Chúng tôi đi xuống nhà kho của Guild. Nó về cơ bản cũng tương tự như những cái tôi đã từng tới chỉ có điều là to hơn. Doran là thành phố lớn nhất mà tôi từng đến khi ở đất nước này và nó còn là một Thành phố Dungeon nữa nên cũng không ngạc nhiên khi khu vực xẻ thịt quái vật của Guild cũng phải to.
[Được rồi, làm ơn lấy nó ra và để đây]
Elland-san vỗ lên mặt một cái bàn nằm trong góc kho.
[Sau khi nghe được tin từ Rodopho rằng cậu đã thảo phạt được một con Thổ Long, chúng tôi ngay lập tức chuẩn bị cơ sở vật chất cùng tất cả những trang bị cần thiết để xẻ thịt và chỉ đợi cậu tới thôi. Nó sẽ không bị lãng phí ngay cả một giọt máu vì tôi sẽ tự mình xẻ thịt hết sức cẩn thận]
Elland-san mỉm cười. [Tôi có chút tự tin vào kỹ năng của mình trong vấn đề này]
Đợi đã, Hội trưởng sẽ tự mình xẻ thịt con Thổ Long sao? Ông ấy còn khoe rằng mình “có chút tự tin” với kỹ năng xẻ thịt nữa?
[Ông định sẽ tự tay xẻ thịt nó sao, Elland-san?] Tôi do dự hỏi.
Nó trông không giống những việc mà một Hội trưởng sẽ làm. Xẻ thịt là việc của một người thợ lão luyện còn việc của Hội trưởng là vận hành Guild mà tôi khá chắc điều đó sẽ chiếm phần lớn thời gian của ông ấy.
[Đương nhiên rồi! Tôi sẽ không bao giờ xem xét giao việc tuyệt vời này cho một ai khác! Xẻ thịt một con Thổ Long, còn ai ngoài tôi có thể làm được chứ?]
Oh, hóa ra là thế sao? Rodopho-san đã từng nói Elland-san có chút vấn đề với Rồng nhưng tôi chưa từng nghĩ nó lại đi xa đến vậy đến mức mà ông ấy lại chiếm mất cả việc xẻ thịt Rồng khỏi tay của những nhân viên ở kho. Liệu đây có phải là một cơ hội tuyệt vời để ông ấy làm việc này?
[Lần cuối cùng một Rồng được trấn áp ở đất nước này đã là 238 năm trước] Elland-san trầm ngâm với ánh nhìn xa xăm [Thời điểm đó tôi muốn tham gia vào tổ đội thảo phạt nhưng vì hàng loạt lý do mà tôi đã không thể đi với họ. Sau đó tôi đã xin để được hỗ trợ việc xẻ thịt, tôi xin đi xin lại nhưng cuối cùng vẫn không nhận được sự đồng thuận] Ông nhún vai [Vào lúc đó tôi là một Mạo hiểm giả hạng B. Tôi đã làm việc chăm chỉ và cuối cùng đã thăng lên hạng S nhưng từ đó không còn có một nhiệm vụ trấn áp Rồng nào nữa. Tuổi già rồi cũng đến ngay cả đối với chủng loài sống lâu như Elves nên tôi nghỉ hưu vào tham gia vào làm trong Guild. Tôi luôn mong chờ đến ngày có một con Rồng khác bị thảo phạt và ít nhất thì tôi cũng được xẻ thịt nó. Tôi đã làm Hội trưởng ở đây 32 năm rồi, chờ đợi, hy vọng và giờ …]
Ah, Elland-san? Ông vừa kể những điều về mình mà tôi cũng không thực sự muốn biết. Rodopho-san nói ông không phải dạng người xấu nhưng mà từ những gì ông vừa kể nghe có chút, ummm, điên loạn? Tôi quyết định sẽ ngắt lời trước khi ông ấy có thể đi xa hơn nên tôi lôi con Thổ Long ra khỏi Hộp vật phẩm và đặt nó lên bàn.
[Nó đây Elland-san] Tôi loạng choạng lùi lại khi Hội trưởng-san đẩy mạnh tôi qua một bên.
[Oh, Oohhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh !!!]
Làm ơn bình tĩnh lại đi, Elland-san, tôi đã nghĩ như vậy khi thấy ông ấy nhìn chằm chằm một cách thích thú vào cái xác không được đẹp đẽ gì cho cam của con Rồng ở trước mặt.
[Đ-đây là một con Thổ Long!] Thì, vâng, đó là những gì Fer đã nói. [Oh, oh, trở thành Hội trưởng ở Doran là quyết định đúng đắn nhất mà tôi đã làm! Giấc về về Rồng của tôi, giờ đã trong tầm với … và niềm vui sướng khi xẻ thịt nó đã tới … Điều đó có nghĩa là giấc mơ của tôi đã thành hiện thực]
Câu nói của ông ấy làm tôi có chút sợ hãi. “Quá khích” đó là từ mà Rodopho-san đã dùng khi còn ở Claire để miêu tả về người bạn Mạo hiểm giả đã đồng hành với mình. Bản thân tôi thì lại nghĩ nó thiên về “loạn trí” hay “cuồng loạn” hơn khi đã có những trải nghiệm đầu tiên với Elland-san.
Cạn lời không còn gì để nhận xét, tôi yêu cầu ông xẻ thịt con Thổ Long. [Oh, bọn tôi có thể nhận lại toàn bộ số nguyên liệu chứ?]
Phản ứng của Elland-san khi thấy Rồng làm tôi có chút nghi ngờ, ahem, có thể ông ấy sẽ lấy mất vài bộ phận trong khi xẻ thịt cũng nên.
[Chà khá là đáng tiếc] Elland-san đã hồi phục đủ để suy nghĩ về những gì tôi nói và người Hội trưởng của Doran đã quay trở lại. [Sự thật là dù sao thì tôi cũng không có đủ ngân sách để mua hết số nguyên liệu từ con Rồng này. Thật đáng xấu hổ] Ông nhìn tôi với cái nhìn thông suốt và mỉm cười.
[Cậu đã nghĩ tôi có thể sẽ lấy mất vài nguyên liệu trong quá trình xẻ thịt đúng chứ?] Ông cười lớn [Đừng lo lắng thế. Nếu điều như thế xảy ra thì uy tín của Hội Mạo hiểm giả sẽ tuột dốc không phanh mất. Không chỉ có vậy, tôi cũng sẽ bị bán thành nô lệ hoặc thậm chí là bị xử tử theo một cách không hề thoải mái chút nào và tôi còn trân trọng cuộc sống của mình nhiều lắm] Ông nhún vai [Vì hiện giờ Mukouda-san đang ở đây trong thành phố Doran nên hoàn toàn có khả năng sẽ sớm có một con Rồng khác được yêu cầu xẻ thịt. Sẽ thật đáng tiếc nếu mất đi cơ hội trong tương lai chỉ vì bất kì hành động dại dột nào bây giờ]
Là thế sao? Nghe có vẻ ông ấy sợ bị bắt hơn bất kì việc gì khác. Tôi khá chắc chắn về việc đó thì Elland-san lại tiếp tục.
[Không, đợi đã. Ngay cả nếu tôi không thể mua toàn bộ con Thổ Long nhưng có lẽ một vài phần thì …] Ông suy nghĩ trong thoáng chốc [Nếu cậu đồng ý, liệu tôi có thể mua một vài phần nguyên liệu Rồng từ cậu chứ?] Elland-san thật sự muốn cả một con Rồng hoàn chỉnh nhưng ông đã chọn giải quyết việc đó từ từ từng chút một. Nếu bán cho ông ấy những phần bọn tôi không muốn hoặc không cần thì có lẽ ông ấy sẽ giữ được sự liêm chính trước cám dỗ trong lúc xẻ thịt con Rồng.
[Vâng, nó ổn đấy] Tôi nói [Thế ông muốn những phần nào? Tôi sẽ giữ lại toàn bộ thịt nhưng phần lớn nguyên liệu còn lại chúng ta có thể đàm phán]
Tôi cần phải giữ lại toàn bộ số thịt nếu không Fer sẽ bực mình lắm. Nó nói như đinh đóng cột rằng thịt Rồng là loại thịt ngon nhất. Tôi khá tò mò đấy, từ khi đến thế giới này tôi đã nếm thử hương vị của thịt Orc tướng quân, Huyết giác ngưu và cả Wyvern nữa. Có thể nào thịt Rồng thật sự ngon hơn những thứ thịt thượng hạng đó?
[Chắc chắn là tôi muốn có máu rồi] Elland-san trầm ngâm [và cả nanh nữa. Tôi cũng muốn mua cả nội tạng nhưng … Hmmm, vì không thể mua toàn bộ nên tôi cần phải lựa chọn. Thịt thì quá đắt nên tôi chắc chắn sẽ đưa lại cậu. Làm ơn để tôi suy nghĩ thêm chút nữa, Mukouda-san]
[Được thôi] Tôi đồng ý [Bọn tôi sẽ quay lại khi nào việc xẻ thịt xong xuôi, khi đó chúng ta có thể bàn bạc về những phần ông muốn mua. Tôi muốn giữ lại toàn bộ số thịt vì Fer nói nó ngon dã man và Fer chắc chắn sẽ nổi điên lên nếu tôi không giữ lại số thịt đó]
[…Thịt Thổ Long ngon lắm sao? Trước đây cậu đã từng ăn thịt Rồng rồi à?] Elland-san kêu lên.
[Chà, vâng, tôi đã được Fer kể là thứ thịt đó rất ngon]
Tôi vừa dứt lời, Elland-san phóng từ bên kia bàn xẻ thịt sang và nắm chặt lấy tay tôi.
[Làm ơn, tôi xin cậu đấy, làm ơn hãy để tôi ăn một miếng thịt Rồng. Tôi sẽ trả tiền, tôi sẽ trả cậu mọi thứ cậu yêu cầu, từng đồng tôi có, tôi sẽ bán mọi thứ mình sở hữu. Làm ơn hãy để tôi ăn thứ thịt đó] Elland-san nài nỉ, nước mắt lưng tròng trong khi tôi cố gắng không thành để gỡ tay mình khỏi sự kìm kẹp mạnh mẽ của ông.
E-Elland-san, ông thực sự tuyệt vọng để được ăn thịt Rồng đến nỗi có thể bán mọi thứ mình có đi sao? Làm ơn đừng nói thế.
[Vâng, vâng, tôi hiểu rồi. Làm ơn bình tĩnh lại] Tôi nài nỉ.
Hiểu nhầm những gì tôi vừa nói, Elland-san trả lời [Cảm ơn cậu rất nhiều, cảm ơn rất nhiều] lặp đi lặp lại. Tôi cuối cùng cũng thoát được khỏi sự kìm hãm của ông và phải vẩy tay để cho máu được lưu thông lại. Ông ấy nói mình từng là một Mạo hiểm giả hạng S trước khi nghỉ hưu, giờ tôi có thể tin điều đó.
[Ha, thịt Rồng …] Elland-san ngây ngất nói trong khi vuốt ve con Thổ Long đang nằm dài trên bàn bên cạnh. Ông ấy bắt đầu cọ má mình vào làn da toàn vẩy của con rồng, điều này làm tôi phải quay mặt đi chỗ khác. Elf-san này thực sự đáng sợ, Rodopho-san, lời cảnh báo của ông vẫn chưa đủ đô rồi.
Fer, đứa vẫn đang giở vờ ngủ như mọi khi phải ngóc đầu dậy và nhìn vào người Elf cao lớn đang vuốt ve con Rồng và hỏi [Ông ta có ổn không vậy?]. Tôi cũng không biết phải trả lời sao nữa. Dora-chan nói thêm vào [Tất cả mọi người ở thành phố này đều như ông ta sao?]. Tôi cố gắng cam đoan với Fer và Dora-chan rằng Elland-san là trường hợp đặc biệt nhưng tôi không nghĩ điều đó có sức thuyết phục.
[Thế, mất bao lâu để ông xẻ thịt nó xong?] Tôi hỏi, hi vọng ông ấy sẽ dừng cái việc mình đang làm lại. Elland-san đứng dậy, chớp mắt khi nhân cách Hội trưởng của ông ấy quay trở lại. Tuy nhiên tôi nhận thấy tay trái của ông vẫn đang đặt trên lớp da của con Rồng.
[Chà, để tôi nghĩ xem nào, umm, tôi muốn thật sự cẩn thận và chắc chắn mình đã tìm hiểu từng bộ phận một cách triệt để nên tôi muốn có 3 ngày để hoàn thành nó đúng cách]
Cái cách mà ông ấy nói “tìm hiểu từng bộ phận một cách triệt để” có một phần nào đó làm tôi cảm thấy lo lắng. Dù sao đi nữa thì chắc chắn sẽ là 3 ngày.
[Thế tôi sẽ quay trở lại đây sau 3 ngày nữa. Oh, đúng rồi, có yêu cầu thảo phạt nào cần chúng tôi đảm nhận khi ở thành phố này không?]
[Ah, không. Ở đây chúng tôi vẫn ổn. Đây là một Thành phố Dungeon nên chúng tôi có rất nhiều Mạo hiểm giả xung quanh, nhớ chứ]
Những Mạo hiểm giả có thứ hạng cao có xu hướng tụ tập quanh một dungeon nên những yêu cầu xung quanh khu vực đó sẽ được đáp ứng tốt.
Lúc ánh nhìn của Elland-san lạc trở lại bàn chỗ con Thổ Long đang nằm, tôi quyết định đây sẽ là lúc để đi tìm một nhà trọ để nghỉ ngơi trong khoảng thời gian chúng tôi ở Doran. Khi tôi hỏi người Hội trưởng đang mất tập trung về chỗ để ở, ông ngay lập tức đề nghị tôi nghỉ ngơi tại nhà mình nhưng tôi từ chối một cách lịch sự nhất có thể. Nó đã đủ căng thẳng khi ở cùng với ông ấy trong vài giờ, giờ lại còn ở cả ngày hoặc lâu hơn … brrr. Ông ấy thực ra là một người tốt bụng miễn là ông không nghĩ ngợi đến Rồng dù rằng đa phần thời gian là ông nghĩ đến vấn đề đó, nên tôi nói chúng tôi sẽ đi tìm một nhà trọ phù hợp, nơi có chỗ để ở cho ma thú kế ước.
Elland-san giới thiệu với tôi “Nhà trọ Thành phố Mê cung”, nơi du khách có thể ở cùng với ma thú kế ước và cảm ơn tôi vì đã mang con Thổ Long đến Guild ở Doran để xẻ thịt nên Guild sẽ thanh toán chi phí chỗ ở cho chúng tôi. Ông chỉ đường cho tôi đến nhà trọ và khi bị Fer nhắc nên tôi luôn vị trí lối vào dungeon. Dường như Fer muốn tới đó vào sáng mai nhưng tôi đã quá mệt mói để có thể tranh luận nên tôi lắng nghe kĩ lời chỉ dẫn của Elland-san trước khi nói lời tạm biệt và rời khỏi tòa nhà của Guild.