Tyrant of the Tower Defense Game

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

(Đang ra)

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

Lanquin

"Em không thể dụ dỗ ai đó rồi bỏ đi như vậy được."

1 2

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

39 2684

The Villainess Becomes a Commoner

(Đang ra)

The Villainess Becomes a Commoner

Hiduki Shihou

Sau khi bị sát hại, kiếp sau của tôi là tiểu thư nhà giàu bị cả thiên hạ căm ghét!? Không chỉ vậy, đây là tương lai vài năm sau khi tôi qua đời, chuyện quái quỷ gì vậy? Còn nữa, tôi đâu biết làm sao đ

35 4231

Thằng bạn thân (tự nhận) nói rằng đã cắm sừng tôi khi hẹn hò với bạn thuở nhỏ của tôi, nhưng tôi còn chả thích cô ấy từ ban đầu nên NTR không có tác dụng đâu

(Đang ra)

Butsuriteki ni Koritsu shiteiru Ore no Koukou Seikatsu

(Đang ra)

Butsuriteki ni Koritsu shiteiru Ore no Koukou Seikatsu

Kisetsu Morita

Cậu đã vô tình phát hiện ra bí mật của cô ấy, vì thế cô đã đề nghị trở thành bạn của cậu. Trước đề nghị đó trái tim cậu loạn nhịp vì sung sướng, tuy nhiên, cậu đã quên mất một điều quan trọng.

11 411

The Warrior's Ballad

(Đang ra)

The Warrior's Ballad

Dodongpa, 도동파

Duy chỉ có linh hồn thanh khiết nhất mới có thể trở thành vì sao rực rỡ nhất. Và vì sao rực rỡ nhất cũng là thứ nguy hiểm nhất.

1 3

STAGE 5: Không thể tha thứ - ◈ 136 [STAGE 5] Con đường bằng băng và xác chết

Xác chết của những con ma cà rồng nằm rải rác như cỏ dại trên vùng đất bằng.

Lửa cháy khắp nơi trên những khu vực bị pháo kích trước đó, cùng với những làn khói dày đặc đang bay lên không trung.

Trên con đường băng qua chiến trường tràn ngập khói và lửa này.

Mười ma cà rồng đang thong thả bước đi như thể chúng đang đi dạo.

Chúng hiện tại vẫn cách tường thành khá xa. Nhưng tôi vẫn có thể nhìn thấy chúng rõ ràng bằng mắt thường.

'Chúng đang cười.'

Những tên khốn quái vật này vừa đi qua xác của đồng minh đang nằm rải rác khắp mọi nơi vừa cười lớn.

Tôi biết rõ rằng pháo kích và bắn tỉa thông thường là vô nghĩa đối với chúng nên tôi đã không ra lệnh khai hỏa.

Đám Ma cà rồng nhanh chóng tiếp cận.

Khi khoảng cách đủ gần để chúng tôi có thể nói chuyện với nhau, tôi liền hét lên.

“Ta có thể hỏi ngươi điều này không, Vua Ma Cà Rồng?"

Và rồi tất cả Ma cà rồng đều dừng lại cùng một lúc.

Ngồi trên kiệu, Celendion ngước nhìn tôi và mỉm cười yếu ớt.

Khuôn mặt ngây thơ như trẻ con của hắn như thể đang tỏa ra mùi vị của máu.

《Hỏi đi, Ash.》

"Tại sao ngươi lại để đám Ngạ quỷ kia chết một cách vô ích như thế?"

Nghe tôi nói, Celendion liền nghiêng đầu.

《Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì.》

"Ý ta là tại sao đám Ma cà rồng các ngươi lại không có bất cứ động thái nào khi chứng kiến Ngạ quỷ và Huyết tộc sa ngã bị tàn sát?"

Mặc dù Celendion và Alpha Beta là trùm. Việc chúng xuất chiến cuối cùng là có thể hiểu được.

Nhưng chẳng phải đưa những Ma cà rồng bình thường hòa vào các đợt tấn công trước đó không phải hiệu quả hơn nhiều sao?

Tôi hỏi vì tôi không tài nào hiểu được về khía cạnh chiến lược. Nhưng...

《Ngươi đang hỏi một điều thực sự kỳ lạ đấy, con người.》

Câu trả lời của hắn thực sự khiến tôi bất ngờ.

《Ngươi có bao giờ ngồi cùng bàn và dùng bữa với con chó của mình không?》

"Cái gì...?"

Hắn đang sủa cái quái gì thế?

《Những Ngạ quỷ và Huyết tộc sa ngã đã chết trước đó... đối với Ma cà rồng bọn ta mà nói rốt cuộc không khác gì một đám chó săn.》

Celendion bình tĩnh giải thích.

《Tất nhiên, ta trân trọng và yêu thương họ. Đến mức ta sẵn sàng cho đi mạng sống của mình để hồi sinh họ. Họ là đội quân trung thành và dũng cảm của ta, đã sát cánh cùng ta chiến đấu với biết bao kẻ thù. Nhưng sau tất cả, bọn họ vẫn chỉ là những con chó.》

"..."

《Thế nên, việc không dùng bữa cùng với những con chó không phải là một điều hết sức hiển nhiên sao?》

Snap!

Răng tôi nghiến chặt vào nhau.

“Ý ngươi là gì khi nói đến dùng bữa…”

《Bản thân ngươi cũng đã hiểu rõ điều đó rồi, đúng không?》

Celendion liền chỉ vào chúng tôi.

《Đó chính là toàn bộ các ngươi.》

"..."

《Con người các ngươi chính là bữa ăn của bọn ta, Ash.》

Tôi liền siết chặt nắm đấm của mình, trong khi Celendion vẫn tiếp tục nói mà không ngừng lại.

《Đầu tiên, bọn ta đã thả chó săn ra. Nếu các ngươi yếu đến mức để bị bọn họ giết thì các ngươi sẽ chẳng khác gì thức ăn cho chó. Nhưng bởi vì các ngươi đã sống sót trước đám chó săn của ta, nên ít nhất có thể nói rằng các ngươi đã có tư cách tối thiểu.》

"Tư cách tối thiểu... ?"

《Đúng vậy. Tư cách để được Ma cà rồng bọn ta ăn thịt.》

Celendion khẽ cười, ngước nhìn chúng tôi ở phía trên tường thành.

《Bọn ta sẽ không bao giờ ăn những kẻ chỉ đáng làm thức ăn cho chó. Vì vậy, bọn ta luôn thả những con chó ra trước để 'sàng lọc' thức ăn.》

"..."

《Các ngươi cũng như vậy, không phải sao? Các ngươi chọn miếng thịt ngon nhất từ những con gia súc tốt nhất. Còn thức ăn thừa? Chẳng phải các ngươi sẽ đưa chúng cho chó và lợn à? Sau tất cả, nguyên tắc của chúng ta không khác nhau là mấy.》

Hắn đang nói những điều vô nghĩa với vẻ mặt tự hào.

《Ta là Ma cà rồng. Ta muốn máu của những con người mạnh mẽ, có ý chí và biết đấu tranh. Máu của những con người cao quý như thế vốn ngon hơn nhiều so với những kẻ hèn nhát và yếu đuối.》

"..."

《Ngươi đã vượt qua được cuộc tấn công của đàn chó mà ta thả ra, cũng có nghĩa là ngươi đã chứng tỏ được tư cách của mình.》

Khóe miệng Celendion nhếch lên tạo thành một nụ cười ghê rợn.

Những tên Ma cà rồng khốn nạn khác cũng nở nụ cười không khác gì chúa tể của chúng.

《Vì vậy, hãy vui lên đi, con người.》

Nhìn chúng tôi không khác gì những miếng thịt được trưng bày trong siêu thị, hắn liền tiếp tục.

《Toàn bộ các ngươi đều có cơ hội trở thành bữa ăn của bọn ta.》

Celendion đã nói như vậy.

"Chết tiệt..."

"Tên khốn điên khùng..."

Những người lính liền tái mặt và lùi lại trong vô thức.

Mấy tên Ma cà rồng khốn nạn, ngoại trừ Celendion, đều cười một cách tàn độc trước cảnh tượng đó.

Rõ ràng chúng đang nhìn chúng tôi với con mắt của những kẻ săn mồi.

"...Damian."

Nghiến răng, tôi liền quay sang sang bên cạnh.

"Đập tan nụ cười của những tên khốn chết tiệt đó."

"Vâng, thưa Điện hạ."

Damian nâng nỏ lên trước ngực.

"Nếu đó là mệnh lệnh của ngài."

Cậu rút một mũi tên từ túi đựng tên trước mặt và nạp nó vào nỏ.

Cậu hít một hơi thật sâu, nhắm mục tiêu và-

Whoosh!

Bóp cò.

***

Screeech-!

Một mũi tên được bắn từ tường thành và bay vút lên bầu trời.

Mũi tên xuyên thủng không khí ngay lập tức tiếp cận lũ Ma cà rồng.

《Ồ, nhìn kìa.》

Alpha, kẻ vừa đóng băng hàng trăm mũi tên bạc và ném chúng trở lại pháo đài trước đó, liền cười lớn.

《Biết là không hiệu quả mà vẫn cố làm à.》

Sự ngu ngốc của con người vẫn không bao giờ thất bại trong việc làm anh ta kinh ngạc. Giống như con mồi mắc vào mạng nhện, vùng vẫy một cách vô ích mặc dù đã biết rõ ràng là không thể nào thoát ra được. Tại sao chúng không thể nhận ra điều đó cho đến giây phút cuối cùng?

《Các ngươi tốt nhất nên dừng sự phản kháng đáng thương này lại.》

Nói xong, Alpha liền vung tay. Một luồng mana khổng lồ chảy dọc theo dòng máu của anh. Sau đó, Alpha đưa tay ra, cố gắng bắt lấy mũi tên bằng ma thuật của mình..

"...?"

Tuy nhiên, có điều gì đó không ổn.

"Hả?"

Mỗi khi anh cố gắng tóm lấy nó bằng ma thuật, quỹ đạo của mũi tên lại bị biến dạng một cách kỳ lạ. Như thể nó có ý chí riêng.

'Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này?'

Bối rối, Alpha đành tập trung sức mạnh ma thuật của mình tạo ra một chiếc khiên.

Clang-!

Nhưng nó ngay lập tức bị phá vỡ.

Mũi tên xuyên thủng tấm khiên và lao vào giữa cổ và ngực của Alpha.

Anh đã nhận ra mình hoàn toàn không thể nào chặn được đòn tấn công này.

《Huh?!》

Tại thời điểm đó,

Zing-!

Beta lao tới và vung rìu, chém trúng vào chính giữa mũi tên. Nó vỡ tan thành từng mảnh ngay trước khi kịp chạm vào Alpha.

Sức mạnh kỳ lạ hiện diện trong mũi tên đã biến mất. Các mảnh mũi tên hiện tại đang nằm rải rác xung quanh.

《Huh...》

Alpha cảm thấy sống lưng ớn lạnh và nhìn xuống đầu mũi tên đang lăn trên mặt đất.

Đó là một mũi tên bạc thấm đẫm năng lượng màu đỏ thẫm và phát ra thứ ánh sáng trắng lấp lánh kỳ lạ.

《Sao vậy, Alpha?》

Celendion hỏi với vẻ thích thú.

《Với trình độ của anh mà lại không thể chặn nổi một mũi tên à?》

Đó không phải là một lời chỉ trích mà nghe giống như một lời chế nhạo hơn. Tuy nhiên, Alpha trả lời rất nghiêm túc.

《Không, thưa Chúa tể, nó rất... khác!》

《Ồ, có gì khác?》

《Mũi tên này... không phải là một mũi tên bạc thông thường.》

Huyết thuật của anh đã bị vỡ tan ngay khi mũi tên bạc vừa chạm vào. Alpha đang có cảm giác rất khó chịu.

《Mũi tên này cực kỳ nguy hiểm!》

Ngay khi Alpha đang cảnh báo toàn bộ mọi người,

Pew! Pew! Pew-!

Một loạt mũi tên được bắn ra từ tường thành. 

Hỏa lực tầm xa bay theo hình vòng cung parabol và đang nhắm về phía những Ma cà rồng bình thường.

《Cái gì đây, mũi tên?》

《Rác rưởi...》

《Đủ rồi đấy!》

Giống như Alpha, lũ Ma cà rồng cũng chế nhạo loạt hỏa lực bắn tỉa này và cố gắng chặn lại theo một cách nhẹ nhàng nhất có thể. Nhưng...

Thud! Thwack! Thunk!

《Huh?!》

《Cái gì?!》

《Chết tiệt-》

Họ không thể nào chặn chúng lại.

Cổ họng của ma cà rồng đầu tiên bị xuyên thủng sau khi tấm khiên ma thuật của hắn vỡ tan. Ma cà rồng thứ hai cố gắng dùng bàn tay đã được cường hóa bằng ma thuật để chặn đòn nhưng mũi tên lại đâm xuyên qua lòng bàn tay và cắm vào cổ họng hắn. Ma cà rồng thứ ba cố gắng trốn tránh bằng cách biến thành sương mù, nhưng vẫn không thể tránh khỏi thảm kịch tương tự.

Cả ba Ma cà rồng bị mũi tên cắm vào cổ họng bắt đầu ho ra máu dữ dội. Cảnh tượng này đã thu hút được một chút sự chú ý từ Celendion.

《Đó không phải là một mũi tên bạc bình thường. Chẳng lẽ lại là... Tinh Bạc?》

Sau khi kiểm tra mũi tên gãy trên mặt đất, Alpha toát mồ hôi lạnh.

《Vâng. Đó đúng là Tinh Bạc. Nhưng không chỉ có vậy, nó dường như còn được gia công bằng [Cây tầm gửi của quỷ].》

《Dùng thứ bạc thần thánh quý giá đó và thậm chí là cả [Cây tầm gửi của quỷ] để làm mũi tên? Có vẻ như chúng đã chuẩn bị khá kỹ để giết chúng ta.》

Celendion cười khẩy.

《Nhưng như thế thì vẫn chưa đủ đâu…》

Ngay sau đó,

Boom-!

Một tiếng súng vang lên từ đỉnh tường thành.

Tại sao khi nghe thấy âm thanh đó, Vua ma cà rồng Celendion lại ngay lập tức cảm thấy nổi da gà?

《Thứ đó là gì?》

Đôi mắt đỏ thẫm của Celendion liền dõi theo quỹ đạo của viên đạn được bắn ra từ tường thành. Hắn nhanh chóng xác định được nó là gì.

《Một viên đạn ma thuật?》

Creakkk!

Viên đạn ma thuật bay tới và đâm trúng chính xác vào đầu của Ma cà rồng bị xuyên thủng cổ họng đầu tiên.

Kboom...!

Và thổi bay đầu hắn ta.

Ma cà rồng mất đầu ngã gục xuống đất một cách vô hồn. Hắn không thể tái tạo hay hồi sinh. Lõi linh hồn của hắn đã bị phá hủy hoàn toàn. Nhưng điều Celendion quan tâm đến lại không phải là cái chết của cấp dưới.

《...Đây là.》

Khi đang chăm chú quan sát cái đầu vỡ vụn của cấp dưới, Celendion bỗng vội vàng ngẩng đầu lên.

Boom-!

Cú bắn thứ hai.

Ma cà rồng có lòng bàn tay và cổ họng bị mũi tên xuyên qua cũng không thể tránh được.

KBoom-!

Hắn đã lăn ra chết ngay tức thì.

Nhìn đầu cấp dưới nổ tung, Celendion liền cười lớn.

《Viên đạn ma thuật này…!》

Boom!

Cú bắn thứ ba.

Ma cà rồng thứ ba, kẻ đã cố gắng né tránh bằng cách biến bản thân thành sương mù, nhận ra rằng việc trốn tránh là không thể. Cảm nhận được cái chết của chính mình, hắn liền nhắm chặt mắt lại.

Crash-!

Screee...!

Nhưng, hắn ta đã không chết.

Bởi vì Celendion đã nhảy ra khỏi kiệu và đưa tay ra chộp lấy viên đạn ma thuật đó...

Bàn tay của Celendion bị xé toạc, máu bắn ra tung tóe khắp mọi hướng.

Nhưng, như thể không thèm quan tâm tới điều đó, Celendion nhìn xuống lòng bàn tay đầy máu của mình.

《Sức mạnh ma quỷ này… có phải là của Orlop không?》

Nếu vậy, khẩu súng bắn ra sức mạnh ma quỷ này chắc chắn đã được rèn bằng lõi ma thuật của Orlop.

《Một loại vũ khí được tạo ra từ thứ tinh túy của Tư lệnh quân đoàn Ác mộng- Nightmare Slayer.》

Niềm vui bỗng tràn ngập trên khuôn mặt của Celendion.

《Một thứ vũ khí thực sự có thể giết được ta!》

***

Tấn công bằng bạc và kết thúc bằng ma thuật. Hoặc sử dụng sát thương chuẩn.

Đó là hai chiến thuật cơ bản để ép Huyết tộc phải lộ lõi linh hồn.

Damian đã một mình chống lại các Ma cà rồng với hai chiến thuật cùng một lúc. Cậu ta tấn công chúng bằng những mũi tên bạc gây ra sát thương chuẩn, rồi bắn hạ chúng bằng khẩu súng trường ma thuật có sát thương phép cực cao.

Cậu đã nhanh chóng tiêu diệt hai con ma cà rồng và khi chuẩn bị kết liễu con thứ ba thì Celendion đã nhảy vào can thiệp.

Nhưng chẳng sao cả vì sau cùng, cậu ấy đã bắn hạ được hai con.

"Huff, Huff!"

Sau khi bắn những mũi tên bạc và khai hỏa Black Queen, Damian hiện đang thở hổn hển.

Nhắm vào lõi linh hồn đòi hỏi sự tập trung cao độ hơn bình thường, nên sự xói mòn cơ thể có vẻ như cũng nghiêm trọng hơn bình thường.

Nhưng dù vậy, cậu ta vẫn định bắn thêm một phát nữa nên tôi nhanh chóng nắm lấy vai Damian.

"Dừng lại, Damian!"

"Hả? Huff, Huff Nhưng... vẫn chưa đủ..."

"Cậu đã làm đủ tốt rồi. Cậu đã triệt để đập tan sự kiêu ngạo của mấy tên khốn đó."

Tất nhiên tôi vẫn muốn để cậu ấy tiếp tục bắn.

Nhưng Celendion đã bắt đầu ra tay rồi. Bắn nhiều hơn sẽ chỉ lãng phí đạn dược và sức chịu đựng của cậu ấy.

"Nghỉ ngơi một chút để hồi phục. Cậu vẫn còn rất nhiều việc phải làm."

"Vâng..."

Damian dựa lưng vào tường và bắt đầu lấy lại nhịp thở. Còn tôi thì quay sang nhìn về phía nam.

Khi cuộc tấn công của chúng tôi kết thúc, lũ ma cà rồng lại bắt đầu tiến lên.

Bỏ lại thi thể của những người đồng đội đã ngã xuống, chúng vẫn tiếp tục di chuyển với những bước đi nhẹ nhàng.

Bây giờ chúng đã thực sự đủ gần. Đủ gần để có thể nhìn thấy khuôn mặt nhăn nhó của tôi.

Celendion cười lớn.

"HaHaHa! Hãy chiến đấu đi, con người! Chứng minh giá trị của mình đi!"

Với một nụ cười thậm chí còn tàn ác hơn trước. Như thể bây giờ hắn đang vô cùng sung sướng.

《Hãy dốc toàn lực cho trận chiến sinh tử này nào! Rốt cuộc các ngươi sẽ trở thành mồi cho lũ kền kền, bữa ăn của Ma cà rồng bọn ta, hay là các ngươi sẽ giết toàn bộ bọn ta và sống sót đây!?》