Tonari no Seki no Moto Idol wa, Ore no Produce ga nai to Ikite Ikenai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3437

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Vol 1 - Chương 7: Điều không nên nói ra ②

Tôi đã rất sốc khi biết về vụ việc và cảm thấy bản thân như không thể thở được.

Tôi bối rối đến nỗi không thể thốt ra lời nào, như thể bị một vật gì đó phang vào đầu.

"K-Khoan đã. Em khá chắc là trong buổi biểu diễn cuối cùng, Kasumi vẫn để kiểu tóc hai bím đặc trưng của mình như thường lệ..."

"Đó là tóc giả. Em ấy không muốn báo chí làm xấu hình ảnh của ci×ci. Em ấy thực sự muốn bảo vệ nhóm cho đến cùng."

"K-Không thể nào..."

Trước đây tôi cũng hỏi Kasumi rằng tại sao cô ấy lại cắt tóc, vì kiểu tóc kia cũng dễ thương mà.

Nhắc đến Miru Kasumi, không thể không nhắc đến cô nàng với mái tóc hai bím.

Tôi không rõ giới showbiz, nhưng tôi thắc mắc tại sao cô ấy lại bỏ kiểu tóc vốn nổi tiếng đã trở thành thương hiệu của mình.

Tôi nhớ khi đó Kasumi đã cười rạng rỡ và nói: “Mình muốn bắt đầu một cuộc sống mới, do đó mình quyết định thay đổi những thứ đã cũ. Đó chính là một cách để bước tiếp tự tin hơn!”.

"...Ôi trời, em đúng là ngu mà..."

Tôi cảm thấy mình thật ngu dốt và vô cảm, mặc dù giờ đã quá muộn.

"Và cái tên phá hủy mái tóc của Kasumi đã nhận là fan của chị."

"...Hả?"

"Người đó nói rằng trước khi Mirufy tham gia, đôi khi chị có thể được chỉ định ở vị trí trung tâm trong các buổi biểu diễn. Thật buồn cười phải không? ...Tất cả xảy ra là do sự yếu kém của chị. Nếu như chị cố gắng hơn, nếu như chị có thể làm tốt hơn thì chuyện này đã không xảy ra."

Fuyu-nee chớp mắt, và nước mắt rơi xuống từ một bên mắt chị ấy như tuyết tan.

"Và sau vụ đó, em ấy sốc đến mức ngất đi. Và đó là lần đầu tiên em ấy nói với chị những vấn đề của mình. Em ấy nói rằng mình không thể cố gắng thêm được nữa. Em ấy muốn ngừng làm idol. Có lẽ chị là người duy nhất trong nhóm đủ thân thiết nên em ấy mới có thể nói chuyện như vậy, mặc dù bi kịch là do fan của chị gây ra".

Nước mắt không ngừng tuôn rơi từ đôi mắt đẫm lệ của Fuyu-nee.

"Vì vậy, chị đã cố gắng làm em ấy bình tĩnh lại và nói rằng dừng lại cũng không sao cả. Hãy là một cô gái bình thường."

Như chìm vào trong sự hối hận.

Như thể thú nhận tội lỗi của mình, Fuyu-nee tuyệt vọng, khó khăn lắm mới có thể nói tiếp những lời ngắt quãng.

"Sau đó…Mirufy thực sự…đã dừng lại."

Chị ấy che mặt và dụi khăn tay vào má.

Nước mắt chảy xuống khăn tay cho đến khi nó ướt đẫm nước mắt.

Đôi vai chị ấy run lên, và dáng người đó trông thật mỏng manh, như thể có thể biến mất bất cứ lúc nào. Giống như một bông tuyết sẽ tan chảy nếu ta chạm vào nó, thật yếu ớt và mong manh.

"...Fuyu-nee."

────Đây là lần đầu tiên tôi thấy Fuyu-nee khóc kể từ khi vượt qua buổi thử giọng.

Vì từ đó, Fuyu-nee đã trở thành con người chói sáng mà tôi luôn ngưỡng mộ. Thật đau lòng khi so sánh thành tích của hai chúng tôi với nhau, tôi chỉ là một kẻ bình thường không có gì cả.

Tất nhiên, Fuyu-nee có nỗi đau của riêng mình.

Tôi không biết phải nói gì với Fuyu-nee vẫn đang khóc trước mặt tôi. Vì vậy, tôi chỉ lau nước mắt cho chị ấy bằng khăn tay của mình và cố gắng hết sức để tiếp nhận tất cả những điều tôi vừa nghe được.

"X-Xin lỗi. Chị xin lỗi vì đã khóc như thế này. Chị không có quyền được khóc. Chị thực sự muốn nói với em một cách bình tĩnh, nhưng..."

"Đây không phải là chuyện có thể nói một cách bình tĩnh. Em xin lỗi vì đã khiến chị phải nhớ về điều đó."

"Không sao đâu. Lẽ ra chị nên nói với em ngay từ đầu, vì vậy đó là lỗi của chị vì đã giấu chuyện này đi. Chị cảm thấy như mình đang lợi dụng lòng tốt của người bạn thuở nhỏ mình."

Điều này luôn luôn là một bí ẩn đối với tôi. Tôi tự hỏi tại sao Fuyu-nee lại đến gặp và nhờ tôi giúp đỡ Kasumi mặc dù cô ấy đã rời nhóm. Theo tôi, thông thường gia đình của Kasumi sẽ lo những việc như vậy.

Nhưng cuối cùng tôi đã hiểu.

Lý do tại sao Fuyu-nee lại khẩn thiết nhờ tôi chăm sóc Kasumi có lẽ là vì tất cả những điều này. Lần này, chị ấy không muốn bỏ Kasumi một mình. Chị ấy không muốn hối hận nữa.

Fuyu-nee cẩn thận lau nước mắt và nắm tay tôi.

Tay chị ấy lạnh như băng và có chút ẩm ướt.

"Chị nghĩ lý do Mirufy đổ lỗi cho bản thân về mọi thứ đã xảy ra là vì em ấy nghĩ rằng nếu cứ im lặng nhận lấy mọi thứ một mình, những người xung quanh sẽ không bị tổn thương và em ấy sẽ dễ dàng cảm nhận được điều đó hơn."

Những lời này khiến tôi nhớ lại vụ việc khi Kasumi thở gấp và tự trách bản thân, điều đó khiến tôi không thể che giấu vẻ mặt u ám của mình.

Fuyu-nee hít một hơi thật sâu và siết chặt tay tôi lần nữa.

"Nhưng nếu em ấy cứ tiếp tục như thế này, lần này chắc chắn em ấy sẽ gục ngã. Vì vậy, Ren, hãy cứu Kasumi."

Rồi Fuyu-nee tiếp tục hít một hơi và nói tiếp.

"Bởi vì đó là chuyện mà chị đã không làm được."

Chị ấy nói với nụ cười trên môi nhưng không thể ngăn được giọt nước mắt lăn trên gò má.

"...Được rồi. Chuyện đó để cho em đi."

Thực ra, tôi không biết Kasumi tin tưởng mình đến đâu.

Tôi có thể không được cô ấy coi là bạn, chỉ là người trong trò chơi “Idol và người thường” đó mà thôi.

Nhưng tôi thực sự muốn làm chuyện đó. Tôi muốn hiểu cô ấy hơn và cô ấy hiểu rằng tôi là một người cứng rắn và tôi sẽ không gục ngã trước những áp lực dù cho lớn đến đâu đi chăng nữa. Tôi sẽ là người gánh lấy mọi chuyện, tôi sẽ trở thành người mà cô ấy có thể tin tưởng.

Bởi vì hai người chúng tôi đã ở cùng một phe kể từ cái ngày cùng nhau thành lập một liên minh.

"...Nhưng chị phải cẩn thận đó Fuyu-nee. Tất cả những lời vu khống và ghen tị này cũng có thể nhắm đến chị đấy!"

"...Cảm ơn."

"Có vấn đề gì thì lập tức nói với em. Em không nghĩ mình có thể giúp được gì cho chị, nhưng nếu chị cần luật sư, em sẽ tới tất cả các công ty luật."

"Ý tưởng của em luôn độc đáo và cường điệu, Ren... A, này, nếu sau này chị vỡ vụn, em có chấp nhận Onee-san này của em không?"

Việc chị ấy thản nhiên nói mấy thứ như thế này đúng là vấn đề đau đầu. Mặc dù đã quen nhau từ hồi bé tí nên chúng tôi có thể tin tưởng nhau. Tuy nhiên vẫn có giới hạn của những thứ nên và không nên nói chứ. Nhưng tôi không thể cứ thế mà nói ra nên chỉ biết nhìn chằm chằm vào Fuyu-nee.

"Chị không cần phải nói chuyện đó đâu. Em đã gặp phải quá nhiều rắc rối do chị đem đến rồi."

"Waa, thật là xấu tính. Onee-san này chỉ có mình em thôi đấy, Ren-kun."

"Vâng vâng."

"A, Em thật sự không tin sao?"

Ai mà tin được lời đó từ Idol vẫn còn đang hoạt động chứ.

Trêu đùa và tán tỉnh bạn thuở nhỏ có gì vui đâu chứ.

Fuyu-nee cười, kiểm tra đồng hồ và nói, "Thôi chết, lớp trang điểm bị hỏng mất rồi. Chị sẽ bị quản lý mắng mất". Chị ấy than vãn với giọng bông đùa và chuẩn bị rời đi.

Bây giờ là 5:30 chiều. Muộn hơn thời gian chúng tôi đã dự kiến.

"Chị có chắc là không ảnh hưởng đến lịch trình của mình không?"

"Không sao đâu. Chị đã nói với quản lý rằng có thể chị sẽ đến muộn vì đó là một người rất nghiêm túc."

"Thế thì rõ ràng là có vấn đề rồi còn gì?"

"Fufu. Đó là lý do tại sao chị chuẩn bị về nhà với em, bởi vì chị muốn ở bên người bạn thuở nhỏ quan trọng của mình lâu hơn một chút."

Fuyu-nee nhìn về phía tôi.

"Nếu em mệt mỏi, cứ đến đây đi, Onee-san sẽ cưng chiều em. Chị sẽ cưng chiều em đến mức em sẽ..."

"...Quay lại làm việc đi!"

"Haa, chị mệt quá. Về nhà thôi."

Lẽ nào Idol luôn có mặt tối như thế này sao. Tất nhiên, có thể là tôi hiểu lầm họ

Bây giờ tôi cuối cùng đã hiểu tại sao fan lại thường xuyên đến các sự kiện bắt tay như vậy.

Trên đường về, Fuyu-nee lẩm bẩm với tôi.

"Chị chỉ làm chuyên này với em thôi đó."

Đó là những gì chị ấy nói.

Mười lăm năm kinh nghiệm của tôi với tư cách là bạn thuở đã nói với tôi rằng chuyện đó cũng chẳng có ý nghĩa gì vì chúng tôi quen nhau đã quá lâu rồi.

Mặt trời vẫn còn rực sáng những ánh nắng chói chang mặc dù giờ đã là 5:30 chiều.

Đầu tôi như tan chảy dưới ánh nắng từ phía tây.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage