Tôi cùng Lambert-san và Mary-san ngồi xuống trong phòng tranh phía sau cửa hàng. Có vẻ như Mary-san cũng sẽ tham dự vào buổi thảo luận.
Tôi đã nghe đươc Lambert-san nói rõ ràng rằng anh ấy sẽ không hoàn toàn bỏ qua mong muốn của vợ mình. Anh ấy quyết định sẽ cho cô 1 khu vực nhỏ trong cửa hàng chính, tầm khoảng 2 tấm chiếu tatami để cô buôn bán.
[Tôi nghĩ nó nên rộng hơn nữa, người chồng yêu quý của tôi không hiểu rằng đây là nơi duy nhất trong thị trấn bán những sản phẩm này …] Mary-san nói một cách buồn bã. Tuy nhiên tôi hiểu những gì Lambert-san nghĩ. Đây là những sản phẩm mới, hoàn toàn khác biệt so với những sản phẩm làm từ da mà cửa hàng đã bán cho đến tận bây giờ. Tốt hơn hết là nên bắt đầu với một khu vực nhỏ và xem chúng sẽ bán được như thế nào.
[Nếu buôn bán ở một khu vực nhỏ thì không phải chúng ta nên giới hạn những sản phẩm mang ra bán sao?] Tôi đề nghị. Tôi nói, nó có lẽ sẽ tốt hơn nếu chúng tôi đồng ý bán 3 sản phẩm khác nhau trước đã. Tôi liệt kê những sản phẩm – 2 loại xà phòng, dầu gội kiêm xả, dầu gội cùng với dầu dưỡng và kem ủ tóc. Theo họ thứ gì sẽ là tốt nhất để bán, hay ít nhất là để bắt đầu.
[Không, chúng ta không nên giới hạn số lượng sản phẩm. Chúng ta sẽ bán tất] Mary-san nhoài người tới trước, nói một cách dứt khoát. [Anh có nghĩ thế không, anh yêu?]
Dưới áp lực của Mary-san, Lambert-san chỉ có thể trả lời [Ummm]
[Những sản phẩm của Muhouda-san sẽ biến giấc mơ của phụ nữ thành hiện thực. Tôi không thể nghĩ ra có người phụ nữ nào mà không muốn sử dụng chúng nữa] Mary-san tự tin nói, cô khá chắc vào lập luận đó [Tôi đã tự mình sử dụng chúng. Tôi sẽ quảng cáo chúng với bạn mình dù rằng khi họ nhìn thấy vẻ ngoài của tôi họ sẽ hỏi trực tiếp bằng cách nào mà tóc tôi lại có thể mượt mà, óng ả đến thế này, ho ho ho] Nói vậy, Mary-san lại vuốt đi vuốt lại tóc mình. Rồi rồi, tôi biết là tóc cô tuyệt vời mà.
[Đó là lý do tại sao tôi tin rằng tôi nên bán loại xà phòng này với giá 4 đồng bạc] Mary-san nói, chỉ tay vào cục xà phòng rẻ tiền nhất.
“Huh? Mary-san, 3 cục xà phòng đó chỉ tốn có 1 xu đồng thôi” tôi tự nghĩ với chính mình.
[Mary, không phải nó quá đắt sao?] Lambert-san hỏi
[Anh nghĩ thế sao? Em đã thử rửa tay bằng loại xà phòng này. Nó lên bọt tốt và em nghĩ mùi của nó cũng ổn chỉ là không được như của loại xà phòng thơm mà em đã dùng trong nhà tắm] Mary-san chạm vào gói xà phòng rẻ tiền trên bàn [Nhắc đến thì nhớ lại loại xà phòng mà chúng ta đã dùng đến tận bây giờ đi anh yêu. Dù nó không có bọt và mùi rất khó chiu, nó vẫn có giá tận 3 đồng bạc]
[Oh, thế sao?] Tôi kinh ngạc hỏi.
[Đúng vậy. So sánh những sự cải tiến của mặt hàng này, tôi nghĩ sản phẩm này có thể bán được với giác 4 đồng bạc. Tôi thực sự nghĩ đó là cái giá rẻ nhất rồi]
[Thì, anh cho là vậy …] Lambert-san hoàn toàn bị áp đảo bởi sự nhiệt tình của Mary-san những anh ấy vấn phân vân [Tất nhiên, giá mà chúng ta định bán sẽ phụ thuộc vào giá mà Mukouda-san sẽ bán cho chúng ta. Cậu nghĩ gì về việc này, Mukouda-san?]
Huh? Hỏi tôi sao? Giá bán buôn tùy thuộc vào tôi sao? Chà, tôi thực sự không biết về vấn đề này những có lẽ là 50% giá bán là được nhỉ?
[Thế 2 đồng bạc thì sao?] Tôi ngập ngừng hỏi.
Lambert-san ngạc nhiên bởi lời đề nghị của tôi. [Không, không, không, cậu không cần ưu đãi cho chúng tôi. Thế 2 đồng bạc và 5 xu đồng nhé? Đó là mức giá bán buôn phù hợp nhất cho chúng tôi]
Cái gì? Ổn với việc bán đắt thế sao? Nếu 3 cục xà phòng tôi mua với giá 1 xu đồng mà có thể bán được tận 2 đồng bạc và 5 xu đồng thì tôi chẳng có gì để phàn nàn.
[Được thôi, tôi sẽ để giá như thế] 2 đồng bạc và 5 xu đồng cho 3 cục xà phòng rẻ nhất. Ez money (TL: Ez money of my life. Lakad Matatag. Normalin, normalin). Mary-san chuyển qua đống xà phòng thơm.
[Loại xà phòng này thực sự thơm và sử dụng nó nghĩa là bạn không cần dùng nước hóa sau đó nữa. Tôi nghĩ Mukouda-san đã nói nó sẽ có giá cao hơn chút. Chúng tôi sẽ bán nó với giá 6 đồng bạc. Anh nghĩ sao?]
[Thì, với loại xà phòng này, như lời Mary nói, 6 đồng bạc có vẻ là giá tốt] Lambert-san đồng ý khi nhìn vào đống xà phòng trên bàn. [Mùi hương dễ chịu sẽ làm giá tăng thêm và bên cạnh đó, đây là thứ mà quý tộc sẽ muốn]
Tôi đã nghĩ xà phòng hương hoa hồng sẽ là một sản phẩm xa xỉ nhưng nó vẫn chỉ có tốn của tôi có 3 xu đồng cho 3 miếng. Chúng thực sự sẽ bán được với giá 6 đồng bạc sao?
[Giá bán mà anh muốn cho loại xà phòng này là bao nhiêu. Mukouda-san?] Lambert-san hỏi.
Tôi nghĩ nhanh. So sánh với giá của loại xà phong rẻ tiền nhất … [Thế 3 đồng bạc và 5 xu đồng nhé?]
[Nó có đủ lợi nhuận với cậu không?] Lambert-san hỏi lại. Biến 3 xu đồng thành 3 đồng bạc và 5 xu đồng rõ ràng là đủ loại nhuận với tôi rồi.
Khi tôi gật đầu [Vâng], Lambert-san cảm ơn [Cảm ơn rất nhiều]. Có phải Lambert-san nghĩ tôi để cho anh ấy cái giá ưu đãi không? Tôi không chắc nhưng thôi bỏ qua nó đi.
Chúng tôi để giá bán buôn cho dầu gội kiêm xả là 4 đồng bạc và giá bán lẻ là 7 đồng bạc. Dầu gội và dầu dưỡng sẽ được bán thành 1 set vì chúng cần được sử dụng chung với nhau. Giá bán 1 set sẽ là 1 đồng vàng còn giá bán buôn cho Lambert-san là 6 đồng bạc. Khách hàng sẽ phải trả thêm cho giá chai ở lần đầu tiền họ mua và họ sẽ mang chúng quay trở lại để đổ thêm sau đó. Mary-san nói cô sẽ thêm giá gốc của chai vào giá bán cho lần mua đầu tiên. Tôi mua những cái chai này ở đây nên có tăng thêm giá cũng không thêm lợi nhuận tổng của tôi nhưng dù sao thì tôi đã có rất nhiều rồi …
Mary-san cầm cái lọ nhỏ có kem ủ bên trong lên. [Sản phẩm đặc biệt này, tôi sẽ chỉ giới thiệu nó với những ai mua set dầu gội và dầu dưỡng để kiếm thêm chứ không bán riêng nó. Phải bán nó theo cách này] Cô dừng lại và vuốt tóc lần nữa [Chúng thực sự đã làm tóc tôi đẹp hơn như một phép màu. Với tác dụng như thế này, tôi nghĩ giá của nó là 2 đồng vàng]
*khụ* *khụ* … Tí nữa thì tôi phun ra trà mà tôi vừa uống xong. Cô ấy nói “2 đồng vàng” sao? Tôi mua một hộp kem ủ tóc với giá 8 đồng bạc và cho chúng vào 2 cái lọ tôi mua từ Siêu thị trực tuyến. Thế là 1 lọ kem ủ có giá 4 đồng bạc và cô ấy dự định bán chúng với giá 2 đồng vàng? Tôi chỉ biết là nó sẽ có giá cao nhưng không thể ngờ là giá lại cao đến vậy.
[Tôi biết về ảnh hưởng của nó tới việc làm tóc trở nên đẹp hơn nên 2 đồng vàng là một cái giá tốt] Mary-san nhấn mạnh. Vẫn là 2 đồng vàng sao?
[Đây là một sản phẩm vô cùng đặt biệt và thứ hộp đựng này cũng rất tuyệt vời với kính trong suốt, điều này đã nằm trong giá sản phẩm rồi] Cô tiếp tục và giơ cái lọ thủy tinh ra chỗ có ánh sáng. Oh tôi hiểu rồi nhưng mà cái lọ cũng rất rẻ khi mua ở trên Siêu thị trực tuyến. Tôi quyết định sẽ chấp nhân suy nghĩ này của cô và chúng tôi quyết định giá bán buôn bao gồn cả lọ từ Siêu thị trực tuyến sẽ là 1 đồng vàng và 2 đồng bạc cho mỗi lọ.
[Hãy bán những sản phẩm này trên cơ sở thử nghiệm trong thời gian này] Lambert-san tuyên bố khi toàn bộ giá bán buôn của các sản phẩm đã được đồng thuận. Lambert-san dự định sẽ mua một lượng lớn sản phẩm sau khi xem chúng được bán ra sao nhưng lần đầu tiên thì anh ấy chỉ mua 30 cái mỗi loại (dầu gội và dầu xả sẽ là 1 set) để bắt đầu thử nghiệm.
[Oh, Lambert-san và Mary-san, nếu có thể, tôi muốn 2 người giữ kín việc 2 người lấy những sản phẩm này từ tôi] Mặc dù tôi ổn với việc bán chúng cho Lambert-san nhưng tôi không muốn làm phiền bởi những thương nhân khác và cả quý tộc nữa nếu họ tìm ra anh ấy lấy chúng từ đâu. Đó sẽ là một việc phiền phức.
[Tất nhiên, tất nhiên] Lambert-san trấn an tôi [Tôi khá chắc là những sản phẩm này sẽ bán chạy thôi. Miễn là cậu độc quyền bán cho chúng tôi thì tôi sẽ không nói cho bất kì ai tôi lấy những sản phẩm này từ ai]
[Tôi hiểu, một nguồn cung cấp tốt là một tài sản quý giá cho một thương nhân. Tôi sẽ không bán những mặt hàng này cho bất kì ai khác] Sự sắp đặt này sẽ có lợi cho cả 2 bên. Tôi chợt nhớ ra thứ khác.
[Một điều nữa, tôi sẽ không thường xuyên ở trong thị trấn, nó có gây ra vấn đề gì không? Nếu tôi đi du lịch quanh đây thì tôi sẽ cung cấp nhiều sản phẩm nhất có thể trước khi tôi đi] Fer muốn ra biển nên tôi rõ ràng là sẽ rời khỏi đây sớm thôi.
[Ổn mà] Lambert-san nói [Tôi chỉ mua những mặt hàng này từ cậu vài lần trong năm thôi. Nếu cậu có thể nói tôi biết khi nào cậu dự định rời đi thì tôi sẽ đặt hàng trước] Lambert-san đã mua da với số lượng lớn nhiều lần trong năm theo cách tương tự, đặt hàng trước và nhận hàng sau đó. Lên kế hoạch trước là một việc mà những thương nhân giỏi đã như một điều hiển nhiên.
[Được rồi, tôi sẽ chuẩn bị đơn hàng đầu tiên của anh và chuyển chúng đến trong ngày mai] Tôi nói
[Cảm ơn nhiều] Lambert-san và Mary-san đồng thanh nói khi tôi rời cửa hàng.
Chà, đến lúc bận rộn rồi đây, tôi nghĩ. Tôi cần phẩn chuẩn bị đơn hàng bán buôn đầu tiên cho cửa hàng của Lambert-san. Tôi tự hỏi nếu tôi có thể cung cấp những sản phẩm dạng lỏng trong một cái chai lớn và chuyển đến cho họ và để họ có thể tự đổ đầy những chai nhỏ tại cửa hàng khi nhận được yêu cầu. Vì những cái chai được định giá riêng nên tôi cảm thấy nó sẽ ổn thôi nếu tôi hỏi Lambert-san về việc làm theo cách đó. Nó sẽ tiết kiệm cho tôi rất nhiều thời gian và công sức.
Đối với kem ủ tóc, chúng là những sản phẩm đặt biệt nên tôi không nghĩ chúng sẽ làm được theo cách đó … Nhưng nếu tôi vội thì tôi cũng có thể cho tất chúng vào một cái lọ lớn và nhờ Lambert-san đổ đầy vào những lọ kem ủ nguyên bản nữa. Tôi vẫn sẽ tự chuẩn bị đơn hàng đầu nhưng tôi sẽ nói chuyện với Lambert-san và Mary-san về việc tăng tốc độ giao hàng sau khi họ bắt đầu buôn bán đợt đầu tiên.
Trên đường quay lại nhà trọ, tôi cần ghé qua tiệm tạp hóa và mua thêm nhiều chai nữa.