Chương này chúng ta lại tiếp tục đến với sự chai mặt của con mắm, Nữ thần Ninril
-----------------------------------
[Haa …]
Tôi chỉ có thể thờ dài.
Là vì vẫn còn một khoảng thời gian nữa trước khi đến lần dâng lễ tiếp theo của người đàn ông từ thế giới kia.
Và trong khoảng thời gian này, sẽ không có đồ ngọt nữa.
Tất cả chỗ “socola” và dorayaki đều rất ngon.
Chỗ đồ ngọt đến từ thế giới kia “Trái Đất” đó ngon không tưởng ngay cả đối với tôi.
Chúng đều quá ngon vì thế tôi đã không thể kìm nén khi ăn hết chúng vào ngày đầu tiên.
Tôi nên đòi hỏi thêm chút nữa vào lần dâng lễ vật sau.
Haa, chỉ là khi thời gian của lần dâng lễ vật sau đến sớm thôi.
◇ ◇ ◇ ◇ ◇
Trong lúc chờ đợi cho lần tiếp theo, tôi lén nhìn hạ giới bằng chiếc gương như thường lệ.
[Mu! C-Cái gì thế kia?]
Cái thanh màu nâu mà người đàn ông tới từ thế giới kia triệu hồi từ Siêu thị trực tuyến là cái gì vậy trời?
Anh ta nói là nó rất ngọt.
Nó thật sự ngọt sao?
Trông nó chẳng có vẻ là như vậy tí nào …
Cái gì, hmm, thứ đồ ngọt đó được gọi là “socola” à?
Ma thú Slime của anh ta xin được ăn thêm.
Loài sinh vật đó bình thường sẽ ăn tất cả mọi thứ, hiếm khi thấy chúng đòi hỏi thứ gì mà chúng phải cầu xin.
Nó có ngon như vậy không?
Gununu, tôi cũng muốn ăn nó.
Nó tới từ thế giới làm ra Bean Jam Bun, Strawberry Jam Bun, Cream-filled Bun, thế nên sẽ chẳng có lý do gì mà nó không ngon cả.
Bản năng của tôi nói vậy đấy.
Tuy nhiên vẫn chưa đến lúc cho lần dâng lễ vật tiếp theo.
Nhưng mà tôi muốn ăn thứ “socola” đó ………
Eiii ~, tôi là một Nữ thần, điều nhỏ nhặt như vậy sẽ được tha thứ thôi.
Tóm lại là tôi chỉ cần cẩn thận để không ai biết là được.
Chính xác, chuẩn Cơm Mẹ Nấu Rồi!
Tôi ngay lập tức gửi một lời sấm đến người đàn ông từ thế giới kia.
[Phàm nhân, ta là Nữ thần gió Ninril. Hãy cầu nguyện và dâng lên cho ta thứ gọi là “socola” đó ngay. Ah đừng có quên dâng cả dorayaki cùng đấy]
Khi làm vậy, tôi cũng đòi thêm thứ khác mà chũng sẽ rất ngon khi ăn cùng với “socola”.
Anh ta ngạc nhiên bởi lời sấm truyền của tôi.
Anh ta thắc mắc liệu đó có phải lời sấm truyền không.
[Đúng rồi đó. Đó là lời sấm truyền. Nhanh lên]
[Gửi hẳn một lời sấm truyền chỉ để đòi đồ ăn? Liệu cô có phải nữ thần thật không thế?] Anh ta thắc mắc.
Tất nhiên ta là thật rồi.
Nhưng đồ ngọt là số một.
[Cô không có tí phẩm giá nào sao?] Anh ta trả lời.
Ngươi, kẻ đến từ thế giới khác, sao ngươi dám nói ra những lời rác rưởi như vậy.
[Im đi! Ngay cả thần cũng có thứ gì đó khiến họ thích thú]
Ngừng phàn nàn và nhanh cái tay dâng lễ vật “socola” và dorayaki đi.
Anh ta triệu hồi “socola” và dorayaki bằng Siêu thị trực tuyến.
Anh ta bắt đầu cầu nguyện cùng với “socola” và dorayaki trên mâm lễ.
Yosh, yosh, vậy thì tôi sẽ dịch chuyển tức thòi thứ “socola” và dorayaki đó tới Thần giới.
Người đàn ông tới từ thế giới kia, good job.
[Good job]
Tôi biết là thứ như vậy sẽ được nói sau khi ai đó đã làm được việc tốt khi lén nhìn vào Trái đất bằng chiếc gương.
[Oh, hóa ra đây là “socola” và dorayaki!]
Xem nào, hãy bắt đầu với “socola” đi.
Anh ta lột giấy gói ra trước khi ăn nó.
Và thực hiện y như anh ta, tôi bóc giấy gói đi.
Thứ hiện ra từ bên trong giấy gói là một thanh màu nâu.
Umu, họ ăn thứ này.
[Mặc dù vậy, thứ “socola” này có mùi rất tuyệt. Nó có mùi thơm ngọt ngào mà làm người ta muốn ngửi nó càng lâu càng tốt]
Vậy thì, chúng ta hãy cắn một miếng.
* Parin !!*
Cái thanh màu nâu gãy ra cùng với một âm thanh rõ nét.
Fuoooo! N-Nó tan chảy trong miệng tôi.
Nó ngọt ngào và có chút vị đắng nhưng rất đặc trưng.
Cái này ngon quá, thực sự là rất ngon.
Thứ như vậy không tồn tại ở thế giới của tôi.
Loài người, người đã sáng chế ra thứ “socola” này là một thiên tài.
Nó quá là ngon, ngon như Bean Jam Bun, Strawberry Jam Bun, Cream-filled Bun vậy.
Mỗi món đều có vị ngon khác biệt.
Hẳn là phải có rất nhiều thiên tài đồ ngọt ở thế giới “Trái đất”.
Thật đáng ghen tị.
Chỉ cần có một thiên tài như vậy sinh ra ở thế giới của tôi, đồ ngọt ở đây có thể sẽ phát triển hơn một chút.
Sau cùng, nó vẫn nằm trong phạm vi của trái cây sấy khô và mật ong.
Hơi buồn một chút.
Haa~ “socola”, sao lại ngon đến vậy.
Tiếp theo là dorayaki.
Ha! Không, không, không, không, tôi phải dừng lại.
Nếu cứ tiếp tục thì sẽ y như lần trước mất.
Tôi nên giữ dorayaki cho ngày mai.
…………*Gulps*
D-Dorayaki, nó trông ngon quá.
Ha! Tôi quên mất không bảo người đàn ông từ thế giới kia dâng thêm lễ vật.
Tôi sẽ bảo anh ta dâng thêm vào lần sấm truyền sau.
Làm như vậy thì sẽ chẳng có vấn đề gì nếu tôi ăn luôn dorayaki.
Un, chuẩn rồi.
Anh ta sẽ dâng thêm nhiều lễ vật vào lần sau.
Yosh, đến giờ cho dorayaki rồi.
*Cắn*
Umumumumu, ngon tuyệt!!
Nó hẳn phải là cùng loại đậu với Bean Jam Bun.
Cái bánh ngọt này có vị ngọt ngang với cái kia.
Cả hai đều ngọt nhưng vị ngọt này không quá sắc nhưng tồn tại trong nó là một sự cân bằng tinh tế.
Người phát mình ra dorayaki này cũng là một thiên tài.
Sau khi ăn đồ ngọt từ thế giới kia “Trái đất”, tôi không thế ăn thứ đồ ngọt nào khác.
Tôi đã là một tù nhân của đồ ngọt từ thế giới kia.
Haa~, tôi tự hỏi không biết đồ ngọt nào tôi sẽ được ăn vào lần tới, tôi rất mong chờ nó.
---------------------------
Dorayaki: