TV phát sóng những chương trình đưa tin về Ghouls rất thường xuyên.Tất cả mọi người trong thành phố khi nghe thấy từ”Ghouls”là lại xì xào bàn tán,thảo luận về những sinh vật nguy hiểm mà họ không hề biết rõ.
Không có gì đáng ngạc nhiên.
Đã có 2 thanh tra CCG bị giết khi họ đang tiến hành điều tra tình hình hoạt động của Ghouls ở quận 20.
CCG là cơ quan được chính phủ thành lập với mục đích xóa bỏ sự tồn tại của Ghoul,đồng thời duy trì pháp luật và sự bình yên của xã hội.
Hơn nữa,còn có tin đồn rằng nạn nhân chính là một thanh tra cấp cao được trụ sở của CCG điều động để làm công việc điều tra.
Nơi ở của thủ phạm vẫn chưa hề được tìm ra,và cơn phẫn nộ của quần chúng đang hướng về phía CCG,những người đã khiến cho cư dân luôn lo lắng vì việc điều tra chậm trễ.Mặc dù vậy,mọi người vẫn tiếp tục đi lại trên đường phố một cách bình thường,và khách quan mà nói thì,cuộc sống thường ngày của mọi người vẫn tiếp tục như trước đây.Sau tất cả thì,không kể có cả thảy bao nhiêu vụ sát hại đã xảy ra,mọi người sẽ ít nhiều tin rằng đó chỉ là do sự xui xẻo,rằng thảm kịch ấy sẽ không bao giờ ập đến với mình.
-Ah…xin lỗi,thứ lỗi cho tôi.
Và trong số những người vẫn tiếp tục vòng quay cuộc sống thường ngày,có cả Hide.
-Mm…mùi thơm đấy.
Cậu ấy đứng trước cửa một quán cà phê được bao phủ bởi những cây thường xuân.
Ở phía trước quán là một tấm biển có đề”Anteiku”,và cái tên đó cũng được ghi trong cuốn thực đơn của quán.Cậu ấy nắm lấy tay nắm cửa và đẩy vào,một mùi hương ngạt ngào của cà phê sộc ngay vào mũi.
Bên trong quán được trang trí bởi các loại cây,và trông nơi này thực sự mang phong thái của một nơi để mọi người nghỉ ngơi yên tĩnh.
-Hide.
Nhìn thấy Hide vừa mới bước vào,Kaneki lên tiếng chào cậu ấy.
Hide ngồi xuống trước cậu ở quầy bar phía trước,nhấc tay phải lên và nói:”Ồ,cậu đang bận sao?”.
-Có chuyện gì sao?Cậu đến đây đột ngột quá.
-Tớ đến đây để uống cà phê.Ồ,Touka-chan đâu rồi?
-Thì ra đó là ý đồ thực sự của cậu.
Trong lúc pha cà phê cho khách,Kaneki dù không giúp được gì cho Hide nhưng đã không thể nhịn được cười.
Cậu ấy đã xuất hiện trở lại trong một tình trạng rất tệ sau ca cấy ghép nội tạng,và có vẻ như cậu ấy đã bình thường trở lại phần nào khi mà cậu ấy bây giờ đang bắt đầu công việc phục vụ ở quán cà phê.Hide suy nghĩ một mình.
Nhân tiện mà nói,cách đây không lâu,Hide,Kaneki và sinh viên năm trên ở trường đại học của bọn họ-Nishio Nishiki đã bị thương sau một vụ tai nạn giao thông do một tài xế say xỉn mất lái,và cũng chính những người ở Anteiku đã giúp đỡ chúng tôi.
Mặc dù những gì tôi còn nhớ về chuyện xảy ra lúc đó đã không còn rõ ràng,nhưng tôi vẫn thực lòng biết ơn những người đó.Trong đó đặc biệt có Touka,người đã chăm sóc Ken và cũng trông rất dễ thương.
-Hide,đừng có tới đây thường xuyên quá.
Hide đang đảo mắt xung quanh để tìm bóng dáng Touka khi Kaneki nói vậy.
-Hả?Vì sao?
-À,ừm,như cậu thấy đấy,quán cà phê này không giống như những quán cà phê vỉa hè,giá cả ở đây thực sự rất đắt so với những nơi khác.Liệu ví tiền của cậu có kham nổi không?
-Qủa là như vậy.Thế nhưng một nhân viên phục vụ đứng đắn thì không nên chỉ biết đến ví tiền của khách hàng,đúng chứ?Vì vậy,một cốc cappuccino.
Hide tựa người vào quầy bar,hối thúc Kaneki.
Kaneki thở dài một cách bất lực và mang ra một cốc cà phê.
-Ồ,phải rồi,giáo sư hói dạy lịch sử Anh Quốc hình như đã tìm ra được cách để mọc tóc trở lại rồi đấy.
-Ôi,cậu đừng làm tay tớ rung khi pha cà phê vậy chứ!
Đặt tay lên cằm,Hide nói về những câu chuyện phiếm,và những câu chuyện đó chưa bao giờ kém hiệu quả trong việc lấy được tiếng cười của Kaneki.
Ngay khi cậu ấy bắt đầu trò chuyện,thì Touka từ một góc nào đó xuất hiện.
-Touka-chan!
Kirishima Touka nhảy dựng lên giật mình khi có người đột nhiên gọi tên cô ấy,và rồi một nụ cười gượng gạo từ từ xuất hiện trên khóe môi cô ấy.
-A,Tohka-chan,tôi chắc chắn sẽ yêu cầu bạn pha cho tôi một cốc cà phê nếu như tôi biết rằng bạn ở đây.
-Hãy đối xử với cốc cà phê mà tớ vừa mới làm cho cậu một cách trân trọng hơn,Hide.
Vài ngày trôi qua.
Ngày hôm đó,vì không thể gặp Kaneki sau khi tan học,Hide mở cánh cửa quán Anteiku.
-…?
Nhìn thấy cậu ấy trong khi đang bưng cà phê đến cho khách,khuôn mặt Kaneki trở nên tối sầm lại.
Đã có chuyện gì vậy?
-Này.
Gỉa vơ như không hề trông thấy nét mặt vừa rồi của Kaneki,Hide chỉ đơn giản là chào một câu với một khuôn mặt rạng ngời và ngồi xuống quầy bar.Kaneki tiến lại gần và quan sát thật kĩ xung quanh trước khi lên tiếng.
-Hide,có lẽ sẽ tốt hơn nếu cậu tránh xa nơi này một thời gian.
-Tránh xa?
-Bọn tớ đã nghe được tin từ quản lí rằng có vẻ một vài người đáng nghi đang loanh quanh quanh khu vực này trong khoảng thời gian gần đây.-Kaneki giải thích với một biểu cảm thận trọng.
-Đã có chuyện gì xảy ra sao?
-À,không…
-Vậy thì sẽ ổn cả thôi.-Hide cười rạng rỡ.
Thế nhưng khuôn mặt của Kaneki lúc này vẫn tăm tối
“Liệu có điều gì đó mà cậu ấy không thể nói với mình không?”-Hide nghĩ thầm trong khi uống cà phê.
Ngày hôm sau ở lớp học,Hide suy nghĩ về những lời của Kaneki.Họ đã là bạn tốt của nhau suốt một thời gian dài.Đương nhiên là cậu ấy nhận ra những lời Kaneki nói là vì sự an toàn của cậu ấy,thế nhưng cậu ấy chỉ băn khoăn những người khả nghi đó là ai?
-Nagachikia-kun.
-…Hả?
Đột ngột giọng nói của ai đó vang đến.
Ngay khi Hide cứ tưởng rằng giáo sư đã nhận ra nãy giờ mình đã mất tập trung thì,một nam sinh cao gầy và một cô gái có bề ngoài như phù thủy tiến đến chỗ cậu ấy.
-Hả,giáo sư đâu rồi?
-Lớp học đã kết thúc rồi-chàng trai trẻ trả lời.
Hide chớp mắt không ngừng nhìn xung quanh.Như những gì cậu thấy,trong lớp học giờ đây chỉ còn lại có vài mống người.Phòng học đã trở nên trống vắng như một tu viện.
-Ah,chết rồi!Tôi chưa kiejp ghi bài giảng vào vở!-Hide nắm lấy tay áo của cậu nam sinh đang nói chuyện với cậu ấy và van nài”Xin lỗi,cậu có thể cho tôi mượn vở ghi của cậu được không?”.
-Tôi xin lỗi,tôi không phải học sinh lớp này-cậu nam sinh nói.Quay sang cầu xin sự giúp đỡ từ cô gái,cậu cũng nhận được câu trả lời tương tự.
-Chắc cậu đang đùa tôi…Chẳng lẽ không có ai có thể cho tôi mượn vở sao?...À mà phải rồi,cậu là ai thế?
-Cuối cùng cậu cũng hỏi!Cậu nam sinh chỉnh lại cặp kính và ưỡn ngực lên:
-Chúng tôi là thành viên của câu lạc bộ nghiên cứu những điều huyền bí!
-câu lạc bộ nghiên cứu những điều huyền bí?
Hide chưa từng nghe về nó bao giờ.
-Thường được gọi với cái tên là OR.Câu lạc bộ này khám phá những bí ẩn mà khoa học không thể giải thích.Đây là một cộng đồng rất năng động.À,phải rồi.Tôi là chủ tịch của câu lạc bộ,Kiyama.Còn đây là thành viên mới nhất gia nhập câu lạc bộ của chúng tôi,Sanko-kun.
Sau khi được giới thiệu,Sanko cúi đầu chào và lấy ra một cuốn sổ tay từ chiếc túi vải của cô ấy.
Trong khi giở lướt qua những trang giấy trong cuốn sổ tay,cô hỏi Hide:”Hừm,liệu Kaneko-kun có thể hiện ra bất cứ dấu hiệu nào cho thấy cậu ấy là một ghoul không?”.
Hide rung mình.
-…Cái gì cơ?!
-Như chúng tôi đã nói.Chúng tôi đang nghi ngờ rằng Kaneki-kun có thể là một ghoul.
Di chuyển từ lớp học đến quán cà phê trong khuôn viên trường,Hide ngồi xuống trước mặt hai người bọn họ.
-Các hoạt động chính của OR chủ yếu diễn ra trên các trang mạng xã hội.Chúng tôi thường xuyên tìm kiếm một chủ đề trên mạng để có thể điều tra và viết nên một bài báo cáo nghiên cứu và trình bày nó trong những buổi họp offline.Chủ đề tham luận lần này của chúng tôi là về Ghoul.
-Kể cả vậy,các cậu có bằng chứng gì để nói Kaneki là ghoul cơ chứ?Tôi sẽ nói cho cậu biết rằng tôi đã là bạn của cậu ấy từ hồi tiểu học!-Hide trông có vẻ đã mất bình tĩnh.
Sanko mở cuốn sổ tay của cô ấy ra và giơ nó cho Hide xem.Bên trong là một trang ghi kín những cái tên.
-Đây là cái gì vậy?
-Danh sách những người bị nghi là Ghoul.
Hide cúi đầu về phía trước để nhìn rõ hơn cuốn sổ.Sẽ khá là khó để có thể tìm thấy tên của Kaneki trong cái danh sách dày kín này.
-Nagachika-kun,cậu có biết là ghouls không thể ăn được thức ăn của con người chứ?
-Ồ,đương nhuên là tôi biết điều đó.Ogura-chan đã nhắc đến điều đó trong cuốn sách mới “Những kiến thức về giải phẫu cơ thể Ghoul”.
Ogura-chan là một giáo sư hàng đầu trong chuyên ngành nghiên cứu về Ghoul.Cứ mỗi khi có một vụ sát hại liên quan đến Ghoul,ông ấy sẽ lại được phỏng vấn trên TV.
-Có vẻ như cậu cũng đang hứng thú về Ghoul,Nagachika-kun!Điều đó sẽ khiến cho mọi thứ trở nên dễ dàng hơn.Gần đây cậu có thấy Kaneki-kun hay ăn thứ gì không?
-Ăn?
-Phải đó.Chúng tôi đang trong quá trình điều tra về những người không hề ăn trưa ở căng tin trường trong thời gian qua.Rất có khả năng rằng tất cả những người đó đều là Ghoul.
-Cái gì cơ?!Vì sao?Chắc cậu đang đùa chứ,hả?Số người không ăn trưa ở căng tin trường lên đến hàng tá!
-Đó chính là lí do vì sao mà chúng tôi đang tiến hành điều tra từng người một,về những hoạt động của họ sau giờ lên lớp!Vì vậy,trong tháng trước,cậu đã thấy Kaneki-kun ăn thứ gì không?
-Chúng tôi đã đi uống cà phê cùng nhau.
Mặc dù vẫn tỏ ra là không thể tin được chuyện này,nhưng Hide vẫn tiết lộ cho họ một cách thẳng thắn.
-Điều đó chưa đủ để khẳng định cậu ấy không phải là Ghoul.
-Whoa,cậu đang nói gì thế?Nghe này,chúng tôi đã đi ăn cùng nhau rất nhiều lần trong thời gian qua!
-Cuộc điều tra của chúng tôi tập trung vào những việc xảy ra trong tháng này.
Không bận tâm đến lời biện bạch của Hide,cả hai đứng dậy và bước về phía cửa quán cà phê.
Nếu họ bỏ đi,thì Kaneki vẫn sẽ còn là một nghi vấn.
-Đ-Đợi một chút!Tôi hiểu rồi,tôi đã hiểu các cậu muốn gì rồi!
Hide ấn đầu gối xuống và đứng:
-Hãy để tôi tham gia cuộc điều tra về Ghoul cùng các cậu.
Đứng trước Hide lúc này,Kiyama và Sanko nhìn nhau.