Bây giờ tôi đang cảm thấy quyết tâm trong mình rực cháy, tôi cảm thấy bình tĩnh hơn nhiều.
Cánh cửa trượt dẫn đến phòng thay đồ mở ra với tiếng lạch cạch.
"Ồ? Cuối cùng thì cậu cũng đến rồi, Ao! Vào nhanh lên!"
Giọng nói đó là Kurenai. Có vẻ như cô ấy đã nhận ra tôi ngay khi nghe thấy tiếng cửa mở. Tôi muốn đợi thêm một lúc nữa và chuẩn bị tinh thần thêm một chút.
Không đời nào có chuyện tôi đã đi xa đến thế này mà không vào được.
Ba người bạn thân nhất của tôi đang đợi tôi ở phía bên kia cánh cửa kính mờ. Tôi có thể nghe thấy tiếng cười khúc khích vui vẻ của họ. Họ là con gái mà, phải không? Họ là con gái. Mặc dù tôi đã đá bay liêm sỉ của mình ở đâu đó với trò đá lon ngày xưa và giờ thì không thấy nó đâu nữa nhưng tôi vẫn sợ.
Phòng tắm có lẽ giống như một nhà máy sản xuất bánh ngọt hàng loạt.
Bánh ngọt... Bạn có biết không? Đó là món ăn yêu thích của tôi. Loại bánh tròn khổng lồ mà bạn chỉ muốn cắn ngập mồm thật ngon miệng ấy. Nó to hơn cả bánh mì dưa lưới. Nó mềm, ngọt và ngon. Người ta cho một quả anh đào vào giữa và mút, hoặc phết kem tươi lên và liếm. Bạn không làm thế sao? Lạ thật.
Thì ra là vậy. Nếu nghĩ nó là bánh thì được. Tôi từng nghĩ bánh là ngực khi ăn. Ngược lại, nếu nghĩ ngực là bánh thì sẽ không bị kích thích. Mà không, tôi cũng kích thích khi ăn bánh, nên đằng nào cũng vậy thôi. Phải bỏ kế hoạch này thôi.. Ý tưởng về một chiếc bánh nướng thì sao á? Sai rồi, cũng không được đâu.
Tôi có nên đi vào không nhỉ? Nếu tôi không nhanh chân đi tắm, Kurenai sẽ lại giục tôi.
Dù sao thì tôi cũng mang theo quần bơi rồi. Có lẽ có còn hơn không.
Tôi sẽ bịt mắt mình bằng khăn. Tôi có muốn xem không á? Tôi muốn xem, nhưng nếu tôi xem cảnh ấy, con hàng của tôi sẽ dựng lên mất.
Nào, tiến lên nào!
"Ối...!?"
Tôi đập đầu vào thứ gì đó. Chết tiệt! Tại sao tôi lại bịt mắt mình chứ!
"Mãi cậu mới đến... cậu đang làm gì thế, Ao-kun?"
Một giọng nói bực bội vang vọng khắp phòng tắm. Giọng nói này là của Tomari.
"Cậu đang làm gì thế? Cái khăn che mắt kia là sao? Và quần bơi nữa? Sao cậu lại mặc chúng?"
"Cậu phải khỏa thân hoàn toàn trong bồn tắm. Không được để trên người có một mảnh vải nào. Không được mặc quần áo."
"Ngay cả khi đó là phòng tắm của cậu, bịt mắt khi đi tắm không phải là hơi nguy hiểm sao?"
"Đúng vậy."
"Khoan đã, khoan đã, có một lý do sâu xa hơn đằng sau việc này."
Đúng là không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì thì khá nguy hiểm. Nhưng tháo khăn bịt mắt ra còn nguy hiểm hơn. Mối nguy hiểm chính là sự trong trắng của tôi.
"Nè nè, cậu hiểu mà, đúng không? Mấy ông kiếm sĩ mù trông ngầu mà, đúng không? Vậy nên tớ đang thử tập làm theo họ đó."
"Có vẻ như cậu không nói dối, nhưng... đó có phải là điều nên làm trong bồn tắm không?"
"Cậu ngây thơ quá, Kurenai. Chỉ có thể làm điều này trong bồn tắm mới hợp lý. Tớ cảm thấy mình có thể cảm nhận được sự hiện diện của môi trường xung quanh dễ dàng hơn khi tớ khỏa thân, cậu hiểu không?"
"Thế thì chắc là chuẩn rồi đấy!"
Kurenai đã bị thuyết phục. Khá dễ dàng. Cảm biến nói dối của Kurenai không phản ứng gì cả. Đúng là cô ấy nghĩ mấy tay kiếm sĩ mù rất ngầu, nên mọi chuyện vẫn ổn.
"Tớ tự hỏi thứ gì đã truyền cảm hứng cho cậu làm điều này nhỉ? Vậy thì bộ đồ bơi đó là gì, ngoài cái bịt mắt ra?"
"Tớ mặc chúng chỉ vì tớ sẽ xấu hổ nếu ai đó nhìn thấy cơ thể tớ."
"Xấu hổ? Xấu hổ vì điều gì, vì ai?"
"Ý cậu là gì... Ayumu, vì các cậu chứ ai nữa..."
"Đừng nói với tớ, Ao... cậu cảm thấy xấu hổ khi mọi người nhìn thấy con c*c của cậu à?"
"---. C-c*c á, đừng nói toẹt như thế chứ...!"
"Cậu phải hiểu là quá muộn để xấu hổ rồi chứ. Chúng ta đã nhìn thấy nhau khoả thân đến phát chán rồi còn gì. Chúng ta còn gì để xấu hổ nữa?"
"Tớ không muốn đâu, Tomari... cậu thấy đấy, tớ và cả các cậu đã trưởng thành theo nhiều nghĩa rồi..."
"...??? Cậu xấu hổ khi bị nhìn thấy vì c*c cậu to ra à? Nó chỉ to hơn thôi, đúng không? Thế thì xấu hổ vì gì chứ?”
"Chắc là do nó to hơn cậu ấy nghĩ."
Cũng một phần là vậy, nhưng chủ yếu là vì những thứ đã to sẽ còn to hơn nữa... Chết tiệt! Tại sao mấy người này lại không có chút nhận thức nào về tình dục thế!
"Dương vật của Ao-chan to hơn à? Ngực của tớ cũng lớn hơn nè."
"Kuro, tớ và Tomari, ngực của bọn tớ đều to hơn. Và c*c của Ao cũng to ra. Chúng ta giống nhau này!"
"Hehe, đúng rồi. Chúng ta là bạn thân và chúng ta đều có cơ thể phát triển như nhau. Kou, Kuro và tớ đều có ngực to hơn, và dương vật của Ao thì to hơn. Có chút khác biệt giữa nam và nữ, nhưng thứ biểu tượng của chúng ta thì đều to hơn. Chúng ta đều giống nhau khi nói đến những vấn đề tầm thường như giới tính. Tình bạn giữa bốn người chúng ta sẽ mãi mãi trường tồn!"
"Chúng ta đều cân xứng với nhau. Chúng ta sẽ luôn là bạn tốt."
Cậu nói như thể hay lắm ấy! Nhưng đó không phải là vấn đề! Sao các cậu có thể không xấu hổ khi nói mấy từ như “c*c” hay “dương vật” thế! Nghe thế tớ thấy xấu hổ lắm! Và nó cũng làm tớ kích thích!
"Được rồi, hãy bắt đầu bằng cách xem dương vật đã trưởng thành của Ao!"
"Hửmm???"
"Đó là một ý tưởng tuyệt vời! Chúng ta hãy cùng xem bản thân chúng ta đã trưởng thành như nào đi!"
"Hửmmmm????"
"Ao-chan. Cho tớ xem con c*c to lớn của cậu đi."
"Hửmmmm????????"
Tôi không thể nhìn thấy gì vì tôi đã bịt mắt lại...!
Tôi cảm thấy như thể sáu áp lực khổng lồ đang từ từ hướng về phía tôi...! Có phải đây là thành quả của việc luyện tập bịt mắt không?
"Ưmmm... các cậu à? Các cậu đang định làm gì thế? Tớ cảm thấy có vài thứ đáng sợ sắp xảy ra..."
"Suỵt! Cởi quần cậu và để tớ lấy con c*c đó ra!"
"Này, cậu đang làm gì thế?! Dừng lại! Dừng lại!"
"Chúng tớ có ba người cơ. Chống cự vô ích thôi, Ao-kun! Cứ để lộ con c*c của cậu ra đi! Cậu phải chấp nhận thôi!"
"Yaaaaahhh!!!"
"C*c!"
"Mmhhhhhhhhh!?!!"
*Tiếng có thứ bị cởi♡*