Tôi tái sinh làm đứa trẻ bị bỏ rơi ở thế giới khác, và quyết định tẩy não cô gái tóc bạch kim xinh đẹp trong cùng trại trẻ mồ côi để trở thành hình mẫu bạn thuở nhỏ lý tưởng của mình, nhưng sao giờ trông như cô ấy đang tôn thờ tôi thế?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

(Đang ra)

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

野水はた

Cuộc hội ngộ định mệnhTừ ngày kẻ bắt nạt và nạn nhân tái hợp, cuộc sống thường ngày của họ bắt đầu chìm vào hỗn loạn.Đâm, siết cổ, đốt, dìm nước.

26 75

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

22 220

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

(Đang ra)

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

Sazane Kei

Cuộc chiến tranh trường kỳ giữa Đế Quốc, Cường quốc khoa học và Nebulis, Thiên đường của phù thủy đã diễn ra từ rất lâu - cho đến khi chàng chiến binh trẻ tuổi nhất, kẻ được trao cho danh hiệu của một

103 10369

WN - Chap 13 - Khách ghé thăm sát giờ đóng cửa

Bên ngoài quầy có vẻ căng thẳng.

Có tới 3 người phụ nữ ở đó thì nên ồn ào hơn chứ.

Bà chủ tiệm có lẽ ở khoảng độ 50 tuổi (tôi không hỏi), và tôi cũng không ngoại tình với Amelia.

À mà, lý do tôi tuyển thêm nữ nhân viên phục vụ ngoài quầy là vì tôi không muốn để tên con trai nào khác lại gần Laura.

Như mọi khi, tôi vẫn rất hẹp hòi.

Ở phía bên trong này cũng vẫn thiếu nhân lực, nên tôi đã đem theo hai cậu trai chăm chỉ tới.

Cải thiện được việc quản lý, mức lương tại tiệm bánh Hansel cũng tăng lên.

Cả ba đều có điều kiện không tệ.

Dù sao thì tuyển thêm nhân sự cũng là điều bắt buộc.

Thành thật mà nói thế này vẫn là chưa đủ.

Hẳn Laura cũng phải ngại ngùng với nhiều đồng nghiệp mới thế này lắm.

Chắc chắn sau này rồi sẽ thân thiện với nhau thôi.

Đã tới giờ đóng cửa rồi.

Vậy giờ về nhà nhờ Laura làm gì cho nhỉ?

Ôm thân hình mảnh mai của cô, hôn lên đôi má mềm mịn đó.

Dạo này mỗi khi cảm thấy mệt tôi lại thường hay thèm muốn cơ thể Laura.

Chắc là vì cơ thể cô ấy ngọt ngào như sô-cô-la vậy.

“Erwin?”

Hửm? Giọng nói này là…

“À, Laura. Xong việc chưa?”

Nói thế, tôi ôm Laura.

“Ehehe…”

Laura cũng phát ra âm thanh vui vẻ.

“….”

“…Mà chờ đã, Erwin. Gọi chủ tiệm tới đây đi?”

“Chủ tiệm?...À, ông ấy đang ở phía trong, tớ gọi ông ấy ngay. Có chuyện gì vậy? Đã xảy ra gì sao?”

“Un. Có người lạ tới nói “Gọi chủ tiệm ra đây” ấy.”

“…..?”

“Laura. Bất cứ khi nào cậu cảm thấy nguy hiểm, dù là con người hay thứ gì cũng được, đừng do dự mà đóng băng kẻ thù nhé?”

“Un. Tớ biết rồi!”

Tôi gọi cho chủ tiệm rồi đi ra ngoài quầy, có một người đàn ông trung niên ở đó.

Nhìn thấy ông ta, chủ tiệm ra vẻ ngạc nhiên.

“Oh, là Heinz sao. Lâu không gặp.”

“Ừ, lâu quá không gặp. Ông Hansel.”

“Chủ tiệm, ông quen người này ư?”

“À, đúng rồi. Để ta giới thiệu. Người này là Heinz, chủ Tiệm bánh Heinz.

“Tiệm bánh Heinz…”

“Ừ… Cách đây khoảng 15 phút đi bộ.”

“Aah, là cái nhà mặt tiền đối diện đường lớn đó.”

“Đúng vậy…Chả là hôm nay tôi tới là vì có muốn có một ân huệ.”

“Ân huệ? Của ông Heinz ư?”

“Đúng vậy. Xin hãy… tuyển dụng tôi!”

Ai nấy đều ngỡ ngàng, tôi cũng vậy.

“Nghe có uẩn khúc gì đấy. Hãy vào trong nói chi tiết đi…Erwin, đóng cửa lại nhé. Hôm nay đóng cửa rồi.”

“Vâng.”