Tôi sẽ trở thành nữ phản diện lưu danh lịch sử

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel (Novel Vol 1) - Chương 97 Mười ba tuổi: Trưởng nữ nhà Williams - Alicia

Alicia, trưởng nữ nhà Williams, hiện tại 13 tuổi.

Thật sự xấu hổ quá. Cái tư thế này.

Mà quan trọng hơn, tay Duke có sao không nhỉ.

Nhưng mà, thật may vì mọi người đều an toàn.

“Duke-sama…”

Tôi nghe thấy giọng Liz-san.

Thật tiếc vì bây giờ tôi không biết vẻ mặt Liz-san trông như nào.

…Ngài ấy không thả tôi xuống sao.

“Duke-sama, em xuống xuống đất chút”

“Không được”

“Em muốn nói chuyện với Liz-san”

Tôi vừa nói xong thì Duke cẩn thận để tôi xuống đất với vẻ mặt không hài lòng.

Tôi vừa xuống thì Duke-sama khoác cho tôi cái áo của ngài ấy.

“Em cũng xuống nữa. Chỉ lúc này thôi”

Gill cũng nói, rồi nhanh chóng từ trên tay anh Henry xuống đất.

Anh Henry cũng cởi áo khoác đưa cho Gill.

Quần áo của Gill đang trong tình trạng khá tả tơi, thê thảm.

Nhìn thấy điều đó, tôi dần trở nên tức giận. Tức sôi máu luôn.

“Alicia… có sao không?”

Câu đầu tiên anh Albert nói là câu đó.

Tôi bị sốc đến mức cạn lời.

Em gái anh suýt nữa bị cô gái đứng cạnh anh giết đó.

Anh ấy đang nói cái gì vậy nhỉ.

Có khi nào vẫn chưa hiểu được tình hình sao.

“Liz-san, tại sao lúc đó cô lại ngăn cản tôi?”

Liz-san nhìn tôi với vẻ mặt sợ hãi.

Ái chà, Liz-san đang sợ hãi kìa… tôi giỏi quá nhỉ.

Tôi đã luôn mong chờ ngày được nhìn thấy khuôn mặt này đó.

“…Việc giết người thật là”

Sau một lúc im lặng, mấy lời Liz-san nói lại là những lời đó.

Giết người?

“Đám người đó đã định giết tôi đó”

Tôi nhìn Liz-san với ánh mắt khinh miệt và đầy ác ý.

Tôi thì sao cũng được, nhưng đó là mấy gã đã chửi rủa Gill, làm em ấy ra nông nỗi đó.

“Cho dù vậy… giết người là không tốt!”

Liz-san ráng sức nói với tôi mấy câu đó.

“Việc cướp đi tính mạng người khác…”

Liz-san nhìn tôi với ánh mắt trách móc.

Cô ta thật sự đang hoàn thành trách nhiệm của một thánh nữ nhỉ.

“Nếu mấy gã đó không chết thì lần tới có thể Liz-san sẽ bị giết đó”

Tôi vừa nhếch miệng vừa nói.

“Này!”

Eric-sama phản ứng với lời nói của tôi đầu tiên.

Nói chuyện với mấy người họ thật sự rất mệt.

“Gì thế?”

Tôi lườm Eric-sama.

“Lời Liz nói không hề sai. Cho dù là ai thì cũng không được cướp đi tính mạng người khác”

“Ngay cả hiệp sĩ sao?”

“Bản thân việc đánh nhau đã không tốt rồi”

Eric-sama nhìn thẳng mắt tôi và nói.

Đó là ánh mắt khinh bỉ, đổ lỗi cho tôi.

Anh ta hoàn toàn bị suy nghĩ của Liz-san… tẩy não nhỉ.

Có khi nào thánh nữ làm cho vương quốc bị hủy diệt không nhỉ.

“Tôi ghét những cô gái không thể tự bảo vệ bản thân mình”

Tôi nhìn về phía Liz-san, nói như thể ném vào mặt cô ta.

Ánh mắt anh Albert và anh Alan tràn ngập sự giận dữ.

Ngay cả như vậy thì tôi vẫn tiếp tục tuôn ra những lời độc ác.

Tại tôi là nữ phản diện mà.

“Được ai đó bảo vệ sao? Công nhận là quanh Liz-san có rất nhiều hiệp sĩ đấy nhỉ”

“Ali, dừng lại ngay”

Anh Albert vừa lườm tôi vừa nói.

Anh Albert đã từng rất dịu dàng với em gái, nay lại có ánh mắt như vậy nhỉ.

“Anh Albert cũng phản đối việc giết người nhỉ?”

“Tất nhiên rồi”

“Dù cho cả gia đình sắp bị giết?”

“…Ừ. Anh phản đối việc giết người.”

Lời nói của anh Albert khựng lại trong chốc lát, nhưng rồi anh ấy đáp với giọng điệu cứng rắn.

“Vậy thì anh hãy vứt ngay cái thanh kiếm đang giắt bên hông đi”

Tôi mỉm cười thật tươi rồi nói.