Tonari no Seki ni Natta Bishoujo ga Hore Saseyou to Karakatte Kuruga Itsunomanika Kaeriuchi ni Shite Ita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

54 117

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

208 5220

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

11 84

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

13 86

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

6 18

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

(Đang ra)

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

첨G

Đi vào trong một trò chơi!

18 32

Tập 01 - Chương 1: Sát thủ cùng bàn

Tôi đặt cặp mình lên bàn rồi kéo ghế ra.

Sau khi Yuki ngồi vào chỗ thì cô bạn cùng bàn, Yui, người nãy giờ đang chơi điện thoại mỉm cười với cậu.

「Chào buổi sáng!」

「...Buổi sáng tốt lành!」

「Ufufu, sao cậu lại trang trọng thế?」

「Ừ thì, chúng ta có thân gì nhau đâu.」

「Tuy không thân mấy... Nhưng chúng ta vẫn là bạn cùng lớp mà!」

「Dù là bạn cùng lớp nhưng trước giờ chúng ta cũng chưa từng nói chuyện với nhau.」

「Mou, vậy nếu cậu muốn nói gì thì làm ơn hãy dùng từ ngữ bình thường giùm」

Yui vừa cười khúc khích vừa sáp lại gần hơn.

Đã được ba tháng kể từ khi tôi học lớp này nhưng tôi không nhớ mình đã nói chuyện với cô ấy lúc nào cả ngoại trừ mấy lời chào hỏi chung chung.

Lúc trước, chúng tôi ngồi cách xa nhau, chưa kể là tôi chẳng có liên hệ gì với cô ấy cả. Nhưng khi cô vừa mới trở thành bạn cùng bàn của tôi thì mọi thứ thành ra thế này đây.

Trong thâm tâm Yuki, mối quan hệ của họ chỉ đơn thuần là bạn cùng lớp mà thôi và cậu không hề có ý định thay đổi điều đó.

Nhưng dường như cái biệt danh 'seatmate killer' của cô không hề sai một tí nào.

Nhận tiện thì trước đây Yuki không thường hay nói chuyện với bất cứ cô bạn nào ngồi cạnh.

Nếu không ai bắt chuyện với cậu thì cậu cũng chẳng nói gì với ai hết. Hơn nữa, cậu cũng chả có gì quan trọng để nói.

Lập trường của cậu là không khước từ những gì xảy đến cũng như không theo đuổi những thứ đã qua đi. Đó là lý do khiến cậu bị cả lớp cô lập.

Sau khi chào hỏi, Yuki bắt đầu lôi những thứ trong cặp ra và bày lên bàn. Kế đến, cậu lấy ra một quyển sách rồi chuyển sang chế độ im lặng.

Ngay sau đó, cậu cảm giác như có ai đó đang nhìn chằm chằm vào nhưng cậu quyết định lờ nó đi. Có vẻ như Yui không thể kiềm chế bản thân được nữa, cô bắt đầu nói với cậu.

「Nee Nee~, cậu đang đọc gì đấy?」

「Sách.」

「Trả lời kiểu thì thế, cảm giác như có bức tường Berlin giữa chúng ta vậy!」

「Dù tớ thấy hình như nó vừa bị phá vỡ thì phải?」

「Phải chăng là phép ẩn dụ của tớ cũ quá rồi không? Nên giờ cậu cảm thấy không được phòng bị?」

「Vẫn còn hai bức tường đấy!」

「Cậu gọi ai là Titan thế hả!?」

Yui lúc này không cười vui vẻ nữa, mà trưng ra một khuôn mặt không ngờ rồi quay về phía Yuki.

「Hee~. Có vẻ Narito-kun sẵn sàng theo tớ nhỉ.」 

「Chờ chút, xem này」

Yuki duỗi tay và tạo thành một đường thẳng trên bàn bằng ngón trỏ

「Tôi nghĩ lãnh thổ của tớ bắt đầu từ đây」

「Lãnh thổ cơ á? Hóa ra chỗ đó là lãnh thổ của Narito à. Vậy chuyện gì sẽ xảy ra nếu tớ vô tình phạm qua đó? Tớ sẽ bị kẹt lại hay sao?」

「Tớ sẽ nói là『Eh.....?』.」

「Gì đấy? Hmm, xem nào, không lẽ quyển sách đó, là mấy thứ hư hỏng?」

Bất ngờ bị nói như vậy, cả người tôi giật bắn lên.

Yui cố nhìn trộm vào quyển sách tôi đang để mở.

「Woah!」

「Chờ đ... Sao cậu bất ngờ kéo nó đi thế?」

Bởi vì Yui đã lấn qua đây, cái [Eh...?] của tôi đã kích hoạt.

Mái tóc phe phẩy nhuộm nâu của cô ấy áp sát vào tôi, mùi thơm thoang thoảng thật dễ chịu.

Cô vẫn duy trì khoảng cách đó và nhìn xuống quyển sách như bảo rằng muốn tôi cùng đọc với cô. Vì vậy, Yuki đóng quyển sách lại và đặt nó lên bàn mình.

Thấy vậy Yui nói [Ah, giờ nó đóng lại rồi kìa] và quay về chỗ ngồi.

「Nói về Zarathustra.....? Cậu đọc thứ gì mà khó thế. Bộ cậu là nhà triết học trẻ à Narito-kun?」

「Không phải vậy đâu, bình thường tớ không đọc mấy loại sách như này.」

「...Vậy sao cậu lại làm ra vẻ tội lỗi khi tớ bảo cậu đang đọc mấy quyển sách hư hỏng?」

Bằng cách này hay cách khác, nó có lẽ thực sự là một quyển sách hư hỏng.

Nếu tôi cố làm cho bản thân trở nên ngầu bằng cách nói là "phải rồi đấy" dù rằng tôi chẳng hiểu tí gì về quyển sách đó cả, điều này sẽ khiến tôi trở thành đối tượng không được dễ mến cho lắm.

「Tại tớ hơi bất ngờ khi cậu cầm nó lên với vẻ khá tự tin」

「Nó có hay không? Có gì thú vị trong đó không vậy?」

「Tớ chẳng biết nữa, thật sự là quyển sách này rất khó đọc và điều này làm tớ thấy bực mình.」

「Vậy sao cậu vẫn đọc nó thế?」

Đó cũng không phải lý do tất yếu, nhưng vì cô ấy đã nói vậy nên dù có muốn đọc tiếp cũng khó.

Yuki cất quyển sách vào trong ngăn bàn.

Có lẽ cô nghĩ rằng mình đã khiến cho Yuki ngừng đọc sách, Yui lấy từ trong cặp ra một quyển sách bìa mềm.

「Nee Nee~, tớ vừa đọc xong cuốn này đấy, cậu có muốn mượn nó không? Tựa đề là『Tớ muốn phá hủy tụy của cậu』.」

「Nội dung là về mấy điều bí ẩn à? Hay nó là quyển sách lịch sử thay thế? 」 

「Nghe không giống sao? Nhưng nó thực sự là một câu truyện tình cảm sướt mướt.」

「Tớ không đọc mấy thứ như vậy. Xin lỗi nhé!」

「Ehhh~ Sao thế?~. Tớ sẽ cho cậu mượn mà. Nó thiệt sự là hay lắm đó!」

「Những thứ tớ nhận được không đi qua từ cổ họng!」 

「Ninja nào cơ? Chờ chút, cậu đang cố ăn nó à?」

Khi nghe đến mấy thứ như tình yêu, cơ thể tôi sẽ chối từ nó như một chất gây dị ứng.

Nói đúng hơn thì nó chính xác là chất dị ứng hoặc là một thứ gì đó không tương thích với cậu. Dù gì thì nó cũng chẳng liên quan đến Yuki.

Từ khi được sinh ra, cậu đã chẳng có lấy một cô bạn nào huống chi là bạn gái.

Yui vẫn tiếp tục ép Yuki nhận quyển sách nhưng cậu đã xua tay từ chối.

「Tớ sẽ không trao con gái của mình cho cậu đâu! Đừng quay lại nữa!」

「Cậu có thể ngừng làm mọi thứ trở nên kỳ quặc được không?」

「Hehe, tớ biết chắc cậu sẽ nói như thế mà. Cậu thật kỳ lạ, Narito-kun à」

「Tớ không có kì lạ, tớ hoàn toàn bình thường.」

Chẳng có ai bình thường như tôi đâu.

Tôi nghĩ vậy.

「Vui thật đấy. Không ngờ bạn cùng bàn với mình lại thú vị đến vậy!」

「Không, tớ cũng chẳng thú vị gì nốt!」

Chẳng có ai nhạt nhẽo như tôi cả đâu.

Tôi nghĩ vậy.

「Ufufu... Một lần nữa xin cám ơn cậu!」

Yui khẽ quay sang và mỉm cười.

Đây cũng là lần đầu tiên tôi được nhìn rõ mặt cô ấy.

Cặp lông mày uốn cong kết hợp với tóc mái phía trước. Mắt cô khá tròn và chúng thực sự rất đẹp.

Chiếc mũi nhỏ và nhọn cùng làn môi xinh xắn tỏa nắng rạng ngời.

(Thấy rồi, vậy ra đây là cô ấy)

Số một của lớp... Không, một trong những hoa khôi của trường với biệt danh "Seatmate Killer".

Về khoản này thì khỏi phải bàn cô ấy đẹp hay xấu nữa. Nó tùy thuộc bạn thích sự xinh xắn hay đáng yêu thôi.

Cô nở một nụ cười vô tư hướng đến tôi.

「Hm? Có chuyện gì à?」

「Không có gì đâu....」

Dường như cảm nhận được ánh nhìn của Yuki, Yui quay sang cậu, chớp mắt với vẻ bối rối.

Yuki hướng ánh nhìn về phía đôi bờ môi cô.

(Cô ấy có hàm răng thật tuyệt, ghen tị quá)

Tôi nghĩ vậy.

Alternate History . Không biết dịch vậy đúng không Đơn giản là cậu không muốn nhận bất cứ thứ gì từ người khác Tên quyển sách của Yuki