Alicia – trưởng nữ nhà Williams, hiện tại 7 tuổi.
Thế giới này tồn tại ma thuật. Người ta nói rằng chỉ có quý tộc mới có thể sử dụng ma thuật.
Mà, về sau một thường dân có thể sử dụng ma thuật là nữ chính xuất hiện.
Chuyện đó tạm gác sang một bên đã. Và tất nhiên là tôi có thể sử dụng ma thuật.
Nhà Williams là gia đình đại quý tộc chuyên sử dụng ma thuật hệ Hắc.
Hắc, Quang, Thủy, Phong, Hỏa.
Năm loại ma thuật này làm chủ, duy trì thế giới.
Nhân tiện, ma thuật của Quốc vương là hệ Thủy.
Cho dù là chuyên môn nhưng thực tế, có thể sử dụng ma thuật ở mức độ nào là tùy thuộc vào chính người đó.
Tôi nhất định sẽ sử dụng ma thuật một cách hoàn hảo cho xem.
Tại vì, tôi sẽ trở thành nữ phản diện số một ở thế giới này nên phải dễ dàng sử dụng được mấy thứ như ma thuật chứ.
Bắt đầu từ mai, tôi sẽ dậy sớm và ở lì trong thư viện để tìm cách sử dụng nó.
“Chào buổi sáng, Rose!”
Tôi đã chạy ra khỏi phòng trước khi Rosetta - hầu gái riêng của tôi, đến để gọi tôi dậy. Điều đó làm cô ấy tròn mắt ngạc nhiên. Phản ứng như vừa nhìn thấy ma vậy.
Quả nhiên là không thể tin được nếu đó là tôi của trước đây. Vì tôi chưa từng chào buổi sáng hay dậy sớm lần nào cả.
Tôi là đứa ngạo mạn, ích kỉ, hễ mở miệng ra là lại phàn nàn. Điều đó làm cho mọi người trong gia đình kinh ngạc.
Cho dù vậy, giờ nghĩ lại thì tôi rất được chiều chuộng. Và tôi đã tự nuông chiều bản thân như vậy.
Tuy nhiên đó là tôi của quá khứ.
Từ hôm nay tôi sẽ nghiêm khắc với bản thân hơn.
Tôi nhìn thấy cảnh các anh đang luyện tập ở vườn.
Có lẽ hàng ngày họ luôn luyện tập từ sáng chăng. Tôi cũng phải học theo các anh mới được.
Anh lớn nhất là Albert, năm nay 12 tuổi. Tiếp đó là hai anh em sinh đôi Alan và Henry, 10 tuổi.
Ba người anh vô cùng ưu tú, hoàn toàn khác tôi.
Mà, ngay từ nhỏ họ đã được cha cho học chương trình giáo dục đặc biệt dành cho thần đồng nên điều đó là hiển nhiên rồi nhỉ.
Tất nhiên, vì các anh là đối tượng chinh phục của nữ chính nên có ngoại hình rất đẹp.
Alicia nghĩ rằng nữ chính đã cướp mất anh trai mình nên cô ấy bắt nạt nữ chính, từ đó bị anh ghét và bỏ rơi.
Ah, thật là một nữ phản diện tuyệt vời.
Nhưng mà, tôi không thể nhớ nổi Alicia đã bắt nạt nữ chính như nào.
...Nếu cứ mãi suy nghĩ về việc mình không nhớ nổi thì đành chịu vậy, tôi sẽ bắt nạt nữ chính theo cách của mình.
Người yêu thích nhân vật phản diện như tôi nhất định sẽ thể hiện cho mọi người thấy vai phản diện vĩ đại nhất.
Khi nhìn các anh luyện kiếm, tôi cũng muốn luyện theo.
Kiếp trước tôi có thần kinh vận động khá tốt. Tôi rất thích thể thao.
Tuy vậy nhưng tôi chưa học kiếm thuật bao giờ. Chính vì vậy nên tôi muốn thử.
Nhắc đến nữ phản diện thì quả nhiên là thân thể cũng phải trở nên mạnh mẽ nhỉ.
“Chào các anh! Xin hãy dạy em kiếm thuật với ạ.”
Nghe tôi nói, các anh ngừng tay và nhìn về phía tôi.
Ái chà, đúng là cảnh tượng chưa từng thấy.
Đừng nhìn em như vậy. Em có nói gì kì lạ đâu.
...Hình như ở thế giới này, con gái không được học kiếm thuật.
Có vẻ kí ức kiếp trước và kí ức kiếp này của tôi lẫn lộn với nhau hết rồi.
“Ali? Em bị sốt à?”
Anh Albert tròn mắt nhìn tôi.
“Em vẫn còn khỏe đấy nhé.”
“Tại sao tự dưng em muốn học kiếm thuật vậy?”
Anh Albert dịu dàng mỉm cười. Cho dù đó là anh tôi nhưng sức mạnh từ nụ cười của mĩ nam không thể coi thường được.
Anh đừng có đem nụ cười đó đi khắp nơi nhé. Nó sẽ làm nhiều cô gái khóc mất.
Anh Alan và anh Henry vẫn còn đang tròn mắt ngạc nhiên.
“Vì em muốn trở nên mạnh hơn.”
“Nói dối phải không.”
Anh Alan và anh Henry đồng thanh. Quả nhiên là anh em sinh đôi, hợp nhau thật.
Anh Albert ngạc nhiên trước câu trả lời của tôi, khuôn mặt bối rối.
Muốn trở nên mạnh mẽ, tức là muốn có sức mạnh để bắt nạt nữ chính đó?
Anh Albert nhìn chằm chằm vào mặt tôi, rồi đặt tay lên trán tôi.
Thật bất lịch sự mà, tôi có bị sốt đâu. Tôi đang nói vô cùng nghiêm túc đó.
Anh Alan và anh Henry đang đứng hai bên anh Albert.
Bị ba mĩ nam nhìn chằm chằm như vậy, đến em gái cũng thấy ngượng.
“Anh Al, tính sao giờ?”
Anh Henry quay sang hỏi anh Albert, anh Albert khẽ nheo mày và nhắm mắt.
Sau đó anh ấy lẩm bẩm gì đó bằng giọng bé như muỗi, rồi nhìn tôi chằm chằm.
“Được thôi.”
Anh Albert dịu dàng mỉm cười và nói thế.
Anh Albert à, em nghe thấy rõ đó nhé.
Anh ấy thì thầm ‘Dù gì nó cũng bỏ cuộc đúng không’
Tôi theo chủ nghĩa một khi đã quyết định thì sẽ làm đến cùng.
Để trở thành nữ phản diện số một thế giới thì tôi sẽ vượt qua mọi khó khăn.
“Cảm ơn các anh.”
Tôi mỉm cười mãn nguyện. Các anh nhìn tôi đầy nghi hoặc.