"... Mẹ, mỹ nhân kia là ai vậy?"
"Mỹ nhân? Ồ, đó là một hầu gái."
"... một hầu gái? Ah..!"
Trong giây phút đó, vô số thông tin như tia điện chạy qua não Celesti.
"... Mẹ, mỹ nhân kia là ai vậy?"
"Mỹ nhân? Ồ, đó là một hầu gái."
"... một hầu gái? Ah..!"
Trong giây phút đó, vô số thông tin như tia điện chạy qua não Celesti.
(--- Mình… hầu gái… máy bay… tên… tên của mình là… Mizunami Ritsuko!)
Celesti đột nhiên lấy lại được ký ức của kiếp trước. Trong kiếp đó, cô ấy cực kỳ say mê với những người hầu gái, và trước khi chết, cô đã lên máy bay du học đến nước Anh. Tuy nhiên không may thay, sóng gió nhiễu loạn đã khiến chiếc máy bay mất tích trên biển.
Vì vậy Mizunami Ritsuko đã qua đời mà thậm chí còn chưa kịp nói lời từ biệt với cha mẹ yêu quý của mình…
"Celesti? Sao vậy? Con bị đau ở đâu sao?"
"--- Ể? Ôi…"
Celesti đang khóc nhưng rất nhanh đã lau đi nước mắt.
"Dạ không, không sao ạ. Có chút bụi bám vào mắt con."
"Được rồi. Vậy thì, chúng ta về nhà thôi."
"Dạ!"
Sau khi ân thầm gửi lời xin lỗi đến cha mẹ ở kiếp trước, Celesti nắm lấy tay người mẹ mới của mình cùng nhau tiếp tục hành trình về nhà.
"Celesti McMurden" là tên của Ritsuko tại kiếp sống mới. Hiện tại mới lên sáu tuổi, gia đình Celesti chỉ có hai người, cô và mẹ mình Celena, còn riêng người cha thì không biết đang nơi đâu. Manh mối duy nhất cô có về người cha mất tích của mình là mái tóc của cô ấy. Trong khi được thừa hưởng đôi mắt màu lưu ly từ mẹ Celena, thì mái tóc màu bạc lại không hề giống mái tóc nâu của mẹ.
Trong mọi trường hợp, có vẻ Mizunami Ritsuko đã được tái sinh thành Celesti… ở một thế giới khác.
Có một số lý do để tin như vậy, thứ nhất là tên của nơi Celesti đang sống, thị trấn nhỏ Anvares, nằm tại Margaravate của Avarenton chếch về phía tây Vương quốc Theolas. Nơi này không hề tồn tại trong ký ức của Ritsuko.
Lý do tiếp theo cũng là chính thị trấn này: trong khi thị trấn Anvares mang lại cảm giác của châu Âu thời Trung cổ thì mấy cái nhà vệ sinh… ờm đủ cao cấp để xả nước.
Chỉ cần kéo gần gạt, dòng nước sẽ chảy ra cuốn sạch các loại chất thải. Nhờ có nó mà đường phố ở Anavares sạch sẽ không bẩn thỉu.
Nhắc đến châu Âu thời Trung cổ, thời đó người ta thường hay đổ các loại rác bẩn thỉu trong các con hẻm… ugh!
Vì thành phố thiếu hệ thống dẫn nước thải và vẫn còn sử dụng nước giếng, sự tồn tại của nhà vệ sinh có thể xả nước tạo nên sự mất cân bằng công nghệ một cách bí ẩn.
Lời giải thích cho điều này cũng chính là lý do thuyết phục Celesti tin rằng đây là một thế giới khác nhất: là ma thuật.
"Phát quang cẩn thận, LamplightLuce."
Đầu ngón tay Celena bắt đầu phát ra thứ ánh sáng nhẹ nhàng, và bà ấy từ từ đưa nó đến gần giá nến. Ánh sáng dường như di chuyển, sau đó ánh sáng bừng lên trên ngọn nến.
Mới đầu, Celesti cứ nghĩ rằng đó chỉ là một thủ thuật mà thôi nhưng sau đó cô đã nhận ra được một sự thật rằng ma thuật thực sự có tồn tại trên thế giới này.
Bồn cầu xả nước cũng là một phụ phẩm đến từ ma thuật. Từ rất lâu đời trước khi lập quốc, các pháp sư đã giới thiệu công nghệ này đến với toàn dân và những thứ như nhà vệ sinh đã trở thành mức chuẩn cho người ở thế giới này.
Giáo hội sẽ tổ chức kiểm tra tiềm năng ma thuật cho mỗi đứa trẻ khi lên năm, nhưng xem ra cơ thể Celesti không hề có tài năng về ma thuật.
"Ta có thể cảm nhận được sự hiện diện của năng lượng ma thuật nhưng tiếc rằng con thiếu "một cái gì đó" để có thể đánh thức hoàn toàn được nó."
Celesti đã thấy thất vọng khi nghe họ thông báo với mình như thế nhưng rất nhanh cô bé đã vượt qua cảm giác đó.
(Vì đằng nào mình cũng sẽ trở thành một hầu gái nên việc có dùng được ma thuật hay không cũng không quan trọng!)
Dù sao thì, hầu gái thật sự chỉ là một nghề bình thường trong thế giới này mà thôi, không cần thiết phải có ma thuật làm gì. Đây là cơ hội mà Celesti phải nắm bắt lấy cho bằng được.
Lần đầu tiên sau một thời gian dài nhịp đập của trái tim Celesti rộn lên vì mong đợi, thế giới của cô lại một lần nữa bắt đầu được đổ đầy màu sắc.
"Ôi trời, Celesti, tâm trạng con hôm nay có vẻ rất vui. Có chuyện gì tốt sao?"
"Vâng! Nhưng đó là một bí mật! Con sẽ kể với mẹ khi thời gian chín muồi!"
"Chao ôi, mẹ rất mong chờ đó."
"Dạ!"
Ngay lúc này, Celesti có vẻ đang tuân theo sự tùy hứng của bản thân, tâm hồn cô hành động khớp với tuổi của cơ thể vì cô thật sự thích thú với cảm giác giữ bí mật.
Trong bất kỳ trường hợp nào, thậm chí cho dù muốn Celesti cũng không thể trở thành một hầu gái khi mới sáu tuổi được. Trong thế giới này, tuổi trưởng thành bắt đầu vào mười lăm tuổi, đến tầm tuổi đó Celesti mới có thể bắt đầu công việc.
Đó sẽ là lúc mình kể với mẹ - đó là những gì Celesti đã nghĩ vào thời điểm đó.
Nhưng cô phải nhớ rằng từ tận kiếp trước những cuộc chia ly luôn đến ập đến bất ngờ…
"Mẹ! Mẹ!"
"Celesti… mẹ xin lỗi, lá thư… này, hãy… đọc…"
"Mẹ!!!!!!!!"
Khi Celesti 14 tuổi, một cơn dịch bệnh gây sốt cao lan ra khắp thị trấn và mẹ cô bé đã qua đời vì cơn bạo bệnh.
Khi nỗi bi thương vì đám tang dần khép lại, cuộc sống đơn độc của Celesti bắt đầu.
Trải nghiệm mất đi cha mẹ hai lần - lần đầu ở kiếp trước và lúc này ở kiếp hiện tại - đã để lại một vết sẹo dài trong trái tim Celesti.
Dù là bức thư của mẹ hay giấc mơ trở thành hầu gái cũng không thể kéo cô thoát khỏi nó…
Cô chỉ nhớ ra chúng trong một lần tình cờ.
Khoảng nửa năm sau khi Celena qua đời, khi ấy Celesti chỉ vô tình bắt gặp người đưa thư ở bên ngoài.
Celesti vội vàng đến phòng mẹ mình và tìm được mảnh giấy ấy trong chiếc rương trên đầu giường.
"Gửi Celesti thân yêu," Lời mở đầu của bức thư.
Xin hãy tha thứ cho mẹ vì đã bỏ lại con một mình.
Mẹ ước mẹ có thể ở bên con lâu hơn. Mẹ rất muốn ở bên nói lời chúc mừng khi con đến tuổi trưởng thành và trở thành một hầu gái.
Con có bất ngờ không? Mẹ biết mọi bí mật của con đấy nhé.
Mẹ biết con đã bí mật luyện tập cách cúi chào sao cho thật duyên dáng.
Mẹ chắc chắn con sẽ trở thành một hầu gái ưu tú, và… sự thật thì, mẹ đã từng là một người hầu giúp việc.
Nhưng xin con hãy cẩn thận. Mặc dù thế giới của những nữ hầu trông có vẻ hào nhoáng nhưng ở đó vẫn tồn tại những nguy hiểm cần dè chừng.
Điều này càng chính xác hơn khi con làm việc cho giới quý tộc.
Tên của cha con là Cloud Reginbars. Trước kia ông ấy chỉ là người thừa kế của gia đình bá tước nhưng có lẽ bây giờ ông ấy đã kế thừa được danh hiệu cao quý ấy.
Cả hai người bọn ta đều thật lòng yêu nhau nhưng nó không là gì khi so với khoảng cách địa vị xã hội.
Nên khi cha của ông ấy - người đứng đầu gia tộc năm đó phát hiện mối quan hệ của chúng ta, mẹ đã bị đuổi việc.
Mãi đến sau này mẹ mới biết mình mang thai con.
Thậm chí ngay cả cha con cũng không biết về sự hiện diện của con nên xin con đừng lên án ông ấy, ông ấy thật sự không biết.
Celesti, con có hai lựa chọn:
Thứ nhất, con có thể đi và tìm gặp cha mình.
Mái tóc bạc của con được di truyền từ cha con, đây sẽ là chìa khóa giúp ông ấy nhận ra con. Sau tất cả, màu tóc này thật sự rất hiếm có.
Nhưng nếu làm như thế, con sẽ phải trở thành con gái của một vị bá tước, và điều đó có nghĩa là con phải từ bỏ việc trở thành một hầu gái.
Còn một lựa chọn khác, đương nhiên, đó là trở thành một hầu gái.
Cá nhân mẹ mong con sẽ chọn đến gặp cha mình nhưng dù sao quyết định cuối cùng là ở con, Celesti.
Mẹ sẽ luôn ủng hộ sự lựa chọn của con, thế nên hãy lắng nghe trái tim của mình.
Nhưng con biết không, nếu con chọn trở thành một nữ hầu, con chắc chắn sẽ đạt được danh hiệu 'người hầu gái tuyệt vời nhất trên thế giới.'
Mẹ luôn dõi theo con.
Mẹ yêu con Celesti, mẹ sẽ gặp lại con ở thiên đường.
Nhưng chỉ ngay sau khi con trở thành một bà lão thôi nhé. Nếu không thì mẹ sẽ không tha thứ cho con đâu, chắc chắn không.
Từ mẹ của con, Celena.
Những giọt nước mắt rơi xuống bức thư làm nhòe đi dòng chữ, Celesti thầm thề với mẹ mình.
"Con cảm ơn mẹ. Con sẽ… trở thành một hầu gái. Đó không phải vì con không quan tâm đến việc gặp lại cha nhưng con thật sự ước mình có thể trở thành một hầu gái. Đây là giấc mơ con đã ấp ủ bao lâu nay, từ tận những ngày ở kiếp trước của con. Mẹ, con sẽ trở thành một hầu gái! Như những gì mẹ mong ước, con sẽ trở thành 'người hầu gái tuyệt vời nhất trên thế giới '! Bậc nhất trên thế giới!"
Những lời quyết tâm này không cần bất kỳ ai lắng nghe vì nó dành cho chính bản thân cô. Những lời đó là lời hứa âm thầm với mẹ - người yêu thương cô hơn bất cứ điều gì trên đời - và với niềm đam mê cháy bỏng với những người hầu gái của chính cô.
"--- Con sẽ trở thành 'người hầu gái tuyệt vời nhất trên thế giới'! Không, con chắc chắn sẽ làm được!"
『…Một lời thề tuyệt vời được tuyên thệ cho chính mình và người khác. Tất cả điều kiện đều được đáp ứng. Ban Phước lành Ánh bạc cho Thánh nữ. 』
Một giọng nói xa lạ chợt vang lên trong đâu cô. Celesti bất ngờ nhìn xung quanh nhưng không tìm được nơi phát ra âm thanh.
Vô tình, chiếc giá nến lọt vào mắt cô, chính là cùng một chiếc mà Celena từng thắp sáng sáng bằng ma thuật.
Celesti bất giác với lấy nó và —
"Phát quang cẩn thận, LamplightLuce… Kyaa?!"
Một tia sáng chói lóa chiếu khắp cả phòng Celena.
Mặc dù được cho rằng thiếu tiềm năng nhưng chính Celesti vừa sử dụng được ma thuật - với nguồn sức mạnh khủng khiếp.
Sau khi bình tĩnh, Celesti nhận ra một loại cảm giác mới lạ đang bung xõa khắp cơ thể mình. Cái cảm giác lạ lùng đó bắt đầu lan truyền khắp cơ thể, cảm giác giống như các mạch máu hoặc các dây thần kinh đang dần mở rộng ra… Đây có phải…
"Đây là… năng lượng ma thuật?"
Celesti theo bản năng nhận biết được một nguồn sức mạnh ma thuật đang dâng trào khắp cả cơ thể mình.
Ngọn đèn vừa rồi cần khoảng 100 lần năng lượng ma thuật để câu thần chú phát huy tác dụng, nhưng số lượng Celesti sử dụng vừa nãy dường như chưa đến một phần ngàn khả năng của cô. Để rõ hơn, Celena chỉ có thể sử dụng thần chú một lần một ngày…
Năng lượng ma thuật là một loại sức mạnh quyền năng nhưng chính nó lại rất dễ tiêu tán, đến mức nếu không kiểm soát đúng cách hoặc không đủ thành thạo thì có nó thể gây ra nguy hiểm đến tính mạng của người sử dụng.
Người ta nói rằng ngay cả những pháp sư mạnh nhất của vương quốc khi trẻ cũng phải vật vã bù đầu học ma thuật.
Tuy nhiên, hiệu suất sử dụng năng lượng ma thuật của những pháp sư đó thua kém hơn nhiều. Sức mạnh của Celesti ít nhất gấp năm lần, không muốn nói chứ có khi gấp mười lần bọn họ cũng nên. Dù vậy, vì không có ai để so sánh nên Celesti không cách nào biết được điều đó.
Trong trường hợp xấu nhất, nếu Celesti thất bại trong việc kiểm soát năng lượng ma thuật của mình thì toàn bộ thị trấn Anvares sẽ bùm một phát về với cát bụi.
Đây rõ ràng không phải loại sức mạnh mà một cô bé 14 tuổi có thể nắm trong tay. Thông thường, bọn trẻ sẽ được học về cách kiểm soát sức mạnh khi chúng lớn lên, nhưng vì sự thức tỉnh ma thuật đột ngột Celesti không có cơ hội học hỏi nó.
Nếu sức mạnh của Celesti bị phá vỡ vào lúc này, nó sẽ tràn ra và san bằng mọi thứ bằng cơn thịnh nộ với sát thương hoang dã tột cùng.
Bằng trực giác, Celesti hiểu được nếu để sức mạnh ma thuật của mình chạy ra ngoài chắc chắn sẽ dẫn đến đại hoạ. Vậy nên–
"Đáng sợ thật, mau cất nó đi thôi."
"Vụt! — Chỉ với một câu nói, Celesti đã hoàn toàn triệt tiêu năng lượng ma thuật chạy tán loạn bên trong người mình.
Khả năng kiểm soát ma thuật của cô cao đến mức biến thành cơn ác mộng vây lấy những pháp sư đỉnh nhất vương quốc. Bởi lẽ vì điều đó họ đã rất chật vật mới có thể đạt được. Phải biết đó là điều không thể làm được trong giây lát, Celesti đã phải đánh thức toàn bộ sức mạnh của mình để duy trì hoàn toàn được nó.
…Kể cả những nhân tài trong lịch sử loài người cũng phải gọi cô ấy một tiếng thần đồng.
"Phát quang cẩn thận, LamplightLuce."
Đầu ngón tay của Celesti phát ra ánh sáng mờ nhạt. Đó là một Luce bình thường. Bằng cách nào đó Celesti đã điều khiển hoàn hảo ma thuật của mình.
Kế đó cô cố sử dụng các loại ma thuật khác, từ việc tạo ra những thủy cầu với kích thước khác nhau, triệu hồi vô số tia lửa đến thao túng làn gió thu gom bụi bặm trong phòng… tất cả cùng một lúc.
"Ma thuật rất tuyệt vời. Có thể làm mọi thứ một cách đơn giản như vậy…"
… Không, nó không đơn thuần chỉ 'đơn giản như vậy'. Việc đồng thời điều khiển được nhiều yếu tố không hề tầm thường như Celesti nghĩ.
Ngay giây phút này, pháp sư mạnh nhất thế giới đã ra đời.
Với sức mạnh này, không khó để giành được quyền làm bá chủ thế giới — đó là kiểu ma thuật Celesti có thể sử dụng được.
"Với thứ tuyệt vời này… với nhiêu đây sức mạnh này…"
Đa số mọi người đều sẽ trở nên ngất ngây điên cuồng nếu đột ngột có trong tay nguồn sức mạnh này trong tay. Giống như cách những sĩ quan quân đội trở nên phát cuồng với quyền lực mới được tìm thấy. Hoặc như những kẻ sau khi tái sinh nhận được các kỹ năng gian lận phá vỡ thế cân bằng, hay như kiểu nhân vật chính vô đạo đức vung tay tạo ra dàn harem bất khả chiến bại chẳng hạn.
Tất cả mọi thứ đều được cho phép — tựa như lời thì thầm của ác quỷ nhắm nhằm dẫn đến sự buông thả về mặt đạo đức và rối loạn nhân cách chống đối xã hội.
Đặc biệt, quá trình suy nghĩ của một thiên tài như Celesti quá cao xa bất thường, nên việc phỏng đoán hành động của cô quả là một việc vô ích.
Đối với một cô gái như Celesti, thế giới—
"Nếu mình sử dụng sức mạnh này, việc chinh phục ước mơ trở thành 'người hầu gái tuyệt vời nhất thế giới' không phải sẽ dễ như ăn kẹo sao!"
… Đ- Đối với một cô gái như Celesti—
"Mình không thể cứ ngồi một chỗ mãi được. Mình phải tạo ra Maid Magic một loại ma thuật vì-hầu gái-dành-riêng cho-hầu gái. Vì lợi ích của hầu gái, không, chờ đã, ý mình là tạo ra lợi ích cho toàn thể các chủ nhân ngoài kia!! Phư phư phư, mình sẽ rất bận rộn đây!"
…. Ờm thì, là vậy đó. Một người bình thường không thể hiểu được mạch não của thiên tài đâu, kể cả lời thì thầm của ác quỷ cũng không thể vượt qua được tình yêu siêu khổng lồ dành cho hầu gái của Celesti.
Có một ranh giới mỏng manh giữa thông minh và ngu ngốc, thôi dừng ở đây đi. Trong bất kỳ trường hợp nào, dù sao Celesti cũng đã lấy lại được sức sống cho mình.
"Cảm ơn mọi người! Cảm ơn vì những gì mọi người đã giúp đỡ!"
Một tháng sau, Celesti nói lời từ biệt cuối cùng với người dân trong thị trấn Anavares.
Điểm đến của cô: đất nước láng giềng ở phía Tây. Cuộc hành trình đơn độc này giúp chữa lành đi nỗi buồn mất mẹ của cô.
Đã chứng kiến cảnh cô nhóc khóc hết nước mắt sáu tháng qua, người dân trong thị trấn vẫn rất lo lắng cho Celesti nhưng dù vậy, họ vẫn tiễn cô bằng những nụ cười.
Đương nhiên, cuộc hành trình được cô tiết lộ hoàn toàn không đúng, Celesti không hề có ý định đi về hướng Tây. Với suy nghĩ của riêng mình, sau cùng Celesti quyết định không nói với người dân trong trấn biết về mục đích và điểm đến thật sự của mình.
Celesti - người bị ám ảnh với những nàng hầu sẽ không đi tìm và đoàn tụ với cha mình, mặc dù không chắc rằng ông ấy có đang tìm kiếm Celesti lúc này không, nhưng không nghi ngờ gì về việc ông ấy sẽ không từ chối nhận lại đứa con mới tìm được này.
Vì vậy,mục đích thật sự Celesti là thẳng tiến đến thủ đô hoàng gia Partesia, ở phía đông nằm ngược lại với đất nước láng giềng phía tây. Cô không đưa ra quyết định này một cách dễ dàng, thậm chí Celesti đã lưỡng lự rất nhiều lần về việc rời khỏi thị trấn và đất nước của mình để đến một nơi xa xôi lạ lẫm khác.
Do đó, điểm dừng chân đầu tiên của cô là thị trấn Trendivars. Tại đây sẽ có 'Dịch vụ lữ hành' nổi tiếng chuyên chở hành khách di chuyển giữa thủ đô hoàng gia đến các quốc gia lân cận.
Sau khi chia tay với người dân thị trấn, Celesti né tránh vào bìa rừng và giấu mình sau bụi rậm để thay đổi quần áo, mặc vào chiếc váy màu xanh lục mà cô đã bí mật may.
"Hãy cho tôi thuốc nhuộm đen, Black DyeAnnerire." Màu tóc bạc thần bí cùng với đôi mắt ngọc lưu ly của Celesti chuyển sang sắc đen đúng như câu thần chú cô cất lên.
"Ngon lành. Thật mong chờ vào các loại Maid Magic khác."
Cách một sự vật phản chiếu ánh sáng quyết định màu sắc mà mắt người có thể nhìn thấy, khi ánh sáng chiếu vào một vật thể, một phần quang phổ bị hấp thụ và một phần bị phản xạ. Mắt của chúng ta cảm nhận màu sắc theo bước sóng của ánh sáng phản xạ. Ví dụ, một quả táo có màu đỏ vì nó phản xạ các bước sóng ánh sáng đỏ trong khi hấp thụ các bước sóng khác.
Celesti đã áp dụng kiến thức này để làm thay đổi cách phản xạ ánh sáng của tóc và mắt để chúng xuất hiện màu đen trong mắt người khác.
… Một vật thể thay đổi màu sắc tùy theo chất liệu riêng và loại ánh sáng chiếu lên nó, vậy thì Celesti giải thích về điều này như thế nào? Đó là chắc chắn là một bí ẩn khác.
Muốn giải quyết được vấn đề đó cần phải có sự tính toán và kỹ năng điều khiển ma thuật đến trình độ đau nửa đầu, nhưng Celesti đã làm vậy chỉ nhờ trực giác. Đây chính là lý do bọn thiên tài gây khó chịu đấy, người bình thường ai mà theo kịp được mạch não của họ chứ.
Sau khi khoác lên bộ váy mới, màu tóc và mắt được thay đổi, Celesti xuất hiện như một người hoàn toàn khác.
Mái tóc và đôi mắt đen tạo nên sự khác biệt đáng kể giữa mái tóc bạc và cặp mắt màu lưu ly, kết hợp với chiếc đầm xanh lá cành tạo thêm ấn tượng hoàn toàn khác. Sau khi rũ bỏ vẻ bí ẩn, diện mạo lúc này của Celesti trông xinh xắn và êm dịu hơn rất nhiều.
"Bây giờ sẽ không có ai có thể nhận ra mình là Celesti!"
Celesti đã nói sai về hướng đi của mình với người dân trong trấn nên cô thật sự không muốn họ bắt gặp được mình ngồi xe ngựa đến thủ đô, do đó việc thay đổi vẻ ngoài là điều rất cần thiết.
Phương tiện in ấn như máy ảnh hay đại loại thế không tồn tại ở thế giới này, thế nên chỉ cần thay đổi tóc và mắt thì đảm bảo không ai có thể nhận ra ban đầu bạn là ai. Sau khi khảo sát màu sắc tóc và mắt phổ biến với người dân, Celesti đã quyết định chọn nhuộm đen hai thứ trên. Sau tất cả, màu đen là màu sắc quen thuộc nhất với một người Nhật như cô.
"Vậy nếu mình không nhầm, chiếc xe di chuyển đến thủ đô sẽ rời đi trong hai ngày tới. Mình phải nắm chắc thời gian để đến được đó."
Celesti nhặt túi lên và bắt đầu chạy — điểm đến là Trendivars.
Nhân tiện, mặc dù tóc đen mắt đen là hai đặc điểm phổ biến nhưng người sở hữu cả hai cùng lúc thì thật sự hơi bị hiếm đó. Celesti- sinh ra và lớn lên tại một thị trấn nhỏ- không đời nào biết được điều này.