Tôi Thật Sự Không Muốn Trùng Sinh Đâu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bokutachi wa Benkyou ga Dekinai Short Story Collection

(Hoàn thành)

Bokutachi wa Benkyou ga Dekinai Short Story Collection

Hamubane

Yuiga Nariyuki, sau khi mất cha, sống một cuộc đời giản dị và khiêm tốn. Trong khi nỗ lực để đạt được ‘Đề cử VIP đặc biệt’ vào đại học, cậu đã trở thành gia sư riêng của ba thiên tài đến từ Học viện I

9 9

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

234 3392

Chết Tiệt, Tôi Biến Thành Ma Hoàng Mỹ Nữ Trong Game Rồi

(Đang ra)

Chết Tiệt, Tôi Biến Thành Ma Hoàng Mỹ Nữ Trong Game Rồi

Hoa Điên

Diệp Liên: "Alo? Sao tôi lại biến thành phản diện mỹ thiếu nữ Ma Hoàng, hơn nữa còn bị gắn danh hiệu đỏ vĩnh viễn thế này!"

12 13

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

124 795

Những cô nàng Yandere xinh đẹp quyền lực cứ khăng khăng muốn bao nuôi tôi, mà còn đòi tiến xa hơn nữa!

(Đang ra)

Những cô nàng Yandere xinh đẹp quyền lực cứ khăng khăng muốn bao nuôi tôi, mà còn đòi tiến xa hơn nữa!

Kamitsuki

―― Đây là câu chuyện về một anh chàng nghiêm túc, điềm đạm nhưng siêu tốt bụng, cùng với những cô nàng xinh đẹp quyền lực mang trong mình thứ tình yêu nặng nề đến mức vượt xa mọi giới hạn của lẽ thườn

50 28

Cuộc đấu tranh của một quý tộc Lợn Vàng chống lại số phận

(Đang ra)

Cuộc đấu tranh của một quý tộc Lợn Vàng chống lại số phận

Nanashi no Gonbee

Đây là câu chuyện về chàng Anh Hùng của chúng ta, người đã xuyên không thành một nhân vật phụ có số phận kém may mắn trong game eroge, và đang dốc hết sức để giành lấy sự sống.

50 134

[1-100] - Chương 19: Con trai biết nói lời ngon ngọt đều là kẻ dối trá

Chương 19: Con trai biết nói lời ngon ngọt đều là kẻ dối trá

Buổi họp mặt tân sinh viên vẫn nhàm chán như mọi lần, các lãnh đạo khoa lần lượt lên phát biểu, còn tân sinh viên thì đứng dưới trời nắng chang chang, mồ hôi nhễ nhại.

“Chết tiệt thật là nóng.”

Trần Hán Thăng lẩm bẩm.

“Lão Tứ cậu phàn nàn cái gì, lúc nãy còn thấy nói chuyện rôm rả với mấy cô em, sao không thấy kêu nóng?”

Dương Thế Siêu đứng cạnh lên tiếng trêu chọc, giọng đầy ghen tị.

“Chuẩn luôn”

Kim Dương Minh bĩu môi nói theo

“Trưa nay Trần ca mời cơm đấy, ai nấy một ly Sprite”

Thằng nhóc này mới là người bực nhất. Vừa rồi mấy cô gái trong lớp đều vây quanh nói chuyện với Trần Hán Thăng, chẳng ai buồn để ý tới điện thoại của hắn. Muốn thể hiện cũng chẳng ai xem.

Cuối cùng buổi họp mặt cũng kết thúc, tiếp theo là sinh hoạt riêng của từng lớp. Giáo viên chủ nhiệm Quách Trung Vân dẫn sinh viên về giảng đường.

Trên đường đi, mấy chàng trai không ngừng liếc nhìn, trong lớp có mấy cô gái trông khá xinh.

Các cô gái cũng biết rõ mình đang bị ngắm, nhưng ai nấy đều giả vờ không thấy. Chỉ có nụ cười và vẻ mặt kiêu hãnh là không che giấu được tâm trạng.

Ở đại học, không chỉ con trai mới thích thể hiện.

Chỉ có Thẩm Ấu Sở là ngoại lệ. Cô cúi đầu đi theo phía sau, như muốn hòa nhập mà lại tự cô lập.

Khi cả lớp ngồi xuống theo từng nhóm ký túc xá, Trần Hán Thăng – trưởng phòng – liếc nhìn xung quanh rồi hỏi

“Lão Lục đâu rồi?”

“Hắn đi vệ sinh rồi”

Đới Trấn Hữu trả lời, còn lèm bèm

“Đi vệ sinh mà cũng cầm điện thoại, đang chơi vui thì hắn chạy mất”

Mọi người đều đánh giá thấp khả năng "lên sân khấu" của Kim Dương Minh. Đúng lúc Quách Trung Vân chuẩn bị bắt đầu buổi họp lớp đầu tiên, hắn từ cửa bước vào.

Một tay cầm điện thoại, miệng lớn tiếng

“Alo, alo, cậu nói gì tôi không nghe rõ, nói to lên chút đi... thôi, thôi để lát nữa nói tiếp”

Cả lớp lập tức quay đầu nhìn, Kim Dương Minh dập máy, vẻ mặt vô tội xin lỗi

“Thưa thầy xin lỗi, em vừa ra ngoài nghe điện thoại”

Quách Trung Vân đã dạy không biết bao nhiêu khóa sinh viên, dạng nào mà chưa thấy. Ông chỉ khẽ gật đầu, ra hiệu cho hắn vào lớp.

Kim Dương Minh ngồi xuống chỗ, còn tức tối nói với Đới Trấn Hữu

“Tín hiệu chán thật, điện thoại hơn bảy nghìn mà cũng không gọi nổi cuộc đàng hoàng”

Đới Trấn Hữu lập tức hùa theo, mắng luôn nhà mạng di động.

Nhìn Kim Dương Minh nhập vai quá đạt, Trần Hán Thăng cũng phải phục.

······

Nhờ có Kim Dương Minh góp vui, không khí lớp học sôi nổi hẳn lên. Quách Trung Vân ho nhẹ một tiếng, bắt đầu thông báo những việc quan trọng mà sinh viên năm nhất phải đối mặt: huấn luyện quân sự, nhận sách, điền thông tin điện tử v.v...

Ông nói nhanh gọn, không lặp lại. Việc này trái ngược hẳn với phong cách của giáo viên cấp ba – luôn nhắc lại cho chắc. Giáo viên đại học chỉ làm tròn phần việc, không mấy quan tâm sinh viên tiếp thu được bao nhiêu.

Sau phần thông báo, đến tiết mục giới thiệu bản thân, cả lớp đều rất hào hứng.

“Chào mọi người, tôi tên là Trương Tiểu Hàm, đến từ thành phố Bành Thành tỉnh Giang Tô...”

Bắt đầu từ dãy ghế ngoài cùng bên trái, mọi người lần lượt lên bục giới thiệu. Cách thức đều giống nhau: “Chào mọi người, tôi là XXX, đến từ XXX...”

Một số cô gái rất tự tin vào nhan sắc, khi giới thiệu liền bỏ mũ quân sự ra để lộ gương mặt xinh xắn. Mỗi lần như vậy, mấy chàng trai lại cười khúc khích, huých vai nhau đầy phấn khích.

Trần Hán Thăng chẳng mấy hứng thú, ngả người lười biếng trên ghế. Chỉ đến khi Thẩm Ấu Sở lên bục, hắn mới ngồi thẳng dậy, hơi nghiêng người về phía trước, mắt chăm chú nhìn theo.

Thẩm Ấu Sở khác hẳn những cô gái khác. Cô cúi đầu, khuôn mặt hoàn toàn che dưới chiếc mũ quân sự, không dám nhìn thẳng, giọng lí nhí như muỗi

“Chào... chào mọi người, tôi tên là Thẩm Ấu Sở, đến từ Tứ Xuyên... cảm ơn mọi người...”

Chỉ một câu đơn giản mà cô phải ấp úng hai lần, nói xong lập tức cúi đầu quay về chỗ.

“Không nhìn rõ mặt, cho 2.15 điểm là hết cỡ, hoàn toàn là điểm thương hại”

Quách Thiếu Cường như giám khảo, ai lên cũng chấm điểm, thậm chí còn lấy đến hai chữ số sau dấu phẩy. Hiện tại Thương Nghiên Nghiên đang dẫn đầu với 8.85 điểm.

Kim Dương Minh – chuyên gia búp bê hơi – trầm ngâm hồi lâu, lắc đầu nói

“Không chỉ 2 điểm đâu. Cô ấy cao, tuy không nhìn rõ mặt nhưng tóc rất mượt, ít nhất phải cho 4 điểm”

Trần Hán Thăng hơi bất ngờ, nghĩ bụng đúng là dân Kiến Nghiệp, gu thẩm mỹ cao hơn Quách Thiếu Cường vài bậc.

Thật ra Thẩm Ấu Sở cũng là một kỳ nhân. Suốt bốn năm đại học vì hoàn cảnh khó khăn nên ít ăn thịt cá, nhưng tóc vẫn mượt, không hề xơ hay vàng. Chỉ có thể nói Tứ Xuyên vốn nổi danh mỹ nhân, khí chất trời sinh không giấu được.

Phần giới thiệu kết thúc, đến chuyện chọn lớp trưởng. Lẽ ra Hồ Lâm Ngữ sẽ được bổ nhiệm vào lúc này, nhưng nhờ Trần Hán Thăng cố ý thể hiện, Quách Trung Vân bắt đầu dao động.

Quan sát cho thấy khả năng tổ chức, ăn nói và xử lý công việc của Trần Hán Thăng đều vượt trội hơn Hồ Lâm Ngữ.

Tuy nhiên, Hồ Lâm Ngữ cũng có ưu điểm. Cô nhiệt tình, tích cực, chủ động và có tinh thần cống hiến – những phẩm chất quan trọng của một lớp trưởng.

Quách Trung Vân liếc nhìn Trần Hán Thăng và Hồ Lâm Ngữ.

Hồ Lâm Ngữ ánh mắt đầy mong đợi, gương mặt tràn ngập hi vọng

Trần Hán Thăng thì thản nhiên đùa giỡn với bạn cùng phòng, chẳng bận tâm gì.

Sau khi cân nhắc, Quách Trung Vân cất lời

“Lẽ ra hôm nay chúng ta sẽ chọn lớp trưởng, nhưng vì mọi người còn chưa quen nhau nên tôi quyết định dời lại một tuần sau.”

“Một tuần nữa, lớp Quản lý công cộng 2 sẽ chính thức bầu lớp trưởng”

Nói xong, ông rời khỏi lớp. Bên trong lập tức náo nhiệt.

Dương Thế Siêu hét to

“Lão Tứ, cậu phải tranh chức lớp trưởng đấy. Sau này còn che chở tụi này nữa”

Ngay cả Kim Dương Minh cũng gật đầu tán thành

“Cậu mà làm lớp trưởng thì điểm danh, trốn học, tín chỉ gì cũng dễ thở hơn”

Thật ra cả hai cũng không hiểu vì sao lại đề cử Trần Hán Thăng. Đơn giản là họ không muốn làm, mà ngoài Trần Hán Thăng ra thì không ai thích hợp hơn.

Lý do rất đơn giản. Trần Hán Thăng vốn là trưởng phòng, nếu được làm lớp trưởng thì chắc chắn đám bạn cùng ký túc xá sẽ được "thơm lây".

Hiện tại mọi người còn đang làm quen, mới thấy tác dụng của việc Trần Hán Thăng tối qua tổ chức uống rượu và đãi cơm. Mấy chàng trai khác cũng nghĩ như vậy. Đã có người ủng hộ, bản thân cũng không ghét thì cứ để hắn làm.

Dù có phần "trong đám thấp chọn người cao" nhưng ý kiến lại thống nhất bất ngờ.

Hồ Lâm Ngữ nghe vậy thì giật mình. Cô không ngờ đối thủ lại là Trần Hán Thăng. Trước giờ còn rất có cảm tình với cậu ta.

“Biết người biết mặt không biết lòng...”

Cô thở dài. Mục tiêu đời cô rất rõ: từ lớp trưởng tiến lên tuyển sinh của trường, cuối cùng vào cơ quan nhà nước. Vị trí lớp trưởng vô cùng quan trọng.

Ngồi nghĩ ngợi hồi lâu, cô mới đứng dậy rời đi. Đã có đối thủ thì chỉ còn cách chuẩn bị chiến đấu.

Cô quay đầu lại, thấy Thẩm Ấu Sở vẫn ngồi yên. Cô bạn này rất cô đơn, luôn là người rời đi sau cùng.

“Ấu Sở, chị nói cho em biết, mấy thằng con trai nói chuyện ngọt như mật đều là lừa đảo hết. Nhớ kỹ đấy nhé”

“Ừ…”

Thẩm Ấu Sở ngẩng đầu, ngơ ngác đáp một tiếng.

Tiếc là không ai thấy. Dưới chiếc mũ quân sự là gương mặt kiều diễm, hoàn toàn không thua Tiêu Dung Ngư.