Trò chơi mới mạnh mẽ của pháp sư thời gian ~ Tôi quay trở lại quá khứ để viết lại thành pháp sư mạnh nhất thế giới

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thợ Săn Tự Sát Cấp SSS

(Đang ra)

Thợ Săn Tự Sát Cấp SSS

Shin Noah (신노아)

Cấp tầng dưới chót thợ săn trải qua thời gian dài một mực hâm mộ lấy đứng hàng thứ nhất thợ săn "Viêm Đế". Ngày nào đó, hắn lại đột nhiên thu được cấp S+ kỹ năng.

1 5

Stealing spree

(Đang ra)

Stealing spree

Onoda Ruki chỉ là một học sinh trung học bình thường. Cậu ấy phấn đấu để trở thành bạn học A, một nhân vật phụ không quan trọng với câu chuyện.

11 70

Let This Grieving Soul Retire! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

(Đang ra)

Let This Grieving Soul Retire! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

Tsukikage

Liệu Cry có thể bình an nghỉ hưu không đây?

29 368

Re:Zero Side Story

(Đang ra)

Re:Zero Side Story

Tappei Nagatsuki

Một số Side story của Re:zero (có thể liên quan đến cốt truyện chính)

8 37

After Saving a Beautiful Girl Who Is the Target of a Handsome Guy With a Dangerous Secret Face, I Found Myself Destroying His Entire Harem and Playing with All of the Beautiful Girls

(Đang ra)

After Saving a Beautiful Girl Who Is the Target of a Handsome Guy With a Dangerous Secret Face, I Found Myself Destroying His Entire Harem and Playing with All of the Beautiful Girls

本町かまくら

–Trong ngôi trường này, có bốn cô gái xinh đẹp được gọi là Tứ Thiên ThầnAnh chàng nổi tiếng và có vẻ ngoài hoàn hảo nhất trường, Sudo Hokuto, đã “cưa đổ” ba người trong số họ và thành lập một hậu cung

6 58

Đêm Dài Sắp Sáng

(Đang ra)

Đêm Dài Sắp Sáng

Xích Gian Huỳnh Hỏa

Từ đó, hắn trở thành vị khách quen của nhà thiếu nữ.

44 436

WN - Chương 4 – Tôi đã thử sử dụng ma pháp thời gian

Đây là buổi sáng đầu tiên của tôi kể từ khi quay về quá khứ.

Tôi rời khỏi phòng và đi tới bàn ăn cùng El.

Ngay khi bước vào căn phòng đó, tôi ngửi thấy mùi thức ăn nóng và nghe thấy tiếng bố mẹ El.

“Chào buổi sáng Chrom.”

“Chào buổi sáng Chrom.”

“Ah…”

Tôi chết lặng.

Cha của El là sư phụ của tôi, người dạy tôi cách chiến đấu bằng kiếm, Sirius Moonhart. Và vợ của ông là Reina Moonhart.

Họ là cặp đôi tốt bụng đã nhận nuôi tôi sau khi gia đình tôi bỏ rơi tôi và nuôi nấng tôi như thể tôi là con trai của họ.

Họ cũng là những người mà tôi đã không thể bảo vệ được ở lần đầu.

“Chúc mừng sinh nhật Chrom.”

“Vậy là con đã mười sáu tuổi rồi…”

“Ôi trời, đã mười năm rồi kể từ khi con đến đây.”

“…? Có chuyện gì thế Chrom? Con chỉ đứng đó về nhìn hư không…”

Không hiểu sao giọng nói của họ nghe rất xa xăm.

Không hiểu vì sao, căn phòng ăn ấm cúng này bắt đầu trở nên mờ dần.

“…Chrom?”

“Này, Chrom?”

“…Ôi trời, Chrom?”

“Eh… uh…?”

Sau khi nghe giọng nói lo lắng của họ, cuối cùng tôi cũng nhận ra. Nước mắt chảy dài trên mặt tôi.

“Cậu bị đau sao, Chrom?”

“Không, tớ chỉ vui thôi… Về ngày sinh nhật của mình.”

“N-nhiều đến mức phải khóc sao…?”

El ở đây, cũng như chú Sirius và cô Reina.

Nhìn vào bộ ba này tôi thực sự cảm nhận được điều đó.

(…Tôi thực sự đã quay trở lại những ngày đó.)

Khoảng thời gian vẫn còn yên bình này. Khoảng thời gian yên bình mà tôi không thể bảo vệ.

“Chrom, xin lỗi, nhưng con có thể mang những chiếc đĩa đó sang được không?”

“Ah, vâng.”

Cô Reina hỏi từ trong bếp.

Tôi lấy lại bình tĩnh và đi lấy đĩa. Dù thế sao đi nữa, vai trò của tôi trong ngôi nhà này về lý mà nói vẫn là ‘người ở nhờ’.

“Tớ sẽ giúp cậu, Chrom.”

El đặt đĩa lên khay và vụng về bước đi, khi…

“Uwah, oh…Ooh…!?”

El trượt chân khi đang cầm khay, và những chiếc đĩa đựng thức ăn trên đó bay vào tóc cô.

(…! Cẩn thận!)

Ngay khi nhìn thấy điều này, theo phản xạ tôi bắt đầu thi triển ma pháp.

“《Nhanh nhẹn》 Ⅱ (Tốc độ nhân đôi).”

Tôi niệm pháp một cách nhỏ nhẹ, và thế giới trở bắt đầu chuyển động chậm lại.

Cơ thể của El trượt đi, và những chiếc đĩa cùng thức ăn văng ra khỏi khay đều bay lơ lửng chậm rãi.

Chỉ có tôi di chuyển bình thường.

Đây là ma pháp thời gian giúp tăng tốc độ cá nhân của tôi. Một kỹ năng nhân tốc độ.

Tôi sử dụng nó mà không suy nghĩ vì tôi đã quen với việc đó ở tương lai.

(…Ít nhất thì có vẻ như tôi có thể sử dụng phép thuật từ tương lai.)

Học được điều này cũng là một kết quả đáng mừng.

Tôi bắt lấy cái khay đang rơi chậm chạp, và đỡ El bằng cánh tay còn lại.

Và sau đó…

“Giải phóng gia tốc.”

Tôi nói, và thế giới bắt đầu chuyển động bình thường.

Và... những chiếc đĩa rơi xuống khay một cách gọn gàng.

“El, cẩn thận… Oh?”

“Uwaah… Oh?”

El chớp mắt liên tục khi tôi ôm cô ấy trong tay.

Mọi người có mặt đều nhìn chằm chằm trong giây lát.

“C-cái gì…? Và Chrom, con đến đó lúc nào…?”

“Eh, Ah…”

Tôi định cứu El nhưng lại thu hút quá nhiều sự chú ý.

“C-chuyện đó không quan trọng. Cậu có bị thương không? Cậu có bị trẹo mắt cá chân không?”

“K-không, tớ ổn, nhưng…”

“Có chuyện gì vậy?”

El bồn chồn, mặt cô ấy đỏ lên và quay đi khỏi tôi.

“Tư thế này… Có hơi ngượng một chút…”

“Ah, xin lỗi.”

Đúng vậy, tôi vẫn đang giữ cô ấy.

“Ah…”

Tôi nhanh chóng buông cô ấy ra, nhưng không hiểu sao trông cô ấy có vẻ hơi miễn cưỡng.

Tôi mang khay đến bàn.

“Thật không thể tin được… Cách con di chuyển vừa rồi đấy, Chrom.”

Chú Sirius nói nhỏ nhưng có vẻ rất ấn tượng.

“Ngay cả kỵ sĩ hoàng gia cũng không làm được, con từ khi nào lại học được cách di chuyển như vậy?”

“Um, giờ con có thể sử dụng một chút ma pháp tăng cường thể chất rồi.”

“Chrom! Con có thể sử dụng ma pháp sao!?”

Mọi người đều có vẻ ngạc nhiên.

“C-chỉ một chút thôi.”

“Tuyệt quá Chrom… Cậu đã tập luyện chăm chỉ suốt thời gian qua… Híc…”

“Cuối cùng thì Chrom bé nhỏ của chúng ta cũng có thể… Hôm nay thực sự là một ngày may mắn.”

“Nhưng mà… Đó có thực sự là ma pháp tăng cường thể chất không?”

El và cô Reina xúc động đến rơi nước mắt, nhưng cựu hiệp sĩ của hoàng gia, chú Sirius, đang nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ.

(…Tôi nghĩ tốt nhất là nên giữ im lặng về ma pháp thời gian.)

Loại ma pháp này hiện chưa tồn tại ở đây.

Đó là thứ tôi đã tạo ra với sự kiên trì gần như ám ảnh, và đủ mạnh mẽ để thay đổi thế giới.

Nếu 'Hiệp hội phù thủy' khét tiếng đó biết được chuyện này…

Họ sẽ làm mọi cách để đạt được mục đích của mình. Tôi không biết họ sẽ dùng nó vào mục đích gì, và họ có thể khiến gia đình Moonhart gặp nguy hiểm chỉ để moi thông tin.

Ngoài ra, thật là không bình thường khi một người như tôi, cho đến hôm qua vẫn không thể sử dụng ma pháp, đột nhiên lại có thể thành thạo một thứ như thế này.

Tôi muốn tránh làm gia đình này lo lắng nếu có thể.

“Dù sao thì con cũng mừng là cả El và đồ ăn đều an toàn.”

Tôi ngay lập tức chuyển chủ đề.

“Đúng vậy. Cảm ơn Chrom.”

“Vâng, cảm ơn Chrom!”

“Không, hahaha…”

Lâu lắm rồi tôi mới được cảm ơn như thế này. Cảm giác hơi bồn chồn.

“Được rồi, bữa sáng của chúng ta đã được dọn lên bàn an toàn rồi, chúng ta ăn thôi?”

Cô Reina nói trong khi vỗ tay, và chúng tôi ngồi xuống.

Tôi nhìn thấy đồ ăn bốc khói trước mặt mình… Và một ý nghĩ thoáng qua trong đầu tôi.

(…Đúng rồi, tôi cũng đã lâu rồi chưa được ăn một bữa tử tế.)

Ở lần đầu, tôi dành phần lớn thời gian ở chiến trường hoặc bị nhốt trong phòng thí nghiệm.

Tôi chỉ quan tâm đến việc hấp thụ dinh dưỡng trong thời gian ngắn nhất có thể, nên tôi cảm thấy rằng mình chủ yếu chỉ ăn cháo rau nhão và lạnh ngắt.

Tôi khá chắc rằng đã một trăm năm trôi qua kể từ lần cuối tôi được ăn một bữa ăn ngon, bữa ăn nhà làm.

Tôi cắn một miếng và…

“…”

Tôi không thể dừng lại.

“Ooh, Chrom ăn ngon quá.”

“Ha, haha… Đồ ăn của cô Reina ngon quá.”

“Fufu, cảm ơn nhé. Nhưng ngày nào con cũng ăn mà, đúng không Chrom?”

“Trời ạ, cậu đúng là kỳ lạ.”

El và những người khác cười khúc khích. Chiếc bàn này tràn ngập sự ấm áp và nụ cười.

Nhưng những kích thích về thị giác và vòm miệng này đủ để khiến khóe mắt tôi ấm lại.

(… Nghĩ lại thì đã có một thời cuộc sống của tôi thật đẹp và yên bình…)

Thật khó tin, nhưng…

(…Theo tình hình hiện tại, tất cả bọn họ sẽ chết trong thảm họa đêm nay.)

Tôi nhớ mình đã đứng trước ngôi nhà bị phá hủy này.

Tôi không muốn nhìn thấy điều đó nữa.

(…Tôi sẽ bảo vệ điều này.)

Những con người này, những thời khắc yên bình này…

“Chrom? Có chuyện gì vậy? Cậu lại làm cái vẻ mặt đáng sợ đó nữa rồi…”

“Hả?”

Trước khi tôi kịp nhận ra, El đã nhìn tôi với vẻ mặt lo lắng.

Cô ấy là bạn thời thơ ấu của tôi, nên cô ấy nhận thấy ngay cả những thay đổi nhỏ trên khuôn mặt tôi.

“Không, tớ chỉ đang nghĩ về kế hoạch cho ngày sinh nhật của mình thôi.”

“Với vẻ mặt nghiêm túc đó…?”

Dừng lại đi. Tôi không muốn làm El lo lắng.

Tôi không thể phá vỡ khoảng thời gian yên bình này.

Chúng ta hãy tận hưởng khoảng thời gian vui vẻ này. Tôi vẫn còn chút thời gian trước tai họa ngày hôm nay…

“Thật vui khi có con giúp việc nhà.”

“Không, con vui vì có thể giúp được cô!.”

Sau bữa sáng, tôi giúp cô Reina làm việc nhà.

Họ đối xử với tôi như người thân trong gia đình, nhưng sự thật tôi chỉ là người được họ chăm sóc thôi.

Tất nhiên, tôi vẫn đang nghĩ về đêm nay, nhưng…

(…Nếu tôi thay đổi hành động của mình quá nhiều, tôi có thể thay đổi lịch sử theo hướng không ngờ tới.)

Và nếu tôi làm vậy, kiến thức về tương lai của tôi sẽ không có nhiều tác dụng.

(Tôi sẽ tuân thủ chặt chẽ thói quen thường ngày của mình nhất có thể.)

Ngoài ra, tôi còn muốn đền đáp lại họ như lần đầu tiên tôi đã không làm được.

“Được rồi, thời tiết hôm nay đẹp, vậy chúng ta bắt đầu giặt quần áo nhé?”

“Ah, vâng. Hôm nay con có thể tự mình làm việc đó được không?”

“Hả? Một mình à? Nhiều việc lắm đấy. con chắc chứ?”

“Vâng. Con nghĩ một đứa con trai như mình nên làm những công việc nặng nhọc như thế.”

Không có bất kỳ vật phẩm ma thuật nào dùng để giặt giũ hay giặt đồ như trong tương lai.

Vào thời đại này, mọi người thường giẫm lên hoặc đập quần áo để làm sạch chúng.

Việc giặt giũ rất mệt mỏi trong thời đại này, và có rất nhiều loại chất lỏng khác nhau để loại bỏ vết bẩn khiến việc này trở nên phức tạp.

Nếu bạn đi đến tận thủ đô, bạn sẽ tìm thấy những người giặt quần áo sử dụng phép thuật, nhưng chúng rất đắt nên bạn không thể sử dụng chúng một cách tùy tiện.

“Nhưng con không cần phải làm điều đó một mình…”

“Không, có một kỹ năng giặt giũ bí mật mà con muốn thử.”

“Kỹ năng giặt giũ bí mật? Được thôi, nếu con muốn. Nhưng nếu con muốn hỏi gì thì vào trong bếp hỏi cô nhé.”

"Vâng."

Tôi bị bỏ lại một mình trong sân.

Tất nhiên, đó chính là mục đích thực sự của tôi khi nói về những kỹ năng giặt giũ ẩn.

Mục tiêu của tôi rất đơn giản.

(…Được rồi, cùng kiểm tra ma pháp của mình nào.)

Cơ thể này có thể sử dụng được bao nhiêu ma pháp?

Giặt giũ thực sự là cách hoàn hảo để kiểm tra ma pháp thời gian của mình.