Tôi trở thành ông bố cuồng con gái

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Fate/Labyrinth

(Đang ra)

Fate/Labyrinth

Sakurai Hikaru

Sajyou Manaka là người còn sống khi kết nối với Akasha, cô muốn được trải nghiệm những điều như thay đổi và kinh ngạc nên cô ước nguyện được "mơ". Cô xuất hồn đi qua Mặt Sau của Thế Giới, vượt ra khỏi

1 3

Thiếu nữ Ma Pháp hệ Côn Trùng

(Đang ra)

Thiếu nữ Ma Pháp hệ Côn Trùng

Bashoka Bashozoku/バショウ科バショウ属

Ngày nọ, “Ngân Liên” giải cứu một Phù thủy tập sự mang tên Azure Nova trong một trận chiến với Incubi. Ai dè, cuộc hội ngộ với thiếu nữ tự xưng là fan của cô này sẽ mang lại cơ hội thay đổi cho lối số

2 140

Căn bệnh tình yêu

(Đang ra)

Căn bệnh tình yêu

斜線堂 有紀

Bất chấp tất cả, Miyamine vẫn không ngừng yêu thương cô. Cậu sẽ phải gánh chịu hậu quả như thế nào?

2 3

Mushoku Tensei: Isekai Ittara Honki Dasu

(Đang ra)

Mushoku Tensei: Isekai Ittara Honki Dasu

Rifujin na Magonote

Một tên NEET Nhật Bản 34 tuổi vô danh bị đuổi khỏi nhà sau cái chết của cha mẹ. Sau khi tự vấn, anh kết luận rằng cuộc sống của mình là vô nghĩa.

5 3

Slayers Spirit

(Đang ra)

Slayers Spirit

Hajime Kanzaka

Ấn phẩm kỷ niệm 35 năm ra mắt của loạt truyện Slayers.

2 1

Bị Bạn Thuở Nhỏ Phản Bội, Nhưng Ngày Hôm Sau, Một Idol Quốc Gia Bắt Đầu Theo Đuổi Tôi, Và Một Câu Chuyện Tình Ngọt Ngào Bắt Đầu

(Đang ra)

Bị Bạn Thuở Nhỏ Phản Bội, Nhưng Ngày Hôm Sau, Một Idol Quốc Gia Bắt Đầu Theo Đuổi Tôi, Và Một Câu Chuyện Tình Ngọt Ngào Bắt Đầu

ユニコーン

Ngày hôm sau, khi Souta quyết định chia tay với Chiharu, Kanae bất ngờ thể hiện tình cảm ngọt ngào và quan tâm đến cậu vì một lí do nào đó. Chiharu sau đó nhận ra sự quan trọng của Souta và hối hận về

1 2

Đọc ở đây - Mở đầu

Tôi không có ký ức gì về mẹ. Cha tôi mất vì ung thư khi tôi mười chín tuổi. Cha thường nói với tôi điều này không ngừng:

“Juwon à, dù con làm gì, đừng chỉ cố gắng thôi. Con phải làm cho thật tốt.”

Bất cứ khi nào có cơ hội, cha đều nói như vậy. Phải làm cho tốt. Cố gắng thôi thì cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Hồi nhỏ, mỗi lần nghe cha nói vậy, tôi chỉ nghe một bên tai rồi cho qua. Khi trong giai đoạn khủng hoảng tuổi thiếu niên, tôi còn phản bác lại lời cha. Tôi nghĩ rằng quá trình, sự nỗ lực tự thân nó cũng có ý nghĩa, chứ không chỉ kết quả.

Tôi khi ấy vẫn chưa biết đâu mới là câu trả lời đúng. Nhưng bây giờ, khi đã hai mươi lăm tuổi, có một sự thật tôi nhận ra một cách đau đớn. Không, từ một thời điểm nào đó, tôi chắc chắn đã nhận ra rằng.

“Mình không phải là một người giỏi giang.”

Không chỉ vậy. Tôi cũng không phải là người chịu khó. Tôi dễ nhụt chí, dễ dàng bỏ cuộc với bất cứ việc gì, mệt mỏi với những chuyện không đáng, dễ bị người khác làm cho tổn thương.

Tôi yếu kém đến mức một điểm cuốn hút cũng không có, có ước mơ lớn nhưng lại không chịu nỗ lực. Tôi là kiểu người mà mọi người thường gọi là kẻ vô dụng.

Từ lúc nào, tôi nhận ra sự thật này. Dù đã cố gắng thay đổi bản thân cuối cùng cũng không thể thay đổi được. Bởi vì, thậm chí nỗ lực để thay đổi tôi cũng không có. Và xung quanh tôi cũng không có ai giúp đỡ tôi thay đổi. Người mẹ ở bên cạnh để khuyên nhủ cũng không có, người cha thường bảo "phải làm cho tốt" giờ cũng không còn.

'Không.'

Dù cho hai người họ còn sống thì chắc cũng chẳng có gì thay đổi.

Tôi đã chắc chắn là vậy. Rốt cuộc, chỉ có tôi mới có thể thay đổi chính mình. Và tôi là một con người không chịu thay đổi. Cuối cùng, không có giải pháp nào và tôi sẽ không bao giờ thay đổi. Tôi đã nghĩ như vậy. Nhưng mà...

“Ba ơi..?”

Cuộc đời tưởng chừng như không bao giờ thay đổi của tôi bắt đầu thay đổi trong chớp mắt.