Trên đường về nhà, tôi nhặt được Vợ và Con gái, nhưng họ lại là Rồng.

Truyện tương tự

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

2 7

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

(Đang ra)

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Kouta Kaedehara

Ix giờ đây đã vượt qua cả đám nhân vật chính về sức mạnh. Và rồi, khi bắt đầu thể hiện thực lực trước các nhân vật chính, công chúa, tiểu thư quý tộc và thánh nữ… vì một lý do nào đó, cậu lại bắt đầu

32 116

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

(Đang ra)

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

Mongmae-a

Sau khi khép lại cuộc đời ở thế giới khác, tôi liền chuyển sinh về thế giới ban đầu, trải qua 18 năm dài.Thế rồi, người vợ của tôi – vốn là một Chân Tổ – đã tìm đến tận đây.

21 76

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

286 7408

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

64 356

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

4 17

Web Novel - Cô gái rồng ③

Mình chùi đi những giọt lệ còn đọng trên khóe mắt và cố gắng đứng vững dù cơ thể vẫn còn đang bị thương.

Giờ không phải lúc để khóc.

Mình đã tận mắt nhìn thấy kẻ đó bỏ chạy.

Vì không muốn giết ai ra nên mình đã không thể thẳng tay được. Nhưng chắc là đối phương cũng đã bị thương đôi chút.

Không có ai khác ngoài mình đến đây.

Vậy thì, chỉ còn có một kết luận.

Có một kẻ khác. Một kẻ nào đó đã lẻn vào tổ trong lúc mình không để ý và bắt cóc 『bọn nhỏ』.

Ban đầu mình cũng thấy lạ.

Cái người phụ nữ kia thỉnh thoảng có tấn công, nhưng lại rất nửa vời mặc dù có cơ hội.

Trông cứ như thể đang câu giờ vậy. Quả nhiên, đó chỉ là mồi nhử.

Thật bất cẩn. Chắc là mình vẫn còn chưa khỏe hẳn sau khi đến kỳ.

Đây là, lần đầu tiên mình có thứ để mà bảo vệ.

Có biết bao nhiêu điều đã thay đổi, nhưng mình đã quên đi tất cả.

Đúng là khó chịu thật mà. Mình thấy đau nhói trong lòng và nước mắt lại tuôn rơi.

Mình chưa bao giờ mong muốn điều gì, vậy nên mình cũng không hiểu tại sao chuyện đó lại xảy ra.

Thế nhưng mà, mình lại sinh con.

Mặc dù là bản thân vẫn chưa chuẩn bị tinh thần hay quyết tâm gì, thế nên mình đã không để ý quá nhiều.

Nước mắt vẫn tiếp tục chảy.

Nhưng giờ chẳng có thời gian đâu để mà lau.

Không suy nghĩ gì, mình chạy vội đến và vớ lấy một chiếc đầm màu trắng phía trên nơi chứa quần áo. Bộ đồ lúc trước đã không còn do trận chiến kia.

Phần mép váy đã bị rách.

Đây là bộ đầm mà mình thích nhất, nhưng cũng đã cũ quá rồi.

Mà sao cũng được.

『Bọn nhỏ』vẫn còn ở gần đây.

Mặc dù không hiểu tại sao, nhưng mình có thể cảm nhận được.

Hướng di chuyển là về phía thị trấn.

Nhịp tim của 『bọn nhỏ』 đang di chuyển thật nhanh ra phía xa.

Đấy chắc là một chiếc xe hơi hoặc xe máy.

Phải mau lên, nếu không bắt kịp thì sẽ mất dấu mất.

Phóng ra khỏi tổ, chạy đi thật nhanh.

Vì vận hết sức vào hai chân để chạy, nền đất nứt ra theo từng bước chân của mình.

Thanh âm vang dội.

Chẳng mấy chốc mình đã đến được phần rìa của nơi này.

Không do dự, mình nhảy một bước dài.

Mình cởi y phục ra ngay giữa không trung và gầm lên.

Những tia chớp xuất hiện và những tiếng sấm vang lên.

Vẻ ngoài thật sự của mình, 『Chân dạng』đã hiện ra.

Vặn người và đập cánh thật mạnh.

Thâu tóm cơn gió và bay lên.

Sự mỏi mệt bắt đầu xuất hiện từ sâu bên trong cơ thể.

Do mất bình tĩnh nên nhịp đập của đôi cánh đã chậm đi.

Vì mất thăng bằng nên cơ thể nghiêng về một phía.

Cố gắng dồn sức, mình lại tiếp tục bay.

Cảm nhận được khái quát vị trí, nên mình đã chuyển hướng.

Vẫn chưa biết được thủ phạm là ai, nhưng nhất định phải tìm cho ra.

Đợi mẹ nhé. Là lỗi tại mẹ.

Cũng tại vì mẹ đã không biết trân trọng cuộc sống mà mình được ban tặng.

Mama, nhất định sẽ không bỏ rơi mấy đứa đâu.