Truyền kỳ thiếu nữ Nho sinh ~Thiếu nữ cải nam trang chốn địa ngục thi cử~

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Tạm ngưng)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

160 1343

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Tạm ngưng)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

12 47

Bride of the Demise

(Đang ra)

Bride of the Demise

Ayasato Keishi

Lời thề ấy lấp đầy khoảng trống trong tim Kou và cũng mở ra con đường cho họ dẫn đến tình yêu và bi kịch.

7 32

The Undead King of the Palace of Darkness

(Đang ra)

The Undead King of the Palace of Darkness

Tsukikage

Đây là câu chuyện về vị Vua Undead hèn nhát. Trong hành trình theo đuổi tự do, cậu lao đầu vào những cuộc chiến và đôi khi lại quay đầu bỏ chạy.

36 849

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Đang ra)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

18 82

Ngoại truyện - Truyện ngắn trên X của tác giả - 28/06/2024

Lê Ngọc: “Còn có ‘võ khoa cử’ để tuyển chọn quan võ nữa ha?”

Tuyết Liên: “Có. Nghe đâu người ta kiểm tra tài dùng kiếm bắn cung thì phải.”

Lê Ngọc: “Tiểu Tuyết đi thi khéo lại qua ngon ơ ấy nhỉ.”

Tuyết Liên: “Thôi, quan văn được xem trọng hơn quan võ. Ta cứ tập trung thi khoa cử bình thường là được.”

Lê Ngọc: “Nhưng ta muốn mạnh được như Tiểu Tuyết cơ!”

Tuyết Liên: “Vậy rèn luyện với tôi không? Sau khi học xong, ta sẽ tập vung tới lúc tờ mờ sáng...”

Lê Ngọc: “A, thôi không mạnh nữa.”

Tuyết Liên: “Bỏ cuộc gì nhanh thế...”