Trans: Mob-Wribu
Edit: Perucia Shunya
-------------------------------------------------------------
Tiếng chuông vang lên báo hiệu cho việc chuẩn bị vào tiết sinh hoạt đầu giờ.
Như chỉ chờ có vậy, một nữ giáo viên trẻ mặc áo vest bước vào lớp, kéo theo đó là việc lũ học sinh bất chợt rộ lên thậm chí còn ồn ã hơn cả lúc trước.
Và nguyên do cho chuyện đó không đâu khác chính là cô gái trong bộ đồng phục hoàn toàn xa lạ đang đi theo sau lưng cô.
Là một học sinh chuyển trường.
—Không thể nào..
Không cần biết ở bậc tiểu học hay trung học ra sao, nhưng ở cấp cao trung thì việc có học sinh chuyển trường là cực kì hiếm. Tuy nhiên, đó vẫn chưa phải là lí do duy nhất cho cái sự ồn ào này. Học sinh chuyển trường đang đứng trước mắt họ hiện tại là một thiếu nữ với mái tóc sáng bạc và đôi mắt hổ phách đầy nổi bật. Ngày nay, việc nhìn thấy một người ngoại quốc xuất hiện trong khu phố chẳng có gì đáng để làm rùm beng lên cả. Nhưng nó lại sẽ là một vấn đề khác khi người đó lại chính là bạn cùng lớp.
Hơn hết là, sự thanh tú đến ớn lạnh mà cô mang tới cũng đủ để khiến cái lớp học này ầm ĩ cả lên rồi.
“Im lặng nào! Tôi hiểu cảm giác của các em bây giờ, nhưng tất cả hãy giữ trật tự nào!”
Một câu nói chẳng chút thuyết phục chứ đừng nói là chạm tới được tâm khảm của lũ học sinh, thế nhưng đám choai choai đó vẫn trả lại sự yên tĩnh cho lớp học, có lẽ vì chúng đã phần nào đồng cảm được với sự cố gắng nỗ lực của giáo viên.
Nhưng, không hoàn toàn thế. Đâu đó vẫn hiển hiện những lời nói chuyện thì thầm và lén lút đầy lộ liễu, khiến cho người giáo viên cũng phải lờ trong khi hi vọng chuyện này sẽ sớm kết thúc.
“Vậy thì, bây giờ em có thể giới thiệu bản thân được không?”
“Tôi là Fatima Kurei.”
Một thanh âm thánh thót tựa tiếng chuông ngân vang, tưởng như không có giọng nói nào có thể giống hơn được nữa.
Một cụm từ, với hàm ý là một âm thanh trong trẻo, nhưng cũng đồng thời mỉa mai, là âm thanh vô cảm xúc.
Với âm điệu đó, nữ sinh chuyển trường Fatima Kurei tự giới thiệu bản thân mình.
"............."
Chỉ có vậy.
Không một lời chào hỏi tới những người bạn học lần đầu gặp mặt, không một lời đề cập tới việc bản thân đến từ đâu cũng như lí do chuyển trường. Tất cả những gì mà cô nói, đơn thuần chỉ là một màn giới thiệu bản thân quá sức lạnh lùng và ngắn gọn.
“À, ừm, để xem nào…..”
Nữ giáo viên dường như đã ngộ ra được điều gì đó trong khi ậm ừ với vẻ mặt bối rối.
“Vậy chỗ ngồi của Kurei-san sẽ là bên cạnh Karasu nhé — Karasu-kun?”
“Vâng.”
—Sau cùng thì, điều này cũng đã xảy ra…..
Như đã dự liệu từ trước, khi mà chiếc ghế bên cạnh còn để trống, Karasu đã muốn ôm đầu khi suy nghĩ về những gì sẽ xảy ra tiếp theo trong tương lai.
Kìm nén lại những suy nghĩ, trước sự đố kỵ của đám con trai ngập tràn phẫn uất đang gào vang trong lòng, Kuya giơ tay lên thể hiện vị trí của mình với gương mặt không một gợn cảm xúc.
Khẽ liếc qua một lần, Fatima bắt đầu tiến đến chỗ cậu.
“......Xin chào.”
Cô nàng xã giao một câu ngắn gọn trước khi đặt mình xuống.
“À, xin chào.”
Kuya lặng lẽ thở dài, hờ hững đáp lại.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage