Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

474 3330

The stunningly beautiful former classmate I had a crush on in high school has moved in next door — along with her stepdaughter

(Hoàn thành)

The stunningly beautiful former classmate I had a crush on in high school has moved in next door — along with her stepdaughter

篠宮夕 著・文・その他ほか

Nếu bạn gặp lại cô gái mình thầm thương trộm nhớ hồi trung học tại một buổi họp lớp hay gì đó sau khi đi làm, liệu mối quan hệ lãng mạn có thể phát triển không? Để tôi nói rõ nhé. Chuyện đó không thể

33 27

Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

(Đang ra)

Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

Rokusyou • Usuasagi

Giờ đây, cậu bắt đầu một chuyến du hành không phải để cứu rỗi thế giới, mà là để thực sự chiêm ngưỡng nó. Một cuộc hành trình của những cuộc gặp gỡ và chia ly, nơi mỗi con người, mỗi khung cảnh thoáng

53 60

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

(Đang ra)

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

Nishizaki Alice

Mục tiêu của Sara là kiếm đủ tiền để đạt được sự tự lập. Nhưng liệu cô ấy có thực sự thành công trong việc tạo dựng sự nghiệp và sống tự lập? (Và biết đâu, trên hành trình đó, cô ấy sẽ tìm thấy tình y

162 57

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

279 5618

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

108 2512

Vol 2 - Chương 40: Dấu chân và phòng ngai vàng

Chúng tôi cẩn trọng nhưng vội vã tiến bước trên tầng hai của 『Lâu đài Vordan』, nơi áp lực và cảm giác khó chịu ngày càng dày đặc.

Mục tiêu ghi trên bản đồ, vị trí hiện tại, và dấu vết của 『Full Bound』… nếu cứ như thế này, khả năng cao là bọn tôi sẽ chỉ bắt kịp tại đích đến của lần chinh phục này – 『Phòng ngai vàng』.

Không rõ ở đó có gì, hay có ai đang đợi.

Nếu là mê cung thông thường, nơi đó hẳn sẽ là “phòng trùm”. Nhưng đây là 『Glad Shi=im』 và 『Lâu đài Vordan』 – một nơi không bình thường, nên dự đoán bừa bãi chỉ càng nguy hiểm hơn.

Ở đây, những điều hiển nhiên với mạo hiểm giả thường không còn đúng.

“Quả nhiên bọn họ đang đi theo lộ trình chinh phục.”

“Có thể bắt kịp không?”

“…Khó nói lắm ạ.”

Tôi khẽ gật đầu trước câu trả lời dè dặt của Nene.

Cô ấy ít khi phán đoán vội vàng, nên tôi càng thêm cảnh giác.

Nếu bọn họ còn chút cẩn trọng, có thể sẽ bắt kịp ở đoạn trước khi bước vào 『Phòng ngai vàng』.

Nhưng nếu vì háo danh mà cứ xông thẳng vào trong, thì tình hình sẽ rất tệ.

Rủi ro đối với Run là điều không thể xem nhẹ.

“Có thể là vì có Run đi cùng, nên tốc độ mới nhanh vậy.”

“Ừm. Có lý đấy.”

Marina búng tay, ánh mắt lóe lên, dù gương mặt vẫn còn vương nét cau có.

Vì có liên hệ sâu sắc với 『Glad Shi=im』, Run có lẽ không bị nơi này xem là vật ngoại lai như bọn tôi.

Thực tế, trong lần chinh phục trước khi đi cùng Run, bọn tôi chẳng gặp ma vật nào.

Việc 『Full Bound』 vẫn đi trước dù bọn tôi bị tên kỵ sĩ giáp sắt chặn đường, cũng càng củng cố cho giả thiết này.

“…Yuke-san, Biblion vừa tìm thấy ký ức.”

“Có chuyện gì à?”

Tôi quay lại nhìn theo lời Silk, và thấy Biblion lặng lẽ cuốn quanh cổ tôi, thì thầm bên tai.

Dù không phải ngôn ngữ tôi biết, nhưng thông tin ấy được truyền thẳng vào đầu một cách rõ ràng.

“Khỉ thật, bọn chúng…”

“Gì vậy Yuke?”

Rain nghiêng đầu, mắt mở to đầy lo lắng.

“Theo tàn dư ký ức thì, ở đây, Run đã cố gắng ngăn 『Full Bound』 lại. Con bé bảo nên gọi bọn mình đến… nhưng chúng nó đã phớt lờ và cứ thế tiến sâu vào trong.”

Chưa hết, hình như 『Full Bound』 còn nói dối để đưa Run đi.

Chúng dùng tên bọn tôi – 『Clover』 – để lừa con bé, khiến nó dẫn đường vào sâu trong lâu đài.

“Cái gì thế chứ…!”

Marina nghiến răng, tay siết chặt chuôi kiếm.

“Không thể tha thứ được.”

Nene thì thầm, giọng trầm xuống.

Cũng phải thôi, hai người này vốn rất thân với Run.

“‘Gọi bọn mình đến’… là có ý gì nhỉ?”

“Có khi nào lúc đó Run đã nhận ra mình bị lừa?”

“Nhưng nếu vậy thì cách nói có gì đó là lạ.”

Silk chau mày.

Có lẽ vì ký khế ước với Biblion, nên Silk cảm nhận được cả sắc thái câu chữ.

Quả thật, từ “nên gọi bọn mình đến” nghe khá kỳ lạ.

“Cứ đi tiếp. Lúc đó sẽ rõ.”

“Ừ, làm vậy đi.”

Rain đáp, dứt khoát và không do dự.

Kết luận ngắn gọn của Rain chính là đáp án tối ưu.

Thay vì ngồi đoán mò, chi bằng hỏi thẳng Run.

“Em đi dò trước. Mấy người cảnh giới phía sau, ổn chứ ạ?”

“Ừ, nhờ em đấy.”

Tôi và những người còn lại tiến chậm theo sau Nene, người vừa lao đi dọc hành lang.

Lẽ ra nên đợi Nene quay lại mới đúng, nhưng lần này thì bọn tôi chọn cách bám theo – dù Silk nhíu mày một chút vì sự mạo hiểm này, nhưng không ai phản đối.

Dù an toàn có giảm chút ít, tốc độ tiến quân lại nhanh hơn.

“──〈Cảm nhận ma lực – Sense Magic〉.”

“Biblion, nhờ cậu nhé.”

Rain và Silk đảm bảo mặt an toàn bằng ma pháp cảm nhận và dự đoán của Biblion.

Với khả năng cảm nhận ma lực của hai người và cảnh báo từ Biblion, việc cảnh giới trong khi tiến lên sẽ không gặp trở ngại.

Phần tôi thì tranh thủ gia hạn các hiệu ứng cường hóa lên đồng đội.

Dưới ánh hoàng hôn chiếu qua cửa sổ, hành lang dài thẳng tắp cứ thế hiện ra trước mắt.

Và rồi, bọn tôi đã đến nơi.

…『Phòng ngai vàng』.

Cánh cửa trước mặt đã mở hé đủ để người chui qua, từ bên trong cũng dễ dàng cảm nhận thấy có người – ngay cả người không nhạy cảm như Nene.

Tiếng nói vang vọng lúc có lúc không, mang đầy vẻ hân hoan… và đúng là giọng của 『Full Bound』.

“……”

Thấy ánh mắt chờ chỉ thị của Nene, tôi khẽ gật đầu.

Ngay sau đó, Nene lặng lẽ áp sát cánh cửa, đưa mắt nhìn vào trong qua khe hở, rồi quay lại ra hiệu tay:

Đợi lệnh.

Chúng tôi lùi lại vài bước theo chỉ thị, chờ Nene quay về.

Và không lâu sau, cô ấy đã lặng lẽ trở lại, không gây ra tiếng động nào.

“…Nguy rồi.”

Khi Nene dùng câu này, thì thường là thực sự rất nguy hiểm.

Tùy mức độ mà còn có thể là thảm họa.

“Có chuyện gì vậy?”

“Có 『Full Bound』 trong đó… nhưng tụi nó trông rất lạ ạ.”

“Còn Run thì sao? Có thấy không?”

Rain vội hỏi, mắt mở to căng thẳng.

“Không thấy.”

Nene không thể tìm thấy Run, chứng tỏ tình huống trong đó không bình thường.

Cái vẻ “trông rất lạ” kia cũng khiến tôi để tâm.

“Có khả năng nguy hiểm không?”

“Không giống như bị tấn công ngay, nhưng… trong cùng có ‘vị vua’ ạ.”

“Vua?”

“Trông như một con người đội vương miện… nhưng em đoán là ma vật.”

Giọng Nene thấp hơn.

Trực giác của Nene đáng để tin cậy.

Chắc chắn đó không phải con người – hoặc ít nhất, không phải người bình thường.

…Dù khả năng đó là một “người bản địa” như Rouge hay Run thì vẫn chưa thể loại trừ.

“Làm sao giờ?”

Giả sử kẻ gọi là “vua” đó là trùm cuối, liệu 『Clover』 có nên đơn độc xông vào?

Hay nên đợi các tổ đội khác?

“Đi thôi Yuke. Phải cứu Run chứ.”

Marina lên tiếng, giọng mạnh mẽ như ra lệnh, mắt sáng rực lửa.

“Em đồng ý. Cần hành động ngay.”

Rain gật đầu, tay nắm chặt cây trượng.

“Ừm. Mình không đi thì ai đi ạ?”

Silk nói khẽ, nhưng ánh mắt không chút do dự.

“Chuẩn bị sẵn sàng cả rồi.”

Như thường lệ, tôi lại bị các cô gái đẩy sau lưng để tiến lên.

Lucent cũng đã ở lại để nhường đường cho bọn tôi.

Nếu vậy, tôi không được phép chần chừ nữa.

“Được rồi, xông vào thôi. …Chuẩn bị chiến đấu. Ưu tiên hàng đầu: đảm bảo an toàn cho Run.”