokutara Shougaku không ở đây là có lý do.
“Phải rồi nhỉ. Shougaku-chan có vẻ vẫn còn đang bận bịu với cuộc náo động Kokkeri-san đó.”
Vì đã mất đi quốc tịch Nhật Bản nên người cha dự định cùng đi theo bọn Kaina trong chuyến hành trình này. Tuy nhiên, ngay trước lúc đó____ trong lúc bọn Kaina đang ngược xuôi chiến trường ở bán đảo Triều Tiên, viện nữ sinh trên toàn quốc đã xảy ra điều dị thường. Phép chiêu hồn mang tên “Kokkeri-san” khởi nguồn từ Mỹ bỗng trở nên thịnh hành, và có rất nhiều nữ sinh xuất hiện triệu chứng giống như cáo nhập hồn. Đồng thời, nhà Anokutara, gia tộc mạnh nhất Hộ Quốc Thập Gia, cũng bắt đầu mất đi sức mạnh.
Nhà Anokutara là gia tộc duy trì sức mạnh cường đại bằng cách liên kết Cửu Vĩ Hồ với lòng tín ngưỡng của mọi người, thứ được tập trung thông qua tín ngưỡng Inari trên toàn quốc. Và lòng tín ngưỡng đối với loài cáo ấy bắt đầu bị Kokkeri-san đoạt đi. Hơn nữa còn vô cùng nhanh chóng.
Người bố hôm trước còn chẳng thể duy trì hình người và hoá thành một con cáo ốm yếu. Nhờ Kaina bổ sung Ether nên ông ấy mới không cần phải lo chuyện bị biến mất.
“Mà chuyện của cáo thì cứ để cáo lo. Shougaku-chan cũng là thầy trừ tà có kinh nghiệm phong phú mà.”
“Nhưng vậy thì ai sẽ làm hộ vệ chứ? Một trong Thập Nhị Thánh Nhân ư?”
“Đúng thế. Chiến lực mạnh nhất của Thập Nhị Thánh Nhân___ chính–là–tôi–đó.”
“Hảảả!?” – Kaina và Lilith kinh ngạc.
“Xin thất lễ.” – Sear lộ vẻ mặt nghi ngờ vì chưa từng trực tiếp nhìn thấy Kamui chiến đấu – “Chúng tôi có thể trông cậy vào quý ngài ư?”
“Ara, thật bất ngờ. Vậy cô muốn nhìn một chút không?”
❖ ❖ ❖
Cùng ngày, buổi chiều/ Công viên phía Đông của khu tạm trú cho người nước ngoài, Kobe/ Kaina
“Thập Nhị Thánh Nhân cùng tập hợp! Trận chiến quyết định hộ vệ cho Lilith-chan Bệ Hạ chuẩn bị bắt đầu~!”
“Ồ ồ ồ ồ!”
Trước lời tuyên bố khai mạc của Trung Tướng Kamui, các thầy trừ tà của lữ đoàn 7 trở nên huyên náo.
(Ờ thì) – Ngồi trên ghế quan khán được khẩn cấp dựng lên, Kaina vừa nhồm nhoàm nhai dango vừa nghĩ – (Cũng đúng. Cơ hội để chứng kiến cuộc chiến của Thập Nhị Thánh Nhân cũng không có bao nhiêu)
“Quyết chiến đỉnh cao luôn đó!?”, “Người chiến thắng có vẻ sẽ có thể đánh trận giả với ngài Nguyên Soái Danh Dự Kaina đó!”, “Mày nghĩ ai sẽ thắng?”, “Dĩ nhiên là ngài lữ đoàn trưởng rồi!”, “Có khi là Trung Tướng Natas đấy!?”
“Thiệt tình.” – Đại Tướng Juugetsu vừa giăng kết giới bảo hộ quảng trường dùng làm đấu trường vừa chửi rủa – “Trung Tướng Kamui cũng rắc rối thật đấy.”
(Ngài Đại Tướng phàn nàn nhưng vẫn giúp một tay nhỉ) – Kaina cảm thấy bất ngờ, nhưng rốt cuộc thì cậu cũng hiểu được – (À, ra là vậy)
Nhìn rất nhiều người dân___ đặc biệt là người nước ngoài____ đang tập trung đông đúc, cậu rốt cuộc hiểu ra.
“Hoá ra là thế.” – Lilith ngồi bên cạnh tự tiện cắn lấy dango của Kaina rồi nói – “Đây là___ ngồm ngoàm___ một dạng ‘thị uy’ nhỉ.”
Pháp sư và thầy trừ ta bị cấm tham gia chiến tranh bởi Hoà ước Westfalen. Song, những hoạt động như các thầy trừ tà cố tình đuổi yêu ma về một hướng cụ thể và gửi đến địch quốc giả tưởng là cách làm truyền thống của các cường quốc. Cuộc đấu này nhằm để biểu đạt rằng làm trò đó với Nhật Bản cũng vô ích.
“Hừm, cậu chính là tiểu Ác Quỷ trong lời đồn ư?”
Vào lúc ấy, Kaina nghe thấy giọng nói có chút quyến rũ từ sau lưng. Khi cậu định quay lại thì một cánh tay mềm mại chợt ôm lấy cổ cậu như khống chế hành động.
“Khuôn mặt khá là đáng yêu đó. Mặc dù vẫn chưa được như Chiaki.”
“Cô… cô là___”
Đó là một thiếu nữ xinh đẹp dị quốc trong trang phục tu sĩ. Mái tóc lộ khỏi khăn trùm đầu có màu vàng. Bộ ngực lớn ép vào vai khiến trái tim Kaina đập thình thịch. Trên mắt phải của cô ấy là một chiếc băng bịt mắt, con mắt bên trái thì có màu đỏ tươi.
“Tôi hả? Tôi là Carnelian. Một trong Thập Nhị Thánh Nhân, Carnelian của [Nhị Diện Nhị Đồng].”
“Chờ đã nào, chị hai!”
Vào lúc ấy, Kaina lại nghe thấy âm sắc giống với thiếu nữ xưng tên Carnelian.
Nhìn qua thì đó là một nữ tu sĩ có khuôn mặt giống hệt với Carnelian. Tuy nhiên, người này lại có băng bịt mắt ở mắt trái, mắt phải thì mang màu đen.
“Đột nhiên làm vậy thì thất lễ lắm đó. Đối phương là ngài Nguyên Soái Danh Dự đấy!?”
Thiếu nữ thứ hai cố kéo Carnelian khỏi Kaina, nhưng Carnelian lại kháng cự khiến họ bắt đầu đùn đẩy nhau. Đầu của Kaina thì bị kẹp giữa bầu ngực của hai người.
(E… ehehe…)
“Này này, Kaina~” – Lilith lạnh giọng xuống – “Chàng không được vui mừng bởi bộ ngực khác ngoài ta đâu đấy.”
“Wawawa, thật xin lỗi!” – Thiếu nữ thứ hai lập tức nhảy về sau và cúi đầu thật mạnh – “Tôi là em gái của người này, Onyx. Tôi cùng với chị gái là một cặp trong Thập Nhị Thánh Nhân.”
“___Thập Nhị Thánh Nhân.”
Kaina lẩm bẩm. Nhìn lại thì trên hội trường đang có những gương mặt danh tiếng vang xa của Thập Nhị Thánh Nhân, tập đoàn mạnh nhất lữ đoàn 7.
Cuộc đấu đã bắt đầu.
❖ ❖ ❖
Trận chiến thứ nhất là…
“Ta có phải người theo trường phái chiến đấu đâu…”
Thiếu Tướng Murata vừa cầm súng Murata vừa trợn mắt nói.
“A… ahaha. Tôi xin phép chiếm lợi vậy.”
Một thanh niên dong dỏng cao đen thui từ đỉnh đầu đến gót chân, quấn một chiếc khăn tím như khăn quàng cổ. Vũ khí của anh ta là hai cây súng lục tự động Nambu.
“Sư phụ Chiaki! Xin hãy cố gắng lên~!”
Khi Kaina vẫy tay cất giọng thì người thanh niên___ một trong Thập Nhị Thánh Nhân, Yatsukubi Chiaki “Nhị Đinh Quyền Súng” vẫy tay chào lại.
“Người quen của chàng sao?” – Lilith hỏi Kaina.
“Ưm!” – Kaina vui vẻ gật đầu. Sự trẻ con vô thức lộ ra vì được gặp người quen cũ – “Đó là sư phụ dạy súng của tôi___ à không, của ta. Sư phụ Airam là hàng giả, nhưng đây chính là hàng thật đó!”
“Hừm…” – Lilith lộ vẻ mặt có chút buồn bã.
“Hửm? Gì vậy?”
“Không gì. Tuy là điều hiển nhiên, nhưng chàng vẫn còn nhiều chuyện mà ta chưa biết thật.”
Người hành động đầu tiên là Thiếu Tướng Murata. Ông ấy vừa bắn chính xác đạn kiềm chế về phía đầu Chiaki bằng thuật xạ kích vừa bắt đầu nhẹ nhàng chạy đi và không hề tạo cảm giác tuổi già tí nào. Ông ấy đưa chân sang ngang một bước, hai bước, ba bước và bắn trúng toàn bộ đạn về phía đầu đối phương.
(Thật vô cùng chính xác! Quả nhiên là ngài Thiếu Tướng!) – Kaina vô thức mỉm cười – (Tuy nhiên, đối phương chính là sư phụ Chiaki đó!?)
Một phát trong thân súng và tám phát từ băng đạn, tổng cộng chín viên đạn ấy lại không thể chạm đến Chiaki. Bởi vì toàn bộ số đạn đã bị ngăn cản bởi đạn từ súng Nambu của Chiaki.
“Tuyệt vãi!?”
Dùng đạn để chặn đạn. Một kỹ thuật vô cùng dị thường khiến toàn trường sôi sục. Đương nhiên là những viên đạn bị chặn lại sẽ bay đi hướng khác, nhưng vì nó bị ngăn lại bởi kết giới phòng hộ của Đại Tướng Juugetsu, một thiên tài về thuật thức kết giới, nên không cần phải lo chúng sẽ lao đến khán đài.
Thiếu Tướng Murata thay đạn bằng những động tác vô cùng nhuần nhuyễn. Cuộc chiến xạ kích lại được bắt đầu. Tuy nhiên, kết quả vẫn giống như vậy, và những lượt bắn ấy còn lặp lại vài lần nữa.
“Fo… fo… Ở cái… tuổi này… mà chạy đến thế… thì có hơi___ A.”
Quả nhiên là vì giới hạn thể lực nên Thiếu Tướng Murata rốt cuộc vấp ngã. Sau khi Chiaki luống cuống chạy đến đỡ lấy thì trận đấu xem như kết thúc.
“Waaaaaaaaaa!” – Các thầy trừ tà vô cùng huyên náo.
“___________” – Cùng với đó là những người ngoại quốc có chút thất thần.
(Hừm hừm) – Kaina lộ vẻ đắc ý – (Có lẽ Kobe cũng có gián điệp trà trộn, nhưng nếu thể hiện thế này thì chắc sẽ khiến chúng sợ một chút rồi)
Kaina cầu nguyện cuộc đấu này sẽ là trở thành thứ khiến đất nước bên cạnh giảm thiểu hành vi chọc phá bán đảo Triều Tiên hay Hokkaido.
❖ ❖ ❖
Trận chiến thứ hai là…
“Fo~fofo… Các cô ăn kẹo không?”
Một ông già râu tóc trắng phau cứ như ông già Noel. Đây chính là ông Michel thường hay đi phân phát bánh kẹo.
“Ăn khỉ gì chứ!”
“Khoan đã chị hai, kính ngữ, phải dùng kính ngữ!”
Cùng với cặp song sinh vừa nãy, Carnelian và Onyx.
“Trận đấu bắt đầu!”
Cùng một lúc với hiệu lệnh của Trung Tướng Kamui, khi ông Michel chuẩn bị rút súng lục ra thì…
“[Phlegethon]!”
Cặp song sinh gỡ băng bịt mắt ra, nắm lấy tay nhau và cao giọng vịnh xướng. Ngay khi đôi mắt bảy sắc giấu sau chiếc băng phóng ra luồng sáng Ether kinh khủng, một ngọn nghiệp hoả địa ngục lập tức tấn công ông Michel.
Bên trong kết giới tràn ngập lửa cháy, không ai có thể nhìn thấy gì bên trong.
“Ueeee!?” – Lilith bên cạnh Kaina trừng mắt kinh ngạc – “Con ngươi lại có thể sử dụng ma thuật cấp Địa Ngục ư!?”
“Đây cũng là lần đầu tiên ta nhìn thấy trực tiếp.” – Kaina đang đắc ý lộ nụ cười – “Cặp song sinh đó rất đặc biệt. Đổi lấy chuyện phải có cả hai mới sử dụng được ma thuật, bọn họ có thể sử dụng ma thuật cấp Địa Ngục bằng vịnh xướng rút gọn như trước mắt.”
“Vậy là họ mạnh hơn cả chàng trong trạng thái chưa Devilize ư?” – Lilith trợn trắng mắt.
“Ừ thì Thập Nhị Thánh Nhân cũng là chiến lực đỉnh cao của Lục Quân Nhật Bản mà.” – Kaina cũng trợn mắt như vậy.
Sau khi ngọn lửa trong kết giới vơi đi thì xuất hiện ông Michel đang bị cháy khét mà nằm sấp.
“Đầu… đầu hàng…” – Ông Michel rặn ra âm thanh hấp hối như làn khói đang bốc lên kia.
Kể cả Kaina cũng trông thấy ông Michel đang gần như chết đi. Toàn thân ông ta đều đã hoá thành than. Khi Kaina đứng lên thì ông ấy lấy ra bánh kẹo bằng bàn tay run rẩy và ăn xuống.
Vào khoảnh khắc tiếp theo...
“Fo~fofo! Ta thật tệ quá đi.”
Ông Michel đã hồi phục hoàn toàn. Không biết là vì ma thuật hay thần thuật gì mà không chỉ nhục thể, cả y phục cũng trở lại đẹp đẽ như cũ.
“Cái… cái cái…” – Lilith bên cạnh kinh ngạc – “Cái tên quái gì đây!?”
“Một trong Thập Nhị Thánh Nhân, ông Michel – [Ngự Thủ Trị Liệu].” – Kaina ngồi xuống – “Ông ấy là pháp sư thiên tài chuyên về thần thuật trị liệu, nghe bảo còn có thể gọi người vừa mới chết trở về từ suối vàng nữa.”
Lý do Thiếu Tướng Murata và Chiaki không do dự sử dụng đạn thật là vì có ông Michel.
“Do cái tên mà ông ấy cũng được đồn đại là ‘phân thân của Tổng Lãnh Thiên Thần, Thánh Michael.’ Dường như chính chủ cũng thích thú tin đồn đó nên thường làm bánh kẹo mà đi phân phát cho mọi người.”
“Bánh kẹo? Tại sao lại là bánh kẹo?”
“Bởi vì Thánh Michael là Thánh Nhân thủ hộ của thợ làm bánh kẹo.”
“Thợ làm bánh kẹo??? Sao mà huyền bí…”
“Ngoài ra còn có Thiên Thần và Thánh Nhân khác thủ hộ cho các loại nghề nghiệp và hành vi nữa. Ác Quỷ không có kiểu nào như vậy sao?”
“Có đó.” – Lilith mỉm cười yêu dị – “Nghề nghiệp, hoặc là hành vi gì đó mà gia tộc Asmodeus của ta bảo hộ.”
“Là gì vậy?”
Lilith ghé sát tai Kaina mà nói – “….Chuyện–giường–chiếu.”
“Ồ!?” – Kaina hưng phấn – “Vậy thì ta muốn được thủ hộ vào tối nay luôn! ___Gya!? Này, bản thân nàng tự nói thì đừng có đánh người chứ!”
“A… ừm. Đúng là ta có lỗi thật. Nào, ngoan ngoan.”
“Hầy… Tiếp theo lời đồn lúc nãy, có người còn nói rằng những lúc ông Michel ở đây, nếu ở tại phủ Chinju sẽ dễ sử dụng [Thần Sứ Hoả Kích] của Sinh Mệnh Thụ Mạn Đà La hơn.”
“Có thật không?”
“Chắc là tưởng tượng thôi. Tại vì…” – Kaina nhìn ông Michel ì ạch nhét súng Nambu về chỗ cũ – “Như kia, cả bản thân ông ấy còn không thể bắn súng như người thường nữa.”
❖ ❖ ❖
Trận chiến thứ ba là…
“Nfufu, Chiaki-chan~. Cậu lại đáng yêu thêm một bậc nữa rồi?”
Trung Tướng Kamui vừa giắt kiếm bên hông vừa õng ẹo nói.
“Xin… xin thôi đi ạ…”
Chiaki “Nhị Đinh Quyền Súng” đang run rẩy.
“Vậy thì… bắt đầu nào~”
Tay thuận Trung Tướng Kamui chạm vào vỏ kiếm. Ngay lúc đó…
“___[Kết Giới Phòng Hộ Phản Vật Lý]!”
Chiaki hét lên. Vòng cổ chữ thập trên cổ anh ta loé sáng. Ngay lập tức, chiến trường tràn ngập vô số kết giới loại nhỏ. Vài chục kết giới có kích thước cỡ chiếc khay như bao vây lấy hai người.
Và Chiaki bắt đầu khai hoả. Những phát bắn liên tục khiến tiếng súng như cuộn lại thành đoàn. Những phát đạn thoạt nhìn như nhảm nhí lại bật nảy ngang dọc nhờ kết giới. Toàn bộ số đạn đồng loạt tấn công Trung Tướng Kamui từ bốn phương tám hướng!
“Cậu lại lên tay rồi nhỉ~”
Tuy nhiên, 19 viên đạn hùng vĩ ấy lại không bắn trúng Trung Tướng một phát nào. Bởi vì Trung Tướng đã chém đi toàn bộ đạn bằng thanh kiếm không thể kịp nhìn thấy.
“Ara?”
Vị Trung Tướng nhìn về phía trước định phản kích chợt nghiêng đầu. Trước mắt ông ta không hề có bóng dáng Chiaki.
Vào lúc ấy, Chiaki đã ở trên đầu Trung Tướng. Anh ta đã chạy trên kết giới bao bọc chiến trường của Đại Tướng Juugetsu. Bằng hai cây súng đã được nạp đạn, Chiaki bắn toàn bộ đạn về phía Trung Tướng Kamui. Đồng thời, tiếng động ầm ĩ vang vọng khắp hội trường.
“Ủa?”
Lần này lại đến lượt Chiaki nghiêng đầu. Anh ta không nhìn thấy bóng dáng của Trung Tướng Kamui. Ngay khi Chiaki đáp xuống mặt đất vì trọng lực thì…
“Vâng~, là Chiaki-chan thua trận nhé~”
Thanh sabre của Trung Tướng Kamui đã kề vào gáy Kamui.
“Tôi… thua rồi…”
Chiaki vừa đổ mồ hôi vừa giơ hai tay lên.
Cả hội trường tràn ngập tiếng hoan hô.
❖ ❖ ❖
Trận chiến thứ tư là…
“Thần tượng của mọi người, Natas-chan đó~!”
Trung Tướng Natas Referical, Thiên Thần màu nâu mang đôi cánh đại bàng cùng chiếc đuôi giống như rồng. Dù chỉ là một Thiên Thần tự xưng là thần tượng và cao vài chục cm, nhưng người đó lại sở hữu thể Ether. Bởi vì người đó thay đổi hình dáng tuỳ vào tâm trạng trong ngày nên chẳng ai biết được thân phận thật sự của anh ta____ cô ta? Thậm chí không chừng chính Natas cũng đã quên mất chuyện đó rồi.
Thiên Thần màu nâu lơ lửng trên không trung nở nụ cười hiểm ác.
“Song sinh, đã cầu nguyện với Satan xong chưa?”
Đối mặt chính là…
“Hôm nay nhất định bọn tôi sẽ thắng!”
Cặp song sinh đã nướng đen ông Michel. Đôi song sinh gỡ băng bịt mắt ra và nắm lấy tay nhau như muốn đánh đòn phủ đầu.
“[Phlegethon]!”
“[Ice].”
Ma thuật cấp Địa Ngục bị triệt tiêu bởi ma thuật sơ cấp do Natas phóng ra.
“Cái gì!?___ [Cocytus Caina – Đệ Cửu Địa Ngục Băng, Đoạn Chương Thứ Nhất]!”
Ma thuật băng cấp Địa Ngục có thể đông cứng vạn vật kế tiếp cũng…
“[Fire].”
Bị triệt tiêu bởi ma thuật sơ cấp của Natas.
Những pha đáp trả cứ liên tục lặp lại. Mọi người đều không thể nhìn thấy bên trong kết giới đang bị bao phủ bởi những đợt lửa bùng cháy và bão tuyết mãnh liệt.
“Cái… cái gì cơ…”
Trước khung cảnh huỷ diệt mà cả Armageddon cũng phải bỏ chạy, không chỉ người dân mà cả các thầy trừ tà của lữ đoàn 7 cũng trợn trắng mắt.
“Cái… cái quái gì…” – Bên cạnh Kaina, Lilith cũng đang lộ vẻ mặt tương tự.
Ngay cả Kaina cũng không khác gì.
…Rốt cuộc, ma thuật đã được thu lại.
“Ch… chị hai, em không còn Ether nữa…”
Onyx thấm đẫm mồ hôi mà thở hổn hển.
“Đúng là tiếc thật, nhưng đành phải đầu hàng thôi!”
Không rõ vì sao mà Carnelian lại khoanh tay đứng sừng sững cho dù đang tuyên bố đầu hàng.
❖ ❖ ❖
Trận chiến cuối cùng là…
“Không phải chúng ta là Sennichite sao?” – Trung Tướng Natas và…
“Đừng nói như vậy mà. Hãy cùng tận hưởng đi nào~” – Trung Tướng Kamui.
Ngay khi trận đấu bắt đầu, bóng dáng của Kamui liền biến mất. Tiếng động như xé toang màng nghĩ chợt nổ ra. Tiếp đó thì cơ thể của Natas bỗng tách thành năm phần.
“Ahaha.”
Natas đã hoá thành năm cơ thể nhỏ hơn lại mở miệng.
“[Fire]”, “[Fire]”, “[Fire]”, “[Fire]”, “[Fire].”
Tuy người đó phóng ra ma thuật khắp nơi, nhưng bóng dáng của Kamui vẫn không nhìn thấy đâu. Hơn nữa, năm Natas nhỏ nhắn kia lại bị cắt xé nhỏ hơn.
“Thôi đủ rồi! Tôi đầu hàng!”
Với lời đầu hàng của Natas đã bị chém nhỏ như côn trùng, chiến thắng thuộc về Trung Tướng Kamui.
❖ ❖ ❖
“Và vì thế, người đảm nhiệm vị trí hộ vệ của Lilith-chan Bệ Hạ sẽ là tôi, Kamui đó.” – Trung Tướng nở nụ cười như ma quỷ, mà chắc bản thân ông ấy vẫn chỉ muốn nhẹ nhàng cười thôi – “Sẵn dịp này thì chúng ta cùng so kè một chút nhỉ, Nguyên Soái Danh Dự Kaina-chan?”
“Awa… awawa…”
Đúng vậy, người thắng cuộc sẽ có thể đấu tập với Kaina.
“Tôi… tôi nghĩ chắc không cần phải đánh đâu~”
“Cậu không cần phải ngại đâu mà~?”
Kaina không thể ngừng run rẩy. Cậu vẫn chưa thể quên nỗi sợ hãi và tuyệt vọng khi [Tường Thành của Dis] bị chém làm đôi.
“Nào, lên đi!” – Lilith ở sau lưng đẩy Kaina đi – “Chàng đã không phải chàng lúc đó nữa mà.”
Nếu người phụ nữ mình yêu đã nói vậy thì Kaina cũng không thể rút lui. Cậu bước đến phía trước Kamui.
“Tôi vẫn chưa nói chuyện này, nhưng mà bản thân cũng có thể Ether giống cậu đó. Tôi sẽ không chết nên cậu cứ xem đây là chém giết thật sự mà chiến đi.”
Kaina biết điều đó. Tri giác từ [Tam Thiên Thế Giới] đã nói cho cậu biết. Tổng lượng Ether của Trung Tướng Kamui là khoảng 100,000 đơn vị. Mười nghìn trong số đó được dùng để duy trì thể Ether.
___100,000 đơn vị Ether là con số như thế nào?
Nó gấp 10 lần Kaina trước khi gặp được Lilith.
Một phần 50 của Hầu Tước Bất Hoà Andras, một trong 72 con quỷ của Solomon từng xâm lấn.
Một phần 200 của người cha Daddy.
Một phần 5,000 của Lillith, quái vật Ether.
Và một phần 10,000 của Anokutara Kaina, hoá thân Đại Ấn Chương của Asmodeus.
Một con số quá ít ỏi để tự xưng là Thập Nhị Thánh Nhân, chiến lực đỉnh cao của quốc gia.
Dù vậy, Trung Tướng Kamui vẫn đang được xưng tụng là “thầy trừ tà mạnh nhất Nhật Bản.” Bởi vì ông ấy sở hữu sức mạnh sâu không lường được, thứ không thể tính toàn bằng tổng lượng Ether.
(___Tập trung) – Nhục thể của Kaina biến hoá. Chiếc sừng cong của sơn dương, đôi cánh dơi, chiếc đuôi bò cạp, Devilize – “Trung Tướng, tôi xin được phép chiếm lợi.”
Bóng dáng của Trung Tướng Kamui bỗng biến mất.
Tiếng động như xé toang màng nhĩ, làn khói bốc lên từ chỗ Trung Tướng Kamui vừa đứng.
Kamui đã siêu việt tốc độ âm thanh.
([Gia Tốc Suy Nghĩ____ Gấp 10 lần]!)
Kaina sử dụng ma thuật cấp Địa Ngục vừa mới có thể sử dụng gần đây. Chuyển động của mọi người xung quanh và những hạt bụi bốc lên liền ngừng lại. Không, mọi thứ không phải đang ngừng chuyển động. Tốc độ của người và vật xung quanh đã biến thành một phần mười. Tốc độ suy nghĩ của Kaina đã nhanh hơn gấp 10 lần.
Kaina tìm kiếm đối phương trong tầm mắt bằng thị lực của Ác Quỷ. Song, cậu không hề nhìn thấy Kamui.
([Gia Tốc Suy Nghĩ____ Gấp 20 lần])
Vẫn chưa nhìn thấy.
(Hây, [Gấp 50 lần]!)
Rốt cuộc, mắt cậu đã có thể đuổi theo bóng dáng Kamui đang chạy trên bức tường kết giới và mãnh liệt lao đến sau lưng mình. Kaina truyền Ether ngập tràn thân thể và quay lại với tốc độ vượt xa nhân loại.
“Gaaaaaaaaaaaaaoooooooooo!!”
[Hơi Thở Ác Quỷ] chứa đựng lượng Ether khổng lồ!
Đó là một kích mang uy lực có thể thổi bay Ác Quỷ thông thường.
(Thế này thì sẽ có thể khiến ông ấy e sợ, nhân lúc ấy___ Ơ!?)
Đối phương không hề e sợ. Không chỉ thế…
“Phá!!”
Ngược lại, màng nhĩ của Kaina đã bị phá huỷ bởi tiếng hét sắc bén chứa đựng Ether của Kamui.
Kaina lập tức bao bọc đầu bằng Ether định phục hồi lỗ tai. Tuy nhiên, cảm giác thăng bằng bị rối loạn khiến cậu ngã xuống.
Trên cổ có chút lạnh lẽo. Cho dù liều mạng đập cánh thoát về phía trước và quay đầu lại, cậu vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Kamui. Ngoài ra, chiếc đuôi bò cạp của cậu cũng đã bị chặt đứt không biết từ bao giờ.
Sau khi phục hồi lỗ tai hoàn toàn, cảm giác thăng bằng quay về với cậu.
([Gia Tốc Suy Nghĩ___ Gấp 100 lần]!)
Cậu dồn Ether hết mức có thể vào não, gia tốc suy nghĩ của mình đến cực hạn. Tới lúc này, cậu đã có thể nhìn rõ bóng dáng của Kamui. Ông ấy đang ào ạt chạy lên đến trần kết giới___ rồi cứ thế hạ xuống như muốn chiếm lấy vị trí phía sau lưng cậu!
(__[Minos – Đệ Nhị Địa Ngục Phong Bạo]!)
Kamui bị thổi bay bởi phong bạo địa ngục và đập lưng vào kết giới.
Kaina không nghỉ ngơi mà tiếp tục.
([Cocytus Antenora – Đệ Cửu Địa Ngục, Đoạn Chương Thứ Hai]!)
Ma thuật đóng băng đỉnh cao trong phạm vi cục bộ, thứ cao hơn một bậc so với ma thuật băng mạnh nhất mà đôi song sinh vừa sử dụng, đã đóng băng cánh tay phải đang nắm thanh sabre phát sáng của Kamui.
(Thế này thì___ híc!?)
Khi Kaina nhìn lại thì Kamui đã lấy ra thanh sabre thứ hai từ không trung và chém phăng cánh tay phải của mình. Bóng dáng của Kamui một lần nữa tan thành sương.
Song…
(Đồng thời triển khai [Gia Tốc Suy Nghĩ] và [Tam Thiên Thế Giới]!)
Ngay lập tức, cậu nhìn thấy tổng cộng ba “tàn ảnh tương lai” của Kamui. Giác quan xuyên suốt Tam Thiên Thế Giới____ những thông tin mật độ cao gần giống như dự đoán tương lai đang hoá thành ánh sáng Ether cho Kaina nhìn. Có vẻ hai cái là giả. Kaina hướng về phía chiếc bóng có màu Ether đậm nhất mà đối đầu.
([Tường Thành của Dis]!!)
Kaina triển khai kết giới phòng ngự cấp Địa Ngục, thứ từng bị Kamui chém đôi trước kia.
Hiện tại, Kamui đang giữ thanh sabre trong tư thế Daijoudan và mạnh mẽ vung xuống. Tại thế giới gấp trăm lần, tiếng ầm ĩ trầm đục kéo dài do sắt chạm vào nhau vang vọng bên tai Kaina.
___Rốt cuộc, thanh kiếm của Kamui không thể chặt đứt kết giới của Kaina. Sau khi chinh phục được nỗi sợ hãi trong quá khứ, Kaina lập tức đảo chiều [Tường Thành của Dis] và bao bọc lấy cơ thể của Kamui.
Kamui trong trạng thái bị quấn lấy không thể chống cự mà nằm lăn ra. Kaina vẫn vừa thủ thế vừa đợi cho Kamui không chuyển động trong trăm giây____ dù trên thực tế là một giây. Vì ông ấy vẫn không hề cử động nên Kaina giải trừ [Gia Tốc Suy Nghĩ].
“Ôi chao, tôi thua mất rồi~”
Trung Tướng Kamui bị quấn bởi tấm sắt bắt đầu nhảy tưng tưng.
“Kh… không ngờ ngài lại tự chém tay mình.” – Kaina vừa giải trừ ma thuật vừa thở dài. Giọng nói của cậu run rẩy – “Thế thì quá dị thường rồi…”
“Tôi đã nói rồi mà, bản thân là thể Ether. Với lại chỗ này cũng có Michel-chan nữa.”
“Cậu ăn kẹo không?”
Kaina giật nảy vì âm thanh đột ngột vang từ sau lưng. Nhìn lại thì ông Michel đang đứng tại đó.
(Từ lúc nào!? Khoan, ông ấy còn lọt qua cả lưới giác quan của [Tam Thiên Thế Giới] mà mình luôn triển khai ư!?)
“Tôi ăn nè. Cho xin miếng đi.”
Sau khi ăn bánh nướng của ông Michel, tay phải của Trung Tướng Kamui liền mọc lại.
Kaina cũng nhận bánh nướng từ ông ấy. Ngay khi nuốt vào, chiếc đuôi bị chặt đi của cậu bắt đầu mọc lại. Tuy không rõ nguyên lý, nhưng đây đúng là một thần thuật trị liệu thật khủng bố.
“Fo~fofo. Ta sẽ tặng cậu cả cái này nữa.”
Ông Michel đưa cả túi bánh kẹo cho Kaina.
“Cơ mà Kaina-chan đã mạnh lên rồi đó. Có lẽ cái này gọi là kẻ sĩ ba ngày không gặp nhỉ?___ Giờ thì…” – Kamui quay mặt về phía khán đài – “Sir Sear! Tôi đã thể hiện thực lực rồi, cô cảm thấy thế nào vậy?”
Ở hàng ghế trước của khán đài, Sear với khuôn mặt tái xanh gật đầu liên tục.
Và như thế, cùng với người hộ vệ mạnh nhất làm đồng đội, Kaina và Lilith hăng hái bừng bừng leo lên chuyến tàu Ma.
Nhị Diện Nhị Đồng: hai mặt hai mắt Nhị Đinh Quyền Súng: hai thanh súng lục Phủ Chinju: cơ quan điều khiển hậu phương hạm đội và là căn cứ của Hải Quân Nhật Bản. Armageddon: theo sách Khải Huyền, Armageddon là vị trí tiên tri về một nơi tập hợp quân đội cho một cuộc chiến trong thời kỳ tận thế (có thể mang nghĩa đen hoặc bóng). Sennichite: thuật ngữ trong Shogi, chỉ về thế cờ xuất hiện nhiều lần trong một trận đấu. Lý do thường là vì nếu đi nước khác sẽ khiến mình gặp bất lợi nên hai bên chỉ có thể lặp đi lặp lại các nước đi. Kẻ sĩ ba ngày không gặp đã phải nhìn bằng con mắt khác: đây là câu nói nổi tiếng trong Tam Quốc Chí, ý chỉ phải luôn đổi mới cách nhìn đối với người hoặc sự vật.