“Xin lỗi Yura-dono. Nhưng ý cậu là sao khi nói ‘đổi người’?”
Ông già bồn chồn hỏi để xác nhận.
Từ chối ở đây không phải một việc khôn ngoan.
Có những thứ tôi muốn giữ bí mật, nếu sự tồn tại của người ngoài hành tinh và thiên thần lộ ra, Miyako có lẽ không thể kiềm chế được và trở nên hung hãn. Bỏ Jack và Nancy qua một bên, Koume sở hữu sức mạnh đáng kể, và có khả năng Koume khiến cho Miyako bay màu, trường hợp đó cũng không hay.
Tôi sẽ yên tâm hơn khi Mio, người để lại ấn tượng tốt, tiếp quản vai trò quan sát.
“Tôi biết sẽ dễ hơn vì là bạn cùng lớp, nhưng chúng tôi không hòa thuận lắm, tôi và cô ấy đã từng đấu với nhau mà, và tôi muốn một người hiểu chuyện hơn, như một người chị gái chẳng hạn.”
“-Fu, hahaha.”
Người cười trước câu trả lời của tôi là trưởng gia tộc, Minazuki Kaya.
Theo sau đó, ông già vừa nãy hỏi cũng cười.
“Hiểu rồi. Thế này đi: Miyako sẽ làm người quan sát khi ở trường và Mio sẽ làm người quan sát ở những nơi khác thì sao? Mio là học sinh cao trung, nên nó sẽ không thể ở bên cậu vào ban ngày được.”
“Cũng đúng. Cứ thế đi. Nhưng làm ơn, đừng can thiệp vào cuộc sống của tôi. Mọi người chỉ quan sát thôi thì được.”
“Hiểu rồi, chúng tôi sẽ làm thế. Miyako, Mio, có được không?”
Miyako gật đầu với biểu cảm không hài lòng, trong khi đó, Mio vô cảm gật đầu.
Ngay khi chuẩn bị quyết định xong.
“Đợi đã!”
Một người bà lão lên tiếng, vẻ không hài lòng hiện rõ trên mặt.
“Sao vậy?”
“Đừng có mà ‘sao vậy.’ Nghe này, có vẻ như cô không thể nói chuyện tốt với cố vấn Seiun, và trên hết, cô đang định để Mio làm người quan sát á?”
“Ta tin cậu ấy. Xin đừng nói gì ích kỷ.”
Một người phụ nữ già, bà ấy nổi giận với cách nói chuyện của tôi và có vẻ không hài lòng về MIo, nói lớn.
“Trên hết, tại sao chúng ta lại phải khiêm nhường như vậy đối với một người vô danh cơ chứ? Chúng ta là gia tộc Minazuki. Cả thần linh cũng ở cùng phe. Chúng ta nên nghiền nát cậu ta với sức mạnh và khiến hắn nghe lời!”
“Không phải chúng ta đã thống nhất là sẽ không làm những việc đấy à?”
“Tôi không đồng ý!”
“Vậy thì bà có thể ra ngoài. Bà đang thiếu tôn trọng khách đấy.”
“Thiếu tôn trọng gì chứ! Và Mio là người quan sát? Một kẻ thất bại như vậy có thể có mối hận với gia tộc và báo cáo sai. Không, cũng có khả năng nó thông đồng với thằng nhóc!”
“-- Im lặng!”
Một người già khác, cố vấn Seiun, cố can thiệp với tiếng hét tức giận. Tuy nhiên, bà lão không dừng lại.
“Không, tôi sẽ nói. Không giống với trưởng tộc tương lai tiềm năng như Miyako-sama, Mio, một người không có tác dụng gì ngoài làm vật hiến tế, có thể làm gì chứ? Rất có khả năng cô ta oán hận gia tộc và lợi dụng thằng nhóc!”
“Đủ rồi, im đi!”
Tiếng hét tức giận, tràn đầy năng lực của cố vấn Seiun, khiến bà lão ngất lịm.
“Yura Natsuki-dono, chúng tôi rất xin lỗi vì chuyện đã xảy ra. Chắc hẳn cậu không thoải mái. Tuy nhiên, mong cậu hiểu rằng những lời của bà ấy không được gia tộc chấp thuận.”
“Là trưởng gia tộc, ta chân thành xin lỗi vì những lời ích kỷ mà thành viên trong gia tộc vừa nói.”
“Không sao đâu… Nhưng ‘hiến tế’ là sao? Đấy không phải một thứ mà tôi có thể bỏ qua.”
Tôi chưa từng nghĩ đến việc cuộc nói chuyện sẽ chuyển sang chủ đề ‘hiến tế’, nhất là khi nó có liên quan đến Mio.
Mặc dù tôi nên tránh xa việc đó, nhưng tôi không thể bỏ qua.
(Có phải hiến tế cho vị thần mà họ nhắc đến vừa nãy không? Wow, vẫn có người làm thế thời hiện đại. Ghê thật.)
Ở thế giới kia, có một cô gái được chọn làm vật hiến tế. Vì lòng tốt, tôi đã đánh bại tên ác linh giả làm thần, chỉ để bị mắng bởi cô gái, vật hiến tế, nói rằng “Đừng có can thiệp vào chuyện này!”. Cũng có lần tôi đã được cử đi cứu một cô gái bị hiến tế cho rồng, chỉ để phát hiện ra cô ấy, một người đã sống như nô lệ trong làng, đã yêu con rồng. Lúc đó, tôi xin lỗi vì đã làm phiền họ. Rồi nói với dân làng rằng tôi đã xử con rồng.
Vì những trải nghiệm đó, nếu Mio muốn làm vật hiến tế, thì tôi không phải làm gì cả.
(--Nhưng Mio không giống một người muốn làm vật hiến tế.)
Nhìn Mio, tôi thở dài.
Dù có hiến tế hay không thì cũng không quan tâm, nhưng tôi ước rằng mình không biết việc đó. Nó cũng chỉ khiến tôi cảm thấy khó chịu thôi.
Không giống đứa em kế cũ, người đã phá hoại gia đình, hay người bạn thuở nhỏ độc ác, tôi không có cảm xúc xấu nào đối với Mio, người có vẻ không muốn dùng mạng sống như một vật hiến tế–như thế rất sai.
Trên hết, tôi nghĩ một vị thần yêu cầu hiến tế con người thì cũng chả tốt đẹp gì.
Cười ngượng, tôi quyết định mình sẽ nghịch một chút.