Tôi sẽ trở thành nữ phản diện đi vào lịch sử

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

153 1507

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

293 5155

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

7 19

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

11 32

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

37 151

Volume 1 - Chương 13

Khi tôi bước xuống từ xe ngựa, ánh sáng chói lóa lập tức ùa vào mắt tôi.

Đây là nhà của Finn-sama sao!?

Như mong đợi từ một gia tộc sử dụng ma thuật ánh sáng, tôi chưa từng thấy một dinh thự nào lấp lánh đến thế.

Chỉ nhìn thôi mà mắt tôi đã bắt đầu nhức rồi. Giá mà tôi có một chiếc kính râm… nhưng chắc chắn là thế giới này không có thứ đó rồi, phải không?

“Al, Henry, Alan! Chào mừng!!”

Một cậu bé tươi cười rạng rỡ chạy về phía chúng tôi.

“Và cả Alicia nữa, cảm ơn vì đã đến! Mình đã muốn tìm cơ hội nói chuyện với cậu từ lâu, nên đã nhờ Alan dẫn cậu theo khi anh ấy đến chơi,” Finn-sama nói, nụ cười trên gương mặt cậu ấy sáng bừng cả căn phòng.

Aah, kiểu cười đó chắc chắn có thể mê hoặc tất cả những người có sở thích “shotacon” trong vương quốc này. Làm sao mà một nụ cười có thể rạng rỡ đến mức đó chứ?

“Cảm ơn vì đã mời mình,” tôi đáp lại và cúi người hành lễ nhẹ nhàng.

Finn-sama nói rằng không cần phải khách sáo như vậy và bảo tôi cứ tự nhiên, nhưng tôi chỉ mỉm cười đáp lại. Một tiểu thư phản diện phải luôn giữ cảnh giác; không thể lơ là chỉ vì được tiếp đón nồng hậu được.

Finn-sama dẫn chúng tôi đến phòng khách, và khi bước đi, tôi có cảm giác đây không phải lần đầu tiên các anh trai tôi đến dinh thự này.

“Mời vào,” Finn-sama nói khi dừng trước một cánh cửa lớn, sau đó mở nó ra cho chúng tôi.

Cậu ấy trông chỉ như một cậu nhóc, nhưng cử chỉ thì lại rất lịch thiệp.

Tôi khẽ gật đầu cảm ơn rồi bước vào phòng.

Bên trong, tôi thấy Curtis-sama, Eric-sama, Gayle-sama, và cả Duke-sama đều đã có mặt. Họ đang ngồi trên những chiếc ghế bành lớn xung quanh một chiếc bàn ở cuối phòng.

Có khi nào hôm nay họ định kết nạp tôi vào nhóm không?

Thật rắc rối. Một tiểu thư phản diện đúng nghĩa không thường gia nhập hội nhóm nào cả. Họ có thể thu thập người đi theo mình, nhưng không bao giờ trở thành thành viên của một nhóm đã có sẵn.

Khi đang suy nghĩ về điều đó, tôi nhận ra trên bàn đang mở ra một tấm bản đồ.

Nhưng tại sao lại là bản đồ?

Chẳng lẽ họ đã lên kế hoạch trục xuất tôi khỏi vương quốc rồi sao!?

Tôi đã làm gì xấu xa đến mức bị đối xử như vậy rồi à?

Nếu tôi đã vô tình phạm phải một hành động phản diện mà bản thân còn chẳng nhớ nổi, vậy thì có lẽ tôi đã đạt đến cảnh giới của một tiểu thư phản diện thực thụ rồi.

Nhanh hơn tôi tưởng đấy chứ.

“Hãy cứ thoải mái đi!” Finn-sama lại nở một nụ cười lấp lánh, nhưng trong tình huống này thì làm sao tôi có thể thư giãn được đây?

Trước khi ai kịp di chuyển, chúng tôi nghe thấy tiếng gõ cửa, rồi cánh cửa lớn chầm chậm mở ra.

Ngay lập tức, lưng tôi cứng đờ và cả người như đông cứng lại.

Tôi tự hỏi liệu mình có đang nhìn nhầm không… nhưng không thể nào sai được.

Người vừa bước vào chính là đức vua của đất nước này.

Ngài ấy chắc chắn không phải là kẻ giả mạo.

Bởi vì phong thái uy nghi và khí chất áp đảo kia không thể nào bắt chước được.

Các anh trai tôi cùng những người khác đồng loạt cúi đầu, và tôi cũng vội vàng làm theo, dù có hơi chậm hơn một nhịp.

Chờ đã, tôi đã phạm tội nghiêm trọng đến mức nhà vua đích thân đến đây để trục xuất tôi khỏi vương quốc sao!?

“Các con có thể ngẩng đầu,” ngài nói, giọng nói trầm ổn vang vọng khắp căn phòng. Nghe vậy, tất cả chúng tôi đều từ từ ngẩng lên.

Dù không còn trẻ nhưng ngài ấy vẫn rất phong độ.

Đôi mắt của ngài có sắc độ tối hơn một chút so với Duke-sama và tỏa ra vẻ thông tuệ, sâu sắc.

“Vậy ra con là Alicia,” nhà vua nói.

Ngài đã nhìn tôi chăm chú từ nãy, nhưng đột nhiên gương mặt lại giãn ra thành một nụ cười hiền hậu khi lên tiếng.

Là một người trưởng thành, nét mặt của ngài mang theo phong thái điềm tĩnh và tự tin chỉ có thể tích lũy theo năm tháng, tạo nên một vẻ uy nghi đầy quý phái.

“Thần chúc bệ hạ một buổi chiều tốt lành,” tôi đáp lời, cúi đầu hành lễ, giống như cách Finn-sama đã làm trước đó.

“Ta đã nghe rất nhiều chuyện về con,” ngài nói.

“Về thần… ạ?”

Ngạc nhiên trước lời nói ấy, giọng tôi khẽ run lên.

“Con có phiền nếu ta đặt ra vài câu hỏi không?”

Không biết ngài muốn hỏi về điều gì, tôi chỉ có thể trả lời:

“Thần không phiền ạ.”

Nhà vua bước đến ngồi xuống một trong những chiếc ghế bành, trong khi các anh trai tôi và những người khác cũng lần lượt ngồi xuống.

Hả? Vậy là chỉ có mình tôi đứng sao?

Tôi im lặng quan sát tình hình.

Nhà vua liếc nhìn tấm bản đồ một lát, rồi ngước lên nhìn tôi.

Đôi mắt sắc bén của ngài như đang dò xét, như thể muốn nhìn thấu suy nghĩ trong tôi.

“Alicia, theo con thì đất nước này đang ở vị thế nào trên thế giới?”