Tsundere Akuyaku Reijō Liselotte to Jikkyō no Endō-kun to Kaisetsu no Kobayashi-san

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Main Story - Chương 14: Kì nghỉ hè

“Con gái ngài Hầu tước, Liselotte Riefenstahl đang bắt nạt một cô gái thường dân đáng thương trong sân vườn, xin hãy giúp cô ấy!”

Tôi phải đáp lại lời buộc tội lố bịch như vậy thế nào mới phải đây?

Có muốn tôi điên lên vì dám xúc phạm hôn thê của tôi không? Đúng là cô ấy dễ bị hiểu làm thật, nhưng nếu hiểu rõ ẻm thì thấy em ấy tốt tính vô cùng. Hay mấy người mới nhìn khuôn mặt căng thẳng của em ấy rồi gọi em ấy là bắt nạt luôn à?

“Ta hiểu rồi, cảm ơn vì đã báo cho ta.”, tôi nói với cô gái có vẻ ngốc nghếch trước mặt với nụ cười như mọi khi.

Vừa đặt chân đến sân vườn, tôi bắt đầu tìm cô nàng hôn thê dễ bị hiểu lầm của mình.

“Finne, có phải cô đang sống ở khu của nhân viên trong trường không?”

『Liselotte hỏi vòng vo quá, tôi chả hiểu ý định của cổ là gì cảaaaaaa!』

『Có lẽ cô ấy muốn hỏi gì đó, nhưng đó là vấn đề của quý tộc hay về thứ gì đó đặc biệt? Cô ấy hỏi nhiều mà chả liên quan gì đến nhau cả, thành ra cảm giác như cô ấy đang đi chất vấn vậy.』

Thấy cô ấy rồi.

Liselotte và Finne ngồi cạnh nhau trên ghế. Hình như Liselotte đã liệt kê cả mớ câu hỏi cho Finne rồi.

Từ những lời của Thần và cái nghiêng đầu đầy thắc mắc của Finne, dường như Liselotte đang hỏi thứ gì đó quá mơ hồ.

“Umm, vâng. Họ cho phép tớ ở trong khu trọ của nhân viên...”

Hầu hết học viên trong trường là con cái của các quý tộc.

Và là một quý tộc, dĩ nhiên họ có thể sở hữu một dinh thự ở thủ đô, mặc dù lãnh địa của họ nằm ở vùng khác.

Vì vậy, tất cả học sinh trong trường đều đi học từ nhà của mình ở thủ đô. Ngoại trừ một người.

Người đó là Finne.

Vậy, Liselotte sẽ làm gì sau khi biết điều đó?

“Vậy khu trọ đó... Họ phục vụ đồ ăn ở đó luôn à?”

『Oh, cô ấy đang định hỏi gì đó nhưng tự nhiên dừng lại à? Cảnh này vẻ quen nhỉ.』

Đúng như Coebayashay nói, Liselotte đang không thể hỏi điều cô ấy thực sự muốn hỏi.

“Vâng! Nó ngon lắm á! Không biết do ngân sách hay do bọn tôi đều là phụ nữ với nhau mà lượng thịt có vẻ không đủ lắm... Nhưng tôi có thể tự săn được nên không thành vấn đề!”

『Có vẻ đó không phải điều Liselotte muốn nghe...!』

『Finne-chan sống trong khu trọ dành cho nữ nhân viên à. Ra vậy, Finne là một hiệp sĩ và cũng là một cô gái đang trong tuổi lớn, có lẽ ngần ấy là không đủ no chăng?』

Finne phấn khởi đáp lại trong khi Liselotte bồn chồn không yên. Có vẻ như tri thức của ngài Endow là hoàn toàn đúng.

“Liselotte, có chuyện gì vậy?”

Tôi chợt nhận ra rằng mình sẽ trở thành đối tượng bị đồn thổi nếu cứ im lặng theo dõi họ thế này mất. Khi tôi cất tiếng gọi, cả Liselotte và Finne cùng giật bắn mình, nhưng rồi lại mỉm cười nhẹ nhõm khi biết đó là tôi.

“Ahh, Điện hạ, em...”

Liselotte hình như cũng muốn hỏi tôi gì đó, dù lắp bắp nói nhưng trông em ấy có vẻ vui.

“Em đang nói về khu trọ của nhân viên à? À, nhắc mới nhớ, cô Finne có kế hoạch gì cho kì nghỉ hè chưa? Nếu ta nhớ không nhầm thì phòng ăn của trường sẽ không có nhân viên trong một khoảng thời gian, đúng không nhỉ?”

Còn một tuần nữa là đến kì nghỉ hè. Dù nhân viên vẫn phải làm việc cả những kì nghỉ kéo dài một tháng, nhưng tất cả họ đều được nghỉ phép một tuần trong kì nghỉ sắp tới.

“…!”

Tất nhiên, tôi chỉ ngẫu nhiên hỏi thôi, nhưng nụ cười đã nở trên môi Liselotte.

『Ra là vậy, nãy giờ Liselotte muốn hỏi Finne về kì nghỉ hè à!』

『Trong game, Finne luôn đi với mục tiêu chinh phục, nhưng... Không biết mọi người sẽ nghĩ thế nào nếu thấy một chàng trai và cô gái chưa kết hôn ở cùng nhau vào kì nghỉ hè nhỉ.』

Tôi thấy hơi lo lắng trước lời của Coebayashay. Tất nhiên, nếu một người đàn ông và một người phụ nữ cùng đi nghỉ mát với nhau, thể nào cũng có chuyện xảy ra.

“Ah, kì nghỉ hè à? Nếu mama... À, em xin lỗi. Nếu em tìm được nơi mẹ em ở, em sẽ về thăm bà ấy; nếu không em đành phải ở lại nhà trọ vậy.

Nếu tôi nhớ không nhầm, mẹ là người thân duy nhất của Finne.

Thật sự là cô ấy không biết mẹ mình đang ở đâu luôn à?

Tôi bước lên phía trước, không ngần ngại hỏi Finne.

“Cô Finne, ý cô là sao vậy?”

“À thì... Ừm, mẹ em đã mạo phạm với một vài quý tộc cấp cao ở thủ đô nên bà đã bị họ truy nã. Vì thế, bà ấy đang lẩn trốn chăng?”

Tôi nghiêm túc hỏi cô ấy, vậy mà Finne lại trả lời dửng dưng như thể chẳng phải chuyện gì to tát vậy.

“Nhờ thế mà em cũng suýt bị giết đấy chứ, nên bà ấy đã vì em mà giấu đi nơi ở của mình. Thật ra thì, mẹ ơi là mẹ, mẹ đã làm cái gì vậy?”

Finne khúc khích cười, nhưng tôi thấy chuyện này đâu có đáng để cười.

“Ừm, vì em có thể dùng phép thuật, nên chắc cha em cũng là một quý tộc hay gì đó? Hình như cha mất gần ngày em sinh, nên uhh, người ta đã nghĩ mẹ giết cha? Như kiểu bị mù quáng vì tình yêu ý? Liệu đó có phải nguyên nhân mà gia tộc của cha em muốn giết bà ấy không? Hoặc vì lí do gì đó, nhưng em cũng không hỏi...”

『Nghe nguy hiểm thế...! Mà chờ đã... Game có bao nhiêu người chết thế này mà lại đặt quả tên nghe ảo vậy? 』

『Ừ thì, cuối cùng MagiKoi vẫn bán chạy mà. Nhưng mà cũng hơi ác khi dọa mấy người chơi nữ như vậy ha?』

Tôi trật tự lắng nghe Endow và Coebayashay đáng kính trò chuyện với nhau.

『Ah, về Finne-mama, có vẻ không như Finne-chan đoán, bà ấy vẫn đang sống yên bình lắm.』

Đội ơn nữ Thần. Tôi thở phào nhẹ nhõm khi nghe Coebayashay nói vậy.

“... Không phải quá nguy hiểm nếu cô ở trong nhà trọ một mình à. Kể cả Finne có mạnh đến đâu thì cô cũng là con gái mà.”

Nghe Liselotte nói vậy với vẻ kiên quyết, tôi gật đầu đồng tình.

Tôi hơi mất tập trung với câu chuyện về mẹ của Finne nên tôi quên mất một điều, không chỉ là vấn đề về ăn uống, Finne vẫn chỉ là một cô gái mười lăm tuổi, vẫn cần có người trông nom cô.

Phòng dành cho khách ở cung điện hoàng gia không hề thiếu nên cô ấy có thể ở lại đó... Không, nhưng nếu tôi làm vậy, sẽ có những lời đồn không hay về Finne mất.

『Sao Liselotte nhìn căng thẳng vậy...?』

『Có vẻ cô ấy đang lo lắng về chỗ ăn chỗ ở của Finne-chan, nhưng lại không dám cất tiếng. Ầy, ông còn mong đợi gì từ một tsundere chứ?』

Trong khi tôi còn đang nghĩ xem có vấn đề gì với cô ấy, tôi lại nghe được giọng của nữ Thần.

Ah, tôi hiểu rồi.

“Nếu vậy thì, Liselotte, sao em không chăm sóc cô ấy ở dinh thự nhà mình nhỉ?”

Khi tôi đề xuất vậy, khóe môi Liselotte khẽ run run.

“Ừ-Ừ thì, tôi cũng đang định vậy đấy! Tôi đang định quay về lãnh địa của nhà mình, vì nhà tôi có ba đứa em gái ở nhà chính rồi nhưng thêm một đứa nữa cũng không có vấn đề gì!? Gia tộc Riefenstahl tự hào là dòng dõi chiến binh, nên tôi không nghĩ có bất trắc gì liên quan đến mẹ cô cả!? Hơn nữa, cô nên tận dụng cơ hội này để học nhiều thứ từ tôi, như là đạo đức hay lễ nghi chẳng hạn!! Tôi không nghĩ có ngôi nhà nào thích hợp bằng nhà tôi đâu? À, ừm, nếu Điện hạ đã đề xuất vậy thì... tôi không phiền nếu cô đến nhà tôi đâu.”

Đáng yêu điên lên được.

『Liselotte xả nguyên một tràng vì hào hứng quá kìa! Dù cô có tỏ ra kiêu căng đến mức nào thì nụ cười trên mặt cô làm sao mà che đậy được cơ chứ, Liselotte!!』

『Tự nhận ra mình đã quá phấn khích và cố kiềm chế bản thân vào những phút cuối à, rất tuyệt vời, 100 điểm cho màn trình diễn tsundere này.』

Cả hai người họ đều quá đúng.

Hôn thê của tôi dễ thương chết mất. Tôi chỉ biết lặng lẽ ngẩng mặt lên trời.

“Không, tớ không thể, tớ sẽ gây rắc rối cho gia đình cậu mất...”

Finne ngại ngùng lắc đầu.

“Hmph, ý cô là nhà tôi không thể tiếp nổi một vị khách ư? Cô coi thường Gia tộc Hầu tước Riefenstahl đấy à? Hay cô nghĩ dinh thự nhà tôi bé nhỏ tồi tàn đến mức không chăm lo được cho một cô gái trong một tháng?”

Liselotte nheo mắt lườm Finne. Nhưng suy cho cùng thì cô ấy trông cũng như thế này khi đem tặng Finne cây đũa phép và vài bộ đòng phục mà. Đúng như các vị Thần nói, cô ấy đúng là ‘Soon d'Rey'.

Mọi người hỏi tại sao hôn phu của cô ấy không có phần quà nào ư? Em ấy tặng tôi nhiều hơn mọi người tưởng đấy.

Dù sao thì, tôi cũng hiểu tại sao Finne lại ngần ngại khi bất ngờ được đề nghị như vậy. Đặc biệt là cô ấy được mời đến nhà không chỉ một tuần, mà là cả tháng nghỉ hè.

『Chìa khóa để tìm ra sự thật về Finne-mama nằm ở dinh thự nhà Riefenstahl, nên Rize-tan cần phải thành công ở đây. 』

Coebayashay tuyên bố như vậy.

Không chỉ là cùng nghỉ mát với một người bạn như Finne, mà còn có ý nghĩa sâu xa nào đó phía sau chuyện này nữa. Một chuyện cô ấy nhất định phải làm.

“... Cô Finne, lãnh địa nhà Riefenstahl được biết đến rộng rãi với nghề nuôi ngựa. Những món ăn liên quan đến ngựa cũng rất nổi tiếng ở đó nữa.”

“Vậy kì nghỉ hè này nhờ cậu chăm sóc tớ, tiểu thư Liselotte.”

Khi tôi chêm vào câu nói đùa đó, sự ngại ngùng của Finne bay đi đâu hết.

Liselotte trông hơi bất ngờ trước cái cúi đầu của Finne, nhưng nụ cười vui vẻ trên môi cô ấy là không lẫn đi đâu được.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại