Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Anh hùng ca muộn màng của mạo hiểm giả tuổi trung niên, khi vung kiếm 10.000 lần mỗi ngày với lòng biết ơn, kiếm thánh đã đến xin làm đệ tử

(Đang ra)

Anh hùng ca muộn màng của mạo hiểm giả tuổi trung niên, khi vung kiếm 10.000 lần mỗi ngày với lòng biết ơn, kiếm thánh đã đến xin làm đệ tử

Miyama Suzu

Guy Gullveig tuy là con trai của một quý tộc nhưng lại là một đứa con ngoài giá thú. Cậu đã trải qua những ngày tháng bất hạnh bị anh trai cùng cha khác mẹ ngược đãi và bị cha mình phớt lờ.

7 17

Góc nhìn của tác giả

(Đang ra)

Góc nhìn của tác giả

Entrail_JI

Anh ta là trung tâm của vũ trụ.Anh ta đánh bại mọi kẻ thù và cuối cùng giành được cô gái xinh đẹp.

1 5

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

300 437

Mii-kun dối trá và Maa-chan hư hỏng

(Đang ra)

Mii-kun dối trá và Maa-chan hư hỏng

Hitoma Iruma

Mayu, tại sao cậu lại bắt cóc những đứa trẻ đó?

28 120

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

635 6190

Vol 3 - Chương 5: Gia đình và chính thê

Con tàu vừa cất cánh không lâu, Silk - người lúc nãy còn run rẩy, giờ đã rạng rỡ đôi mắt, cùng mọi người ngắm nhìn đường chân trời trải dài.

...Thật ra tôi cũng vậy.

Nhìn thấy cảnh này, phải cảm ơn đức vua mới được.

Đúng là một vị vua từng là mạo hiểm giả, Ngài rất hiểu lòng người.

Cảnh sắc này, với người ngoài có thể chỉ là bầu trời rộng lớn, nhưng với mạo hiểm giả chúng tôi, đó là phần thưởng quý giá.

"Đẹp thật đấy."

Những dãy núi nối tiếp, đường chân trời mờ ảo, xa xa là sắc xanh của biển.

Tất cả đều là khung cảnh lần đầu tôi được chứng kiến.

"Đẹp thật, anh nhỉ?"

"Ừ. Nhưng cẩn thận đấy, đừng để ngã."

"Em không phải con nít nữa đâu!"

Nibelrun phồng má phản bác, trông có vẻ giận dỗi.

Nhưng tôi biết cô bé có đủ sức tự bảo vệ mình.

Dù đã từ bỏ thân phận Trinh Nữ Hoàng Kim, sức mạnh ấy vẫn còn sót lại chút ít, đủ để cô bé không dễ dàng gặp nguy hiểm.

"Nhưng cũng không ngờ em lại đi cùng."

"Em cũng định ở lại, nhưng nếu tàn dư của 'Hoàng Kim' ảnh hưởng đến di tích thì sao ạ? Em muốn chắc chắn."

"Đúng vậy. À, không phải anh trách em đâu. Chỉ là đừng rời xa mọi người hay Benwood quá nhé?"

"Vâng!"

Nibelrun cười toe toét, trông như một cô em gái nhỏ, khiến tôi thấy lòng mình ấm áp.

"Yuke."

Đang trò chuyện thì Rain khẽ kéo áo tôi.

"Sao thế?"

"À... em đang nghĩ, bọn em nên gọi anh thế nào nhỉ?"

"Ể?"

Câu hỏi này hơi bất ngờ.

Rain cúi đầu, đỏ mặt, ngón tay khẽ mân mê vạt áo, trông lúng túng.

"Vì, lần này... theo chế độ, bọn em... là 'vợ' của anh mà."

"À..."

"Thật á?"

Nibelrun lập tức sáng mắt, tôi chỉ biết cười khổ.

Theo thỏa thuận, để tránh rắc rối ở Salmutaria, các cô gái được xem là vợ của tôi, thuộc về gia tộc Feldio, ít nhất là trong thời gian ở đây.

"Nếu gọi như bình thường có khi lại kỳ lạ, đúng không ạ?"

"Ờ thì... cũng có thể."

"Chẳng hạn như, 'chồng'?"

"……!?!"

Lời của Rain khiến tôi khựng lại.

Gọi như vậy nghe thật kỳ lạ, hơn nữa còn hơi ngượng.

"Không, cứ như cũ là được rồi."

"Thật chứ ạ?"

"Ừ. Cứ xem như bọn mình là một nhóm mạo hiểm giả bình thường thôi. Mối quan hệ này không thay đổi mà."

"Ừm, tiếc thật nhỉ."

Rain cười khẽ, bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy ngón tay tôi.

"Chính thê của anh là em đó."

"Khoan! Em cũng vậy!"

Nibelrun lập tức chen vào, không chịu thua.

"Em còn nhỏ mà."

"Không phải!"

Nhìn hai cô bé tranh cãi, tôi chỉ biết cười bất lực.

Cũng tốt, cảm giác này khá ấm áp.

"À, Nibelrun. Đây này."

Tôi lấy ra chiếc kẹp tóc với biểu tượng Cỏ Bốn Lá và cài lên tóc cô bé.

"Tính về rồi mới đưa, nhưng đã đi cùng thì giờ tặng luôn."

"Hay quá! Giờ em cũng là gia đình rồi!"

Nibelrun vui sướng, tôi xoa đầu cô bé.

"Không cần cái này thì vẫn là gia đình mà. Nhưng đừng quên, lúc ở Salmutaria, không được tháo nó ra đâu nhé?"

"Vâng!"

"Hừm, Yuke chiều em ấy quá."

Rain khẽ phồng má, tôi chỉ biết cười và xoa tóc cô ấy như an ủi.

"Nfuffu."

"Ahh, không công bằng!"

Tiếng cười của Rain lập tức thu hút sự chú ý của Marina, người ngay sau đó lao tới ôm chặt tôi.

"Này, nguy hiểm đấy!"

"Không sao đâu, có anh mà!"

"Vẫn phải cẩn thận chứ."

Silk và Nene cũng chạy tới, kéo Marina ra khỏi tôi.

"Nibelrun cũng có kẹp tóc rồi nhỉ?"

"Ừm, giờ em ấy cũng là một phần của Clover."

Nhìn mọi người vui vẻ, tôi chợt nhớ ra chuyện quan trọng.

"À này, Silk."

"Hmm?"

"Tới Salmutaria, anh định chọn em làm chính thê."

Cả nhóm đột nhiên im bặt.

Nhìn ánh mắt mọi người, tôi biết mình vừa gây ra một cơn bão nhỏ rồi.