“Sáng hôm sau”, sau khi giải quyết xong bữa sáng, cả nhóm dừng chân trước cửa phòng boss tầng 25 và tôi lén nhìn vào bên trong …
“Căn phòng này còn rộng hơn mấy phòng ở tầng trước” Tôi nói một cách chán nản “Và số lượng quái vật cũng đã tăng lên”
“Umu” Fer đồng tình, cái mũi của nó hếch lên như thể đang đánh hơi bầu không khí trong lúc sử dụng phát hiện quái vật “ Đó cũng là cảm giác của ta”
“1, 2, 3 … ah, ta đếm được 10 con Spriggan” Không may việc đếm khá dễ dàng khi đầu và vai của lũ Spriggan khổng lồ về cơ bản còn cao hơn lũ quái vật to lớn đang đứng khắp căn phòng. Có phải vì đây là tầng cuối cùng của Khu vực Khổng lồ nên chúng tôi nhận được “giảm giá đặc biệt”, xả hàng bán lỗ! chốt chứ? Dungeon đã nhét tất cả lũ quái vật khổng lồ còn lại vào trong căn phòng này vì lợi ích của chúng tôi sao? Dù không muốn nhưng chúng đang đứng đó, chắn giữa chúng tôi và cầu thang xuống tầng tiếp theo. Tôi thở dài, dungeon này có thực sự phải đối xử tệ hại với du khách như thế không?
“Fuuuh, dù lũ quái vật có khổng lồ đến thế nào, chúng vẫn chẳng phải một thử thách” Fer nói với giọng điệu nhuốm màu thất vọng.
“Đúng vậy, anh chàng to lớn. Nhưng ngược lại, chúng sẽ là một bài thể dục tốt” Rõ ràng Dora-chan đang muốn xả bớt đống năng lượng dư thừa.
“Sui cũng đã sẵn sàng hạ gục thêm lũ kẻ xấu-” Sui đáng yêu cuồng chiến nói thêm vào, xúc tu bắn tỉa đạn Acid đã lên nòng.
Yeah, lũ quái vật lấp đầy căn phòng sẽ là một thử thách với phần lớn những nhóm Mạo hiểm giả nhưng ba ma thú kế ước của tôi lại không nghĩ thế và có lẽ chúng nói đúng.
“Rồi, đi thôi” Fer nói và lao vào phòng.
“Xông lên!” Dora-chan ra lệnh và bay theo Fer.
“Hooray-” Sui cuồng chiến nhảy qua cánh cửa theo chân 2 đứa kia. Tôi nghe thấy phong ma pháp của Fer thổi bay lũ quái vật khổng lồ làm chúng nằm bẹp quanh phòng, mở đầu một cuộc chiến không cân sức.
Tôi tự hỏi liệu lũ ma thú kế ước của tôi có sợ thứ gì đó chăng? Như tôi sợ hầu hết mọi thứ trong thế giới đầy rẫy nguy hiểm này. Chúng đều mạnh mẽ và tất nhiên tôi cũng … yeah, tôi yếu xìu, tôi phải thừa nhận điều đó. Tôi đã mong đợi dungeon sẽ thú vị hơn nhưng với việc đi cùng 3 đứa kia và để chúng xử lý toàn bộ lũ quái vật thì việc này lại trở nên khá nhàm chán, như đi dạo trong công viên vậy. Nếu tôi ở một mình thì, yeah, tôi đã bị một con châu chấu đánh bại chứ đừng nói đến lũ quái vật khổng lồ mà cả nhóm đã đối mặt trong vài tầng vừa qua. Tôi ngó vào trong căn phòng, nơi trận chiến ác liệt đang diễn ra, thú vị và thót tim, tất cả những thứ mà tôi muốn tận hưởng khi chơi game. Nếu không nhanh lên mọi thứ sẽ sớm kết thúc mất. Chuẩn bị tinh thần, nắm chặt thanh kiếm ngắn Mithril, tôi tiến vào phòng boss.
“Gooah!” Một con Troll phát hiện ra và lao đến chỗ tôi. Huh? Tiếng thình thịch của bước chân nghe nhanh nhẹn hơn con Troll mà tôi đã đối mặt ở tầng trước. Phải chăng lũ quái vật trong căn phòng cuối cùng của Khu vực Khổng lồ này nhanh và nguy hiểm hơn những tầng trước? Dường như dungeon đang cố gắng giở trò với chúng tôi sao?
“Goooooahhhh!” Con Troll gào lên trong lúc giơ cao cả 2 nắm đấm rồi giã xuống chỗ tôi bằng một đòn búa kép, nó di chuyển nhanh hơn lũ Troll ở những tầng trước nhưng …
“Vẫn chưa đủ nhanh đâu!” Tôi đáp trả “Ta vẫn có thể dễ dàng tránh được!” Tôi bước sang một bên để con Troll loạng choạng lướt qua rồi dùng thanh kiếm ngắn Mithril cực kì sắc bén chém vào hông nó, để lại một vết thương ở bụng và sườn đồng thời làm đoạn ruột xám lớn lòi ra.
“Gooooh” Con Troll gào lên, vung vẩy nắm đấm khổng lồ về phía tôi nhưng do đã bị thương nên nó chậm hơn lúc trước rất nhiều khiến việc né tránh đòn tấn công lại càng trở nên dễ dàng. Tôi nhanh chóng bước ra phía sau con quái vật và tung đòn vào bắp chân nó, cắt đứt những khối cơ lớn, xoẹt xoẹt. Con Troll ngã gục về trước, tôi liền đâm sâu thanh kiếm Mithril vào lưng con quái vật, nơi trái tim của nó đang đập. Mong là trúng.
“Nhận lấy!” Tôi hét lớn khi con Troll rùng mình và bỏ mạng.
“Yosh!-” Bụp. Trong lúc đang ăn mừng chiến thắng trước con Troll, tôi bị tấn công bởi một thứ gì đó từ phía sau, đòn đánh trúng vào phần lưng.
“C-Cái gì vậy?”
“Bumooo!” Tôi nhìn lên và thấy một con Minotaur đang nện cây rìu khổng lồ xuống.
“Ooooh” Dùng tay che đầu, tôi nhắm chặt mắt lại. Liệu Kỹ năng Phòng ngự tuyệt đối có thực sự hoạt động? Tôi đã quá tự tin khi chiến đấu với con Troll và sáng nay Fer cũng quyết định sẽ không thiết lập Kết giới cho tôi nữa vì tôi đã có Kỹ năng Phòng ngự tuyệt đối. Tôi biết lúc trước kỹ năng này đã hoạt động nhưng bây giờ thì sao? Phòng ngự tuyệt đối, đừng để ta thất vọng!
Thụp --. Cây rìu của Minotaur trúng vào tay tôi nhưng … chẳng có gì xảy ra cả. Tôi có thể cảm thấy đòn đánh nhưng nó không hề đau đớn hay gây tổn hại nào đến tôi. Bỏ tay xuống và nhìn lên, tôi thấy con Minotaur đang lắc đầu tức giận. Nó liên tục vung rìu xuống, thụp, thụp ,thụp – nhưng một lần nữa, không hề có tác dụng. Như thể đó chỉ là những cú đánh nhẹ nhàng, không hơn không kém. Tôi nhận ra tác động đã làm mình ngã lúc trước chính là đòn tấn công đầu tiên của con Minotaur từ phía sau, dù không hề gây sát thương nhưng nó đã xô tôi ngã.
Thụp, thụp ,thụp – Con Minotaur kiên trì tung ra những đòn tấn công vô dụng nhưng thế là đủ rồi, lúc này tôi đã tự tin hơn vào sự bảo vệ của Kỹ năng Phòng ngự tuyệt đối.
“Nhận lấy!” Tôi đứng dậy và gào lớn, đồng thời đâm thanh kiếm Mithril thẳng qua tim con quái vật.
“Bomoo … o … o – ” Con Minotaur ngã gục xuống nền đất hấp hối và bất động.
“Yosh, mình làm được rồi!” Tôi thu thập Độc trảo Troll và Sừng Minotaur, những thứ rơi ra khi lũ quái vật biến mất, những vật phẩm mà tôi nhận được khi tự mình chiến đấu và đánh bại chúng. Tôi, kẻ diệt quái vật Mukouda-san …
“Vậy từ giờ trở đi ngươi có định chiến đấu thêm chút nữa không?” Fer lên tiếng hỏi và tiến lại gần. Tôi vẫn đang run lên trong sợ hãi và phấn khích cùng sự phấn khởi lạ kì. Đây chính là cảm giác mà những Mạo hiểm giả thực thụ cảm thấy sau khi họ đánh bại lũ quái vật sao? Tôi nhìn quanh nhưng toàn bộ số quái vật trong phòng đã bị Fer, Dora-chan và Sui-chan hạ gục trong khoảng thời gian còn ngắn hơn tôi cần để xử lý 2 con quái vật cùi bắp này.
“Chà, có lẽ thêm một chút vậy” Tôi đồng tình “Tuy vẫn chưa quen với viêc chiến đấu và cũng chưa thật giỏi nhưng ta không thể để tất cả cho 3 đứa, phải không?”
Fer gật đầu như thể hài lòng với câu trả lời của tôi.
“Chủ nhân-, em đã nhặt toàn bộ những thứ rơi ra quanh đây-” Oh, có vẻ Sui-chan đã thu thập đống vật phẩm rơi ra, căn phòng giờ đây sạch bóng.
“Oh, em nhặt tất cả cho anh sao? Cảm ơn Sui” Tôi nhận lấy đống vật phẩm và cho toàn bộ vào Hộp vật phẩm trong lúc Sui-chan đang nhảy pon-pon hạnh phúc vì được tôi cảm ơn.
“Này” Dora-chan dùng thần giao cách cảm đánh tiếng khi đang bay vù vù xung quanh “Ta có thể thấy một hòm kho báu lớn ở bức tường đằng kia!”
“Một rương báu? Đi thôi!” Tôi theo đuôi Dora-chan tới nơi đặt hòm kho báu còn Fer và Sui-chan đi sau cùng.
“Đúng như Dora-chan nói, nó rất to” Tôi lẩm bẩm “To hơn rất nhiều so với những rương báu mà chúng ta từng thấy…”
Cái rương này phải to khoảng 1m và cao tầm 50 cm, nó ngồi đó trông thật ngây thơ và hấp dẫn. Tôi muốn lật ngay cái nắp ra và xem thứ gì ở bên trong nhưng phải Thẩm định trước đã. Rốt cục an toàn vẫn là trên hết. Chắc chắn rồi …
[Rương báu]
Nó sẽ phóng ra Hỏa cầu ngay khi được mở nắp rồi giải phóng khí ga độc.
…… Vậy là khí ga độc cùng với Hỏa cầu à? Thú vị đấy. Tôi đã nghi ngờ ngay từ đầu vì kích thước của chiếc rương nhưng có thể tôi đã bị lừa – Nếu tôi mở nắp và tránh được Hỏa cầu nhưng nghĩ rằng chiếc rương đã an toàn thì khí ga độc sẽ xử lý tôi. Thật mưu mô. Nếu không có Kỹ năng Phòng ngự tuyệt đối và kháng hiệu ứng thì chiếc rương sẽ giết tôi ngay lập tức, không bằng cách này thì cách khác.
“Bên trong chiếc rương đó có đặt sẵn một thứ bẫy thực sự độc ác …” Fer nói sau khi quan sát từ một khoảng cách an toàn giống với tôi.
“Ta cũng đã Thẩm định nó, Fer. Nó sẽ giải phóng khí ga độc cùng với Hỏa cầu” Tôi rùng mình “Chúng ta sẽ chết nếu không có Bảo hộ thần thánh”
“Oh đúng vậy. Có thể sẽ tránh được ba phát Hỏa cầu nhưng khí ga độc sẽ gây ra cái chết ngay tức thì và nó cũng sẽ phun ra rất nhiều” Fer đáp lại.
…… Cái gì? “Huh? Ba phát Hỏa cầu? Không phải chỉ có một thôi sao và khí ga gây tử vong tức thì?” Tôi không thấy những thứ đó được ghi trong Thẩm định … “Oh, là do sự chênh lệch level giữa ta và ngươi nhỉ?”
“Chính xác. Như ta đã nói, khi level tăng lên, những thứ có thể làm với các kỹ năng của ngươi cũng sẽ tăng lên” Fer trông tự mãn, chà, tự mãn hơn thông thường “Thẩm định của ta thường khá chi tiết về vấn đề này”
Vậy khi nắp rương được mở, nó sẽ bắn ra ba phát Hỏa cầu sau đó giải phóng khí ga độc có thể gây tử vong ngay tức thì. Tôi thực sự không muốn mở nó ra vào lúc này nhưng suy nghĩ một cách kỹ càng thì tất cả chúng tôi chắn chắn sẽ an toàn với phước lành từ các Nữ thần và Kỹ năng Phòng ngự tuyệt đối. Vậy nên tôi có thể mở nó. Thật đấy. Tôi có thể. Chỉ cần nhấc cái nắp lên, thực sự tôi không cần phải mở chiếc rương với đôi mắt nhắm nghiền, hàm răng lạch cạch và đôi tay run rẩy như thế này …
Khá chắc nhưng cuối cùng, thật chậm rãi, tôi cũng đã mở được nắp rương. Ba phát Hỏa cầu được bắn ra y như Thẩm định Fer đã nói, nó bắn rộng ra với khoảng cách có thể chạm tới bất kì ai đứng hai bên cũng như phía trước của chiếc rương. Vài giây sau, một đám khí ga độc lớn tràn ra khắp phòng.
“Gaah, khụ khụ. Mùi của nó thật kinh khủng” Tôi vẫn an toàn và có vẻ 3 đứa kia cũng không chịu tác động gì. Tôi ngó vào bên trong chiếc rương và Yosh! Kho báu! Có một thỏi vàng, một viên đá quý lớn cùng một chiếc nhẫn. Sử dụng thẩm định lên viên đá, tôi phát hiện ra nó được gọi là Imperial Topaz. Nghe rất ấn tượng đấy chứ. Còn chiếc nhẫn, khi Thẩm định nó, tôi thấy …
[Nhẫn hồi phục ma pháp]
Một vật phẩm ma thuật giúp việc hồi phục ma pháp trở nên nhanh hơn đôi chút sau khi sử dụng
Wahoo! Cuối cùng tôi cũng có một vật phẩm ma thuật thực sự. Chà, khi trước tôi đã có một chiếc túi ma thuật nhưng nó không phải một vật như chiếc nhẫn này. Tôi nhờ Fer Thẩm định thêm vì cụm từ “nhanh hơn đôi chút” có hơi mơ hồ. Và Fer nói rằng chiếc nhẫn sẽ tăng cường khả năng phục hồi ma pháp thêm 20%. Nghe thực sự tốt đấy chứ. Tôi nhanh chóng quyết định sẽ giữ nó cho bản thân chứ không bán đi. Đeo chiếc nhẫn vào tay, ban đầu tôi nghĩ nó hơi quá to nhưng là một vật phẩm ma thuật nên chiếc nhẫn đã thu nhỏ lại đến kích thước vừa vặn. Tôi chiêm ngưỡng một vài giây trước khi cho thỏi vàng và viên Imperial Topaz vào Hộp vật phẩm rồi cả nhóm hướng tới cầu thang xuống tầng 26.
“Huh? Nơi nào thế này ……….” Ở cuối cầu thang là một khu rừng rậm rạp, tối tăm và vắng lặng.
“Ngươi có nhìn thấy không? Dungeon đang trở nên thú vị hơn rồi đấy” Fer nói và nhìn xung quanh với ánh mắt say mê.
Không, không, không Fer-san, chẳng hề thú vị gì cả. Tôi đã được Elland-san kể là dungeon sẽ có những tầng như thế này nhưng không phải hơi sớm sao? Tầng này nên giống với những tầng trước, dạng tường đá và những đường hầm đá thô chứ. Tại sao khu rừng lại đột ngột xuất hiện ở đây, ngay trước mặt chúng tôi?
“Này, lên đi. Ta có thể đánh hơi thấy rất nhiều quái vật khá mạnh quanh đây. Lên đường thôi” Fer hướng chiếc mũi xung quanh “Lối này”. Có vẻ Fer đang rất háo hức muốn được chơi đùa “Ngươi nhanh leo lên đi”
Rồi rồi. Tôi ngồi trên lưng Fer và ngay lập tức nó lao thẳng tới bìa rừng. Bám thật chặt, tôi tự hỏi loại quái vật nào đang chờ đợi chúng tôi ở phía trước …