Tôi, một tên cô độc, đã cứu bạn cùng lớp của mình, một nữ diễn viên nổi tiếng khỏi bị bắt nạt. Đáng tiếc tôi lại không phải là một tên đẹp mã với nụ cười tỏa nắng. Nhưng không hiểu sao, sau khi được cứu thì cô ấy lại bám theo tôi mỗi ngày.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

302 8730

A Fairy Tale for the Villains

(Đang ra)

A Fairy Tale for the Villains

Nuts And Spices; 냥이와 향신료

Từ vựng Hán tự Dịch Đang tìm kiếm ... Tiếng Anh Từ điển JP

7 316

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

63 497

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

30 280

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

34 686

Đừng để thám tử suy luận. Nếu không, thế giới có thể sẽ bị hủy diệt.

(Tạm ngưng)

Đừng để thám tử suy luận. Nếu không, thế giới có thể sẽ bị hủy diệt.

夜方 宵

Tôi là thám tử. Không phải thám tử bình thường, mà là thám tử chính hiệu.

1 37

Tập 02 - Chương 02

Enjoy!

_________________________________________________________________________________________

Sau khi ăn sáng xong, bọn tôi rời khỏi nhà và đến trường.

Từ nhà tôi đến trường mất khoảng 30 phút đi bộ.

Với thời gian hiện tại, tôi có thể thong thả mà đi học.

Nghĩ lại thì tôi thắc mắc tại sao Sumimura lại muốn đi học chung nhở.

Tôi và cô ấy cũng không thân lắm.

Nói về khả năng cho việc này….

--Ha!

Đúng lúc đó, một tia điện chạy qua đầu Mochizuki.

Tôi hiểu rồi.

Sumimura thích tôi.

Cô ấy chắc chắn đã thích tôi sau khi tôi ngừng vụ bắt nạt lại và hiện cổ đang cố gắng gần gũi hơn với tôi.

Iya, nổi tiếng đúng là rắc rối thật.

Mà không, sao có chuyện đó được.

Ừm. Làm sao được chứ.

Bởi vì đối phương là nữ diễn viên đại diện cho cả nước Nhật mà.

Trong giới giải trí, nhỏ hẳn đã từng tiếp xúc với những tên đẹp mã, thú vị đến mức tôi không là gì so với họ cả.

Tôi cũng không đẹp trai hay thú vị gì hết, sao cổ có thể thích tôi chỉ vì cái việc làm nho nhỏ ấy chứ.

Chà, nếu tôi đẹp trai như một diễn viên, điều đó có thể đã xảy ra, nhưng tôi thậm chí là kẻ có ngoại hình trung bình nhất lớp, chứ đừng nói đến diễn viên.

Rốt cuộc, ngoại hình của tôi phải nói là nhất từ dưới lên trên của lớp mới đúng.

Nên chắc chắn là không rồi, vâng.

Tôi chắc chắn cổ rất biết ơn.

Có lẽ đó chỉ là thiện chí.

Đó không phải là cảm giác lãng mạn mà chỉ là tình bạn hay cái gì đó tương tự.

Hiểu một cách đơn giản thì thế này.

Tôi trong mắt cổ là “Người tốt”

Cái mác “Người tốt” không bao giờ được sử dụng theo nghĩa tốt cả...!

“Người tốt” đối với con gái thì chỉ là “Như một người bạn”.

Đó là luật bất thành văn.

Thật đáng buồn, vì tôi không phải là một người đàn ông trong mắt cô nàng.

Nguy hiểm thật.

Tôi gần như quá phấn khích và nghĩ rằng Sumimura thích mình.

Một cô gái xinh đẹp thích một tên u ám trong lớp, tình huống như thế chỉ có trên phim thôi.

“Suýt chút nữa thì nguy thật…”

“Ể? Có chuyện gì sao?”

"Không, không. Không có gì. Tôi chỉ đang nghĩ linh tinh thôi."

“Vậy sao? Tớ nghĩ cậu không nên quá tập trung suy nghĩ khi đang đi trên đường đâu, nguy hiểm lắm.”

"Đúng vậy. Tôi sẽ dừng."

Khi nói vậy, tôi nghĩ rằng những suy nghĩ vừa nãy là không hề sai.

Sumimura muốn làm bạn với tôi chứ không phải người yêu.

“Nói mới nhớ. Tớ, đang nghĩ tới việc giảm bớt công việc diễn viên của mình từ nay.”

“Ể?”

“Dù là nói vậy, nhưng cũng chỉ là giảm bớt vào buổi trưa các ngày trong tuần, ngày lễ và buổi tối thì vẫn làm bình thường à.”

“Tôi nghĩ vậy cũng tốt, nhưng sao cậu lại muốn giảm bớt việc?”

"Tớ đang nghĩ đến việc làm ít đi và đến trường thường xuyên hơn."

"Tại sao?"

“Vì tớ muốn suy nghĩ lại các mối quan hệ của mình một chút.”

Sumimura nói với tôi.

''Cho đến nay, tớ đã quá bận rộn với công việc và bỏ bê cuộc sống học đường. Kết quả là tớ gặp vấn đề trong các mối quan hệ và bị bắt nạt.''

“Oi. Đó không phải lỗi của Sumimura. Chỉ do ba kẻ đó quá tệ thôi.”

“Tớ không nói rằng họ không tệ hay gì, nhưng chỉ là bản thân tớ cũng có vấn đề.”

“Vấn đề ư?”

“Chuyện đã xảy ra. Nếu tớ hòa đồng hơn ở trường thì đã không bị bắt nạt. Hoặc ít nhất tớ có thể giảm thiểu khả năng xảy ra điều đó.”

Tôi không muốn gật đầu trước lời nói của Sumimura.

Bởi vì đúng là như vậy.

Về mặt cảm xúc, dù không muốn thừa nhận nhưng chính nạn nhân cũng có vấn đề.

“Tớ sẽ không nói rằng đó hoàn toàn là do mình. Tớ sẽ không nói đó là lỗi của tớ hay ai khác. Tớ chỉ tiếc rằng lẽ ra mình nên xử lý mọi việc tốt hơn một chút.”

Dù nói là có vấn đề, nhưng không có nghĩa người sai là cô ấy.

“Hơn nữa, nếu vấn đề này bị ngó lơ, tình hình chắc chắn sẽ tồi tệ thêm. Lần này, Mochizuki-kun đã giúp tớ, nhưng tớ phải thay đổi cuộc sống của chính mình để ngăn nó xảy ra lần nữa.”

“Đó là lý do mà cậu tăng thời gian đến trường à?”

“Ừm. Tớ đang nghĩ đến việc kết bạn trong lớp.”

“Ra vậy”

Vâng, tôi gật đầu.

“Nói cách khác, tôi là người bạn đầu tiên.”

Xét đến những điều cô nàng nói nãy giờ thì chắc chắn là như vậy.

Rõ ràng Sumimura với tôi chỉ là tình bạn.

Và lời nói muốn kết bạn ấy.

Có thể rút ra rằng cổ muốn tôi trở thành người bạn đầu tiên của mình.

Tất nhiên là được rồi.

Inkya không có nhiều bạn.

Không cần thiết phải từ chối cơ hội kết bạn mới.

“Bạn bè à…”

Sumimura nhỏ giọng lẩm bẩm và làm vẻ mặt thất vọng.

Are?

Đó không phải là phản ứng tôi mong đợi.

Lúc này, tôi nghĩ nhỏ sẽ chỉ gật đầu và nói “Đúng vậy” với một nụ cười gượng chứ!

Lẽ nào cổ không muốn làm bạn với mình?

Nếu thật vậy thì đau lòng quá.

Cần rất nhiều can đảm để Inkya có thể kết bạn đó.

Tôi gật đầu ngay dù cho đó chỉ là lời nói dối.

“Bạn bè à. Maa, bây giờ như thế cũng được.”

Bây giờ!?

Có phải ý Sumimura-san là “Bây giờ” mang nghĩa đó không?

Một ngày nào đó chúng ta sẽ không còn là bạn nữa!?

Chà, việc Inkya trở nên bị ghẻ lạnh khi lên lớp và chuyển lớp là điều bình thường, vì vậy việc làm quen với điều đó chỉ là vấn đề thời gian.

Nhưng vào mùa hè năm hai cao trung, tôi muốn có ít nhất một người bạn mà tôi có thể duy trì mối quan hệ bền chặt ngay cả khi chuyển lớp.

“Chắc Mochizuki-kun hiểu lầm từ đầu rồi, tớ có bạn bình thường mà.”

“Ể? Thật sao?”

Chẳng phải hơi khác so với những gì cậu nói trước đó à?

“Ừm. Tuy không có ai để nói chuyện cùng ở lớp hiện tại, nhưng tớ vẫn có vài người bạn từ hồi năm nhất.”

“Hiểu rồi. Tôi cứ tưởng rằng cậu không có bạn.”

“Cậu hiểu như vậy cũng được.”

Quả thật.

Tôi không còn cách nào khác ngoài thừa nhận lỗi sai của mình một cách trung thực.

“Còn gì khác cậu muốn làm không?”

“Gì khác sao?”

Sumimura cẩn thận suy nghĩ.

“Nếu còn điều gì khác thì. Tớ nghĩ thật tuyệt nếu được nếm trải tình yêu.”

“Tình yêu?”

“Ừm. Có bạn trai ấy.”

Sumimura liếc nhìn tôi.

“Rồi cùng nhau, đi hẹn hò này….”

“Hẹn hò à? Điều đó cũng tốt.”

“!”

Đôi mắt của Sumimura mở to.

“Đúng chứ. Chắc chắn sẽ rất tuyệt phải không? Hẹn hò bình thường cũng tốt, nhưng hẹn hò trong bộ đồng phục cũng được nữa. Như là, cùng nhau đi học vào buổi sáng và về nhà chung sau giờ học này.”

Mục tiêu cụ thể quá nhỉ.

Nhưng thế có ổn không vậy?

Nếu đi học cùng nhau vào buổi sáng là hẹn hò thì việc chúng tôi đang làm bây giờ cũng có thể coi là hẹn hò rồi.

Buổi hẹn hò đầu tiên với một Inkya thì có sao không đấy?

Iya chà, tôi là một người bạn nên chắc điều đó không tính ha.

“Tôi nghĩ cậu sẽ có thể sớm hẹn hò được với người mình thích thôi.”

“V-Vậy sao?”

“Ờ, vì Sumimura là mỹ nhân mà. Cậu sẽ dễ dàng kiếm được một gã bạn trai ikemen thôi. Ví dụ như gã đẹp mã lớp bên cạnh là át chủ bài của câu lạc bộ bóng đá ấy…”

“Tớ không có hứng thú với những người như vậy.”

Trái ngược với lúc trước, giọng Sumimura đột nhiên trở nên lạnh lùng hơn.

“Nè Mochizuki-kun. Trước hết, để tớ nói điều này. Tớ không quan tâm đến những thứ như ngoại hình đẹp hay át chủ bài của câu lạc bộ gì cả.”

Thiệt á?

Không phải con gái thường thích những anh chàng đẹp trai hay át chủ bài gì gì đó à?

Không phải mấy gã đó sẽ khiến con gái phải mê mẩn à.

“Tớ thích những người, tốt bụng và luôn hành động để bảo vệ người khác. Hãy nhớ điều đó.”

“Ồ-Ồ”

Ra vậy.

Ý cậu là tính cách mới quan trọng hử.

Tôi chả có bạn thân nên cũng chẳng rõ lắm về bản thân mình nữa.

Tôi nghĩ chắc mình không thể giúp được gì nhiều khi nói đến mẫu người mà Sumimura thích rồi.