◇Góc nhìn của Kanzaki Kakeru◇
Khi vừa đặt chân vào công viên giải trí, Hizakura và tôi quyết định thử ngay một trò chơi trước tiên.
Trò chơi mà Hizakura và tôi đang đứng xếp hàng là một trò trải nghiệm theo chủ đề vòng quanh thế giới, được ưa chuộng bởi khả năng tái hiện cảnh quan của nhiều địa điểm khác nhau, từ những ngọn núi lửa rồi các tảng băng trôi đến sa mạc và đại dương. Qua hình ảnh sống động và việc điều chỉnh nhiệt độ, trò chơi mang lại cảm giác như bạn đang du lịch khắp nơi chỉ trong một thời gian ngắn.
“Nghe thật thú vị.”
“Ừ, tớ nghe nói đây là một trò chơi nhẹ nhàng, một phần vì nó được thiết kế dựa trên ý tưởng về việc …… du lịch vòng quanh thế giới.”
“Mình cũng đã tìm hiểu trên mạng! Dù có lẽ cậu không thích nghe những tiếng hét của mọi người, trò chơi này vẫn an toàn.” ( Hizakura )
“Cậu đã nghiên cứu kỹ đấy nhỉ?”
“Chắc chắn rồi! Mình đã rất mong chờ hôm nay đấy!”
Sau khi nói vậy, Hizakura nhìn lên với vẻ mặt hơi lo lắng nhưng cũng tràn đầy mong chờ.
“…… Biết được những thông tin như vậy, có nghĩa là cậu cũng mong chờ hôm nay phải không, Kanzaki-kun?”
Nghe vậy, tôi trả lời theo những gì tôi nghĩ.
“Đúng thế, mình đã rất mong chờ.”
“….. Vậy á…!!”
Khi tôi bày tỏ suy nghĩ của mình, Hizakura bỗng chốc rạng rỡ, ánh mắt cô tràn đầy niềm vui sướng.
Sau đó, chúng tôi đứng xếp hàng vài phút, nhưng thời gian trôi qua rất nhanh khi tôi trò chuyện với Hizakura, và sau khi trải nghiệm trò chơi vòng quanh thế giới, chúng tôi đi dạo quanh công viên giải trí và có những cuộc trò chuyện thú vị.
“Sự chênh lệch nhiệt độ giữa núi lửa và băng trôi thật kì diệu!”
“Ừ, đúng vậy, hình ảnh thật đẹp.”
“Ừm, hình ảnh thật sự rất đẹp! Giống như chúng ta thực sự đang ở đó!”
Trong khi chúng tôi thảo luận về cảm nhận của mình về trò chơi vừa rồi, chúng tôi bất ngờ thấy một cặp đôi nam nữ đang thân mật với nhau ở phía trước.
“Đừng đứng quá gần nhau khi ở bên ngoài nhé~”
“Chỉ là khoác tay nhau thôi mà!”
“Em không thể kiềm chế được~”
Cặp đôi đó đi ngang qua chúng tôi …… Giữa ban ngày ban mặt, các cặp đôi đang tán tỉnh nhau.
Tuy nhiên, bây giờ tôi đang đến công viên giải trí với Hizakura, vì vậy tôi không bận tâm đến những gì xung quanh đang diễn ra.
“Hizakura, với khoảng thời gian chúng ta đã đứng xếp hàng cho các trò chơi và thời gian trải nghiệm những điều đó, giờ đã gần đến lúc ăn trưa…… chúng ta nên tìm một món gì đó ngon miệng để lót dạ ────.”
Khi tôi chuẩn bị nghiêm túc đề xuất chuyện ăn trưa, không chú ý đến những gì xung quanh, thì Hizakura bỗng dưng ôm lấy cánh tay tôi.
…… Hizakura đang ôm tay tôi!?
“Hizakura! C-Cậu đang làm gì vậy!?”
“Eh! Um ……, mình đang làm gì nhỉ?”
Hizakura có vẻ như không hiểu mình đang làm gì.
Nhưng cô ấy không buông tay và bắt đầu nói, lời nói có chút ngắt quãng xen lẫn thẹn thùng.
“Khi thấy cặp đôi lúc nãy khoác tay nhau, mình ngay lập tức muốn làm điều này… Đây là công viên giải trí, và mình muốn làm điều gì đó như thế này một lần… Không chỉ những người đó mà còn những người khác nữa. Mọi người cũng đang khoác tay nhau, và tớ tự hỏi tại sao Kanzaki-kun và mình lại không làm vậy, rồi mình nhận ra… chúng ta trông giống như đang khoác tay nhau.”
“Tớ biết điều đó! Nhưng chúng ta chỉ là bạn ───.”
“Nếu Kanzaki-kun nói rằng cậu tuyệt đối không cho mình khoác tay, thì mình sẽ dừng lại ngay! Vậy nên, hãy nói cho mình biết, Kanzaki-kun… cậu nghĩ sao về nó?”
Hizakura hỏi với biểu cảm quyết tâm.
Tôi cảm thấy thế nào về tình huống này?
……Trước khi suy nghĩ về điều đó, có một điều quan trọng hơn cần phải xem xét.
“Tớ đã hứa sẽ ở bên Hizakura dù tình yêu của cậu có thành công hay không, nhưng việc khoác tay, dù có là gì đi nữa, cũng không tốt … cho người mà Hizakura thích, vì vậy ────”
“Đó không phải là điều mình muốn nghe,… mình muốn nghe cậu nghĩ gì về mình, Kanzaki-kun, đó là điều mình muốn nghe.”
Hizakura nói trong khi cô ấy nắm chặt tay tôi hơn.
Không quan tâm đến việc Hizakura thích ai hay điều gì, mà là tôi nghĩ về …
Khi tôi nghĩ về điều đó, tôi nhận ra rằng tôi đang có những cảm xúc mà tôi không nên có dành cho Hizakura, người đã có người mình thích và tôi …───
kiểu băng trôi nói ở đây là đang ở một nơi cực lạnh như Bắc Cực á