Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 10

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 24

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1956

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2275

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

Vol.1 - Sự thức tỉnh của tên cặn bã - Chương 14 - Sự kiện khởi đầu

“Ultos-sama!”

Một ngày nọ, Riela đột ngột lao vào phòng tôi.

“Cha và mẹ của ngài sắp trở về rồi ạ.”

“Cái gì, cha mẹ ta sắp về?”

Tôi trả lời trong khi đang đọc một cuốn sách ma thuật tại bàn làm việc.

Nhân tiện, tôi quên chưa đề cập, cha và mẹ của Kuzutos thực sự là những người rất tốt bụng.

Nhưng kể từ khi số lượng quái vật đột ngột tăng lên, họ phải đi khắp đất nước và các lãnh thổ để quan sát tình hình.

Chà, một phần cũng bởi vì bị bỏ lại một mình, mà Kuzutos đã dần bắt đầu có những lời nói cặn bã và vô lý như ta không thể đi dạo quanh dinh thự mà không có phụ nữ bên cạnh…

“Vậy, Ultos-sama, lần đầu tiên sau một thời gian, ngài đã nhận được một bức thư hỏi liệu ngài có muốn cùng gia đình tới một thị trấn gần đó không!”

“Hmm…”

Điều này khá bất thường. 

Kuzutos không thể đi dạo quanh dinh thự mà không có phụ nữ ôm trong tay, hắn rất hiếm khi ra khỏi dinh thự này.

Và vì tôi cũng không muốn quá nổi bật trong vai nhân vật quần chúng, nên tôi cũng chưa bao giờ thử ra ngoài.

“Vậy, điểm đến là chỗ nào?”

“Chúng ta sẽ đến Lyon ạ.”

“–Lyon sao?”

Tôi cảm thấy mình xứng đáng được khen ngợi vì đã không mất bình tĩnh.

“Ahh…Nếu là thế thì.”

Sau đó, tôi hỏi Riela một chút về nơi đó.

“Lyon sao? Nó là một thị trấn đúng không? Có ngôi làng nào gần đó không?”

“À vâng, em nghĩ có một vài ngôi làng gần nơi đó ạ.”

“Vậy cha mẹ ta tính làm gì tại nơi đó?”

“Họ nói rằng có một bữa ăn và muốn giới thiệu ngài với một vài cá nhân có ảnh hưởng quan trọng tới Lyon.”

“Ta hiểu rồi.”

Tôi đáp ngắn gọn, sau đó tự trấn an bản thân.

Lyon.

Một thị trấn mà bất cứ người chơi ‘Last Aca’ nào cũng phải nghe qua ít nhất một lần.

Thị trấn của sự khởi đầu.

Khoảng 10 năm trước khi câu chuyện gốc bắt đầu, có một sự cố đã xảy ra tại thị trấn đó.

Kết quả của sự cố đó, nhân vật chính Sieg, chọn ghi danh vào học viện.

Và quan trọng nhất, sau sự cố đó, những hành vi cặn bã của Kuzutos bắt đầu trở nên tồi tệ hơn.

Kuzutos tới Lyon cùng với cha mẹ của hắn.

Tôi chắc chắn nó có liên quan tới sự kiện này.

…Không ổn rồi.

Đúng vậy. Điều này thật sự quá tệ.

Tôi ngước mắt lên và nhìn chằm chằm vào Riela.

“...Riela.”

“Có chuyện gì vậy ạ, Ultos-sama?”

Riela hẳn đã cảm nhận được bầu không khí xung quanh tôi đang thay đổi và trở nên nặng nề hơn, cô ấy thẳng lưng và nhìn vào tôi một cách nghiêm túc.

“Gọi Enrique tới đây. Ta cần sự trợ giúp của anh ta.”

“Vâng.”

“Và đảm bảo không có ai ở quanh khi cô gọi Enrique tới đây.”

“Đã rõ.”

Tôi quay lưng lại và nói với cô hầu gái đang quỳ.

“Làm ơn.”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

“Cậu chủ, cậu có chắc chắn về điều này không?”

“À, tất nhiên.”

Khi Enrique bị gọi vào phòng tôi, hắn ta lập tức lấy hai tay ôm đầu sau khi nghe thấy những gì tôi nói.

Nói đơn giản thì tôi đã tiết lộ toàn bộ những chuyện xung quanh sự kiện này.

Và quả thực, khuôn mặt của Enrique nhăn lại vì quá sốc. 

“Đầu tiên, tôi có một câu hỏi.”

Enrique giơ tay hỏi.

“Về cơ bản, như cậu nói, nếu như chuyện như thế thực sự xảy ra. Tại sao cậu lại không tìm kiếm những sự hỗ trợ xung quanh cậu?”

Câu hỏi này rất hợp lý.

Đúng là nếu như tôi kể chuyện này với cha mẹ hay ai khác thì vấn đề có thể được giải quyết dễ hơn.

Nhưng.

“Ngươi thật sự nghĩ rằng họ sẽ tin ta sao?” Với lại, càng nhiều thông tin bị lộ, chúng ta sẽ càng gặp nhiều rắc rối.”

Tôi phủ nhận đáp lại.

“Chà, cũng đúng nhỉ.”

Sau khi suy nghĩ lại, Enrique cũng đồng tình.

“Sẽ rất nguy hiểm nếu như có nhiều người biết thông tin này.”

Thật ra lý do chính khiến tôi không muốn nói với ai là vì tôi không muốn dính vào mấy chuyện rắc rối.

–Tôi chỉ muốn sống bình yên trong vai một nhân vật quần chúng cùng với những nhân vật nền khác mà thôi.

Và vì thế mà ‘Kế hoạch không cặn bã’ vẫn đang tiếp tục.

Thậm chí ngay từ khi còn nhỏ, tôi cũng chưa bao giờ muốn được nổi bật.

“Thành thật mà nói, thì đây là một canh bạc lớn.”

Enrique nhăn mặt nói.

Suy cho cùng thì Enrique cũng là người có lý trí, nên hẳn là hắn cũng đang lo lắng cho chúng tôi.

“Này, tại sao cậu lại muốn làm điều đó? Tại sao cậu lại muốn băng qua một cầu dù biết nó rất nguy hiểm…?”

Mặc dù là cựu mạo hiểm giả rank F, nhưng ánh mắt sắc bén của anh ta vẫn có thể nhìn xuyên thấu tôi.

“Tại sao tôi lại muốn làm điều đó à?”

Một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt.

Tôi quay lại nhìn Enrique với một đôi mắt đầy quyết tâm.

“Không phải nó quá rõ ràng rồi sao?”

Bởi vì.

“–Bởi vì nó là nghĩa vụ của ta.”

Tôi cố gắng tỏ ra thật bình tĩnh, nhưng thực ra đó là cảm xúc thật của tôi.

“Nghĩa vụ sao?”

Enrique há hốc mồm kinh ngạc.

Không liên quan lắm nhưng mà tên này có tài làm diễn viên thật.

Có thể hắn hợp làm diễn viên hơn là mạo hiểm giả đấy nhỉ?

Khi nghĩ về những chuyện linh tinh, tôi đáp lại một lần nữa rồi rời đi.

“Phải. Ta sẽ làm những chuyện cần làm. Những gì ta phải làm là điều hiển nhiên phải làm.”

Nói một cách mạnh mẽ và đầy quyết tâm.

Nếu như tôi không làm gì đó, thì tôi sẽ có kết cục thảm giống như trong nguyên tác mất. 

“Cái…!!” 

Enrique trợn tròn mắt lần nữa khi nghe câu trả lời chắc nịch của tôi.

Biểu cảm phong phú ghê.

Không quan trọng lắm nhưng tên này thật sự nên đi làm nghề diễn viên.