Toradora!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Unnamed Memory - After The End

(Đang ra)

Unnamed Memory - After The End

Furumiya Kuji

Phần hậu truyện After The End của series Unnamed Memory

29 1245

Tôi, sẽ trở thành twintail.

(Đang ra)

Tôi, sẽ trở thành twintail.

Mizusawa Yume

Cứ như thế, cuộc chiến nằm ngoài lẽ thường giữa Tail Red và bè lũ biến thái đã vén màn!

14 10

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

56 985

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

112 1040

Monogatari series - Monster season

(Đang ra)

Monogatari series - Monster season

Nision Isin

Monogatari là một series light novel do Nisio Isin sáng tác và Vofan minh hoạ. Cốt truyện xoay quanh Araragi Koyomi, một nam sinh cuối cấp ba đã may mắn sống sót sau khi bị ma cà rồng tấn công.

8 65

Tập 5 - Lời bạt

Gần đây ngân hàng của tôi đã tặng một chiếc gậy mát-xa bấm huyệt làm quà tặng. Có rất nhiều loại gậy mát-xa trên thế giới, nhưng chiếc này thì đặc biệt tốt. Mỗi khi thích, tôi sẽ dùng nó để ấn lên những vùng xung quanh cổ mình, nó cảm giác tuyệt đến mức tôi không thể nào dừng lại được. Tôi phấn khích đến mức tôi đặt cho nó một biệt danh khủng khiếp…‘Gậy Độc’. Mỗi khi ở ngoài đường mà tôi cảm thấy đau, tôi sẽ lấy ra chiếc Gậy Độc của mình ra xoa bóp, nhưng ánh mắt của mọi người lúc nào cũng gay gắt. Khi còn nhỏ, tôi nghĩ mình bình thường đến mức chẳng có ai buồn quan tâm, nhưng giờ họ đều nhìn vào tôi với ánh mắt kì quặc, buồn thật đó...Đây là Yuyuko (hai mươi chín tuổi). Mặc dù đã không còn là mùa mưa nữa, tôi vẫn ngủ trong một chiếc chăn nhiều lớp tôi vẫn thường sử dụng trong suốt mùa đông, và ít nhất thì tôi cũng đã gầy hơn.

Trở lại chủ đề chính, xin gửi lời cảm ơn chân thành tới những bạn đã mua Toradora! tập 5! Trước khi tôi kịp nhận ra đây đã là tập thứ năm trong loạt truyện này rồi. Nhờ có sự ủng hộ của các bạn mà chúng tôi có thể xuất bản cho đến lúc này. Các bạn có thấy vui khi đọc nó chứ? Liệu tôi đã đền đáp được sự ủng hộ của các bạn chưa? Tôi rất vui khi các bạn sẵn lòng đọc tác phẩm của mình, và tôi rất biết ơn vì điều ấy. Vậy nên tôi hi vọng mình có thể tiếp tục đền đáp lại sự chân thành của mọi người bằng tác phẩm của mình và tiếp tục hành tiến về phía những cuốn tiểu thuyết lãng mạn (cho dù nó cũng đồng nghĩa với quên mất việc phải thay chiếc chăn của mình)! Các bạn nói, tôi chẳng có cảm giác gì về các mùa ư? Cuộc đời tôi không cần đến những thứ đó đâu! Tôi hi vọng có thể xuất bản Toradora! tập 6 vào cuối năm nay. Nếu các bạn sẵn lòng, xin các bạn hãy tiếp tục cho tôi sự ủng hộ và sức mạnh của các bạn, tôi xin trông cậy vào các bạn!

Giờ hãy để tôi cập nhật cho những bạn đọc của mình tình trạng hiện tại của tôi...Tôi đã mua vài cây bonsai, nhưng chúng đều lần lượt chết hết sau khi tôi mua chúng!

Lúc trước tôi đã đọc một cuốn sách có tên Đời Sống Thực Vật của Itou Seikou-sensei. Nó chủ yếu nói chi tiết về sự sinh trưởng của những cây bonsai trong ban công. Sau khi đọc cuốn sách ấy, tôi đã bị tác động mạnh và muốn biến nó thành một sở thích. Và vậy là tôi đã mua tất cả các loại bonsai để thử, nhưng cuối cùng tất cả chúng đều chết mà không có lấy một cây sống sót. Những cái cây bắt đầu héo úa kể từ thời điểm tôi mang về nhà, và ‘đồng hồ đếm ngược tới cái chết’ của chúng không thể nào dừng lại. Nụ hồng vươn thẳng lên trông rất nhiệt thành trong cửa hàng giờ đã biến thành một cái xác đen. Phần vốn được gọi là những cánh hoa chuyển sang màu tím đem ở hai bên, cuộn lên và tách lìa. Đây không phải điều tôi muốn chứng kiến. Tôi thường xuyên tưới nước cho chúng, nhưng tại sao chúng lại thành ra như vậy? Tôi đã làm gì chứ? Những cái cây ốm yếu giờ đang tỏa ra bầu không khí chết chóc trong căn nhà của tôi, và giờ chỗ ở của tôi đã hoàn toàn được bao trùm trong một cảm giác buồn bã tuyệt vọng đầy ‘tiêu cực’. Sao chuyện có thể thành ra thế này...Chết thật...Vậy mà tôi đã muốn lấy được chút sinh lực từ những cái cây đó và sống một cách năng động…

Dù sao thì, tôi rất cảm ơn các bạn, những người đã đọc cho đến tận cùng, cả biên tập viên chính của tôi và Yasu-sensei nữa, xin mọi người đừng đầu hàng trước bầu không khí ‘tiêu cực’ của tôi nhé!

Takemiya Yuyuko.