Yuuka cứ dụi dụi má vào má tôi trong lúc đến khu mua sắm. Rồi chúng tôi đến tiệm rau củ quen thuộc.
“Yuuto và Yuuka-chan đấy à. Hôm nay hai đứa muốn mua gì?” Bác chủ tiệm cất tiếng chào.
“Cho cháu hành tây ạ.”
“Có ngay, có ngay.” Nói rồi, bác chủ tiệm đi vào trong.
“Giờ thì xuống được chưa nè?” Tôi thử hỏi Yuuka, nhưng…
“Không chịu đâu.” Cô ấy vừa nói vừa ôm chặt lấy tôi.
“Ô hô, tình tứ quá nhỉ. Kiểu này chắc bác bị tiểu đường thiệt quá.” Bác chủ tiệm vừa nói vừa từ trong tiệm bước ra.
“Tại nãy có cái anh kia cứ nhìn chằm chằm cậu ấy, nên giờ thành như này luôn ạ.” Tôi đành kể lại chuyện lúc nãy.
“Ra là vậy. Mà chắc không sao đâu. Nếu hắn định làm gì thì đã làm từ lúc đó rồi.”
Nghe bác ấy nói cũng có lý.
“Mà dù có chuyện gì thì cháu cũng sẽ bảo vệ Yuuka thôi.”
Ngay khoảnh khắc tôi vừa dứt lời, Yuuka đưa tay lên xoa đầu tôi.
“Này này, đừng có tự tiện tình tứ trước mặt người khác thế chứ.” Bác chủ tiệm nhìn chúng tôi và nói.
Chúng tôi đứng nói chuyện phiếm một lúc, rồi cũng đến lúc phải đi.
“Bác ơi, cháu còn phải mua mấy thứ nữa nên cháu đi đây ạ.” Tôi nói lời tạm biệt.
“Vậy à, lần sau lại ghé nhé, cả Yuuka-chan nữa.”
Chúng tôi chào tạm biệt bác. Từ đây, Yuuka quyết định sẽ tự đi bộ và xách giúp tôi túi hành tây. Đi được một lúc thì đến tiệm thịt.
“Bác ơi, cho cháu thịt băm ạ.” Tôi vừa nói vừa bước vào tiệm.
“Yuuto-chan và Yuuka-chan đấy à, chào hai đứa. Thịt băm đúng không, chờ bác một chút nhé.” Nói rồi, bác gái chuẩn bị thịt băm cho chúng tôi.
“Hôm nay hai đứa định làm món hamburger bít tết à?” Có lẽ bác gái đã nhìn thấy túi hành tây trong tay Yuuka và đoán vậy.
“Đúng rồi ạ. Cháu sẽ làm món hamburger bít tết cho Yuuto ăn.” Yuuka ưỡn ngực, nói với vẻ đầy tự hào.
“Vậy à. Yuuto đúng là may mắn đó. Được cô bạn thưở nhỏ dễ thương như này nấu ăn cho luôn.” Bác gái trêu chọc chúng tôi.
“Cháu cũng thấy vậy. Có lẽ là cháu không xứng đáng với điều đó đâu ạ.”
Khi tôi nói vậy, Yuuka liền chen vào.
“Tớ chỉ nấu cho Yuuto, bố mẹ và bạn bè thôi. Nhưng mà người mà tớ muốn nấu cho ăn nhất chính là Yuuto đó.”
Nói rồi, cô ấy ôm chầm lấy tôi từ phía trước. Tôi đón nhận cái ôm của cô ấy và đưa tay lên xoa đầu, Yuuka trông có vẻ hạnh phúc vô cùng.
“Không biết bao giờ hai đứa này mới chịu cưới nhau nữa. Sắp ói ra đường vì cái cặp vợ chồng son này luôn rồi.”
Những lời của bác gái dường như đã bị nhấn chìm bởi màn tình tứ của cả hai chúng tôi.