Tôi tái sinh làm đứa trẻ bị bỏ rơi ở thế giới khác, và quyết định tẩy não cô gái tóc bạch kim xinh đẹp trong cùng trại trẻ mồ côi để trở thành hình mẫu bạn thuở nhỏ lý tưởng của mình, nhưng sao giờ trông như cô ấy đang tôn thờ tôi thế?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

47 283

Kidnapped Dragon

(Đang ra)

Kidnapped Dragon

Yuzu

May mắn thay, lần này anh đã nắm được bản chất của vấn đề.

142 319

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

(Đang ra)

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

Itsuki Togami

-Tuy nhiên, việc trở thành Phù phép gia chắc chắn không hề vô ích. Thời gian tham gia tổ đội Anh hùng, kiến thức, kinh nghiệm và sự phát triển của vô số phép thuật căn nguyên chắc chắn sẽ bồi đắp cho

85 778

Cô bé bán bom

(Đang ra)

Cô bé bán bom

码字G - Mã Tự G

Đương nhiên là tôi rồi!

7 31

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

34 387

WN - Chap 13 - Khách ghé thăm sát giờ đóng cửa

Bên ngoài quầy có vẻ căng thẳng.

Có tới 3 người phụ nữ ở đó thì nên ồn ào hơn chứ.

Bà chủ tiệm có lẽ ở khoảng độ 50 tuổi (tôi không hỏi), và tôi cũng không ngoại tình với Amelia.

À mà, lý do tôi tuyển thêm nữ nhân viên phục vụ ngoài quầy là vì tôi không muốn để tên con trai nào khác lại gần Laura.

Như mọi khi, tôi vẫn rất hẹp hòi.

Ở phía bên trong này cũng vẫn thiếu nhân lực, nên tôi đã đem theo hai cậu trai chăm chỉ tới.

Cải thiện được việc quản lý, mức lương tại tiệm bánh Hansel cũng tăng lên.

Cả ba đều có điều kiện không tệ.

Dù sao thì tuyển thêm nhân sự cũng là điều bắt buộc.

Thành thật mà nói thế này vẫn là chưa đủ.

Hẳn Laura cũng phải ngại ngùng với nhiều đồng nghiệp mới thế này lắm.

Chắc chắn sau này rồi sẽ thân thiện với nhau thôi.

Đã tới giờ đóng cửa rồi.

Vậy giờ về nhà nhờ Laura làm gì cho nhỉ?

Ôm thân hình mảnh mai của cô, hôn lên đôi má mềm mịn đó.

Dạo này mỗi khi cảm thấy mệt tôi lại thường hay thèm muốn cơ thể Laura.

Chắc là vì cơ thể cô ấy ngọt ngào như sô-cô-la vậy.

“Erwin?”

Hửm? Giọng nói này là…

“À, Laura. Xong việc chưa?”

Nói thế, tôi ôm Laura.

“Ehehe…”

Laura cũng phát ra âm thanh vui vẻ.

“….”

“…Mà chờ đã, Erwin. Gọi chủ tiệm tới đây đi?”

“Chủ tiệm?...À, ông ấy đang ở phía trong, tớ gọi ông ấy ngay. Có chuyện gì vậy? Đã xảy ra gì sao?”

“Un. Có người lạ tới nói “Gọi chủ tiệm ra đây” ấy.”

“…..?”

“Laura. Bất cứ khi nào cậu cảm thấy nguy hiểm, dù là con người hay thứ gì cũng được, đừng do dự mà đóng băng kẻ thù nhé?”

“Un. Tớ biết rồi!”

Tôi gọi cho chủ tiệm rồi đi ra ngoài quầy, có một người đàn ông trung niên ở đó.

Nhìn thấy ông ta, chủ tiệm ra vẻ ngạc nhiên.

“Oh, là Heinz sao. Lâu không gặp.”

“Ừ, lâu quá không gặp. Ông Hansel.”

“Chủ tiệm, ông quen người này ư?”

“À, đúng rồi. Để ta giới thiệu. Người này là Heinz, chủ Tiệm bánh Heinz.

“Tiệm bánh Heinz…”

“Ừ… Cách đây khoảng 15 phút đi bộ.”

“Aah, là cái nhà mặt tiền đối diện đường lớn đó.”

“Đúng vậy…Chả là hôm nay tôi tới là vì có muốn có một ân huệ.”

“Ân huệ? Của ông Heinz ư?”

“Đúng vậy. Xin hãy… tuyển dụng tôi!”

Ai nấy đều ngỡ ngàng, tôi cũng vậy.

“Nghe có uẩn khúc gì đấy. Hãy vào trong nói chi tiết đi…Erwin, đóng cửa lại nhé. Hôm nay đóng cửa rồi.”

“Vâng.”