Bây giờ hai người họ đang làm gì?
Blake, người kế thừa lời nguyện, Diana, người kế thừa ánh sang có khả năng hóa giải lời nguyền. Trong nguyên tác, hai người cứ như vậy mà tự nhiên bị thu hút.
Mặc dù Diana và tôi là chị em, điều đó không quan trọng.
Blake và tôi đã kết hôn, nhưng chúng tôi vẫn chưa trình bày lên trước nhà thờ.
Những cặp đôi trẻ có thể chính thức tổ chức hôn lễ ở nhà thờ sau khi đạt tới tuổi trưởng thành.
Mặc dù chỉ là hôn nhân chính trị vì còn trẻ, vẫn có thể phá bỏ cuộc hôn nhân ấy bất cứ lúc nào nếu chưa chính thức kết hôn tại nhà thờ.
Việc nhiều người kết hôn từ khi còn nhỏ và không hòa thuận về sau khá là phổ biến, và thay vào đó họ đã gả bạn đời cho anh em trai hoặc chị em gái của mình.
Điều đó hoàn toàn có khả năng bởi vì sự gắn kết giữa hai gia tộc quan trọng hơn mỗi cá nhân họ nhiều.
Tuy nhiên, dù truyền thống của đất nước này có là như vậy, nếu như Blake nói ly dị vì thích một cô gái khác thì thật quá đáng. Cậu ấy đã nói thích tôi mà...!
Ancia, đừng nên như vậy. Đừng hành động hệt như một đứa trẻ mười tuổi như thế. Blake phải ở bên cạnh Diana. Đó là giải pháp tốt nhất mà tôi có thể nghĩ ra được.
Tôi đã quyết định khi đang tìm kiếm những cuốn sách về sức mạnh ánh sáng trong thư viện.
Diana có thật sự là người duy nhất có thể hóa giải lời nguyền cho Blake không? Tôi có làm được điều đó không? Tôi có thể học cách sử dụng sức mạnh ánh sáng không?
Hai tiếng sau, tôi đã mượn một chồng sách về sức mạnh ánh sáng và quay về cung Thái tử.
Nhưng không hiểu sao ở đó lại ồn ào thế nhỉ.
"Không!"
"Điện hạ, đừng cứng đầu như thế!"
Đó là tiếng của Blake và Diana.
Không, tôi nghĩ họ phải bị thu hút bởi nhau cơ mà, sao lại cãi nhau thế nhỉ?
Tôi bàng hoàng chạy về phía họ.
"Có chuyện gì vậy?"
"Em vợ toàn nói linh tinh thôi!"
Blake đang rất tức giận, Diana cũng không khá khẩm hơn. Chuyện quái gì đã xảy ra trong hai tiếng qua vậy?
"Điện hạ, đừng nói vớ vẩn nữa! Thần thích chị gái của thần hơn!"
"Ancia là người ta thích nhất!"
"Thần và chị ấy có chung một dòng máu!"
"Ancia là thê tử của ta! Ta yêu nàng ấy hơn!"
"Thần đã yêu chị ấy tám năm nay rồi. Tình yêu của người mới được có mấy tháng thôi! Người không thể đánh bại thần đâu!"
"Hả! Thời gian thì quan trọng gì! Ta yêu Ancia nhất trần đời!"
"..."
Tôi không còn gì để nói. Nghe họ nói như vậy, đến tôi còn mất hết ý chí dừng cuộc cãi nhau lại luôn.
Trẻ con hay cãi nhau về mấy chuyện này sao? Không, sao hai người lại phải cãi nhau về điều ngớ ngẩn đó chứ?
***
"Trên thế giới này không ai yêu Ancia nhiều bằng ta đâu!"
"Tại sao lại không? Thần đang ở đây này! Người đang ngó lơ thần sao?"
Hai năm đã trôi qua kể từ khi tôi đặt chân tới thế giới này.
Và Blake và Diana vẫn cãi nhau nảy lửa như vậy mỗi khi gặp mặt.
Nguyên nhân cãi nhau chẳng phải điều gì to tát. Cũng khá thần kì khi thấy cả hai vẫn cãi nhau về chủ đề đó suốt hai năm trời.
"Ta và nàng ấy là cặp đôi."
"Người còn chưa hôn chị ấy nữa là."
Biểu cảm của Blake trở nên chua chát khi bị Diana cười trêu.
"C-C-Cái đó...!"
Đến nước này thì phu quân của tôi chắc sắp khóc đến nơi rồi. Tôi phải ngăn cuộc cãi vã này lại thôi.
"Thôi nào, dừng lại đi. Đến giờ luyện tập rồi. Điện hạ sắp phải ra sân tập rồi."
Ước mơ của Diana là trở thành một nữ kỵ sĩ.
Nó chỉ được nhắc đến thoáng qua trong nguyên tác, vì vậy tôi chỉ nghĩ nó là một trong những ước mơ trẻ con thoáng qua thôi, nhưng không ngờ Diana lại nghiêm túc với nó như vậy.
Con bé còn muốn nhập học và Học viện Kỵ sĩ, nhưng Bá tước Bellacian không cho phép. Lí do là nếu một người phụ nữ làm như vậy, người đó sẽ trở thành kẻ thừa của xã hội và sẽ không kiếm được một cuộc hôn nhân ổn định.
Đó là một lí do nhảm nhí.
Tôi đã nhờ Edon giúp Diana học kiếm thuật. Tôi cũng mong Blake có bạn tập cùng. Và cuối cùng Edon đã trở thành giáo viên của em ấy.
"Điện hạ, chúng ta thi xem ai là người đến đó đầu tiên đi! Bắt đầu!"
"Đ-Đừng đột ngột làm thế chứ! Đồ nhát gan!"
Gần như ngay khi Diana hô lên, con bé chạy vụt ra ngoài, và Blake thì đuổi theo con bé trong sự bực bội. Diana giống như một con cún con vậy. Một con cún săn thỏ[1].
Phu quân thỏ của tôi luôn bị cô em vợ cún con đánh bại. Mặc dù tôi cũng thấy thương cho cậu ấy, nhưng cả hai thật đáng yêu.
Hai năm vừa qua, Diana đã tới thăm cung Thái tử thường xuyên. Tuy nhiên chả có chút tình cảm nam nữ nào nảy sinh giữa hai người cả.
Cả hai chỉ gây lộn với nhau như những người bạn cùng trang lứa.
"Đứng lại đó! Bắt đầu lại đi!"
"Chúng ta không thể bắt đầu lại đâu! Ý người 'bắt đầu lại' là sao hả? Người thật chậm hiểu đấy."
"Em là đồ nhát gan!"
Vào khoảnh khắc ngắn ngủi trên đường ra sân, Melissa lắc đầu cười dịu dàng nhìn hai đứa trẻ lại cãi nhau.
"Hôm nay cả hai lại thân thiết với nhau nhỉ."
"Vậy sao..."
'Như vậy là tốt sao?'
"Vâng. Thần rất mừng khi thấy Điện hạ giờ đã có một người bạn tốt."
Bạn sao...
Đúng như Melissa nói, cả hai chỉ như một đôi bạn. Mối quan hệ tình bạn này không có một chút cơ hội nào để phát triển thành tình yêu đâu.
Cả hai không cảm nhận được tình yêu định mệnh. Và tôi thì lại thấy mừng vì điều đó.
Tôi đã quyết định thành thực thừa nhận cảm xúc của mình.
Tôi không muốn rời đi.
Tôi muốn ở bên cạnh Blake. Tôi muốn ở cùng vị phu quân dễ thương, người cha chồng tuyệt vời, và cô em gái cún con này.
Khoảng thời gian cùng Melissa, Hans và Edon cũng rất quý giá.
Nhưng tôi không thể ích kỷ được. Nếu như lời nguyền của Blake không biến mất, dù cho cậu ấy nói rằng mình vẫn ổn, hạnh phúc này rồi cũng sẽ tan vỡ.
Vì vậy tôi đã tự đặt ra quy chuẩn của riêng mình.
Trong nguyên tác, tác giả có nói rằng Diana chưa từng sử dụng sức mạnh ánh sáng lúc còn nhỏ.
Bá tước Bellacian đã gọi linh mục tới, nhưng họ không cảm nhận được một chút năng lượng ánh sáng nào.
Tôi không chắc chắn bởi vì nó không được đề cập một cách cụ thể trong tiểu thuyết, nhưng chắc chắn là khi em ấy trưởng thành và gặp Blake thì điều đó đã xảy ra.
Khoảnh khắc Blake gặp Diana, anh có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh ánh sáng ấm áp và cả hai bắt đầu nảy sinh một mối quan hệ mãnh liệt.
Tuy nhiên, không giống trong nguyên tác, hiện giờ Blake không cảm nhận được một chút sức mạnh nào từ Diana. Tôi đã kiểm tra vài lần, nhưng tôi cũng không cảm nhận được chút sức mạnh ánh sáng nào.
Vậy thì, theo như nguyên tác, Diana vẫn chưa thức tỉnh sức mạnh ánh sáng, vậy thì khi đến tuổi trường thành em ấy sẽ có sức mạnh ánh sáng nhỉ?
Dù cho họ có gặp nhau sớm hay muộn, khả năng hóa giải lời nguyền cho Blake của Diana chỉ xuất hiện sau khi em ấy đến tuổi trưởng thành.
Sao bối cảnh lại phức tạp thế nhỉ? Và đây chính là lí do vì sao.
Cuốn tiểu thuyết này là tiểu thuyết lãng mạn 19+ và nó nóng hổi như một ngọn núi lửa đang hoạt động vậy. Vậy nên tác giả chắc đã cố ý để câu chuyện bắt đầu vào khoảng thời gian sau khi tất cả bọn họ đến tuổi trưởng thành.
Dù sao thì, Diana mất rất nhiều thời gian để thức tỉnh sức mạnh ánh sáng.
Tôi sẽ cố gắng hết sức tìm hiểu thêm về lời nguyền của Blake cho tới lúc đó. Chắc có lẽ sẽ có một cách khác ngoài cách trong nguyên tác.
'Nhưng nếu cho tới khi cậu ấy trưởng thành mà mình vẫn chưa tìm được cách, thì mình sẽ phải lùi lại và trao cậu ấy cho Diana.'
Tôi đã quyết định như vậy.
Tôi đã nói cho Blake và Hoàng đế nghe về cách giải quyết của mình.
"Lời nguyền của người sẽ được hóa giải! Người kế thừa sức mạnh ánh sáng của nhà Bellacian sẽ giúp người phá bỏ lời nguyền."
Tôi đã giải thích cho họ cách có thể hóa giải lời nguyền trong nguyên tác (ngoại trừ phần 19+ ra), nhưng họ có vẻ không tin. Dù vậy, tôi vẫn tiếp tục.
Tôi muốn cho Blake một niềm hi vọng rằng lời nguyền có thể được hóa giải. Tất cả những gì tôi muốn làm là giải thích về nó trước bởi vì tôi không muốn cậu ấy bị tổn thương khi tôi rời đi.
"Điện hạ, nếu như người kế thừa ánh sáng xuất hiện, người đó sẽ cùng người kết hôn..."
"Ta đã nói rồi, nàng là thê tử duy nhất của ta."
"Nhưng để có thể hóa giải lời nguyền..."
"Ta chỉ muốn ở cùng Ancia. Ta không quan tâm tới lời nguyền."
Nhưng Blake rất cương quyết. Cậu ấy chỉ quan tâm tới việc ở cùng tôi hơn là xóa bỏ lời nguyền. Hai năm đã trôi qua kể từ đó.
Trong hai năm đó, đã có rất nhiều sự thay đổi trong cung điện. Sau khi cái hồ được lấp đầy, một nhà kính đã được xây dựng, và cả một khoảnh sân nữa.
Nó không phải nhiều, nhưng nhiều người hầu mới cũng được tuyển vào, và các đầu bếp cũng được chọn lọc cẩn thận. Mọi người ai cũng đáng tin cậy.
Tôi nhìn quanh sân sau khi thu hoạch, rồi đi tới cung điện Hoàng gia.
Thân là Thái tử phi của Đế quốc, tôi phải quán xuyến các vấn đề liên quan tới Hoàng tộc. Đáng nhẽ ra, Hoàng phi phải là người làm điều đó, nhưng Tenstheon không hề có ý định tái hôn.
Ngài ấy đã ban cho tôi cung điện Sephia, và xây một thư phòng ở tầng ba trong cung của ngài.
Mọi người ai cũng ghen tỵ vì điều đó.
Tuy nhiên, tầng ba trong cung điện Hoàng gia không phải nơi bình thường.
Tôi bước vào thư phòng ở tầng ba và nhấn vào một thiết bị được giấu trong khung ảnh. Rồi, tủ sách di chuyển và một không gian bí mật hiện ra.
Trong đó chứa toàn sách về lời nguyền và sức mạnh ánh sáng, bao gồm cả những bia đá được ghi khắc bằng những ngôn ngữ cổ.
Tôi còn thu thập tất cả các tư liệu có thể giúp tôi trong việc hóa giải lời nguyền, trong đó có lịch sử của Đế quốc Asteric và cách sử dụng ngọn giáo.
Tôi không tiết lộ việc tôi có khả năng ngôn ngữ, người có thể đọc mọi ngôn ngữ ra bên ngoài.
Từ hàn ngàn năm trước, ban đầu có một quốc gia nằm trên vùng đất này tên là 'Zelcan', nhưng sau đó nó bị phá hủy bởi Philip và 'Đế quốc Asteric' được dựng nên.
Ngôn ngữ cổ được người Zelcan sử dụng thời đó ngay lập tức biến mất, và vẫn mãi là một ẩn số. Đến cả linh mục cũng không thể giải mã nó một cách hoàn hảo.
Trong nguyên tác, Richard đã sử dụng sự thật này để lừa gạt Hoàng đế. Cậu ta đã đưa ngài thông tin sai sự thật, nói rằng trong số ma thuật hắc ám cổ, có một loại ma thuật có thể chuyển lời nguyền của nữ thần sang người khác.
Tenstheon đã bị Richard lừa khi đang cố gắng tìm cách cứu Blake và cuối cùng đã chết.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
[1] Nó là giống Beagle, nhưng khi mình nghiên cứu trên Wikipedia thì trùng hợp nó được gọi trong tiếng Việt là giống chó săn thỏ, và thỏ ở đây mình muốn nói là Blake đấy.