Tôi Không Muốn Trùng Sinh Cùng Cô

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

(Đang ra)

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

Hasekura Isuna

Đây là câu chuyện về Sói và Giấy da – chuyến phiêu lưu của hai người, một hành trình rồi sẽ làm thay đổi cả thế giới!

12 205

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

2 6

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

17 348

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

(Đang ra)

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

Absolute Hat - 절대삿갓

Ai đó làm ơn đưa tôi về trái đất giùm cái!

21 471

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tập Đặc Biệt - Chương đặc biệt mùng 1 tháng 6 - Tiểu Hỗn Thế Ma Vương

Hôm nay Lục Ly dậy muộn, điện thoại reo ba lần mới miễn cưỡng bò dậy khỏi giường—cũng không phải bị chuông báo thức đánh thức, mà là bị tiếng chuông cửa dưới lầu làm ồn. Anh sờ sang bên gối, mơ màng nhận ra hôm nay Hổ Phách phải đi xử lý công việc cuối cùng của triển lãm tranh, chị Nhã Mộng kéo An Bách Lệ đi chọn xe, Di Bảo hình như vẫn đang ở nhà mẹ vợ nghe bà kể tội ông bố, Tiểu Xảo cũng đi tìm Chu Hi rồi. Bây giờ trong căn nhà lớn, chỉ có một cô Hổ con còn đang ngủ nướng, và một Lục Ly đau lưng mỏi eo.

“Gia Ninh… Hổ con… đồ đáng ghét, ra mở cửa đi.” Lục Ly gọi mấy tiếng, con bé ngủ say như chết, không có tiếng trả lời. Lục Ly đành khoác áo choàng ngủ, mơ màng đi xuống tầng một, nghe thấy tiếng chuông cửa bị bấm inh ỏi: “Đến đây, đừng bấm nữa, ai vậy.”

“Anh rể anh rể anh rể anh rể! Mở cửa mở cửa mở cửa! Ngoài trời nóng chết đi được!”

Nghe giọng này là biết vị hỗn thế ma vương nào rồi.

Mở cửa ra, một bóng hình nhỏ bé mang theo một luồng gió nóng xông vào, Long Tinh bay thẳng lên chiếc sofa mềm mại, tùy ý cởi áo khoác và đôi giày da nhỏ: “Điều hòa đúng là phát minh vĩ đại nhất thế giới!” Lục Ly nhặt lấy quần áo cô bé vứt bừa trên đất, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy con bé mồ hôi đầm đìa, chiếc quần màu xám ướt đẫm từng mảng mồ hôi: “Em đi bộ đến à? Em gọi điện thoại cho anh, anh đi đón em cũng được, em xem mồ hôi của em kìa, như người nước vậy.”

“Hi hi, bên trong em còn mặc một chiếc nữa~” Long Tinh nở một nụ cười đắc ý, nhanh chóng cởi chiếc quần short màu xám, chỉ thấy bên trong còn có một chiếc hot pants màu xanh da trời, trên người thì chỉ còn một chiếc áo hai dây chéo, hay phải nói là một chiếc áo lót trẻ em? Làn da thiếu nữ trắng nõn mịn màng lộ ra ngoài, căng tràn collagen, da dẻ săn chắc, mùi hương thanh xuân gần như tràn ngập.

Lục Ly cau mày: “Sao em lại mặc thế này? Mẹ em không nói gì em à?”

“Em trốn nhà ra ngoài!” Long Tinh không thèm để ý mà bĩu môi, tiện thể cởi tất, nhấc chân ném tất vào mặt Lục Ly, “Hơn nữa em chỉ mặc thế này ở nhà thôi, nếu không phải đi bộ đến, em mặc đồ ngủ cũng được. Ở nhà mặc mát mẻ một chút thì có sao đâu? Trời nóng thế này, chẳng lẽ nhà anh rể không phải là nhà của em à?”

Tiểu hỗn thế ma vương này ngày càng thích cãi lại. Lục Ly thu dọn tất cô bé vứt, anh bây giờ vẫn còn hơi mơ màng, lười tranh cãi với con nhóc này: “Hôm nay sao em lại đến nữa? Mấy hôm trước không phải đã đến rồi sao?” Sự ghét bỏ hiện rõ trong lời nói. Hỗn thế ma vương dường như không hiểu ý tứ trong lời nói của Lục Ly, lăn một vòng trên sofa: “Anh rể, sao nhà anh vẫn chưa mua con robot hút bụi đời mới đó chứ. À, đúng rồi, anh rể anh rể, em lên phòng anh xem nhé, em hứa, lần này tuyệt đối không táy máy tay chân!”

Đúng là nói một câu, nó cãi lại bảy tám câu. Lục Ly thở ra một hơi, đi vào phòng giặt đồ ném quần áo của tiểu hỗn thế ma vương vào máy giặt, đi ngang qua lịch mới để ý hôm nay là ngày 1 tháng 6, ngày Quốc tế Thiếu nhi. Mùng một tháng sáu rồi, thảo nào tiểu hỗn thế ma vương này lại cố tình trốn đến đây, tám phần là đến để đòi quà.

Chỉ là… đầu óc Lục Ly dần tỉnh táo, Long Tinh bây giờ còn được tính là thiếu nhi không? Chắc chắn là không rồi, năm nay cô bé thi vào cấp ba hay đã là học sinh cấp ba rồi? Anh cũng hơi quên, nhưng con bé này cũng trạc tuổi Tĩnh Di năm đó, thân hình cũng chưa phát triển hết, y hệt Hổ con. Lát nữa phải nhắc nhở một chút, bảo cô bé ăn nhiều cơm, ăn đúng giờ, giai đoạn phát triển cơ thể nhất định phải đảm bảo dinh dưỡng.

Lục Ly trong lòng nghĩ đến những chuyện mà bậc trưởng bối mới hay lẩm bẩm, một lúc sau mới hoàn hồn, anh cũng không già lắm, sao lại bắt đầu lải nhải những chuyện này rồi.

Lúc anh quay lại phòng khách, chỉ thấy Long Tinh đã không còn ở phòng khách nữa, một gáo nước lạnh dội từ đầu xuống, lập tức khiến anh tỉnh táo khỏi trạng thái mơ màng vừa ngủ dậy. Cô bé sẽ không lên phòng anh rồi chứ? Tối qua và Hổ Phách, Hổ con làm loạn, anh còn chưa kịp dọn dẹp đâu! Lục Ly tay chân cùng lúc bò lên cầu thang, chỉ thấy cửa phòng mình đang mở toang, Long Tinh tiểu hỗn thế ma vương đang lăn lộn trên chiếc giường lớn của anh: “A, anh rể, giường của anh mềm quá~”

“Long Tinh.” Lục Ly nghiêm mặt.

Long Tinh nhận ra anh rể có chút tức giận, đành cực kỳ miễn cưỡng ngồi thẳng dậy, đôi chân nhỏ trắng nõn duỗi ra, các ngón chân quấn vào nhau thể hiện sự bất mãn trong lòng: “Anh rể, em hứa lần này sẽ không lục lọi đồ của anh như lần trước nữa.”

“Em còn mặt mũi mà nói lần trước à…” Lục Ly sa sầm mặt, đâu chỉ là lần trước, mà còn lần trước nữa, lần trước nữa nữa, con nhóc này lần nào đến cũng như cố tình gây sự, không được đồng ý đã lục tung đồ đạc, còn hay tiện tay lấy đi vài món đồ nhỏ có ý nghĩa đặc biệt, thỉnh thoảng còn làm vỡ một hai món đồ sứ Lục Ly đã sưu tầm, lần nghiêm trọng nhất là làm đổ bức tranh Ôn Hổ Phách chưa vẽ xong, lần đó còn là Ôn Hổ Phách đứng ra nói giúp cho Long Tinh, Lục Ly mới kiềm chế không dạy dỗ tên hỗn thế ma vương này một trận.

Con nhóc này có phải đang trong tuổi nổi loạn không, càng lúc càng thấy phiền, nói gì cũng không nghe, dạy dỗ thì lại chê là lôi thôi, cả ngày chỉ biết cãi lại, hễ định dạy dỗ là lại giả vờ rơi lệ. Long Tinh ngày xưa tuy cũng đáng ghét, nhưng ít ra không đến mức này… có phải do anh rể này quá nuông chiều nó không? Lục Ly bắt đầu tự kiểm điểm.

“Em ngồi đây một lát, chơi máy tính bảng đi, lát nữa anh đưa em ra hồ bơi ở sân sau.” Lục Ly nghiêm mặt, “Không được lục lọi đồ của anh, nghe chưa?”

“Vâng ạ~” Long Tinh ngọt ngào đáp.

Vẻ mặt Lục Ly cũng dịu đi nhiều: “Lát nữa anh rể tặng em ít quà, hôm nay cũng coi như là Tết của em.”

Long Tinh cười tươi như hoa: “Cảm ơn anh rể, anh rể tốt quá.”

Lục Ly ừ một tiếng, anh vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt, sau khi thức dậy không đánh răng cứ cảm thấy trong miệng có mùi. Trước gương, Lục Ly vừa đánh răng vừa nghĩ xem lát nữa nên tặng quà gì cho tên hỗn thế ma vương này. Con nhóc Long Tinh này, đường nét khuôn mặt có vài phần giống chị họ nó, mũi và môi thì giống Thư ký Long, thanh tú, xinh xắn, kết hợp lại quả thực cũng là một tiểu mỹ nhân, nhưng khí chất lại có phần hung hăng. Tặng quà cho thiếu nữ, cách qua loa nhất hoặc nói là ít sai sót nhất và không quá gây chú ý, chính là tặng mỹ phẩm, trong đó son lì màu đỏ chính là lựa chọn kinh điển. Chỉ là tặng son cho một ranh con lại có vẻ không đứng đắn lắm. Lục Ly nghĩ có thể tặng cho cô bé một chiếc váy kẻ sọc mẫu mới của hãng A, rất hợp với khí chất của tên hỗn thế ma vương này, chắc cô bé sẽ thích. Chỉ là không biết hãng A có váy size trẻ em lớn không…

Vừa đánh răng, trong đầu anh bỗng hiện lên cặp đùi trắng nõn tròn trịa dưới chiếc hot pants màu xanh da trời của Long Tinh, vòng eo nhỏ nhắn không đủ một vòng tay, mùi hương ngọt ngào khó tả đặc trưng của thiếu nữ, và đôi chân trần nhỏ nhắn trắng như tuyết, cuối cùng là nụ hoa hé nở dưới chiếc áo hai dây… Lục Ly đột nhiên cắn mạnh vào lưỡi, anh muốn tự tát mình một cái, lần này không thể đổ lỗi cho cái giá phải trả nữa rồi chứ? Lục Ly ơi Lục Ly, mày đúng là một con súc sinh, lại có suy nghĩ với cô em vợ còn đang đi học của mình! Con bé mới bao nhiêu tuổi chứ?! Lục Ly tự giáo huấn tâm lý một phen, thắt chặt đai áo choàng ngủ lại, rồi mới bước ra khỏi phòng vệ sinh.

Lục Ly còn có chút áy náy với Long Tinh, vốn định dành thời gian tử tế cho cô em vợ đã không quản nắng to đến tìm mình, nhưng khi anh bước vào phòng ngủ, một cơn giận bốc thẳng lên đỉnh đầu, gần như thiêu đốt cả da đầu anh: “Long Tinh! Em đang làm gì thế?!”

Long Tinh giật nảy mình, chiếc nhẫn kim cương trong tay loảng xoảng rơi xuống đất, viên kim cương lớn lăn lông lốc vào gầm tủ. Cô cứng đờ người quay lại, cố gắng giành lại thế thượng phong: “Anh rể, anh, sao anh lại không đứng đắn thế… anh xem trong phòng anh kìa…”

Lục Ly nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy thùng rác bị lật tung, mấy chiếc bao cao su nhỏ bên trong bị bày ra hết, tinh dịch màu trắng còn chưa đổ đi, những chiếc bao cao su nhỏ đủ màu đỏ tím được xếp ngay ngắn, kể lại chiến tích đêm qua của Lục Ly. Chuyện đó thì thôi đi, Lục Ly ánh mắt u ám, viên kim cương đó là do Ôn Hổ Phách và An Bách Lệ đích thân tặng cho anh, ý nghĩa phi thường, bình thường anh còn không nỡ lấy ra, sợ bám bụi!

Dù đã tức giận đến cực điểm, Lục Ly vẫn hít sâu, không ngừng tìm lý do cho mình: Long Tinh là hậu bối, ngày xưa còn có công lớn trong việc vun vén cho anh và Sở Tĩnh Di, còn có Chú Long đã giúp đỡ anh gần như không màng báo đáp trong giai đoạn đầu khởi nghiệp, con bé không hiểu chuyện, chẳng lẽ Lục Ly anh lại đi so đo với nó sao, đúng rồi, hôm nay con bé còn được nghỉ lễ, càng phải tha thứ cho nó.

Cơn giận trong lòng dần dần bị dập tắt, ngay lúc Lục Ly định tha thứ cho cô bé, tên hỗn thế ma vương đột nhiên nói một câu: “Không phải chỉ là một viên kim cương thôi sao, có đáng tiền đâu, kim cương nhân tạo ba đồng một viên, anh hét cái gì mà hét…”

Bùm một tiếng, một quả bom nổ tung trong đầu Lục Ly, anh sa sầm mặt đi về phía Long Tinh.

“Anh rể, anh làm gì thế… vẻ mặt anh đáng sợ quá… anh đừng qua đây! Oa—— huhu… Mẹ ơi có người bắt nạt con!”

Lần này Lục Ly quyết tâm phải dạy dỗ cô bé một trận. Đây là lần thứ mấy rồi? Con nhóc này lần nào cũng vậy, ở nhà bố mẹ không đánh, ở nhà họ Sở có Sở Tĩnh Di che chở, nó thật sự coi trời bằng vung rồi! Lục Ly túm lấy mắt cá chân Long Tinh, xách ngược cô bé ném lên giường, Long Tinh bị ném choáng váng, nhất thời đầu óc quay cuồng, nói không nên lời.

Lục Ly ngồi xuống mép giường, như ấn một miếng thịt heo mà đè tên hỗn thế ma vương úp sấp lên đùi mình—sợ cấn cô bé, Lục Ly còn cố tình lót thêm một chiếc gối.

“Anh rể, em sai rồi, huhu, anh rể…” Long Tinh tuy đang xin tha, nhưng toàn là những lời sáo rỗng, không hề có chút thật lòng. Lục Ly chỉ coi như cô bé ỷ được cưng chiều mà kiêu, càng thêm quyết tâm dạy dỗ cô bé một trận.

Đè tên hỗn thế ma vương xuống, Lục Ly giơ cao tay phải, bép một tiếng đánh vào mông tiểu ma đầu, qua lớp hot pants mỏng manh, vẫn có thể cảm nhận được cặp mông căng tròn đầy đặn của cô gái trẻ, khiến anh có chút yêu thích không nỡ buông tay. Lục Ly vội niệm mấy câu thanh tâm quyết, mới ngăn được suy nghĩ không đứng đắn của mình.

Tiểu ma đầu hai chân căng cứng, cặp đùi trắng như tuyết khép lại, trắng đến mức có chút chói mắt, con bé này tuy nhỏ nhắn, nhưng đùi lại có chút mũm mĩm, một phát đánh xuống cảm giác tay thật tuyệt vời. Lục Ly đã lâu không đánh vào mông cô bé, trước đây từng đánh một hai lần, lần sớm nhất là lúc anh và Sở Tĩnh Di mới xác định quan hệ, lúc đó anh không có suy nghĩ gì khác, chỉ coi tiểu ma đầu như một con khỉ không nghe lời, nhưng bây giờ cơ thể cô bé đã bắt đầu phát triển, Lục Ly cũng ý thức được không thể tùy tiện đánh vào mông cô bé nữa—với điều kiện là Long Tinh đừng cố tình chuốc đánh.

“Biết sai chưa?” Đánh một phát, Lục Ly cũng có ý định lùi bước. Chỉ cần Long Tinh ngoan ngoãn nhận lỗi, anh cũng mượn cớ thoái lui.

Nhưng Long Tinh không biết nghĩ thế nào, vừa khóc vừa nói: “Anh đánh em! Anh lại đánh em! Không phải chỉ là lục lọi đồ của anh thôi sao? Chính anh không đứng đắn, lại trút giận lên em!”

Lửa giận của Lục Ly lại bùng lên, anh bép một cái, lần này ra tay có hơi nặng, đánh đến mức mông Long Tinh run lên, viền hot pants cuộn lên, để lộ hơn nửa cặp mông tròn trịa. Long Tinh “ư” một tiếng rên rỉ: “Em sẽ đi mách chị Sở Tĩnh Di! Đồ sắc ma! Dâm ma! Em lớn thế này rồi, anh còn đánh vào mông em!”

Đúng là lớn thật, ngoài tuổi tác đủ lớn, thân hình cũng đủ lớn, nhưng tính cách này lại không khác gì Long Tinh coi trời bằng vung năm đó. Lục Ly nghe nói sau khi cô bé chuyển đến thành phố Xuyên Hải, đã có phần kiềm chế hơn, quan hệ với bạn học cũng tốt hơn, bây giờ xem ra, đó có lẽ đều là những lời bịa đặt của Long Tinh! Với tính cách này của cô bé, làm sao có thể hòa đồng với bạn học được?

Lục Ly khoác lên mình lớp áo đạo đức của bậc trưởng bối dạy dỗ hậu bối, lại nặng nề vỗ vào mông Long Tinh: “Em còn cãi! Em còn nói với anh là ở trường đã không gây gổ với bạn bè rồi! Có phải nói dối không? Nói!”

“Em không nói dối!”

Bép!

“Còn cãi!”

“Đau mông! Đừng đánh nữa! Đánh, đánh nữa em liều mạng với anh!”

Cô bé càng cãi, Lục Ly càng không tha. Anh lại vung tay, lòng bàn tay thô ráp chạm vào làn da mông mềm mại của thiếu nữ, Lục Ly trong một khoảnh khắc lòng vượn ý ngựa, lại không lập tức rút tay về, mà vô thức siết chặt bóp một cái.

Thân hình Long Tinh run lên, ngay lúc Lục Ly tưởng Long Tinh sẽ mắng anh là dâm ma, tên hỗn thế ma vương lại chỉ run rẩy nói: “Mông bị đánh sưng rồi… đừng, đừng đánh nữa, đánh nữa tối em lén, lén đến nhà anh vứt hết đồ đi.”

Cô bé không nhận ra Lục Ly tiện tay bóp mông mình sao? Lục Ly có chút chột dạ. Thật sự không nhận ra? Hay là…

Chỉ thấy chiếc hot pants ngắn đến mức chỉ che được mông của Long Tinh vì Lục Ly ra sức quá độ mà cuộn lên, viền quần bị ép vào khe thịt giữa hai đùi, phần mông lộ ra cũng vì bị Lục Ly đánh mạnh mà hơi ửng đỏ. Cảnh tượng này quá mờ ám, Lục Ly đành tạm thời dừng tay, hòa nhã nói: “Long Tinh, em xin lỗi đi, anh sẽ tha thứ cho em, được không?”

Long Tinh giãy chân, muốn đứng dậy, Lục Ly đè chặt cô bé, cô bé chỉ đành đá loạn xạ, la hét: “Em không sai, tại sao phải xin lỗi! Anh xong đời rồi! Em sẽ đi mách chị! Mách bố! Mách chú Sở Hiểu Đông!”

Em cứ livestream cho cả thế giới mách tội luôn đi. Lục Ly nghĩ.

Anh quyết tâm, đã làm thì làm cho trót, lại vỗ một phát, lần này sấm to mưa nhỏ, cũng sợ thật sự đánh đau Long Tinh. Ma xui quỷ khiến thế nào, Lục Ly lại bóp cặp mông căng tròn của cô bé, sau khi đánh xong, lòng bàn tay cũng như có như không mà đặt lên mông cô bé. Lần này Long Tinh phản ứng rất lớn, thân hình run lên như bị điện giật, nhưng cô bé vẫn như không nhận ra hành động của Lục Ly, dù cho hành động vượt quá giới hạn của Lục Ly đã rõ ràng như vậy: “…Em không xin lỗi… anh đánh chết em cũng không xin lỗi…”

Lục Ly đột nhiên dùng sức, siết chặt mông Long Tinh, da thịt trắng nõn từ kẽ tay anh tràn ra: “Còn không xin lỗi anh sẽ tiếp tục đánh vào mông em đấy, đừng trách anh ra tay nặng.” Lúc nói, anh cảm thấy mình có chút vô liêm sỉ, mình đây có phải là đang lừa gạt trẻ con không? Không, Long Tinh cũng không còn là trẻ con nữa, sao cô bé có thể không hiểu những chuyện này? Vậy thì cô bé…

“Không xin lỗi.” Chết cũng không chịu nhượng bộ.

Lục Ly quyết định ra tay nặng, bép một tiếng đánh mạnh vào cặp mông tuyệt vời này một cái. Long Tinh khẽ rên một tiếng, không đợi cô bé cãi lại, Lục Ly lại liên tiếp đánh thêm mấy phát. Lòng bàn tay Lục Ly có hơi lớn, không nắm bắt được phương hướng, phát cuối cùng không đánh trúng vào cặp mông đỏ ửng, mà lại đánh vào vùng khe mật phồng lên giữa hai mông. Lục Ly vội rút tay về, nhận ra mình đã thật sự làm quá rồi, đang định xin lỗi, chỉ thấy thân thể Long Tinh căng cứng, cặp đùi trắng khép chặt, phát ra tiếng rên rỉ đáng yêu. Cúi đầu nhìn, chỉ thấy trong chiếc hot pants màu xanh da trời thấm ra chất lỏng, làm màu quần sẫm lại, chẳng mấy chốc, chất lỏng trong suốt từ đó chảy ra, men theo gốc đùi chảy xuống, như rễ cây uốn lượn. Long Tinh cũng nằm úp trên đùi anh, thở hổn hển.

Đầu óc Lục Ly nhất thời đình trệ, anh không biết đây là nước tiểu hay ái dịch… nếu là cái trước, chẳng phải là anh ra tay quá nặng, đánh em vợ đến mức tiểu tiện không tự chủ sao; nếu là cái sau… thì càng không dám nghĩ.

Long Tinh thở dốc xong, mặt đỏ bừng, thoát khỏi sự khống chế của Lục Ly, lăn ra giường, đôi chân trần nhỏ nhắn đá loạn xạ vào mặt Lục Ly: “Tại anh! Tại anh! Sắc ma! Dâm ma! Là lỗi của anh! Là anh hại em!”

Lục Ly nắm lấy bàn chân cô bé, ánh mắt nhìn theo gốc đùi mũm mĩm, vẫn có thể thấy được một vệt nước sẫm màu dưới đáy hot pants. Long Tinh túm lấy chiếc gối bên cạnh che hạ thân: “Anh rể thối tha còn nhìn!”

Lục Ly lắp bắp tự biện minh: “Có phải em uống nhiều nước quá không?”

Da thịt Long Tinh phảng phất một màu hồng mờ ám, cô dùng chân kia tiếp tục đá vào đầu Lục Ly, không chút khách sáo: “Anh rể thối tha! Đó không phải là nước tiểu! Em lớn thế này rồi sao còn tè dầm được! Huhu—” dường như nhận ra lời nói không ổn: “A a a, tại anh! Tại anh! Tại anh trước đây đánh vào mông em! Lỗi của anh lỗi của anh!”

Nghe tiếng la hét của Long Tinh, Lục Ly trầm ngâm. Lẽ nào… ngày xưa đánh vào mông tên hỗn thế ma vương này, lại đánh ra một sở thích không thể nói ra của cô bé sao? Nghĩ vậy, thật ra cũng hợp lý, cô bé cứ cách ba năm ngày lại chạy đến nhà anh, còn luôn làm những việc dễ chọc giận anh, có thể nào… cô bé chính là đến để được đánh vào mông không?

Trên tay Lục Ly vẫn còn dính chút ái dịch của Long Tinh, anh nuốt nước bọt, Lục Ly bé nhỏ dưới áo choàng ngủ ngẩng cao đầu. Không dám để Long Tinh phát hiện, anh đứng dậy đi đến tủ quần áo: “Anh tìm cho em một chiếc quần short để thay…” Anh cảm thấy xấu hổ vì sự cương cứng của mình, Long Tinh con nhóc nửa lớn nửa nhỏ này mà mày cũng có cảm giác à?!

Long Tinh ừ một tiếng, đá anh một cái, co người vào đầu giường không biết đang nghĩ gì. Lục Ly cúi đầu tìm quần áo, nghe thấy Long Tinh nói: “Tại anh rể, nếu ngày xưa anh không đánh vào mông em mạnh như vậy… em, em cũng sẽ không như thế này, em đã bị anh làm như vậy rồi, anh còn đánh em…”

“Em chính là đến để bị anh đánh vào mông đúng không.” Lục Ly lẩm bẩm.

Long Tinh ném gối vào anh: “Thì sao? Không tìm anh rể thì tìm ai? Là anh hại em, anh phải chịu trách nhiệm chứ.”

Chủ đề này không được lành mạnh cho lắm, với tư cách là anh rể, là trưởng bối, Lục Ly nên nói “Đây là một hành vi không lành mạnh, dù em muốn được đánh vào mông, cũng phải tìm người em thích bla bla…” nhưng lời đến miệng, lại biến thành: “Em muốn được đánh vào mông thì cứ nói thẳng, không cần phải đập phá lục lọi trong phòng anh.”

Long Tinh im lặng một lúc: “Anh rể thối tha… ý anh là sẽ giúp em sao?”

“…Ừm.” Lục Ly khó khăn gật đầu, lần này, không có cái giá phải trả của việc tái sinh để anh đổ lỗi nữa, đây chính là Lục Ly, bộ mặt thật của Lục Thánh.

Long Tinh không nói nữa. Lục Ly cúi đầu tìm một lúc, tủ quần áo trong phòng này toàn là quần áo nam, chiếc quần short duy nhất có cạp rất rộng, anh chỉ đành lấy chiếc quần short đó ra ném cho Long Tinh: “Thử xem có mặc vừa không. Quần của em ướt hết rồi, mặc chắc không thoải mái đâu.”

Long Tinh đỏ mặt lại đá anh một cái: “Không ướt!”

Không ướt? Ái dịch chảy ra hết rồi mà còn không ướt. Lục Ly thầm nghĩ.

Anh quay lưng đi: “Mặc xong chưa?”

“Mặc không vừa, rộng quá.” Long Tinh do dự hồi lâu, “Anh rể, anh tiếp tục đánh vào mông em đi. Em, em vẫn chưa đủ.”

Cái gì? Đầu óc Lục Ly ong ong. Quay đầu lại, chỉ thấy Long Tinh đã cởi cả quần lót, trần truồng co người ở đầu giường: “Nói trước, anh chỉ được đánh vào mông, không được nhìn, càng không được sờ… sờ cũng chỉ được sờ mông, không được sờ vào trong. Anh rể thối tha, anh nghe chưa?”

Cổ họng Lục Ly khô khốc: “Em không mặc quần sao?”

“…Không mặc nữa. Không thì lát nữa lại bẩn.”

Anh lại chỉ vào mình: “Anh là anh rể của em.”

“…Anh không phải đã sờ em rồi sao? Đừng tưởng em không biết, bàn tay heo muối của anh rể thối tha vừa xoa vừa bóp. Nếu anh không đồng ý, em sẽ nói cho chị, cho mọi người biết chuyện anh làm với em.” Long Tinh hung dữ nói.

Đây là bị cô bé uy hiếp sao? Lại còn bị nắm trúng điểm yếu. Gia đình Thư ký Long có ơn lớn với anh, Lục Ly không dám tưởng tượng Long Tinh khóc lóc đi mách tội, nói Lục Ly quấy rối tình dục cô bé, ánh mắt thất vọng của Thư ký Long.

Anh ngồi xuống mép giường: “Vậy… em nằm xuống đi.”

Trên mặt Long Tinh thoáng qua một nụ cười, rồi lại nhanh chóng che giấu, cô khép chặt hai chân, không cho Lục Ly nhìn trộm vùng khe mật, rồi nằm xuống đùi Lục Ly: “Anh rể sắc ma, có thể bắt đầu rồi…”

“Đánh mạnh thế nào?” Cảm giác này thật kỳ lạ, giống như đao phủ hỏi tử tù dùng con dao nào.

“Giống như lúc nãy… có thể, có thể mạnh hơn một chút.” Long Tinh cũng có chút căng thẳng.

Lục Ly “ồ” một tiếng, giơ cao tay phải, Long Tinh cũng căng thẳng nhắm mắt lại, chờ đợi sự phán xét giáng xuống.

Bép.

Tiếng vỗ này thậm chí còn có tiếng vang, da thịt non mềm từng trận từng trận gợn sóng, Long Tinh phát ra một tiếng rên rỉ đã kìm nén từ lâu, âm thanh đó quyến rũ đến mức không giống như một thiếu nữ ở tuổi cô có thể phát ra. Lục Ly nhận ra cơ bắp hạ thân của cô co rút, huyệt mật giữa hai mông cũng theo đó mà lúc ẩn lúc hiện.

“Có, có thể mắng em không?” Long Tinh run rẩy nói, “Chính là giống như lúc nãy dạy dỗ em, phải nghiêm khắc một chút.”

Cô nhóc này chơi lớn thật. Anh và Chu Hi còn chưa từng chơi như vậy. Lục Ly ừ một tiếng, lại giơ tay lên: “Anh bảo em không nghe lời anh rể! Anh có hại em được không! Cả ngày la hét om sòm, lớn thế này rồi mà còn như trẻ con!”

Cùng với lời nói, bàn tay vỗ xuống, Long Tinh phát ra một tiếng rên rỉ làm người ta tâm thần chao đảo. Nghe thấy tiếng rên rỉ này, Lục Ly mới nhận ra cô bé đã thật sự lớn rồi, không còn là tiểu ma đầu ngày xưa nữa.

Trong lòng có ma quỷ tác quái, tay phải của Lục Ly đặt lên mông cô bé, dùng sức và không chút che giấu mà xoa nắn, đầu ngón tay mấy lần chạm đến cuối mông, làm Long Tinh thở hổn hển: “Anh rể thối tha… em, em không nghe lời anh đấy, em mới, mới không phải là trẻ con… anh đánh chết em, em, em cũng không nhận sai… đồ ngốc, sắc ma, anh rể xấu xa, đánh chẳng đau chút nào, em, em chẳng sợ chút nào…”

Lục Ly đã tìm ra điểm nhạy cảm của Long Tinh, cảm giác mịt mờ như sắp phá vỡ điều cấm kỵ, đó chính là điểm nhạy cảm của cô. Cái tát tiếp theo của cậu nhắm thẳng vào âm hộ, phần thịt đầu ngón tay thậm chí còn lướt qua cánh môi vùng kín nóng rực. Long Tinh khẽ kêu lên một tiếng ngắn, ngón tay siết chặt ga giường, Lục Ly có thể cảm nhận rõ ràng thân thể Long Tinh trên đùi mình đã mềm đi rất nhiều.

“Còn cứng miệng à! Còn cứng miệng à! Hôm nay không đánh cho mông em nở hoa thì thôi!” Lục Ly lặp lại chiêu cũ, lần này không chỉ lướt qua môi âm vật, bàn tay to còn thuận thế xoa nắn vùng kín nhạy cảm của cô, khi cậu nhấc tay phải lên, có thể thấy rõ một sợi tơ nước trong mờ được kéo ra giữa ngón tay và âm hộ.

Còn kéo cả tơ nữa… chỉ là đánh mông thôi mà…

Long Tinh thở hổn hển nói: “Anh mà đánh em nữa, em, em sẽ đi mách chị! Anh rể thối! Anh rể chỉ biết ăn bám vợ! Bản thân không đi làm, ngày nào cũng ăn bám mấy bà vợ!”

Cô nhóc này không biết là vô tình hay cố ý, nói đến mức Lục Ly mặt mo đỏ bừng, cậu đương nhiên không phải kẻ ăn bám vợ, nhưng ít nhiều cũng có đôi chút như thế. Cậu quyết định viện cớ việc công trả thù riêng, phải dạy dỗ tên hỗn thế ma vương này một trận ra trò. Cái tát hạ xuống, lại bất ngờ trượt xuống dưới, ngón giữa và ngón áp út mạnh mẽ ấn lên âm hộ căng mẩy mịn màng—cô nhóc này cũng giống chị họ, đều là bạch hổ.

“A—” Long Tinh giật nảy mình, hai chân kẹp chặt lại, ngược lại còn kẹp lấy tay Lục Ly.

Hai ngón tay Lục Ly ấn lên cạnh hạt đậu đỏ, cảm giác như đang thăm dò một vũng lầy lội, ướt sũng, ngón tay chỉ cần khẽ động, đã nghe thấy tiếng nước dính nhớp. Chỉ là đánh mông thôi, thật sự ướt đến thế sao? Có lẽ thật sự phải trách Lục Ly cậu, đã bồi dưỡng cho một cô bé ngoan ngoãn một sở thích quái đản như vậy.

Long Tinh mặt đỏ như hoa, cô nức nở nói: “Anh rể sắc ma, anh dám động vào em… anh mà còn dám động vào em… không tính… không được làm vậy!”

Đến nước này, Lục Ly cũng không phân biệt được rốt cuộc cô bé đang diễn hay đang nói thật. Nhưng bản năng của đàn ông thì không thể giả được, ngón tay cậu xoa nhẹ quanh hạt đậu đỏ, kỹ năng của cậu đã sớm được rèn luyện đến mức điêu luyện, đây cũng được coi là một sở trường của cậu. Long Tinh sướng đến chết đi sống lại, thân thể yêu kiều co giật, một tay cố ngăn Lục Ly lại, không tóm được tay cậu, ngược lại còn tóm trúng con quái vật đang ngóc đầu dậy dưới háng cậu.

Bàn tay Long Tinh quá nhỏ bé, đến mức trông thật không đáng kể trước cự vật hung dữ đó. Lục Ly thậm chí còn nghi ngờ, nếu cậu thật sự nổi thú tính, nơi đó của cô nhóc này có lẽ còn không nhét vừa.

Lục Ly cũng không phải là người hoàn toàn không có giới hạn, ngón tay cậu trượt lên trên, hơi lún vào giữa đôi môi âm vật, rồi đột nhiên mượn dòng nước dính nhớp mà trượt ra ngoài, tay phải thuận thế giơ lên, lại bép một tiếng nữa lên cặp mông đầy đặn không hợp với lứa tuổi của cô. Mông Long Tinh run lên, không ngờ lại có vài giọt nước bắn ra, bây giờ, Lục Ly biết đó ít nhất không phải là nước tiểu.

Long Tinh siết chặt gậy thịt của Lục Ly, như thể dùng nó làm điểm tựa: “Anh, anh rể thối… không, không được đánh em nữa… em sắp bị anh đánh chết rồi…”

Lục Ly cúi đầu nhìn, chỉ thấy hai chân cô nhóc đã không thể kẹp chặt được nữa, bạch hổ mịn màng lộ ra, ướt sũng, âm hộ căng mẩy hé mở, như đang hô hấp, đôi môi âm vật hồng hào kích thích giác quan của Lục Ly. Mọi bằng chứng đều cho thấy, Long Tinh thật sự không còn là một cô bé nữa, cô cũng đã sẵn sàng rồi.

Lục Ly nuốt nước bọt, cậu biết bây giờ dù mình có làm gì, Long Tinh có lẽ cũng không thể phản kháng. Dù. Có. Làm. Gì.

Ngay lúc trời đất giao tranh, Lục Ly bỗng nghe thấy tiếng nói mơ màng của Trần Gia Ninh ngoài cửa: “Lục Ly, anh đừng đánh Long Tinh nữa, nó còn là một đứa trẻ, anh đừng chấp nhặt với nó.” Long Tinh vẫn còn đang nằm trên người Lục Ly thở hổn hển, ánh mắt mơ màng, hoàn toàn không có phản ứng, nhưng Lục Ly lại giật mình tỉnh táo lại. Mình còn định làm gì Long Tinh nữa đây?!

Nhìn gương mặt thanh tú của cô nhóc, Lục Ly cảm thấy tội lỗi, mình đã làm gì với một cô bé chưa trải sự đời thế này!

*

Cuối cùng, Lục Ly nhân lúc Trần Gia Ninh đi tắm rửa, lẻn vào phòng cô trộm một chiếc quần lót size nhỏ nhất cho tên hỗn thế ma vương mặc vào. Long Tinh hừ hừ với cậu nửa ngày, mới chậm rãi mặc quần áo vào, rồi lại lề mề mặc chiếc hot pants lên.

Lục Ly không biết cuối cùng Long Tinh có giận không, giận cậu không giữ quy tắc, cũng có chút sợ Long Tinh thật sự đi mách chú Long. Cậu thấp thỏm tiễn Long Tinh ra cửa, đang định nói gì đó để giữ lại, ai ngờ Long Tinh tức giận mở cửa xông ra ngoài.

Sau lưng còn có Hổ con, Lục Ly có vài lời không tiện nói, chỉ đành ngượng ngùng giơ tay: “Đi đường cẩn thận! Đừng giận nhé, lần này anh rể ra tay có hơi nặng…”

Long Tinh phớt lờ, đi đến cổng lớn, bỗng nhiên quay đầu lại, thấy Lục Ly vẫn đang ngóng theo mình, liền cố tình sa sầm mặt: “Anh rể thối, giữ quà mừng Quốc tế Thiếu nhi của em lại, em… ngày mai em lại đến!”

Nói xong, cô không ngoảnh đầu lại mà đi thẳng.

Hổ con kỳ quái hỏi: “Ủa, Lục Ly anh ra tay nặng đến mức nào mà mặt Long Tinh đỏ bừng thế kia.”

Lục Ly tim đập thình thịch: “Chắc, chắc là do nắng gắt quá.”

Long Tinh quả nhiên không nuốt lời, sáng sớm hôm sau, Lục Ly liền nghe thấy tiếng chuông cửa. Cậu giành trước Hổ con, nhanh chóng mặc quần đùi vào, đi ra mở cửa trước. Chút suy nghĩ bẩn thỉu và lý trí trong lòng người đàn ông trộn lẫn vào nhau, khiến cậu vừa mong người bấm chuông là Long Tinh, lại không hy vọng đó thật sự là Long Tinh. Khi cậu mở cửa, chỉ thấy dưới ánh nắng vẫn còn dịu nhẹ, một thiếu nữ xinh đẹp đang đứng đó, gọi cô là một cô bé đã không còn phù hợp, nhưng gọi là một cô gái trưởng thành lại có phần quá lời. Long Tinh ở độ tuổi này chính là ở giữa hai thái cực đó, khó phân khó định, giống như mối quan hệ giữa Lục Ly và cô, mập mờ không rõ.

Từ lúc nào, Long Tinh đã thường xuyên đến nhà cậu như vậy? Có lẽ là từ lúc cô chuyển đến thành phố này?

Long Tinh đội một chiếc mũ che nắng, nửa khuôn mặt bị mũ che khuất, chỉ để lộ chiếc cằm tinh xảo và đôi môi hồng hào. Màu môi của cô không phải là màu đỏ mọng được mây mưa tưới tắm của những người vợ, cũng không phải màu hồng nhạt không chút huyết sắc vô vị của những cô nhóc, mà là trong suốt lấp lánh, bóng bẩy quyến rũ. Gò má cô vẫn còn chút béo trẻ con, khiến khuôn mặt trông có chút bầu bĩnh, có phải những cô bé ở độ tuổi này đều có chút béo trẻ con không? Lục Ly nghĩ.

Ánh mắt dời xuống, cô khoác ngoài một chiếc áo chống nắng màu trắng, bên dưới là một chiếc quần short, chân đi một đôi giày đế xuồng dày cộm. Lục Ly cảm thấy có lẽ mình và cô có khoảng cách thế hệ, không mấy thưởng thức được phong cách ăn mặc hip-hop này của cô.

“Anh rể, em đến lấy quà đây.” Long Tinh kéo thấp vành mũ, không để Lục Ly thấy được biểu cảm của mình.

Vừa nói chuyện, cô vừa chen vào nhà. Vừa vào cửa, cô đã tiện tay ném chiếc áo chống nắng lên bàn trà, bên trong chỉ mặc một chiếc áo hai dây nhỏ, dù vậy, cũng đã mồ hôi đầm đìa, lớp vải sau lưng bị ướt sũng, dính chặt vào làn da non nớt của cô. Mùa hè ở miền Nam có nhược điểm này, chỉ đứng yên thôi cũng đủ bị hầm cho mồ hôi nhễ nhại. Không chỉ phần thân trên, dưới chiếc quần short jean của Long Tinh, mặt trong cặp đùi mũm mĩm cũng đầy mồ hôi.

Từ sau chuyện hoang đường ngày hôm qua, ánh mắt Lục Ly nhìn Long Tinh đã có chút khác lạ, sẽ vô tình dùng ánh mắt nhục dục để săm soi cô. Trước đây nếu Long Tinh mồ hôi nhễ nhại như vậy mà nằm dài trên sofa, Lục Ly sẽ chỉ xót cho tấm đệm sofa nhà mình. Nhưng, cậu tự hỏi, mình làm vậy thật sự đúng sao? Những gì mình làm ngày hôm qua thật sự là điều một người anh rể và một người lớn nên làm sao?

Tuổi đồng ý quan hệ tình dục ở Thần Châu là 14 tuổi, cũng nhờ quan niệm tảo hôn truyền thống của Thần Châu, nếu Long Tinh đủ 14 tuổi và đồng ý, cậu cũng không phạm pháp, chỉ có thể nói là tổn hại đạo đức cá nhân. Lục Ly lắc đầu, vứt những suy nghĩ ngày càng táo bạo ra khỏi đầu, Hổ con vẫn còn ở nhà, mình đang nghĩ gì thế này?

Long Tinh nằm trên sofa một lúc thì hết mồ hôi, cô tập trung xem ti vi, dường như hoàn toàn không muốn nhắc đến chuyện hôm qua.

Lục Ly ngồi bên cạnh cô, ngửi thấy mùi hương pha trộn giữa mùi cơ thể thiếu nữ thanh tân và mùi mồ hôi nhàn nhạt, trong lòng xao động, mông nhích ra ngoài một chút, cố gắng không nhìn Long Tinh. Tiểu ma đầu ngửa mặt nằm trên sofa, không chút giữ ý tứ mà gác một chân lên đệm sofa, chiếc quần short chất liệu polyester vì động tác quá lớn của cô mà co lại, như có như không để lộ đường cơ bắp giữa hai đùi và chiếc quần lót màu trắng được bọc kín.

Cô ấy cố tình.

Lục Ly nghĩ vậy.

“Long Tinh, ờ, ừm, hôm qua em có gọi điện cho chú Long không?” Lục Ly hỏi. Trên ti vi đang chiếu một bộ phim hoạt hình bảo vệ môi trường ngây ngô, không biết sao Long Tinh lại xem say sưa như vậy?

Long Tinh quay đầu lại, ánh mắt dừng lại trên người Lục Ly, để lộ hàm răng trắng bóng: “Tất nhiên là có. Hôm qua xảy ra chuyện lớn như vậy, em chắc chắn phải báo với nhà.” Lục Ly thót tim: “…Em nói với chú Long thế nào?” Cậu sợ nhất là Long Tinh kể lại hành vi quá khích của mình ngày hôm qua cho các bậc trưởng bối trong nhà, lúc đó cậu thật sự không còn mặt mũi nào mà đi gặp người ta nữa.

Long Tinh khúc khích cười, dùng chân nhẹ nhàng đá vào đùi Lục Ly: “Em nói, hôm qua em chỉ làm mất một chiếc nhẫn kim cương của anh rể, anh rể liền tức giận đòi đuổi em đi. Bố em còn bắt em phải xin lỗi anh, em không thèm nghe ông ấy, rồi cúp máy luôn.” Lục Ly thở phào nhẹ nhõm.

Long Tinh thấy vậy, cười như một con tiểu ác ma: “Anh rể sắc ma, có phải sợ hết hồn không? Ai bảo hôm qua anh bắt nạt em như vậy…”

Rõ ràng là em khiêu khích trước mà… Lục Ly nín lại câu này, một cái tát không thể tạo nên tiếng, cậu thật sự không có tư cách nói câu này. Cậu nhìn nụ cười đắc ý gian xảo của Long Tinh, cảm thấy không thể dây dưa với cô nhóc này nữa, bây giờ cậu và các cô gái trong nhà đang sống rất tốt, không cần phải gây thêm chuyện, thế là đứng dậy đi lấy quà, định nhanh chóng đuổi tiểu ma đầu đi.

Long Tinh hừ một tiếng, nói: “Người em mồ hôi khô lại dính dính, anh rể, tìm cho em một bộ quần áo, em đi tắm trước đã.”

Lục Ly quay đầu nhìn cô: “Anh không chuẩn bị quần áo cho em. Hay là em tự về nhà tắm đi.”

Đúng lúc này, Hổ con từ trên lầu đi xuống, nghe thấy cuộc đối thoại của họ, liền nói xen vào: “…Long Tinh trời nóng thế này đến đây một chuyến vất vả biết bao, sao anh còn đuổi nó đi…” Long Tinh vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, không những không chuẩn bị quà cho em, còn mắng em, còn đuổi em đi! Anh chính là thấy chị Tĩnh Di không có ở đây nên bắt nạt em!”

Trần Gia Ninh ăn mặc chỉnh tề, trông như sắp ra ngoài: “Dì em đến Tân An rồi, em phải đi đón dì, trưa nay đưa dì ra trung tâm thương mại ăn cơm, chiều mới về. Chồng ơi, anh vào phòng em lấy một bộ quần áo size nhỏ nhất đi, quần áo hồi cấp ba của em vẫn còn giữ, tìm một bộ cho Long Tinh, ở lại với nó nhiều hơn, nó chỉ là một đứa trẻ, đừng giận nó.”

Lục Ly có nỗi khổ không thể nói, Hổ con vẫn chưa hiểu rõ về Long Tinh, Long Tinh đâu phải là một đứa trẻ bình thường, cô nhóc này người nhỏ mà ma lanh, đầu óc toàn những suy nghĩ không hợp lứa tuổi. Hổ con vừa đi, cả căn nhà lớn này không ngờ chỉ còn lại Lục Ly và tiểu hỗn thế ma vương.

Long Tinh vui vẻ lắc đầu, đắc ý nói: “Nghe thấy chưa? Anh rể, mau đi lấy quần áo cho em, không thì em mách vợ anh đấy!”

Lục Ly cố làm ra vẻ hung dữ: “Em mà còn đắc ý, cẩn thận anh đánh vào mông đấy!”

Long Tinh lật người lại, cố tình vểnh mông lên: “Đánh đi đánh đi, đánh rồi thì anh chính là một tên dâm ma đóng đinh trên cột, cả đời cũng không rửa sạch được nỗi nhục ra tay với một cô bé.”

Lục Ly không muốn đánh cô, cậu sợ mình không kiểm soát được, bây giờ cậu chỉ muốn đuổi con nhóc này đi, thế là nín nhịn lên lầu lấy một bộ quần áo cũ của Hổ con ném cho con nhóc: “Tắm xong, lấy quà rồi mau về nhà đi!”

Long Tinh đá cậu một cái, không đợi Lục Ly phản công, đã nhanh như chớp chạy lên phòng tắm tầng hai.

Đợi cô lên lầu, Lục Ly bất lực ngồi trên sofa, xem vệ sĩ bảo vệ môi trường trong ti vi lại một lần nữa đánh bại quái vật nước thải. Đến khi chiếu đến bài hát cuối phim, Lục Ly mới phát hiện bộ phim hoạt hình này không ngờ lại do Tập đoàn Năng lượng Thần Châu đầu tư sản xuất, thì ra là phim hoạt hình nhà mình làm, có phải gần đây giá nước lại tăng không?

Người ta ngồi lâu, tự nhiên dễ miên man suy nghĩ. Lục Ly không biết sao lại nghĩ đến bộ ngực đầy đặn của chị Chu Hi, Chúc Xảo, Nhã Mộng, rồi lại nghĩ đến vòng eo thon gọn, đôi chân dài miên man của Tĩnh Di, Hổ con, Bách Lệ, cuối cùng trong đầu lại hiện lên cảnh xuân như có như không giữa hai chân Long Tinh. Cô nhóc đó quả thật đã phát triển rồi, nơi đó cũng đã mọc những sợi lông xoăn tít, chỉ là không biết cô bé có thường xuyên vệ sinh không, cậu nghe nói một số cô gái gia đình bảo thủ không được giáo dục đầy đủ về mặt này, thường dẫn đến mắc các bệnh phụ khoa sau khi trưởng thành.

Suy nghĩ lung tung, phim hoạt hình đã chiếu được ba tập rồi, Long Tinh vẫn chưa có động tĩnh gì, có phải bị ngã trong đó không? Lục Ly nghĩ vậy, lên lầu đi đến trước phòng tắm, nhẹ nhàng gõ cửa: “Long Tinh, em vẫn đang tắm à?”

Không có tiếng trả lời. Lục Ly sợ tiểu ma đầu không cẩn thận ngã trong phòng tắm, cũng không còn quan tâm đến những chuyện khác, gọi thêm hai tiếng rồi đẩy cửa vào. Trong phòng tắm hơi nước mờ mịt, nhưng không một bóng người, rõ ràng cô nhóc đã tắm xong từ lâu, bây giờ không biết chạy đi đâu rồi. Lục Ly thấy đau đầu, sao con bé này lại không khiến người ta bớt lo chút nào vậy?

“Long Tinh, Long Tinh! Cô nương ơi, em ở đâu?” Lục Ly gọi nửa ngày không có tiếng trả lời, chỉ đành đi tìm từng phòng. Mãi đến khi đẩy cửa phòng của Chu Hi ở cuối hành lang, chỉ thấy Long Tinh đang lục tung đồ đạc trong phòng Chu Thập Tứ. Chu Hi một tuần có hai ba ngày không ở nhà, hôm nay chính là ngày Chu Hi đi thăm phụ hoàng. Nhưng những cô gái dám lục lọi phòng Chu Hi không nhiều, nếu để Chu Hi biết, bố của Long Tinh cũng không bảo vệ được cô.

Lục Ly sa sầm mặt: “Em đang làm gì thế?” Chưa được phép mà xông vào phòng người khác không phải là thói quen tốt, Lục Ly thật sự đã có chút nổi nóng, Chu Hi là vợ cậu, cậu đương nhiên sẽ đứng về phía Chu Hi.

Long Tinh thản nhiên, không quay đầu lại: “Tìm bê bối của hoàng gia chứ sao? Trên mạng không phải đều nói vậy sao? Nói nhà lão Chu có rất nhiều bê bối, em muốn moi một ít tin tức nội bộ đăng lên tài khoản mạng xã hội của mình, kiếm một lượng fan.”

“Ai cho phép em?”

Lục Ly đi đến trước mặt cô, véo một bên tai cô. Long Tinh vừa kêu đau vừa bị Lục Ly kéo đi: “Anh rể anh làm gì thế… đau!”

“Không đau không nhớ lâu!” Cô vừa nói đau, Lục Ly liền buông tay, ai ngờ Long Tinh đột ngột chạy vào phòng Chu Hi.

“Em chỉ tìm xem có tin tức gì giật gân không, những thứ khác em không xem đâu!” Cô còn ra vẻ chính trực, làm Lục Ly tức đến bật cười. Thấy Lục Ly tức quá hóa cười, Long Tinh cũng có chút sợ, định nhân lúc Lục Ly không để ý mà bỏ chạy, lại bị Lục Ly tóm lại, ném lên giường như ném một chiếc gối.

“Em thích xông vào phòng người khác lục lọi, tôi sẽ để em ở đây, không được đi đâu cả.” Lục Ly nhìn chằm chằm vào cô, chỉ thấy Long Tinh trợn to đôi mắt không phục, như một con chim trĩ, “Em ở đây cho tôi đến khi Chu Hi về, tôi để em đích thân đi giải thích với công chúa Thập Tứ!”

Long Tinh là điển hình của kẻ bắt nạt kẻ yếu, dám làm nũng với Lục Ly, nhưng vừa nghe đến tên Chu Hi thì đã mềm đi năm phần, nhưng miệng vẫn cứng: “…Chị ấy có thể làm gì em được chứ? Chị Tĩnh Di chắc chắn sẽ che chở cho em…” Vừa nói, cô vừa bất mãn khoanh tay nằm trên giường, tư thế như đang nằm trong quan tài.

“…Quà của em đâu?” Cô nhìn Lục Ly, thấy Lục Ly chỉ đứng ở cửa, không đi cũng không vào.

Lục Ly thật ra đã mua cho cô một chiếc điện thoại mới làm quà, cậu nghe nói chiếc điện thoại trước của cô nhóc này bị vào nước hỏng rồi, người nhà nói thế nào cũng không chịu mua cho cô chiếc mới, cô toàn phải đáng thương đi mượn điện thoại của bạn học dùng. Nhưng bây giờ Lục Ly đang nổi nóng, đừng nói là tặng điện thoại, tặng một sợi lông cũng không muốn, thế là ngẩng cao cằm: “Em cứ chọn một món trong đống đồ trên sàn này, coi như là quà của em.” Chu Hi để ở nhà toàn là những vật dụng hàng ngày, đều là những món đồ nhỏ không mấy giá trị.

“Toàn là đồ bỏ đi!” Cô bất mãn phản đối.

Lục Ly cười lạnh một tiếng: “Không phải em rất coi trọng sao? Yêu hay không thì tùy!”

Long Tinh bĩu môi, lẩm bẩm: “Anh bắt nạt em…” Vừa nói vừa thật sự đứng dậy đi lục lọi trong đống đồ lộn xộn. Lục Ly khoanh tay nhìn cô, Long Tinh sau khi tắm xong người cũng sảng khoái hơn nhiều, lúc nãy ôm cô ném lên giường, có thể cảm nhận rõ mùi hương thanh mát của một cô bé. Cô không mặc bộ quần áo Lục Ly đưa, mà tự mình không biết từ đâu lôi ra một chiếc áo phông của Lục Ly, chiếc áo phông vừa to vừa rộng, cổ áo xộc xệch, để lộ nửa bờ vai gầy gò hồng hào. Lúc cô giơ tay lên, Lục Ly còn có thể qua tay áo rộng của cô nhìn thấy nách sạch sẽ non nớt, thậm chí cả đầu nhũ hồng hào cũng thấp thoáng xuất hiện trong tầm mắt cậu.

Vạt áo phông đối với cô quá dài, che khuất cả mông, khiến cô trông như không mặc quần, cặp đùi mũm mĩm từ vạt áo thẳng tắp xuống, đến đầu gối thì đường nét lại thu lại, khiến bắp chân trông thon dài hơn. Lục Ly trước đây từng nghe nói những đứa trẻ có bắp chân dài sẽ cao, theo cách nói này, Long Tinh có lẽ sẽ cao hơn Tĩnh Di?

Cô lật tung đống đồ lộn xộn, không ngờ lại tìm được một món đồ hiếm có: “Ủa? Sao Chu Hi lại có một hộp dao cạo râu chưa mở thế này?” Cô giơ một món đồ được bọc trong bao bì nhựa lên, bên trong là một vật màu hồng, trông giống dao cạo râu. Lục Ly chỉ liếc một cái đã biết đó là thứ Chu Hi chuẩn bị để cạo lông mu, lúc hai người mây mưa, anh đã thuận miệng nhắc đến, không ngờ Chu Hi vẫn luôn để trong lòng.

Lục Ly định giật lấy dao cạo, nhưng Long Tinh đã nhanh nhẹn né được. Tiểu ma đầu giơ dao cạo lên cười toe toét: “Sao lại là màu hồng thế này? Anh rể, là của anh à? Nhìn mặt anh có vẻ không phải? Vậy là Chu Hi tự dùng à?” Con nhóc này đầu óc chưa bao giờ trong sáng, quả nhiên đã đoán ra công dụng của chiếc dao cạo này: “Cái này dùng để cạo cái gì nhỉ? Khó hiểu quá!”

Lục Ly đưa tay giật mấy lần đều hụt, nghe thấy Long Tinh cười không ngớt: “Anh làm gì thế? Anh rể, chính anh nói, đây là quà Tết Thiếu nhi em tự tìm, anh lại định nuốt lời sao?” Lục Ly nói: “Em có dùng đến thứ này đâu, trả lại cho anh, anh đổi cho em thứ khác.”

“Ai nói em không dùng đến? Em đang cần lắm đây!”

Lục Ly bất giác cúi đầu nhìn xuống bụng dưới của cô: “Con nhóc vắt mũi chưa sạch, lông còn chưa mọc hết, em dùng vào đâu được?”

Long Tinh tức tối: “Ai nói thế? Em đang thiếu một cái dao cạo đây! Đồ sắc ma, rõ ràng anh đã nhìn rồi, còn nói em lông chưa mọc hết!”

Lục Ly thoáng nghĩ đến chuyện ân ái hôm qua, nuốt nước bọt. Long Tinh nhạy bén nhận ra sự thay đổi cảm xúc của anh rể, trong lòng không khỏi nóng lên, giấu dao cạo ra sau lưng: “Tóm lại… em muốn cái này làm quà. Em đã tự dùng kéo cắt rồi… nhưng không tiện lắm…”

Em đang nói nhảm gì thế… chuyện này mà cũng nói với tôi được à? Lục Ly thầm nghĩ.

Anh để ý thấy cổ Long Tinh dần đỏ lên, cô bắt đầu không dám nhìn thẳng vào mắt anh. Không khí vì thế cũng trở nên có chút mập mờ.

Lục Ly cũng nói bừa: “Em lấy cái này, có biết dùng không?”

“…Không. Anh dạy em đi?”

“Được thôi.” Lục Ly vô thức gật đầu, rồi ho nhẹ hai tiếng, dường như nhận ra sự không ổn của mình, “Em lên mạng cũng không tra được cách dùng, tự mình dùng bừa dễ bị thương, anh hướng dẫn cho em một chút.”

Long Tinh quay đầu đi: “Hướng dẫn thế nào? …Anh rể sắc ma là muốn giúp em tỉa tót chứ gì?”

“…”

Thấy Lục Ly không có phản ứng, cô lại đưa dao cạo cho anh: “…Năm ngoái em tự dùng kéo, bị cắt trúng một lần, em không dám tự dùng nữa… Anh rể sắc ma, anh giúp em cạo đi, coi như là quà cho em, được không?”

“Cạo, cạo cái gì?” Lục Ly có chút lắp bắp, những cơn bực tức lúc nãy với cô đã tan thành mây khói.

“Cạo lông ở chỗ đó đó.” Long Tinh nghiến chặt răng, vừa xấu hổ vừa tức giận lườm anh, “Không thì cứ xù xù, trông bẩn chết đi được. Anh rể sắc ma, đây không phải là thứ anh thích nhất sao? …Đương nhiên, chỉ được cạo lông, không được động tay động chân! Nếu không, em sẽ kể chuyện hôm qua và hôm nay của anh cho bố em, cho chú Sở, cho tất cả mọi người! Em sẽ nói anh định cưỡng hiếp em!”

Lý trí và đạo đức của Lục Ly đã tan chảy từ hôm qua, hôm nay chẳng qua chỉ là cố gắng chống cự trong vô vọng. Ngay từ lúc Long Tinh bước vào căn phòng này, anh đã dùng ánh mắt của một con đực để săm soi cô bé mà anh đã đánh vào mông suốt bao nhiêu năm nay.

“Cạo ở đây…?” cô hỏi.

“Vào phòng vệ sinh đi, phòng anh có phòng vệ sinh riêng.”

*

Chuyện sao lại thành ra thế này? Rốt cuộc là ai đã ma xui quỷ khiến đề nghị chuyện cạo lông trước? Lại là ai giả vờ bình tĩnh mà đồng ý? Lúc này đi phân biệt ai là kẻ đầu sỏ đã không còn ý nghĩa gì nữa, Lục Ly cảm thấy anh và Long Tinh không ai là vô tội. Cô em vợ này của anh chính là đang quyến rũ anh.

Lục Ly lót một chiếc khăn tắm bên cạnh bồn tắm, để Long Tinh dựa vào thành bồn. Động tác của anh rất chậm, là cố tình làm chậm, anh đang cho mình chút thời gian để cẩn thận suy nghĩ lại, cũng cho Long Tinh một cơ hội để lựa chọn lại. Hành vi hiện tại của họ đang giẫm lên ranh giới của một mối quan hệ cấm kỵ, mập mờ không rõ. Long Tinh lại đột nhiên trở nên ngoan ngoãn, cô ngồi trên khăn tắm, hai chân khép chặt: “…Có phải cởi hết quần lót ra không?”

Lục Ly đang lắp lưỡi dao vào dao cạo: “Đương nhiên. Anh đã hứa với em, chỉ giúp em cạo lông thôi, với lại, một con nhóc như em thì có gì đáng xem?”

“…Anh không được sờ mó lung tung.”

“Ừ.” Lục Ly cầm dao cạo, ngồi xổm trước mặt Long Tinh.

“Anh nhẹ tay thôi, đừng cạo chảy máu…”

“Cũng như cạo râu thôi, anh đã quen tay rồi.”

“Anh rể.”

“Còn chuyện gì nữa?”

“Nếu anh làm bậy, em sẽ mách chị Tĩnh Di.”

“Được.”

Tiểu ma đầu coi trời bằng vung mặt càng lúc càng đỏ, cô từ từ cởi quần lót ra, vùng kín non nớt quyến rũ của thiếu nữ liền hiện ra trước mắt Lục Ly. Lục Ly xin rút lại lời nói lúc trước, huyệt mật của Long Tinh có thể dùng hai chữ tươi non để hình dung, làn da mịn màng tinh xảo, đến mức gần như không thấy lỗ chân lông, âm hộ đầy đặn mập mạp, viền âm hộ nhô lên phảng phất một màu hồng nhạt. Âm thần của cô có chút giống Sở Tĩnh Di, nhưng không khép nép kín đáo như Tĩnh Di, đôi môi âm vật lấp lánh ánh nước e thẹn khép lại, tựa như một thiếu nữ Giang Nam đang chờ được gả đi.

Mặt Long Tinh đỏ đến mức sắp nhỏ ra máu, cô bất giác khép chặt hai chân, giấu đi cảnh xuân vô hạn sau hai cặp đùi trắng nõn.

“Rất đẹp.” Lục Ly nhận xét, rồi giữ lấy đầu gối cô banh ra, “Em phải dạng chân ra, giống chữ M ấy, như vậy anh mới cạo được, em không phối hợp sẽ rất dễ bị cạo trúng.”

Long Tinh từ từ dạng chân ra, vô cùng xấu hổ mà mở rộng cửa, không chút dè dặt mà dùng tư thế chữ M để phô bày huyệt mật cho Lục Ly. Lục Ly hít một hơi thật sâu, cảm giác nửa đứng đắn nửa cấm kỵ này khiến anh có chút choáng váng, mất đi khả năng suy nghĩ lý trí. Anh dường như thật sự chỉ là một người anh rể tốt bụng, đang giúp cô em vợ vụng về của mình tỉa tót lông mu, chuyện này vừa hợp lý lại vừa hoang đường.

Lục Ly bỗng nhớ đến lúc đánh vào mông Long Tinh hôm qua, giữa lòng bàn tay anh và huyệt nhỏ của cô kéo ra một sợi tơ bạc lấp lánh. Anh đổi tư thế ngồi xổm, không để tiểu Lục Ly lộ ra sơ hở. Lông mu ở vùng kín của Long Tinh không rậm rạp như cô nói, hôm qua Lục Ly thoáng nhìn, suýt nữa đã nhận nhầm cô là bạch hổ, thực ra cũng không khác bạch hổ là bao.

Con ma đầu này, là cố tình nói vậy…

Chỉ có một ít lông thưa thớt phía trên huyệt nhỏ, nhìn độ dài ngắn không đều, rõ ràng là do Long Tinh tự mình dùng kéo tỉa, tay nghề thật tệ.

Lục Ly cầm lấy vòi sen, thử nhiệt độ nước, làm ướt tay trái, từ từ thoa nước ấm lên xung quanh huyệt nhỏ của cô. Da cô vốn đã tươi non, sau khi bị làm ướt lại càng lấp lánh, đặc biệt là âm hộ căng mẩy, trắng hồng, trong hồng lại có chút ánh nước nổi bật, khiến Lục Ly không nhịn được mà muốn liếm một cái.

Tay anh vừa chạm vào huyệt nhỏ của Long Tinh, hạ thân cô liền bắt đầu run rẩy, không biết là vì căng thẳng? Hay là…

“Đừng, đừng sờ lung tung, sờ nữa là em đi đấy…” giọng cô rất nhỏ, “Anh rể sắc ma, động tác thì chậm, ánh mắt thì gian xảo, rõ ràng là cố tình…”

Lục Ly không nói gì, thoa một ít bọt lên xung quanh vùng kín để bôi trơn, sau đó tay trái anh giữ lấy đùi phải của Long Tinh, khuỷu tay phải chống lên đùi trái của Long Tinh, lòng bàn tay phải cầm dao cạo từ từ cạo đi những sợi lông mu ít ỏi.

Động tác của anh rất nhẹ, cạo theo chiều lông. Long Tinh có một cảm giác lạ lùng như có vật lạ, đồng thời cũng thấy hơi thoải mái. Dù sao cũng là một cô bé chưa từng trải sự đời, Lục Ly cạo vài cái, cô đã không nhịn được mà muốn khép chặt đùi, may mà Lục Ly đã đoán trước, hai tay dùng sức, ấn chặt cô lại, giữ cô trong tư thế xấu hổ này.

“Anh dùng sức thế làm gì, đè em đau quá! Chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả…” tiểu ma đầu vẫn còn lẩm bẩm mắng.

Lục Ly hơi dừng lại, cạo xong lông mu, anh cũng không vội thu tay. Mà dùng ngón tay từ từ xoa quanh âm hộ, giả vờ như đang phủi đi những sợi lông vừa cạo. Con nhóc này hôm nay cứ chọc anh tức điên, anh đã nảy sinh ý định trả thù, ngón tay như vô tình lướt qua âm vật, cú chạm ngắn ngủi khiến Long Tinh khẽ kêu lên.

“Anh rể anh làm gì thế?”

“Vô tình chạm phải, xin lỗi nhé.” Lục Ly cười ha ha.

“…Chỉ có chút lông đó, cạo nửa ngày rồi mà chưa xong à? Động tác của anh chậm quá, cứ lề mề như một bà cụ.” Long Tinh nhỏ giọng oán trách, “Em hối hận rồi, không muốn cạo lông nữa, anh rửa sạch cho em đi, em về nhà đây.”

Đắc tội với phương trượng rồi còn muốn chạy? Lục Ly “ồ” một tiếng, cầm lấy vòi sen: “Vậy anh giúp em xối sạch nhé.” Nói rồi, liền mở vòi sen, nhưng lại nhắm thẳng vào giữa hai môi âm vật, để nước ấm ào ào xối vào huyệt mật của thiếu nữ. Long Tinh “a” một tiếng muốn giãy giụa, lại bị Lục Ly khống chế chặt chẽ: “Sắc ma, em không chơi nữa, em về nhà!”

“Vẫn chưa rửa sạch.”

“Ai lại rửa như thế… ư, đừng, đừng xối vào chỗ đó mà…”

Cô càng giãy giụa, Lục Ly trong lòng càng có một cảm giác hưng phấn muốn hành hạ. Anh liên tục dí vòi sen lại gần, để nước ấm xối thẳng vào huyệt nhỏ của Long Tinh, nhìn nơi tuyệt đẹp đó nước dâng sóng cuộn.

Giọng Long Tinh mang theo tiếng khóc: “Em thật sự không chơi nữa, anh rể, em chỉ trêu anh thôi, lần này thật sự không chơi nữa!”

Eo cô mềm nhũn, Lục Ly chỉ cần một tay đã có thể đè cô lại, liền rảnh ra một tay bóp lấy hai môi âm vật lớn, như bóp bánh bao mà kẹp chặt hai môi âm vật lớn lại, ép hai môi âm vật nhỏ biến dạng. Lục Ly miệng vẫn còn nói: “Còn một ít lông vụn chưa rửa sạch, anh giúp em xoa một chút…”

“Không xoa nữa không xoa nữa… hu hu, anh rể em thật sự không xoa nữa… anh mà sờ nữa, em, em thật sự sẽ mách bố em đấy!” Long Tinh thấy Lục Ly càng lúc càng quá đáng, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi, “Anh để em về nhà đi, anh rể, em xin lỗi anh, lần sau không cố tình chọc anh giận nữa… anh rể, xin lỗi mà, lúc trước em không nên cố tình xông vào phòng Chu Hi…”

Thì ra là cố ý à, Lục Ly toe toét cười: “Được, anh tha thứ cho em. Nhưng trước hết phải giúp em rửa sạch đã.”

Thủ pháp của Lục Ly không thể không nói là điêu luyện, ngón tay anh chưa thật sự chạm vào huyệt nhỏ, chỉ một hồi xoa nắn, phối hợp với dòng nước liên tục xối vào huyệt nhỏ, đã khiến Long Tinh bắt đầu thở gấp, rên rỉ liên hồi. Con nhóc vắt mũi chưa sạch này lúc rên rỉ, không ngờ lại có vài phần quyến rũ ngoài dự đoán của anh.

Lục Ly di chuyển vòi sen lên trên, làm ướt chiếc áo phông ngắn trên người Long Tinh. Sau khi tắm xong cô không mặc nội y, áo phông bị ướt dính vào da, lộ ra màu da nhàn nhạt, đầu vú thậm chí còn nổi lên rất rõ.

“Bên trong em chưa rửa sạch, anh giúp em làm cho sạch một chút.”

Nói rồi, Lục Ly nhân lúc cơ thể cô mềm nhũn, cúi đầu liếm vào huyệt nhỏ của Long Tinh. Cú kích thích này khiến Long Tinh phản kháng kịch liệt: “Ư oa, anh rể, em sẽ mách tội, nói anh cưỡng hiếp em… hu hu… em muốn về nhà…”

Lục Ly biết, chỉ cần anh thật sự thả lỏng, con nhóc này chắc chắn sẽ lập tức tung một cú đá đá bay anh ra. Anh vừa liên tục liếm mút huyệt nhỏ của Long Tinh, vừa lúng búng nói: “Anh không cưỡng hiếp, đây không phải là em bảo anh giúp em xối sạch sao? Anh sợ em chưa rửa sạch…”

Long Tinh vừa rên rỉ, vừa cầu xin: “Anh rể, em sai rồi, em không nên cố tình quyến rũ anh… anh đừng liếm nữa… em sai rồi…”

“Em quyến rũ anh thế nào?”

“A… em… em… a… em không nên cố tình mặc đồ mát mẻ ở nhà anh… mỗi lần còn cố tình có tiếp xúc thân thể với anh… còn cố tình chọc anh giận để anh đánh vào mông em… em… a…”

Cô mỗi lần nói một câu, lưỡi Lục Ly lại khuấy động một cái, khiến cô không thể nói trọn một câu.

“…Em… em cũng không nên tắm xong không mặc nội y… không nên… không nên quyến rũ anh cạo lông cho em…”

Khe mật của Long Tinh càng lúc càng ẩm ướt, không phải do bị nước xối ướt lúc trước, mà là bị trêu chọc đến mức dục vọng dâng trào, lầy lội không chịu nổi.

“…A… anh rể… đừng, đừng… em… cảm thấy rất thoải mái… đừng liếm nữa… liếm nữa là thật sự…” Long Tinh đã có chút không giữ được tỉnh táo, không cẩn thận nói ra lời thật lòng.

Lục Ly mút mạnh một cái, tạm thời buông cô ra, nhưng lúc này Long Tinh đã mềm nhũn không còn sức lực, cô ánh mắt mơ màng nằm trên khăn tắm, thở hổn hển, da cũng chuyển sang màu hồng nhạt. Cú kích thích này đối với một trinh nữ còn quá mãnh liệt, cô còn vô thức vặn vẹo hạ thân, khẽ cọ xát vùng kín, dường như đang hồi tưởng lại cảm giác khoái cảm lúc nãy.

Không đợi cô hồi tưởng, Lục Ly đã vứt quần lót sang một bên, tiểu Lục Ly đã sớm hừng hực lộ ra. Long Tinh trợn to mắt: “…Anh rể… anh làm gì thế…”

Lục Ly cũng thở hổn hển: “Hôm nay anh sẽ thay chị Tĩnh Di của em dạy dỗ em thật tốt.” Nói rồi, bàn tay to trực tiếp tóm lấy đùi Long Tinh, sức lực của cô bé làm sao bằng anh được, bị anh dễ dàng chế ngự. Quy đầu của anh dí vào đầu huyệt nhỏ của Long Tinh, chỉ thấy vùng kín Long Tinh đã sớm nước tràn lênh láng, ẩm ướt không chịu nổi, như thể chỉ cần không cẩn thận quy đầu sẽ trượt vào trong.

Long Tinh thở hổn hển: “Anh rể sắc ma… nếu anh vào… cả đời này anh sẽ là sắc ma, cả đời là dâm ma… chị Tĩnh Di chắc chắn sẽ giận…”

Lục Ly khẽ nhướng mày: “Anh không vào thì không phải bị em gọi là sắc ma dâm ma sao?”

“Em… em…”

Long Tinh còn muốn biện minh, liền thấy Lục Ly ưỡn hông, từ từ đưa gậy thịt vào trong huyệt nhỏ của Long Tinh. Long Tinh nhíu mày, phát ra tiếng rên rỉ không biết là đau đớn hay vui sướng, giọng nói nũng nịu kích thích tiểu Lục Ly càng thêm to lớn.

Lục Ly đến lúc này mới có chút hối hận, anh cảm thấy mình đã làm quá rồi, vốn chỉ muốn trả thù con nhóc này thật nặng, cho cô biết hậu quả của việc quyến rũ người lớn, nhưng cuối cùng không kiềm chế được bản thân, không ngờ lại thật sự tiến vào cơ thể cô.

Cô mới bao nhiêu tuổi chứ?

Gậy thịt của Lục Ly vào được nửa cây thì dừng lại. Long Tinh cúi đầu nhìn nơi hai người giao hợp, lúc này cũng không cầu xin nữa: “…Sắc ma, dâm ma! Để xem anh giải thích với bố mẹ em thế nào, để xem anh giải thích với chị Tĩnh Di thế nào!”

Cô vừa cãi lại, chút hối hận vừa mới nhen nhóm của Lục Ly liền biến mất, anh hừ hừ, tiếp tục đưa gậy thịt to lớn vào trong cơ thể của tiểu ma đầu, biến những lời oán giận của cô thành những tiếng rên rỉ uyển chuyển ai oán.

Cơ thể Long Tinh thích ứng rất nhanh, lượng máu chảy ra không nhiều, sau cơn đau ban đầu qua đi, cô không ngờ lại nhanh chóng phát ra những tiếng rên rỉ tê dại không kiểm soát. Lục Ly hiếm khi thấy tên côn đồ coi trời bằng vung này lại như một con cái mặc cho anh dày vò, khoái cảm trong lòng và khoái cảm thể xác hòa làm một, cơ thể từ từ nhấp nhô, đâm rút vào âm hộ mập mạp đầy đặn giữa hai cặp đùi đầy đặn của Long Tinh. Trong chốc lát, tiếng nước phì phạch không ngớt.

“Cho em tội hôm qua dám vứt kim cương của anh!” Lục Ly giọng điệu hung hãn, dùng sức thúc vào cơ thể Long Tinh, thúc đến mức lời cô nói ra cũng vỡ vụn, chỉ còn lại một chuỗi tiếng rên rỉ ư ư a a.

“Cho em tội lần trước phá hỏng bản thảo của Hổ con!”

“Cho em tội cố tình giấu chìa khóa xe!”

“Cho em tội lần nào cũng không chào hỏi đã vào phòng anh!”

“Cho em tội cứ nửa đêm không ngủ mà gọi điện cho anh!”

Lục Ly biến mọi oán khí thành động lực đâm rút, eo chuyển động cực nhanh, gậy thịt nhanh chóng ra vào trong huyệt nhỏ của cô, như một cái máy đóng cọc, pặp pặp pặp pặp pặp, bắn tung tóe nước. Long Tinh bị khoái cảm tác động mạnh đến mức không nói được một câu hoàn chỉnh, lặp đi lặp lại những từ ngữ rời rạc: “Xin lỗi… xin lỗi…”

Cô cảm thấy não mình đã bị khoái cảm đánh gục đến sắp hỏng rồi, đã không nhớ nổi mình rốt cuộc đang ở đâu, mình là ai, cơ thể vô thức phối hợp với Lục Ly, muốn hoàn toàn chìm đắm trong khoái cảm thể xác.

*

Hai giờ chiều, Lục Ly ăn mặc chỉnh tề, nhìn Long Tinh đang ngồi đối diện. Nếu không phải Hổ con nói buổi chiều cô sẽ đưa dì về, anh có lẽ còn tiếp tục “dạy dỗ” con ma đầu này. Phải nói rằng, sự giáo dục của nhà giáo dục Lục Ly quả thật có hiệu quả, sau khi bị anh đâm cho một trận, Long Tinh rõ ràng đã ngoan ngoãn hơn nhiều. Sau khi tỉnh táo lại, cô lẳng lặng mặc quần áo, ánh mắt oán hận nhìn Lục Ly, mấy lần định mở miệng cãi lại Lục Ly, nhưng vừa nghĩ đến “sự giáo dục” lúc trước, chân lại mềm nhũn, cuối cùng đành nuốt lời vào trong.

“Em muốn về mách tội thì cứ mách tội, anh sẽ đích thân đến cửa xin lỗi nhận tội.” Lục Ly nói.

Long Tinh mặt mày bất mãn nhìn anh: “…Em mách tội làm gì? Em còn cần chút thể diện, không giống một tên sắc ma nào đó… sau này em không đến nữa… hừ… không phải chỉ là quyến rũ anh một chút thôi sao… một người đàn ông to xác, lại đi so đo với em, còn, còn cưỡng hiếp em… từ mười giờ sáng đến hai giờ chiều… anh còn phải là người không… hừ…”

Giọng rất nhỏ, không dám để Lục Ly nghe rõ.

Long Tinh và Lục Ly ăn xong bữa trưa, liền định về nhà. Đúng lúc này, Lục Ly nhận được điện thoại của Hổ con, Long Tinh cũng quay đầu nhìn anh.

“Alô... Gia Ninh, em vẫn đang đi cùng mợ à?... Ồ, mợ muốn đi dạo thì cứ để mợ đi thêm lúc nữa, không sao đâu, anh ở nhà không chán... Không sao không sao, hai người tối về cũng được... Ừm ừm, được rồi, ừm ừm, vậy nhé, được, yêu em.”

Cúp điện thoại, Lục Ly nhìn Long Tinh: “Chị Gia Ninh của em tối mới về được.”

Long Tinh cứ nhìn anh chằm chằm, không nói một lời.

Lục Ly cũng không nói gì, cả hai cứ giữ sự im lặng kỳ lạ này.

Lục Ly đột nhiên cởi cúc quần, để lộ Tiểu Lục Ly đang dần ngẩng đầu. Long Tinh theo phản xạ quay mặt đi không nhìn thứ đó, nhưng rồi như nghĩ đến điều gì, cô ép mình quay lại, dùng vẻ mặt cố tỏ ra cứng rắn mà trừng mắt nhìn Lục Ly.

“Nếu không phục thì đấu tiếp. Lại đây liếm đi.” Lục Ly nói.

Long Tinh đứng im một lúc. Ngay khi Lục Ly tưởng cô sắp rời đi, cô từ từ bước tới, ngồi xổm xuống bên cạnh anh, le chiếc lưỡi thơm tho ra liếm lấy gậy thịt.

Lục Ly hít sâu một hơi, thoải mái nheo mắt lại...

Mùa hè này, e là sẽ không yên ổn rồi...