Tôi xuyên vào người một tên quý tộc ốm yếu

Truyện tương tự

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

4 19

Sau Khi Trọng Sinh, Thanh Mai Trúc Mã Mỗi Ngày Đều Cố Gắng Tán Đổ Ta

(Đang ra)

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

(Đang ra)

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

Tào Man Quân | 曹瞒君

"Mai Phương, ba đứa mình, phải mãi mãi, mãi mãi luôn là bạn tốt nhé?""Ngoéo tay, treo móc, trăm năm không đổi!"

261 2215

Người lạ mặt báo thù ~NighT Revenger~

(Đang ra)

Người lạ mặt báo thù ~NighT Revenger~

Anh sẽ trả đủ lên họ, y hệt như cách chúng đã làm.

12 173

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

Ramen Murderer

Vậy tại sao nữ chính lại thành bạn thuở nhỏ của tôi cơ chứ!??

100 1078

Volume 03 - Chương 64: Thanh Lọc (5/5)

Pa Pa Pa Pák!

Khi nguồn năng lượng đen chạm vào tòa nhà, nó bị xé toạt như vừa bị ai đó dùng tay xé.

“Hu-hự.”

Giờ đây, chỗ máu đen mà Nintra đã nôn quay lại cắn nuốt cơ thể gã. Mỗi lần gã bước đi, vị trí đó liền hóa đen.

Nhìn sơ, ai cũng biết rằng Nintra đã biến thành một mối nguy hại.

“Bảo vệ dân làng!”

Tuy Torto bất ngờ trước sinh vật kỳ lạ bỗng dưng xuất hiện này, ngay lập tức, ông đã ra lệnh giải tán khu vực và chỉ huy tấn công kẻ địch.

Shh!

Thêm một luồng năng lượng đen nữa bắn ra từ cơ thể Nintra.

Thấy thế, các hiệp sĩ lập tức giơ khiên lên để che chắn khỏi thứ không xác định.

Xì xì xì.

Trong khi các hiệp sĩ nghĩ mình đã chặn được đòn tấn công của kẻ thù. Khiên của họ liền bị ăn mòn, những ai đứng gần đều bị thứ năng lượng đen nhấn chìm.

Cạch!

Âm thanh mơ hồ của tiếng xương bị nhào nặn vang lên trong không trung.

Nhìn thấy những người đồng đội của mình chết không kịp la, cơ thịnh nộ của các hiệp sĩ càng tăng thêm.

Tuy nhiên, thứ năng lượng đen bọc quanh Nintra lại gia tăng kích thước của nó hơn nữa.

“Tránh xa khỏi đó mau!”, Ganien bảo các hiệp sĩ.

Thứ năng lượng đen này quá nguy hiểm.

Ganien giải phóng khí năng màu xanh của mình lên thanh kiếm. Rồi xoẹt, anh ta dễ dàng cắn đứt đầu Nintra như lúc anh chẻ sóng vậy.

Bộp!

Lăn, lăn, lăn*

Mặc dù cái đầu của Nintra đã nhẹ nhàng rơi ra.

“...!”

Tuy nhiên, Ganien và các hiệp sĩ vẫn phải bối rối nhìn cảnh diễn ra tiếp theo.

Nintra vẫn chưa chết.

Máu đen tràn ra từ cổ gã và nối liền đầu Nintra với cơ thể gã.

‘Hắn không chết ư?’, Cassion thầm nghĩ khi liếm đôi môi khô khốc của mình.

Từ trước đến giờ, anh đã giết rất nhiều người nhưng chưa bao giờ, Cassion gặp một kẻ có thể sống với cái đầu lìa khỏi cổ.

Anh phải đối phó với con quái vật này như thế nào đây?

Nghĩ rồi, Cassion phát tán khí năng vào con dao găm. Khí năng của anh tạo một lớp mỏng tanh và sắt bén hơn lưỡi dao cả trăm lần.

Rồi Cassion nhảy ra khỏi bóng và một lần nữa chém vào yết hầu của Nintra.

Xoẹtttt.

Sau tàn ảnh của khí năng là một dòng máu đen bắn ra tứ tung từ cơ thể Nintra.

Cái đầu bị đứt một nửa, treo lủng lẳng trên cổ nhìn Cassion. Tuy tốc độ hồi phục của Nintra chậm hơn nhưng gã vẫn chưa chết.

“Cái quái gì thế…”

Cassion tỏ vẻ khó chịu khi nhìn Nintra.

Dadadadadadada!

Bằng bốn cái chi ngắn của mình, chú cáo đỏ phóng tới chỗ Nintra.

Chiiigg!

Bằng một cái chạm, Leo hòa tan thứ huyết màu đen.

‘Không lẽ đây là thứ tồn tại chệch quỹ đạo của tự nhiên mà con cáo nói sao?’

Cassion nhăn mày và nheo mắt lại.

Đối lập với tốc độ nhanh nhẹn của mình, chú cáo đang tỏ ra cực kỳ lo lắng.

“Xích ra cho ta”, Ruel yêu cầu mọi người nhường đường với một giọng nói cộc cằn.

Tuân theo lời lãnh chúa, các hiệp sĩ tách ra một lối đi cho hắn.

– Ruel! Ruel! Trong khi Leo đang làm tuyết tan, bản năng của Leo đã đưa Leo đến đây nè –

Thấy Ruel, chú cáo lập tức chạy lại chỗ hắn và nói chuyện.

– Kẻ kia là thứ nằm ngoài quy luật tự nhiên. Đây - Leo không thanh tẩy nó được. Leo phải làm gì đây? –

“Không sao đâu.”

Ruel mỉm cười an ủi chú cáo rồi đi đến trước mặt Nintra, kẻ đã hoàn toàn bị hóa đen.

“Ruel - nim, Ngài đừng tới đây.”

“Dừng lại đi Ngài Ruel, ở đây nguy hiểm lắm.”

Mặc kệ lời cảnh báo của Ganien và Cassion, Ruel vẫn không dừng chân.

“Ta tới rồi đây.”

Ngửi, ngửi*

Nintra đánh hơi như một con chó và nhảy tới chỗ Ruel ngay lập tức.

Ting!

Nhưng một chiếc khiên đã ngăn Nintra nhảy chồm vào Ruel và khiến gã ta văng ngược về sau.

Aris trừng mắt nhìn Nintra trong khi niệm ma thuật.

【Hỡi diễm chu diệp, hãy hủy diệt mọi thứ trên đường ngươi đi】

Sau câu niệm chú, ngọn lửa trong tay Aris hóa thành bướm và bao trùm lấy cơ thể Nintra. Tuy nhiên, nó chỉ giảm tốc độ của gã khi gã ta lao cơ thể về phía Ruel.

Bammm!

Nintra lại bị chiếc khiên ma thuật đánh dội ra.

Aris im lặng nhớ đến câu thần chú tiếp theo sau khiên ma thuật.

Bên Ruel thì đang có một dòng mana mạnh mẽ quấn quanh hắn.

Ánh sáng trong đôi mắt xanh của hắn càng thêm mạnh mẽ.

Một cách im lặng, vô số bàn tay trồi dậy từ bóng của những người đứng xung quanh và bao vây Nintra. Mặc dù cả hai đều có màu đen, những bàn tay mà Ruel tạo có phần yếu ớt và mỹ miều hơn.

“Đi ngủ đi.”

Thứ Ruel vừa nói là lệnh, chứ không phải yêu cầu. Và dưới lệnh, vô số máu đen bị cuốn vào bóng của Ruel.

Thấy cảnh này, tất cả nhân chứng ở đây, ai nấy cũng nổi da gà da vịt.

Họ cảm thấy cảnh này quá đáng sợ.

Chú cáo thì mở to mắt trước cảnh tượng này.

– Đây là thanh tẩy hả? Ruel cũng là thánh tẩy hả? –

Sau khi đống chất lỏng màu đen biến mất, Nintra cũng ngã khụy.

“Khụ!”

Ruel cũng không hơn được gì, hắn lại ho ra máu.

Nhỏ giọt. Nhỏ giọt*

Và lần này, máu hắn ho ra nhiều gấp đôi bình thường.

Chỉ khi thấy máu đỏ rơi trên tuyết trắng, mọi người mới lấy lại lí trí. 

Cassion chạy đến che miệng Ruel bằng chiếc khăn tay, nhưng chỗ máu đỏ thẳm trên tuyết thì vẫn ở đó.

“A.”

Mọi người đã thấy mất rồi.

Ruel đã cố gắng hy sinh bản thân để xử lý con quái vật và có rất nhiều máu vương vãi trên tuyết.

***

Wi - ing.

Iii - ingg.

Sau một thời gian dài, Sức mạnh Phục hồi đành phải đau đớn thực hiện nhiệm vụ. Còn Sức mạnh Kiên Cố thì than khóc khi sắp không chống chịu được nữa.

“Ugh…”

Ruel thì chẳng mở nổi mắt và cả cơ thể hắn cuộn lại vì đau đớn.

Cơn sốt lần này rất nặng, cơ thể hắn nóng như một quả cầu lửa vậy.

Tuy Ruel vẫn còn giữ được ý thức, nhưng cũng không lạ nếu hắn mất đi ý thức ngay lập tức.

“Ê cáo, cơ thể Ruel - nim ra sao rồi?”

– Leo phải thanh tẩy thật nhiều a –

Nghe vậy, Cassion nhìn qua Ganien. Anh ta chẳng thể giữ khuôn mặt lạnh trong suốt quá trình này.

“Điên rồ, quá điên rồ.”

Ganien thì nhìn Cassion với sự lo lắng vô cùng. Anh ta có thể thấy vô số cơn bệnh chạy loạn bên trong cơ thể Ruel.

Cassion nghe vậy thì cắn môi mình.

Tất cả thuốc mà Fran kê đơn đều đã được dùng.

Anh còn cho Ruel uống liều thuốc giảm đau mạnh nhất, nhưng cơn đau vẫn không thuyên giảm.

“Ăn đi cáo. Mau lên!”

Leo lập tức chạm vào cơ thể Ruel và cắn xé thứ màu đen. Tai chú náo nhểnh lên trước tiếng rên rỉ của Ruel và bất ngờ trước hương vị trong miệng nó, thế là tai nó còn vểnh lên cao hơn nữa.

Chóp chép*

Leo biết hành động này là sai nhưng nó lại cười.

– Ngon quá –

Hơ. Hơ.

Nghe tiếng hơi thở Ruel trở nên ngắt quãng Aris đưa cho hắn Hơi Thở.

“Vậy có ổn không…?”

“Không”, Cassion trả lời ngay lập tức.

Cơ thể Ruel vẫn không ngừng run rẩy và thuốc than cũng không hiệu quả như mọi khi, Nhưng đó là tất cả những gì mà họ có thể và đã làm.

Cassion đành lấy ra một viên thuốc ngủ từ túi áo và đút nó cho Ruel. Một giấc ngủ sẽ tốt hơn là tỉnh táo chịu đựng.

Bíp. Bíp.

Ganien đứng dậy khỏi ghế khi chiếc nhẫn của anh ấy phát sáng. Anh ta cắn môi, chần chừ một lúc rồi nói, “Bích hiệp sĩ đoàn đã tới. Cassion, chăm sóc Ruel giùm tôi.”

“Ừ, anh cứ đi đi.”

Vội vã, Ganien chạy ra ngoài và nói, “Aris.”

“Dạ”, Aris đáp lời trong khi đang nắm chặt áo của mình.

Dù cậu có học giỏi pháp thuật đến đâu, cậu vẫn không thể chữa cho Ruel.

“Hãy đi đến chỗ chỉ huy Torto và bảo ông ấy hãy kiểm soát hiệp sĩ đoàn.”

Có rất nhiều ánh mắt đang theo dõi họ. Anh không thể che đậy tất cả mọi thứ nhưng anh có thể giấu sức mạnh của Ruel.

“Em… em hiểu rồi ạ.”

Ganien không hành động dưới ánh mắt của chỉ huy hiệp sĩ được.

Aris nhanh chóng hiểu ý Ganien và đi tới cửa.

“Ha.”

Chỉ khi cánh cửa đóng lại Hina mới dám bước ra, “Sếp bình tĩnh nghe em giải thích này….”

“Tôi không trách cô đâu.”

“Nhưng sếp đang cực kỳ tức giận á. Sếp ổn không?”

Hiện tại, biểu cảm của Cassion vẫn như cũ nhưng Hina có thể dễ dàng biết rằng anh đang bực.

“Hina, tôi có việc cần giao cho cô.”

“Sếp cứ nói đi.”

Cassion đưa cho Hina hai chai nước màu đen.

“Một cái thì đem đi khám nghiệm, cái còn lại thì hãy đưa cho Tyson, bảo ông ta rằng, có một kẻ không chết dù đầu lìa khỏi cổ.”

“Em xin tuân lệnh ạ”, nói rồi, Hina biến mất.

‘Tuy không biết đống chất lỏng màu đen đó là gì nhưng hẳn là nó có liên quan đến việc Nintra không chết.’

Nintra, kẻ còn đang bị ngất, đang được các hiệp sĩ canh gác vào hiện tại. 

Một khiên Cassion thấy có cơ hội, anh sẽ bắt cóc gã ta để đem đi điều tra ngay lập tức.

– Cassion –

Leo nhỏ giọng gọi vị quản gia.

Nghe tiếng chú cáo, anh nhìn vào nó.

– Ruel là con người thật hả? –

“Ta không muốn chơi với mi vào ngày hôm nay, nên ngoan ngoãn mà qua cho Ruel nằm đi.”

– Ruel không phải là Thánh Tẩy nhưng Ruel có thể thanh tẩy mấy thứ đen đen nha –

“... hả?”

– Nhưng dù có mấy thứ dơ bẩn trong cơ thể Ruel, Leo vẫn thấy Ruel giống con người hơn –

“Thanh tẩy…. Ngươi có chắc không, cáo?”

Con ngươi Cassion dao động.

“Đó là thanh tẩy. Đây biết vì Đây cũng là Thánh Tẩy nha.”

‘Một người có thể điều khiển quái vật và thanh tẩy chúng. Rốt cuộc, danh tính thật sự của chủ nhân mình là gì vậy?’, Cassion thầm bối rối.

“Ha…”

Bỗng nhiên, Cassion cảm thấy mệt mỏi. Lâu rồi anh mới cảm thấy mệt như thế này.

“Mày nên chết dưới sự trừng phạt của Đức Ngài đi. Và vì dòng máu dơ bẩn của mày đang cảng đường ngài ấy nên mày phải chết.”

Nhớ lại những gì Nintra nói, Cassion đưa ra một kết luận, ‘Phải chăng đây là sức mạnh trong dòng dõi Setiria?’

Trước khi Cassion ngụy trang làm quản gia và bước vào Setiria, anh ta đã một lần thăm dò nơi đó.

Đó là vùng đất không có điểm gì đặc biệt ngoại trừ việc nó sắp sụp đổ. Nhưng Setiria cũng như một củ hành, càng lột vỏ, càng đào sâu thêm, anh càng thấy nhiều chuyện bí ẩn hơn.

‘Chuyện gì khác sẽ xảy ra đây?’

Cassion ngồi xuống ghế và ôm cái đầu đau nhức của mình

***

– Boo – hooo.

Xuyên qua lớp cách âm của cỗ xe ngựa, một tiếng gầm lớn vang lên từ bên ngoài. Thế nhưng, tất cả những gì Ruel nghe được là tiếng khóc nỉ non.

Hắn khó khăn mở mắt và cố gắng tập trung tiêu cự.

Cổ họng hắn khát khô.

“Ngài có thể ngủ thêm một chút nữa. Chúng ta vẫn chưa tới thị trấn đâu.”

Ruel lắc đầu. Hắn không muốn ngủ thêm. Tay hắn đã ướt nhẹp vì nước mắt của Leo rồi. Do đó, hắn giơ tay còn lại để vỗ đầu chú cáo.

Kỳ lạ thay, chú cáo ngừng khóc. Nó ngẩng đầu khỏi tay Ruel và nhìn vào mắt hắn, rồi mắt chú cáo mở to.

– Ruel! –

Leo trèo lên ngực của Ruel để cà mặt nó vô mặt hắn vô số lần.

– Ruel có biết Leo lo lắng nhiều như thế nào không? Dù Leo có gọi bao nhiêu lần, Ruel cũng không dậy nên Leo tưởng Ruel sẽ bỏ rơi Leo mất chứ. Nghĩ đến Ruel bỏ Leo… –

Thế là chú cáo lại tiếp tục thút thít.

Ruel vuốt ve đầu leo và nhắm mắt lại một lúc.

Hắn cảm thấy hắn vừa mơ một điều gì đó. Hắn không nhớ rõ nhưng đó là nơi có cảnh quan rất đẹp. Trong giấc mơ, tay hắn rất nhỏ và những sinh vật khác thì rất to. Hình như hắn còn có một cuộc trò chuyện dài với các sinh vật đó nữa.

Tuy nhiên, hắn không nhớ được cái gì ngoại trừ một câu.

『Hãy đến và tìm ta một lần nữa』

Đó là thứ duy nhất mà Ruel nhớ.

“Hôm nay là ngày thứ hai rồi”, nói rồi, Cassion môi trơn cho đôi môi khô của Ruel.

‘Vậy là mình đã có một giấc mơ rất dài.’

“Ruel - nim.”

Thay vì đáp lại Cassion, hắn nhìn anh ta.

“Tôi biết nguyên tố sức mạnh của Ngài là bóng tối. Nhưng Ngài có biết bản thân có thể hấp thụ thứ màu đen đó không?”

Ruel lắc đầu. Hắn còn chẳng biết mình đã làm gì nữa, hắn chỉ tuân theo bản năng thôi.

“Nước.”

Thấy Ruel cố gắng ngồi dậy, Cassion đỡ hắn lên.

Vừa nói, Cassion vừa đưa cho hắn một ly nước, “Ngài đang bị đau hả?”

Ruel lại lắc đầu và uống nước.

“Con cáo đã gọi thứ Ngài làm với mấy cái bóng là thanh tẩy đó.”

“Phụt!”

Nghe vậy, Ruel bất ngờ phun nước ra.