Tôi trở thành một vị thần trong một thế giới bí ẩn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Regressed Son of a Duke is an Assassin

(Đang ra)

The Regressed Son of a Duke is an Assassin

커피라임

Cyan Vert, đệ nhất sát thủ của lục địa, đã phải chịu một cái chết thê thảm sau khi bị chính anh trai mình, người mà đã tin tưởng cả đời, phản bội. "Nếu tôi được trao một cơ hội làm lại cuộc đời, tôi s

2 19

Mynoghra: Dị Giới Diệt Vong (Isekai Apocalypse Mynoghra)

(Đang ra)

Mynoghra: Dị Giới Diệt Vong (Isekai Apocalypse Mynoghra)

Fehu

Takuto không đơn độc trong hành trình của mình; bên cạnh anh là Atou, một nữ chiến binh trung thành trong game, nay trở thành đồng đội đắc lực của anh trong thế giới thực. Cả hai bắt đầu cuộc hành trì

12 248

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

(Đang ra)

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

皐月陽龍

Tuy nhiên, Souta không thể ngờ được rằng bản thân sẽ bị cô ấy đùa giỡn hết lần này tới lần khác.

62 3923

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

396 36555

Nageki no Bourei wa Intai Shitai - Saijiyaku Hanta ni Yoru Saikiyou Patei Ikusei Jutsu

(Đang ra)

Nageki no Bourei wa Intai Shitai - Saijiyaku Hanta ni Yoru Saikiyou Patei Ikusei Jutsu

Tsukikage

Liệu Cry có thể bình an nghỉ hưu không đây?

290 28997

Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

(Đang ra)

Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

Antai (安泰)

Tác phẩm đạt giải thưởng trong giải "MANGA BANG X Avex Pictures - Giải thưởng Web Novel lần thứ nhất" và đang trong quá trình chuyển thể thành Manga.

58 1406

Tập 1 - Khách sạn B&B - Chương 1 - Bức tượng bí ẩn

Chương 1 : Bức tượng bí ẩn

"Bai Cha, cậu...cậu có thể giúp tớ một việc được không?"

Khi đang học bài trong ký túc xá thì Bai Cha thì nghe thấy điều này và quay sang nhìn Yu Zhenzhen.

Yu Zhenzhen có chút do dự nói.

"Cậu muốn tớ giúp gì cho cậu" Bai Cha nhiệt tình hỏi.

"Ừm dạo này tớ cảm thấy hơi không khỏe. Cậu có thể lấy tớ đơn chuyển phát nhanh được không?"

Yu Zhenzhen nói xong, cô hoảng sợ nói: "Mà thôi quên đi, để tớ tự mình lấy..."

"Không sao đâu,giờ tớ tiện đi siêu thị mua đồ luôn. Cậu chỉ cần gửi mã nhận hàng cho tớ là được." Bai Cha cười.

Trạng thái của Yu Zhenzhen mấy ngày nay thật sự rất không ổn, cô ấy dường như không ngủ và sắc mặt cô ấy tái nhợt đến đáng sợ.

Bởi vì sức khỏe yếu nên Bai Cha có chất lượng giấc ngủ của cô rất tệ. Nửa đêm hôm qua, cô tỉnh dậy và cô nhìn thấy Yu Zhenzhen đang ngồi đó nhìn chằm chằm vào bức tường. Cô không biết Yu Zhenzhen đã xảy ra chuyện gì.

"Nếu cậu cảm thấy khó chịu thì tốt nhất cậu nên đến bệnh viện càng sớm càng tốt. Không có gì quan trọng hơn sức khỏe cả".

Bai Cha vuốt tóc cô, nhẹ giọng nói, rồi cầm điện thoại di động rời khỏi ký túc xá.

Yu Zhenzhen nhìn bóng dáng rời đi của cô, mím môi hai lần, mắt đỏ hoe.

Cô cúi đầu nhìn điện thoại hồi lâu, tay run rẩy gửi mã nhận hàng cho Bai Cha, sau đó cô nhắm mắt lại, vùi mình vào chăn khóc.

Tớ Xin lỗi, tớ xin lỗi, tớxin lỗi!

Yu Zhenzhen điên cuồng xin lỗi trong lòng.

Cô không biết Bai Cha sẽ phản ứng thế nào khi biết sự thật, nhưng Bai Cha hiền lành như vậy nên cô ấy sẽ không trách cô đâu, phải không?

Cô thực sự...không có lựa chọn nào khác.

Bai Cha cầm ô, chậm rãi đi về phía siêu thị.

Hôm nay là một ngày nhiều mây, có mưa phùn nhẹ, rất rất ít người qua đường cầm ô.

Thật tiếc là cô ấy không thể chống chọi với nó.

Ngay cả với một cơn mưa nhẹ như vậy, cô ấy có thể sẽ đổ bệnh sau khi trở về ký túc xá.

Cô sinh ra đã ốm yếu, không có điều kiện được chăm sóc chu đáo. Ở độ tuổi 20 cô lại có thể chấy như bà già 80 tuổi vậy.

Mà Yu Zhenzhen gần có chút kỳ lạ, nhưng cô không quan tâm.

Dù sai đó chỉ là một ân huệ mà thôi. Thêm một điều còn tệ hơn là bớt một điều, vậy tại sao phải đi sâu vào vấn đề.

Trong lòng cô có chút thờ ơ nghĩ, tình bạn chính là như vậy.

Ít nhất nó có thể chứng tỏ rằng tôi có thể đi lại và di chuyển.

Trong siêu thị có khá nhiều người, cũng có khá nhiều sinh viên đến và đi nhận hàng chuyển phát nhanh.

Đến lượt Bai Cha, cô nói mã nhận hàng.

Rồi đã có một chiếc hộp chuyển phát nhanh có phần nặng nề đã đến tay cô.

Rồi cô chụp ảnh gửi Yu Zhenzhen.

“tớ sắp về rồi, cậu có muốn tớ mua thêm thứ gì không?”

Sau khi lịch sự hỏi thăm, Bai Cha cảm thấy nếu người có lý trí thì nên từ chối.

Nhưng Yu Zhenzhen nói: "Cậu có thể mở giứp tớ gói chuyển phát nhanh và xem bên trong có gì không?"

Chậc.

Bai Cha không muốn nhưng vẫn phải đồng ý.

Đây đã là nguyên tắc sống của cô hơn 20 năm nay, từ khi còn nhỏ cô đã biết rằng vì mình yếu đuối, là người duy nhất trong gia đình nên nhiều người xung quanh sẽ tốt bụng, giúp đỡ vì cảm thông.

Nhưng điều đó không có nghĩa là sự trợ giúp là miễn phí.

Tiền đề là cô ấy phải thể hiện mình là người hiền lành, vô hại và xứng đáng.

Cô không được phép trở nên cuồng loạn, nhạy cảm hoặc tự trọng vì nỗi đau thể xác và sự đau khổ.

Cô ấy không thể cảm thấy tự tin chỉ vì những người khác đã giúp đỡ cô ấy, nhưng cô ấy phải báo đáp lại.

Mặc dù chưa có ai hỏi liệu cô có cần sự giúp đỡ thông cảm hay không nhưng cô không thể từ chối.

Nếu không, những ý định tốt đẹp tưởng chừng như tốt đẹp này có thể biến thành: "Chắc chắn rồi, cô ấy gặp một số vấn đề sau khi mất cha mẹ. Cô ấu quá thu mình và Người khác cũng tốt bụng, vậy tại sao bạn lại không trân trọng điều đó?", "mọi ngưòi đều tốt với cô ấy như vậy cô ấy không thêd ngừng mình được sao?" Hoặc "Ồ, đừng tranh cãi với cô ấy. Cô ấy nóng nảy vì sức khỏe kém."

Điều đó có nghĩa là cô ấy không biết gì.

Thực tế là ý định tốt của những người này thực sự là ý định tốt.

Bai Cha mượn dao cắt và cắt một đường vào hộp chuyển phát nhanh.

Khi mở ra cô thấy bên trong có một bức tượng.

Bai Cha có chút kinh ngạc.

Bởi vì cô thấy bức tượng này nhìn trông rất tà ác.

Bức tượng này trông giống như một bức tượng Phật, ngồi trên đài sen, tay cầm ấn Phật, nhưng vẻ mặt không có chút từ bi mà một bức tượng Phật nên có.

Ngược lại, bức lạnh lùng nhìn cô và lộ ra ác ý khó tả.

Bai Cha theo bản năng rùng mình, cảm giác nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm xuống rất nhiều, thanh âm tựa hồ cũng biến mất.

Và rồi trước mặt tôi chỉ còn lại bức tượng Phật này.

Đôi mắt của Đức Phật dường như chuyển động, cô cảm thấy một áp lực ngột ngạt, như thể bị thứ gì đó khóa chặt và đánh dấu.

Cái lạnh ập vào mặt cô như thủy triều gần như khiến sắc mặt cô tái nhợt ngay lập tức, tim cô bắt đầu đập điên cuồng và hơi thở bắt đầu trở nên gấp gáp.

Cô theo bản năng muốn che ngực lại, cô muốn đè nén trái tim sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, nhưng lại không thể cử động.

Bên tai tôi cũng có vài tiếng thì thầm kỳ lạ, nghe giống như tiếng niệm Phật, nhưng nếu lắng nghe kỹ thì không phải vậy.

Giọng nói đó rõ ràng đang gọi cô bằng giọng trầm khàn mà chỉ cô mới nghe được.

"Bai Cha, Bai Cha, Bai Cha, Bai Cha..."

Âm thanh càng lúc càng lớn, tim Bạch Sát đập với tốc độ kinh người, nỗi đau trong lòng như xé nát, khiến cô hoàn toàn mất đi ý thức.

Bai Cha không biết từ lúc nào tỉnh lại, cô chỉ cảm thấy mình như rơi vào một cái hồ băng, ẩm ướt và lạnh lẽo.

Cái sự lạnh lẽo này dần dần đánh thức ý thức của cô.

"Này, cuối cùng ngươi cũng tỉnh rồi à? " Một giọng nữ có chút bực bội vang lên bên tai cô.

Bai Cha di chuyển mắt và chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng của một người phụ nữ rời đi.

Rồi cô liếc nhìn căn phòng. Rõ ràng đây không phải ký túc xá của cô, cũng không phải bệnh viện.

Nó trông giống như một khách sạn nhỏ.

Bai Cha ngồi dậy, cô cảm thấy thân thể mình cứng ngắc và mệt mỏi hơn bình thường, đầu cô đau nhức. Cô sờ trán phát hiện mình sốt, nhưng hẳn là không cao, khoảng 37 độ 5.

Cô thường bị sốt 2 đến 3 lần một tháng và có thể đo nhiệt độ cơ thể một cách chính xác mà không cần đến nhiệt kế.

Mà cô cũng không quan tâm. Hiện tại cô đang ở đâu có lẽ quan trọng hơn là cơ thể thường xuyên đau ốm của cô.

Mà vào lúc này, một dòng chữ đột nhiên bay tới.

[Này, người mới là cô gái này khá xinh đẹp đấy, nhưng có vẻ như cô ấy sẽ không sống được lâu]

Bai Cha bình tĩnh nhìn qua.

Đó là một... bảng điều khiển công nghệ cao?

Cô dường như cảm nhận được điều gì đó và cô chạm vào nó.

[Tên: Bai Cha.

Tuổi: 20.

Giới tính: Nữ.

Các kỹ năng độc quyền của bạn đang được tạo vui lòng chờ. 】

Đây là ... trò chơi?

Cô chưa kịp suy nghĩ thê. thì cánh cửa đã bị đẩy ra.

Người phụ nữ vừa bước ra ngoài đang đứng đó với vẻ mặt không mấy thiện cảm.

"Ta bảo ngươi đi ra theo ta, sao ngươi lại không đi theo? Ngươi là người mới?"

Bai Cha ngước mắt lên, vì sốt nên vẻ bệnh tật trên mặt của cô trông rất rõ ràng.

Vừa nhìn lướt qua và trong đầu cô đã có vô số suy đoán.

Vì vậy cô nở một nụ cười dịu dàng và rụt rè nói: "Xin lỗi, đây là nơi nào?"

Người phụ nữ đó đột nhiên tối sầm mặt lại và nhìn cô.

"A Chết tiệt, thực sự có một Người trong phó bản cấp A."

Cô rất mất kiên nhẫn, quay người định rời đi nhưng cô lại do dự rồi quay lại với giọng điệu lạnh lùng.

"Nếu ngươi không muốn chết thì đi theo ta, ngoài kia có gã trọc đầu, đừng để hắn biết ngươi là người mới."

(Làm lại từ đầu hehehehe)